C5 Thiết quyền có tổng cộng mười tám chiêu , kỳ thực không khó, Lục Ngôn cơ bản có thể nắm giữ trong hai ngày. Điều khó khăn là mười tám chiêu thức phải được kết hợp với các phương pháp thở tương ứng và luyện tập nhiều lần cho đến khi cảm nhận được khí huyết của mười hai kinh mạch chính sau đó được vận chuyển thuần thục khi thực hiện các chiêu thức. Sau khi Lục Thanh Sơn dạy hắn ba ngày, hắn thấy Lục Ngôn cơ bản đã nắm vững, có thể tự mình luyện tập nên tiếp tục đi săn trong núi. Lục Thanh Sơn tự ngẫm một khi Lục Ngôn bắt đầu tập võ, cảm giác thèm ăn của nhi tử sẽ tăng lên rất nhiều, và ông ấy nên dành nhiều đồ ăn hơn cho hắn. Lục Ngôn vốn định cùng Lục Thanh Sơn đi săn trong núi, nhưng bây giờ hắn mới làm quen với võ thuật, chỉ có thể tập trung toàn lực vào tập luyện, việc đi săn chỉ có thể hoãn lại. Úi ù ù... Trong rừng tre, bóng dáng của Lục Ngôn đang di chuyển, tung cước từng chiêu, nhìn khá thú vị. Lúc đầu, mỗi khi ra một chiêu, hắn đều phải suy nghĩ xem thực hiện động tác tiếp theo như thế nào, nhưng sau nhiều ngày khổ luyện, các động tác dần dần trở nên mạch lạc. Mỗi khi tung ra một cú đấm, kinh điển Đạo Thư trong đầu lại sáng ngời. Về phần phân thân bắn cung, nó luyện tập khi còn năng lượng và dừng lại khi không còn năng lượng, không liên quan gì đến Thiết Tuyến Quyền. Lục Ngôn suy đoán rằng một khi tiến vào Thiết quyền Sơ Cấp cảnh, hắn sẽ có thể ngưng tụ một bản sao luyện quyền. Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt, Lục Ngôn đã luyện tập Thiết Tuyến quyền được hai mươi ngày mà vẫn chưa tiến được vào Sơ cấp. Ngày hôm nay, Lục Thanh Sơn trở về rất muộn, mãi đến trời tối mới xuất hiện. Vừa vào cửa, Lục Ngôn liền ngửi thấy mùi máu, nhìn thấy vết thương ướt đẫm trên vai Lục Thanh Sơn. "Lão công, ngươi bị thương sao? Có nghiêm trọng không? Gặp phải đại thú sao?" Vương Thúy vội vàng hỏi, có chút hoảng hốt cùng lo lắng. "Mẹ kiếp, không sao đâu, ngươi xem đây là cái gì?" Lục Thanh Sơn cười mở ra một bó lớn củi khô, bên trong lộ ra một con hươu. Con hươu này nặng bốn mươi kilôgam, bằng mười con thỏ rừng. “Cha, cha vào núi sao?” Lục Ngôn nói. Nhìn chung có rất ít dã thú lớn ở ngoại ô núi Oa Ngưu, nhưng sâu trong núi thường xuyên xuất hiện những dã thú lớn, điều này rất nguy hiểm cho người bình thường. "Được rồi, Ngôn Nhi, một khi bắt đầu luyện võ, ngươi sẽ có thể vận chuyển khí huyết để rèn luyện cơ thể, đồng thời cũng cần tích lũy khí huyết.
Đến lúc đó, khẩu vị của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều, đồng thời sẽ cần rất nhiều thịt để bổ sung, ta muốn dự trữ nhiều thịt cho con…” “Đừng lo lắng, kinh nghiệm đi săn của ta đã hơn mười năm, mọi chuyện sẽ ổn thôi.” Lục Thanh Sơn giả vờ thoải mái . "Cha..." Lục Ngôn nắm chặt nắm tay, mũi cảm thấy cay cay.. Trong lòng hắn biết Lục Thanh Sơn nói thì dễ dàng, nhưng quá trình này khẳng định rất nguy hiểm, từ vết thương có thể nhìn thấy được. "Cha, sau này đừng mạo hiểm, ta thà tu luyện chậm rãi còn hơn là để người gặp nguy hiểm.
Nếu có chuyện gì xảy ra với cha, ta và mẫu thân sẽ làm sao?" Lục Ngôn nói, chân thành không hề giả dối . Giờ đây, y thực sự coi Lục Thanh Sơn và Vương Thuý như những người thân nhất của mình. "Đúng vậy, phu quân, Ngôn Nhi nói đúng, nếu như ngươi xảy ra chuyện gì, hắn và ta cũng không thể sống sót." Vương Thúy cũng nói theo. "Được rồi, ta hứa với 2 người, sau này ta không hoàn toàn chắc chắn sẽ không mạo hiểm.
Nào,mau làm sạch thịt hươu và ướp với hạt tiêu." Lục Thanh Sơn nói . Hạt tiêu là một loại gia vị dân dã, có vị cay và mặn, được phơi khô nghiền thành bột rồi ướp vào thịt, có thể giữ cho thịt không bị thối trong vài tháng. Không có tiền mua muối nên chúng tôi phải dùng hạt tiêu để thay thế. "Cha, để con giúp cha băng bó vết thương." "Được rồi, Ngôn Nhi, cứ tập trung tu luyện quyền thuật đi, đừng lo lắng, ta sẽ báo mẹ chuẩn bị thêm thịt cho con." .. Tối nay , Vương Thuý cân thịt hươu được cắt ra và hầm trong nồi lớn, mùi thơm say đắm, Lục Ngôn ăn hai cân. Hai kg thịt hươu đã cải thiện tiến độ bắn cung rất nhiều. Trong hai mươi ngày qua, kỹ năng bắn cung của hắn đã dần dần tiến bộ và gần đạt đến đỉnh cao, tốt hơn nhiều so với trước đây. "Sắp tới rồi, mấy ngày nữa, ta có thể bắt đầu đặt chân vào Sơ Cấp Thiết Tuyến quyền, có lẽ có thể đạt đến bắn cung “Đăng Phong” cấp độ” Lục Ngôn tràn đầy mong đợi. Trong nháy mắt, ba ngày trôi qua. Quả nhiên, bắn cung là kĩ năng đầu tiên đạt đến “Đăng Phong” Trong rừng trúc, Lục Ngôn không ngừng vung quyền, toàn thân nóng bừng bốc lên, da thịt hơi ửng đỏ, khí huyết bên trong mười hai kinh mạch cơ thể đang sôi sục. Một lúc sau, Lục Ngôn dừng tập luyện lại, chăm chú nhìn vào bên trong đầu. Trên Đạo thư, một hình người khác xuất hiện, sau đó tách ra khỏi Đạo thư, biến thành một 'Lục Ngôn' khác. Trên đầu cũng có mấy chữ:phân thân : Thiết Tuyến Quyền, Sơ Cấp (1%) "Quả nhiên, suy đoán của ta là chính xác.
Khi học được nhập môn Thiết Tuyến quyền, cũng sẽ tạo thành một bản sao.
" Lục Ngôn rất tò mò và nhìn kỹ Thiết Tuyến Phân Thân. Phân thân Thiết Tuyến rất giống với phân thân bắn cung, nó không có quần áo, thân thể trong suốt, cơ bắp, kinh mạch, xương và thậm chí cả nội tạng bên trong đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Nhưng có những khác biệt. Lúc này, phân thân của Thiết Tuyến quyền đang luyện tập không chút xao lãng, liên tục thực hiện Thiết Tuyến Thập Bát quyền, khi nó ra quyền, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng dòng máu đỏ chảy qua mười hai kinh mạch chính trong cơ thể. Nhưng ngay sau đó, bản sao Thiết Tuyến dừng lại và bất động. Bụng của Lục Ngôn cũng kêu lên. Lúc này trời đã gần tối, Lục Ngôn đành thu dọn rồi trở về, đúng lúc Lục Thanh Sơn cũng đi săn trở về. “Phụ thân, con đã đạt được Thiết Tuyến quyền Sơ Cấp cấp độ” Lục Ngôn nói. "Bắt đầu rồi à? Được, không tệ." Lục Thanh Sơn lộ ra vui mừng khen ngợi. Tuy rằng khen ngợi hắn, nhưng trong lòng Lục Thanh Sơn thực sự có chút thất vọng. Dựa vào tài năng bắn cung của Lục Ngôn, ông ấy nghĩ Lục Ngôn có thể đạt đến Sơ Cấp sớm hơn. Một người bình thường luyện tập võ thuật tam tinh có thể đạt Sơ Cấp trong khoảng một tháng. Hắn dùng 24 ngày, Lục Ngôn dùng 23 ngày, tuy so với hắn tốt hơn một chút, nhưng cũng chỉ có thể coi là trung bình. Nó khác xa với thiên tài võ thuật mà ông tưởng tượng. Nhưng không có đường quay lại, vì Lục Ngôn đã dấn thân vào con đường võ thuật nên ông không thể bỏ cuộc giữa chừng. "Một khi đã đạt đến Sơ Cấp, nhất định phải bắt đầu tích lũy khí huyết, ta sẽ bảo mẫu thân ngươi mỗi ngày nấu nhiều thịt cho ngươi." Lục Thanh Sơn nói. Đêm đó, Vương Thúy nấu hai cân thịt đưa hết cho Lục Ngôn. Lục Ngôn cũng không từ chối, chỉ cần tiến bộ, gia đình bọn họ sẽ không thiếu lương thực, cuộc sống của bọn họ sẽ càng ngày càng tốt hơn. Sau khi ăn hai kg thịt, phân thân Thiết Tuyến bắt đầu luyện tập mà không có bất kỳ phiền nhiễu nào. Lục Ngôn chuyển trọng tâm sang luyện quyền, phân thân bắn cung dừng lại, không còn hấp thụ năng lượng để luyện tập. Hiệu quả của tu luyện phân thân không thể so sánh như người thường, khi con người tu luyện sẽ luôn có những suy nghĩ tán loạn và xao lãng.
Tuy nhiên, khi thực hành tu luyện phân thân, không có chút suy nghĩ xao lãng nào cả, bạn có thể buông bỏ mọi thứ và toàn tâm toàn ý tu luyện. Khi bản sao của Thiết Tuyến quyền dừng lại, trời đã sáng, tiến độ tăng thêm 20 điểm, đạt đến Sơ Cấp (21%). Lục Ngôn tính toán rằng với cùng một cân thịt, phân thân Thiết Tuyến sẽ mất khoảng thời gian luyện tập tương đương với phân thân bắn cung, nhưng tiến độ sẽ rất khác nhau. Lần đầu tiên, phân thân bắn cung thông thường với hai kg thịt có thể tăng tiến độ lên 60%, trong khi phân thân Thiết quyền chỉ có thể tăng tiến độ thêm 20%. Quả nhiên, võ thuật chính là đẳng cấp khác, không thể so sánh với bắn cung thông thường, cùng cấp độ nhưng năng lượng tiêu hao có chênh lệch rất lớn. Bữa sáng vẫn còn thịt, khoảng nửa cân. Lục Thanh Sơn nói với Vương Thúy, từ nay về sau hắn sẽ chuẩn bị thịt cho Lục Ngôn vào buổi sáng, buổi trưa và buổi tối, mỗi bữa khoảng một cân. Ăn sáng xong, Lục Ngôn lập tức đi vào rừng tre luyện quyền. Úi... Lục Ngôn ra một quyền, mơ hồ có thể nghe được tiếng nắm đấm của hắn xuyên qua không khí, năng lượng và máu trong mười hai kinh mạch chính bắt đầu lưu thông, tăng tốc với tốc độ cực kỳ chậm. Ba giờ sau, Lục Ngôn ngừng tập quyền anh. "Tiến độ của Thiết quyền chỉ tăng 5% rồi dừng lại." Lục Ngôn nghĩ, theo tiến độ ngày hôm qua, một cân thịt chẳng phải sẽ tăng 10% sao? Y nhanh chóng hiểu được vấn đề. Khi luyện quyền, phải tập trung khí huyết, khi tích tụ khí huyết, y cũng tiêu hao năng lượng. Hắn ăn thịt chia thành hai phần, một nửa được hấp thu bởi kinh điển Đạo Thư để rèn luyện phân thân, nửa còn lại được cơ thể hấp thu để cung cấp chất dinh dưỡng cho cơ thể và tăng cường khí huyết. Năng lượng giảm một nửa, tiến độ đương nhiên giảm một nửa. "Không đủ, một chút thịt cũng không đủ." Lục Ngôn thở dài. Nhưng tạm thời không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có chờ thực lực tăng lên, cùng Lục Thanh Sơn đi săn trong núi mới có thể kiếm được nhiều thịt hơn. Tục ngữ có câu: “mài dao không lỡ công đốn củi.” Lục Ngôn hoàn thành công việc của mình và về nhà. Những ngày qua, khuôn mặt người dân làng Cao Sơn đều tràn ngập niềm vui. Bởi vì đang là mùa thu hoạch khoai tây, trong khoảng thời gian này nắng mưa nhiều, thời tiết rất tốt, khoai tây đều phát triển căng mọng, được coi là được mùa. Sau khi nộp thuế, mỗi nhà sẽ dư thừa rất nhiều, với mẻ khoai tây này, sẽ không khó để sống sót trong mùa đông này. Khi mùa đông kết thúc, hãy bắt đầu trồng các loại cây trồng khác và hình thành một vòng tuần hoàn, mọi việc sẽ đều đặn. Trong lòng mỗi người đều tràn đầy hy vọng. "Thời đại này ham muốn của con người không nhiều, có thể ăn no đã là hạnh phúc." Lục Ngôn cảm khái. Bốn ngày sau. “Cuối cùng cũng đạt được Tiểu Thành” Lục Ngôn vui mừng. Trong bốn ngày rưỡi, mỗi ngày ăn ba cân thịt có thể tăng tiến độ khoảng 15%, thêm một số thực phẩm khác cũng có thể tăng tiến độ 2%, tiến độ có thể tăng tổng cộng khoảng 17% trong một ngày. Tất nhiên, y cũng có thể cải thiện sự tiến bộ của mình bằng cách tự mình luyện tập quyền, nhưng nó rất chậm và khác xa so với tiến độ của bản sao. Thiết Tuyến quyền đã đạt được Tiểu Thành, khai mở mười tám tiểu mạch ở cánh tay và lòng bàn tay, nối chúng với mười hai kinh mạch chính, khi luyện quyền, tốc độ tích tụ khí huyết quả thực được tăng lên rất nhiều. Mà khí huyết cùng với các nhánh tĩnh mạch khi lan ra tay, có thể rèn luyện tăng cường sức mạnh của cánh tay và lòng bàn tay. Trên thực tế, khi luyện quyền, các bộ phận khác trên cơ thể cũng có thể được khí huyết thẩm thấu và rèn luyện, nhưng mức độ chậm hơn nhiều so với cánh tay và lòng bàn tay. Khi Thiết Tuyến quyền triển khai, các đường màu đen mờ sẽ xuất hiện trên cả hai nắm tay, giống như những sợi dây sắt, đây chính là nguồn gốc của cái tên Thiết Tuyến. Phân thân của Thiết Tuyến cũng đã thay đổi, có thể thấy rõ 18 nhánh của cánh tay và lòng bàn tay, khí huyết lưu chuyển, tương ứng với cơ thể thật. Tuy nhiên, sau khi Thiết Tuyến quyền bước vào cấp độ Tiểu Thành, phân thân và cơ thể thật cùng nhau luyện tập quyền anh, một kg thịt chỉ có thể tăng tiến độ lên 2,5%, và tiến độ bắt đầu chậm lại. Chớp mắt, lại một tháng rưỡi nữa trôi qua. Bản sao Thiết Tuyến : Lô Hoả Thuần Thanh (1%). Ban đầu, theo tiến độ trước đó, sẽ chỉ mất hơn một tháng để đạt đến mức Lô Hoả trong Thiết Tuyến Nhưng bởi vì trước đó thịt dự trữ đã dùng hết, cho dù Lục Thanh Sơn đi săn từ sáng sớm đến tối muộn cũng không thể mỗi ngày thu hoạch được, lượng thịt ăn vào hàng ngày của Lục Ngôn đã giảm từ ba ký xuống còn một ký rưỡi nên anh phải mất một tháng rưỡi để đạt đến mức Quán Thông. Nhưng điều này vẫn xứng đáng với mười năm khổ luyện của người bình thường. Lục Ngôn cũng tìm ra quy luật chung, mỗi lần võ công thăng cấp đến một cấp độ, tiến độ thăng cấp sẽ giảm đi một nửa với cùng một lượng thịt. “Cha, con muốn cùng cha đi săn trong núi.” Lục Ngôn nói. Kỹ năng quyền thuật của y đang tiến bộ với tốc độ nhanh chóng, năng lượng và máu tích tụ tự nhiên không chậm chút nào, chiều cao của y thậm chí còn tăng lên nhiều hơn, Lục Ngôn hiện tại cao 1,7 mét. Phải biết rằng khi lần đầu tiên du hành xuyên thời gian, y cao chưa đến 1,6 mét. Sức mạnh của y vượt xa những cường giả bình thường, cộng với Thiết Tuyến quyền Lô Hoả cấp độ, sức chiến đấu của y đã rất ấn tượng, đến lúc đi săn trong núi. Điều này là hiển nhiên, những người bình thường đã tập quyền thuật được vài tháng, nhưng kỹ năng của họ vẫn chỉ ở mức Sơ Cấp. Lần đầu tiên nhìn thấy Ẩn Môn thậm chí còn không mở được các nhánh mạch, nó chỉ có thể vận chuyển khí huyết của mười hai mạch chủ, tốc độ tích tụ khí huyết chậm như ốc sên, làm sao có thể so sánh với Lục Ngôn? Lô Hoả Thuần Thanh cấp độ đã khai mở thêm 72 tiểu mạch..