Trọng Sinh Vi Quan

Sáng sớm hôm sau, trưởng ban thư ký Đảng ủy khu tự trị tự mình đến đón Hứa Lập, đưa Hứa Lập tới gặp mặt lãnh đạo liên quan ở Đảng ủy khu rồi đoàn người lên xe đến thẳng trụ sở Cục công an khu. Chu Tuyển – tân cục trưởng mới nhận chức ba ngày dẫn lãnh đạo liên quan trong cục ra cửa đón Kim Thân Thành.

Hứa Lập nhìn vào trong thấy có hai xe 30 chỗ cùng với mười mấy xe cảnh sát xếp hàng chỉnh tề tại chỗ, trước mỗi xe đều có cảnh sát phụ trách cảnh giới.

Chu Tuyển tiến lên một bước nói:
- Bí thư Kim, chánh văn phòng Hứa, mời lên lầu chờ một lát, tôi lập tức cho người đưa nhóm người nhập cư trái phép đầu tiên lên xe.

Kim Thân Thành xua tay chặn lại:
- Không cần, lập tức đưa người lên xe, chuẩn bị xuất phát. Biên phòng Triều Tiên đang đợi chúng ta.

Chu Tuyển cũng rõ ràng Kim Thân Thành chỉ sợ không thích mình, ai bảo mình không phải người của y. Nếu không Kim Thân Thành đâu đến mức trụ sở cũng không vào, không uống miếng nước cùng nhau. Nhưng Chu Tuyển có Tiếu Khắc làm chỗ dựa nên cũng không cần quá mức lấy lòng Kim Thân Thành.

Chu Tuyển xoay người lớn tiếng nói với cấp dưới:

- Đưa người lên xe, lập tức xuất phát.

Theo Chu Tuyển ra lệnh một tiếng, hơn trăm cảnh sát trong sân lập tức hành động áp giải 54 người nhập cư trái phép ra. Trong này toàn bộ là nữ, bọn họ xếp thành hàng trong sân và lên xe.

Hứa Lập đứng nhìn nhưng lại phát hiện những người Triều Tiên sắp bị đưa về nước mặt tái mét, mắt vô thần, nhìn không có sinh khí chứ đừng nói là phản kháng. Hứa Lập cũng có thể hiểu tâm trạng của những người này, bị đưa về nước thì bọn họ sẽ càng khổ cực hơn, thậm chí sẽ sống không bằng chết!

Hiện trường đang bình tĩnh đột nhiên có người thét chói tai. Hứa Lập nhìn theo thấy một phụ nữ đang được áp giải lên xe nhân lúc cảnh sát hai bên không chú ý mà lao ra khỏi đội ngũ đâm đầu thẳng vào thành xe. Nhìn bộ dạng của cô dù va vào không chết cũng bị thương nặng.

Cũng may những người này tự tử không phải là lần đầu, cảnh sát xung quanh đã sớm chú ý động tĩnh của bọn họ từ trước. Ngay khi người phụ nữ kia va vào thân xe đã bị một bàn tay kéo lại. Cô ả này được cứu không hề cảm kích mà còn hung dữ trừng mắt nhìn tên cảnh sát kia. Tên cảnh sát này không nói gì, y áp giải ả ta lên xe.

Thấy cảnh sát đề phòng chu đáo như vậy, đám người Hứa Lập cũng yên tâm, người nhập cư trái phép khác thấy thế cũng phải đàng hoàng lên xe. Nhưng vì cam đoan đưa những người này an toàn về Triều Tiên, một nữ cảnh sát ngồi cạnh người phụ nữ vừa tự tử để giám sát mọi động tĩnh của cô ta.

Nhìn thấy tất cả mọi người lên xe, Chu Tuyển xin chỉ thị.
- Bí thư Kim, chánh văn phòng Hứa, chúng ta lên xe thôi.

Kim Thân Thành gật đầu nói:
- Xuất phát.
Nói xong y lên xe, Hứa Lập kéo Chu Tuyển nói:
- Cục trưởng Chu, tôi đi cùng anh, vừa lúc tôi muốn hỏi qua tình hình về những người này.

Chu Tuyển thấy Hứa Lập chủ động muốn ngồi cùng xe với mình, gương mặt y vừa nãy còn nghiêm nghị giờ cười tươi như hoa nở. Trong cán bộ lãnh đạo ở tỉnh Cát Lâm có ai không biết tên Hứa Lập chứ? Hơn nữa Chu Tuyển còn biết lần này mình có thể lên chức tuy công lớn là của bí thư Tiếu Khắc, nhưng chủ tịch tỉnh Văn Thiên mới là người đứng sau lưng cuộc trao đổi này. Mà Hứa Lập cũng có công, mình nếu có thể tạo quan hệ tốt với Hứa Lập thì sẽ có lợi ích lớn trong tương lai.

- Chánh văn phòng Hứa, mời ngài.

Chu Tuyển tự mình mở cửa xe mời Hứa Lập.

Sau khi mọi người lên xe, đội xe từ từ chạy tới biên giới. Hứa Lập nói chuyện vài câu với Chu Tuyển, hỏi qua tình hình gia đình và hỏi xem đối phương có quen với công việc ở khu tự trị không?

Từ trụ sở Cục công an khu tự trị tới cửa khẩu mất hai tiếng, gần trưa đội xe mới tiến vào cửa khẩu chungg của hai quốc gia. Nhưng cửa khẩu này không phải cửa khẩu thương mại lớn, không có quốc lộ mà chỉ có một cây cầu sắt có lẽ là dùng để vận chuyển hàng hóa của hai nước.

Nhưng như vậy cũng có lợi cho việc đưa nhập cư trái phép về Triều Tiên, nếu đây là cửa khẩu thương mại lớn, nhiều người thì sợ chuyện sẽ ầm lên. Mà xung quanh nơi này đều có cảnh sát vũ trang canh gác không cho bất cứ ai tới gần.

Phụ trách canh gác ở đây là một trung đội của lực lượng biên phòng khu tự trị, trung đội trưởng La Thanh Thụ sớm chờ ở đây. Thấy đội xe tới y vội vàng đi lên đón.

Kim Thân Thành xuống xe hỏi:
- Đội trưởng La, tình hình thế nào? Đã chuẩn bị xong chưa?

- Xin mời bí thư Kim yên tâm, tất cả đã chuẩn bị xong, bên phía Triều Tiên cũng phái một trung đội tới nhận người, bây giờ đang chờ ở đầu cầu bên kia và đợi tin tức của chúng ta.

- Được, việc này không nên chậm trễ, cục trưởng Chu, anh đưa người xuống giao cho đội trưởng La, do bọn họ phụ trách giao người, thông báo Triều Tiên chuẩn bị nhận người nhập cư trái phép.


- Vâng.
Chu Tuyển và La Thanh Thụ theo lệnh Kim Thân Thành mà hành động. 54 người Triều Tiên nhập cư trái phép bị đưa xuống xe giao cho lính của La Thanh Thụ. La Thanh Thụ tự mình đưa những người này lên cầu sắt.

Đầu kia cũng có đội quân được vũ trang hạng nặng của Triều Tiên ra đón, chuẩn bị tiến hành nhận người.

Thấy việc không có gì khó khăn, Kim Thân Thành và Hứa Lập đứng phía sau đều thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần lần đầu trả người tiến hành thuận lợi thì về sau sẽ không có vấn đề gì, hai người coi như hoàn thành nhiệm vụ.

Hai bên rất nhanh giao người, nhận người xong, 54 người toàn bộ giao cho quân đội Triều Tiên, đồng thời hai bên đều ký vào tờ giấy xác định giao nhận người. La Thanh Thụ và đối phương bắt tay chào, chỉ cần đối phương đưa những phụ nữ nhập cư trái phép này sang bên kia cầu sắt thì có xử lý như thế nào cũng không quan hệ với phía Trung Quốc.

Nhưng đúng lúc này La Thanh Thụ đột nhiên nghe tiếng kêu thảm thiết, y vội vàng đưa mắt nhìn chỉ thấy trong đám quân lính Triều Tiên không biết lấy ra chiếc đũa sắt sắc nhọn từ đâu. Có hai tên lính Triều Tiên giữ chặt một người phụ nữ vừa nhận, cởi áo ngoài của ả để lộ cánh tay trái. Một tên lính Triều Tiên khác cầm chiếc đũa sắc đâm xuyên qua tay người phụ nữ, máu vẩy ra, người phụ nữ đó co quắp nằm trên mặt đất đau đớn kêu gào.

Hơn nữa không chỉ có như thế này, lại có hai tên lính Triều Tiên khác đi lên kéo chiếc đũa sắt dài đó ra từ tay người phụ nữ, hai tên lính khác lại bắt một người phụ nữ khác chuẩn bị làm tương tự. Trên thanh đũa sắt bị rút ra không chỉ có máu mà còn cả ít thịt trông rất thê thảm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận