Trọng Sinh Vi Quan

Hứa Lập mặc dù sớm không có ý tranh cường nhưng Hồ Khai Thái đã có ý này, hơn nữa Hứa Lập vừa nãy đấu với Hồ Ngọc Bảo, Hồ Thiên Mậu nên hắn cũng hiểu đôi chút về nội gia quyền. Hắn muốn xem nội gia quyền của Hồ Khai Thái lợi hại tới trình độ nào, hắn muốn xem giữa nội gia quyền và kỹ thuật giết người có gì khác nhau.

- Vâng.

Hứa Lập không chần chờ, không khiêm tốn. Hắn thậm chí dùng cả tay trái, hai tay như nhằm vào ấm trà. Hứa Lập thật ra muốn xem Hồ lão gia tử làm cách nào ngăn cản được mình?

Hai tay của Hứa Lập không thể nói là không nhanh, kỹ thuật trong quân đội có thể nói là một kích trúng địch, tốc độ trong đó về cơ bản là điều kiện đầu tiên. Nhưng tay Hứa Lập vừa mới đưa tới bàn trà thì chỉ nghe “ba ba” hai tiếng, Hứa Lập chỉ thấy hai tay mình bị đánh về. Nhưng hắn cẩn thận quan sát lại phát hiện Hồ Khai Thái vẫn để một tay trên bàn trà, tay còn lại để sau lưng không động. Hai tay Hứa Lập vừa nãy gần như bị đánh cùng lúc, qua đó có thể thấy Hồ Khai Thái ra chiêu nhanh như thế nào.


Hứa Lập không phải người gặp khó là cúi đầu, ngược lại hắn càng gặp khó khăn càng muốn vượt qua. Vừa nãy hắn đánh giá thấp Hồ Khai Thái nên lần này Hứa Lập dùng toàn lực. Hồ lão gia tử nếu dùng một tay thì hắn cũng không khách khí. Hứa Lập vẫn dùng hai tay nhưng lần này có trước có sau, tay phải trước, tay trái sau. Hứa Lập dùng binh pháp vào trong đó, tay phải dùng để nhiễu loạn quân địch và làm tác dụng ngăn địch, tay phải mới là chủ lực chuẩn bị bắt lấy ấm trà.

Hứa Lập vừa mới đưa tay vào tới bàn trà đã bị Hồ Khai Thái lão gia tử ngăn cản. Chẳng qua lần này Hứa Lập dùng toàn lực, thấy Hồ Khai Thái vung tay tới hắn liền vung tay túm ông, đồng thời hắn cũng dùng tới chiêu cầm nã thủ. Tay trái hắn nằm dưới tay phải bắt ấm trà. Khi tay Hứa Lập và Hồ Khai Thái giao nhau, tính toán của Hứa Lập lại gặp vấn đề. Hắn chỉ cảm thấy tay mình như bắt được viên kim cương chẳng những không thể bóp mà còn làm mình bị đau ngược. Nhưng sau đó tay Hồ Khai Thái lại biến thành bông khiến Hứa Lập có sức cũng không biết dùng vào đâu.

Không đợi tay phải Hồ Khai Thái biến chiêu, hắn chỉ cảm thấy tay Hồ Khai Thái nhẹ nhàng lướt qua tay mình, tay hắn thoáng cái tê rần đừng nói là ngăn địch mà ngay cả cầm chai nước suối cũng không thể.

Tay trái Hứa Lập lúc này chỉ còn cách ấm trà vài phân, nhưng vài phân này lại thành một hố sâu vời vợi. Hồ Khai Thái lão gia tử đưa tay ra, năm ngón tay tạo thành hình túm lấy cổ tay trái Hứa Lập.

Hứa Lập cắn răng một cái, lúc này tay phải đã mất sức chiến đấu, với bản lĩnh của lão gia tử vừa thể hiện nếu mình dây dưa với ông chỉ sợ không uống được miếng trà nào. Cho nên Hứa Lập hạ quyết tâm không để ý tới đòn của lão gia tử, tay trái cố bắt lấy ấm trà. Hứa Lập dùng cách này là vì hắn có một vài bí mật không muốn người biết. Hắn thật ra thuận tay trái, lực lượng tay trái còn mạnh hơn tay phải cho nên hắn cảm thấy đây có thể nói là cơ hội cuối cùng của mình. Dù Hồ Khai Thái lão gia tử đánh trúng tay mình nhưng tay mình chỉ còn một chút sức là cầm được ấm trà.

Ngay khi tay phải Hứa Lập chạm vào ấm, tay của Hồ Khai Thái cũng đánh được vào tay hắn. Chẳng qua Hồ Khai Thái đánh vào là lui ngay. Theo ông thấy Hứa Lập luyện ngoại công mà có thể quấn lấy mình lâu như vậy đã là hiếm có, hơn nữa theo ông đoán sau kích này của mình thì tay trái Hứa Lập cũng không còn chút sức nào.

Hồ Khai Thái đã tính sai, ông nghĩ tay phải Hứa Lập có lực lượng mạnh hơn tay trái, ông đâu ngờ Hứa Lập lại giấu sâu như vậy, lực lượng tay trái mạnh hơn tay phải. Cho nên khi Hồ Khai Thái thu tay về rồi định xem Hứa Lập thất vọng mà về ai ngờ tay trái Hứa Lập vẫn cầm đượ ấm trà lên.


Tuy lúc này Hồ Khai Thái ra tay tiếp thì Hứa Lập không thể lấy được ấm trà về chỗ của mình, nhưng ông biểu hiện rất ôn hòa, ông cũng là người cao ngạo. Mấy năm qua bởi vì các con của ông thường ra ngoài đấu võ với người nên hôm nay Hồ gia coi như là một thế gia có tiếng trong chốn võ lâm. Nếu không phải người ngoài không rõ Hồ gia ở đâu thì có lẽ mỗi ngày có rất nhiều người tới Hồ gia xin học. Cho nên Hồ Khai Thái sẽ không thể nào ra tay tiếp khi vừa nãy đã thất bại.

- Hay, có mưu, công phu cũng giỏi.

Hồ Khai Thái mặc dù cao ngọa nhưng lại có ấn tượng rất tốt với Hứa Lập.

- Mời.

Tay phải Hứa Lập lúc này không dùng được nữa, hắn chỉ có thể run rẩy dùng tay trái rót trà ra chén và uống. Hứa Lập mặc dù uống được trà nhưng hắn càng kính nể Hồ Khai Thái hơn. Một ông lão hơn 80 tuổi chỉ dùng một tay đã đánh bại mình, mình không phục sao được?


- Lão gia tử, Hình ý quyền của ngài thật sự luyện ra nội công sao? Nội công thần kỳ vậy ư?

Hồ Khai Thái cười nói:

- Hình ý quyền là một trong các môn nội gia quyền, luyện tới trình độ nhất định thì sẽ xuất hiện một dòng khí nóng chạy trong cơ thể. Chẳng qua nội công cũng không thần kỳ như trong truyện, nó chủ yếu là dùng để rèn luyện cơ thể mà thôi. Nội công có được là thông qua quá trình luyện khí, luyện khí chú trọng hô hấp, dùng bụng để hô hấp, tập trung tinh thần, tiến dần từng bước vì thế đạt được mục đích rèn luyện khí quan trong cơ thể, cũng tăng được sức chịu đựng, tăng sức chiến đấu.

- Nếu như thần kỳ giống trong truyện, có thể đả thương người một cách vô hình, đánh người ở xa vài mét thì thằng con tôi sao có thể luyện võ mười mấy năm vẫn thua cậu chứ? Một phần nguyên nhân là do kinh nghiệm thực chiến thiếu, về phương diện khác là do nội công chỉ dùng để cường kiện cơ thể. Mặc dù cũng có thể tăng lên chút khí lực nhưng nếu không vận nội công thì nhiều lắm cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi. Trừ khi thật sự có thể luyện nội công tới cực hạn, đạt tới cảnh giới mà anh không cần chú ý cũng biết chân khí trong cơ thể vận hành như thế nào, khi đó chân khí trong cơ thể sẽ vận chuyển liên tục, không cần vận công cũng có thể phát ra một kích mạnh nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận