Trọng Sinh Vi Quan

- Cung Ba, anh nếu đã nói vậy thì được, trước tết tôi hy vọng anh đừng làm tôi thất vọng.

Nói xong Hứa Lập quay sang nhìn Thang Bá Quân cục trưởng Cục Công thương.

Thang Bá Quân vội vàng giải thích:

- Bí thư Hứa, tất cả thủ tục liên quan của công ty Phong Hoa đều đầy đủ, hơn nữa hàng năm đều nộp thế lên tới gần 10 triệu, chúng tôi cũng không phát hiện tình trạng trốn thuế của bọn họ. Cục Công thương chúng tôi lại không có quyền lực điều tra vấn đề khác cho nên …

- Ừ, công ty Phong Hoa này trước đây quả thật có cống hiến không hề nhỏ với sự phát triển kinh tế của Vọng Giang chúng ta. Bá Quân, sau khi về anh tiến hành xác minh lại các thủ tục của công ty Phong Hoa, phải tra rõ bọn họ có thật sự không trốn thuế không?

Mễ Thính Cần thấy hai người kia dã nói xong, Hứa Lập cũng nhìn tới mình nên y vội vàng nói:

- Bí thư Hứa, chúng tôi quả thật không biết vấn đề của công ty Phong Hoa, cũng không có ai phản ánh tình hình liên quan với chúng tôi..

Nghe câu này Hứa Lập không khỏi có chút tức giận lớn tiếng nói:


- Không biết tình hình? Không ai phản ánh? Đây là thái độ công tác của anh? Hàng năm thôn An Dân có đến gần 10 người chết vì ung thư, Cục y tế các anh chẳng lẽ không chú ý sao? Năm năm qua một thôn có gần ngàn người mà có hơn 40 người chết vì ung thư, chẳng lẽ Cục y tế các anh không có trách nhiệm gì?

Mễ Thính Cần nghe xong không khỏi ngẩn ra, trong lòng không ngừng kêu khổ. Vấn đề ô nhiễm của công ty Phong Hoa có quan hệ gì với ngành y tế mình, bí thư Hứa không đi chỉ trích Cung Ba – cục Bảo vệ môi trường sao trút giận lên người mình? Nhưng đối mặt với lửa giận của Hứa Lập, Mễ Thính Cần không dám phản bác, y chỉ có thể cúi đầu thừa nhận.

Nhưng Hứa Lập vẫn chưa phát tiết đủ, hắn nói tiếp.

- Vừa nãy tôi vào một hộ ở thôn An Dân xem, một đứa bé mới 3 tuổi bị ung thư gan, điều này có ý gì anh biết không? Có nghĩa là đứa bé đáng lẽ còn sống nhưng lại bị một vòng tròn tử thần bao phủ. Chẳng lẽ việ này anh không chú ý tới? Thôn An Dân có không đầy 300 hộ dân gần như nhà nào cũng có bà con họ hàng vì bị ung thư nên tất cả nghèo đi, chẳng lẽ không có chút quan hệ gì với Cục y tế các anh? Vậy trung tâm chống bệnh tật của Cục y tế các anh thành lập cho có?

Lúc này mặc dù nhiệt độ đang rất lạnh, trong nhà văn hóa cũng là dưới 10 độ nhưng toàn thân Mễ Thính Cần đang đổ mồ hôi, tới lúc này y mới biết tại sao Hứa Lập trút giận vào mình. Cung Ba có trách nhiệm không đề phòng chu đáo nhưng dù sao hắn mới nhận chứ không lâu, hơn nữa ngay từ đầu đã nhận sai lầm. Mà Thang Bá Quân làm cục trưởng Cục Công thương thì chỉ có trách nhiệm xét duyệt thủ tục thành lậy công ty và thu thuế mà thôi. Chỉ có mình làm cục trưởng Cục y tế mấy năm trời nhưng lại không bao giờ nghe nói chuyện ung thư ở thôn An Dân, mình còn muốn trốn trách nhiệm bảo sao bí thư Hứa không tức.

Mễ Thính Cần vội vàng nói.

- Bí thư Hứa, là sai lầm của tôi, tôi không làm tốt công việc.

- Được rồi, hôm nay tôi không muốn truy cứu trách nhiệm bất cứ ai. Việc quan trọng nhất bây giờ chính là xác minh rõ vấn đề ô nhiễm của công ty Phong Hoa, đưa ra câu trả lời với dân thôn An Dân. Hôm nay chúng tôi lập một tổ lãnh đạo điều tra vấn đề ô nhiễm của công ty Phong Hoa, do trưởng ban thư ký Nhâm Minh Sơn làm tổ trưởng, Cung Ba, Mễ Thính Cần, Tạ Quảng Điền còn có Củng Quân – Cục công an làm phó tổ trưởng, nhân viên công tác do điều từ phòng đốc tra – văn phòng thị ủy cùng với các đồng chí ở cục bảo vệ môi trường, y tế, Cục công an và xã Cần Kiệm. Khi có kết quả lập tức báo cho tôi, nếu trong công việc gặp khó khăn gì cũng cần kịp thời báo cáo với tôi.

- Vâng.

Mấy người được điểm danh đồng thanh đáp.

- Cứ như vậy đi, hôm nay nếu đã tới thì cũng nên tiến hành điều tra sơ bộ. Cục bảo vệ môi trường, y tế lấy mẫu nước thải, rác thải và nước sông về kiểm tra. Nếu như không có đủ thiết bị kiểm tra cần thiết thì có thể mời các chuyên gia trên tỉnh, thị xã có liên quan giúp đỡ, có kết quả phân tích cuối cùng thì báo cáo lên thị ủy, ủy ban thị xã.

Do Hứa Lập vừa nổi cơn giận nên mấy người ở đây đều như giẫm trên băng mỏng. Nghe lệnh ai cũng vội vàng tìm nhân viên của mình đi thực hiện.

Mọi người đầu tiên là đi ngược dòng sông tới điểm xả nước thải của công ty Phong Hoa, lấy mẫu đi kiểm tra.


Vừa tới bên dòng sông mọi người đều giật mình vì hiện trạng dòng nước. Cung Ba nhìn nước sông nói.

- Mặc kệ việc ung thư của nhân dân có liên quan tới nước thải từ quá trình sản xuất giấy hay không thì nguồn nước xã Cần Kiệm bị ô nhiễm là nhất định.

Nói xong y sai nhân viên xuống đê lấy mẫu. Mễ Thính Cần ở bên cũng làm theo.

Lấy mẫu xong mọi người lại cùng Hứa Lập đi tới cổng công ty Phong Hoa. Thôn dân vẫn tụ tập tại đây hơn nữa còn đông hơn trước. Mọi người nghe nói bí thư thị ủy tự mình dẫn người tới điều tra vấn đề của công ty Phong Hoa đều cảm thấy lần này có hy vọng. Mọi người gọi bạn bè tới hy vọng được nghe thông báo chính thức của thị ủy, ủy ban thị xã.

Đám bảo vệ, công nhân công ty Phong Hoa thấy nhiều người bên ngoài như vậy thì sao dám mở cửa, bọn họ cầm dụng cụ đứng ở cửa giằng co với bên ngoài.

Có mặt lãnh đạo ở đây mà Củng Quân không biết xử lý như thế nào, y không khỏi xấu hổ. Vì để lãnh đạo coi trọng y giận dữ ra lệnh nhân viên cảnh sát xông vào.

Chẳng qua Hứa Lập không muốn mâu thuẫn tăng lên, hắn vội vàng nói:

- Củng Quân chờ chút, các anh là cảnh sát không thể biết pháp phạm pháp. Bây giờ các anh không có lệnh lục soát nếu bọn họ không phối hợp chẳng lẽ lại dùng biện pháp mạnh sao? Đừng gấp, bảo người lấy lệnh lục soát, phái thêm lực lượng tới giúp rồi chúng ta vào cũng không muộn.

Củng Quân vừa định gọi điện cho cục trưởng Triệu Quốc Khánh báo cáo tình hình thì phía xa xa đã có tiếng còi xe cảnh sát truyền tới. Một đoàn xe hơn mười chiếc cảnh sát chạy tới hiện trường, dẫn đội đúng là cục trưởng Cục công an Triệu Quốc Khánh, chính ủy Ngô Quốc Long và phó cục trưởng Vạn An Hùng.


Hứa Lập mỉm cười đi lên nói.

- Sao anh cũng phải tới đây? Ở đây có Củng Quân là đủ rồi.

Triệu Quốc Khánh cười nói:

- Bí thư Hứa, tôi nghe nói lãnh đạo ở đây là biết việc không nhỏ nên phải dẫn người tới đây giúp đỡ ngay. Lệnh lục soát chúng tôi cũng mang tới rồi, bây giờ chúng ta vào trong chứ?

- Anh đó, chỉ biết đến góp vui.

Hứa Lập biết Triệu Quốc Khánh lo cho sự an toàn của mình nên mới đích thân tới.

- Nếu có đủ thủ tục thì chúng ta vào thôi, xem công ty Phong Hoa có vấn đề gì không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận