Nói về nhân vật chính, nguyên nhân khiến Thiên Dực rơi vào tay giặc, Tố Huyên, lục tiểu thư của Trúc Lâm sơn trang đang mang một bào thai trong bụng.
Với cá tính của nàng thì không bao giờ tha thứ cho sự phản bội không những trong tình yêu mà còn lòng tin trong tim mọi người của Trình Khải Dạ, thiếu chủ Nguyệt Dạ sơn trang, người ‘cầm đầu’ những hắc y nhân tiến vào Phú An thành nửa năm trước đốt cháy một tiểu viện nhỏ hòng ám sát tướng soái Nam Phong của họ cùng tam tiểu thư Phi Vũ. Đồng thời cũng là người gián tiếp mang lại vết thương cùng sự hổ thẹn mãi mãi không bao giờ hồi phục trong lòng Diệp Phi. Ngoài ra còn chính là kẻ khiến Thiên Dực khổ sở hơn nửa tháng nằm trong tay địch.
Thiên Kỳ cùng Thiên Minh quyết tâm lôi cổ Khải Dạ tống về Nguyệt Dạ sơn trang cho hả giận. Nếu không phải chính hắn cuối cùng vì hối hận mà rút lại quyết định của mình và là phụ thân của đứa nhỏ trong bụng Tố Huyên thì có lẽ trên người hắn giờ đây là vài chục nhát kiếm xuyên tim rồi.
Nhưng điều qua trọng nhất chính là Khải dạ dù có chết cũng quyết chết tại Phú An thành không rời đi một bước. Kéo theo hắn lại là một nam nhân vô cùng soái khác mang tên Dạ Thần Phong đỉnh đỉnh siêu soái khiến lòng Ngân Tuyết đã trôi dạt về phương nao. Nhưng cũng vì thế mà khiến Sơ Tuyết một trận như điên như dại vì bỏ công lôi kéo lão bà của mình về với mình khi với Thiên Dực, mỹ nam chính là nguồn sống nha.
Nhưng nói gì thì nói cũng là nhờ sự góp mặt không mấy được hoan nghênh của đại đa số nam nhân trong Trúc Lâm sơn trang đang chú trong Phú An thành đối với Dạ Thần Phong, mà hắn lại khiến những trò quỷ của Ngân Tuyết bị giam trong trứng nước không hẹn kỳ tái xuất giang hồ. Tâm mọi người thêm phần thả lỏng cùng cam bái hạ phong.
Tứ tiểu thư Thiên Bảo cùng phu quân của mình nồng nồng ấm ấm, tình chàng ý thiếp với tiểu bảo bối trong bụng khiến ai nấy cũng phải thầm ghen tị. Chưa người nào thấy qua một nam nhân lại có khả năng sủng vợ tới tận trời như thế kia. Giờ đây Vương Gia Khánh lại trở thành mẫu phu quân lý tưởng trong mắt mọi tiểu thư khuê các vừa bước sang tuổi cập kê.
Chẳng hạn như vào một ngày mùa đông, tuyết rơi trắng xóa khắp thung lũng mà sông Phú Vinh cũng phần nào muốn đóng băng gây trở ngại cho cuộc tấn công của địch. Thế cư nhiên thê tử của mình chỉ bảo đột nhiên thèm quả hồng chín. Thời tiết mùa đông này bảo hắn đi hái hồng chín trên cây coi bộ kêu hắn cắn lưỡi chết đi còn dễ làm hơn.
Thế mà Vương Gia Khánh chúng ta cũng một lòng một dạ tuân theo thánh chỉ của lão bà cưỡi ngựa khắp nơi từ trong thành đến ngoài thành không biết tìm hồng chín ở đâu ra vì tất cả các nhánh cây từ nhỏ đến già đều đã rụng không còn một chiếc lá.
Nhưng kỳ tích xảy ra chính là một nơi khuất xa gần biên giới phía Bắc lại xuất hiện một vùng đất nho nhỏ với cây trái quanh năm dù có mùa đông khắt nghiệt vẫn nở hoa kết trái như thường. Nguyên nhân có lẽ là do nơi đây là nơi tồn tại sinh trưởng của một suối nước nóng tự nhiên cho nên đã vô hình chung khiến thời tiết thêm phần nóng ấm tạo điều kiện phát sinh các loại cây ăn quả cùng hoa cỏ cực kỳ xinh đẹp.
Và cũng chẳng hạn như vào một ngày đẹp trời khác của mùa xuân với những chú hồ điệp tung cánh bay tán loạn quanh những đoá mẫu đơn đang kỳ mơn mởn nở rộ. Thế chỉ nghe một tiếng than đau bụng của thê tử thôi mà hắn đã như hóa điên chạy khắp phủ Lý tướng quan tìm Trúc Nhã đến xem bệnh cho nàng.
Sau khi tìm được, Trúc Nhã xoa xoa hai trán hỏi nàng bị làm sao thì hắn bảo nàng chuyển dạ sắp sanh. Lạy tổ tông của tôi, tính đến nay nàng mang thai chỉ mới gần bảy tháng thế cư nhiên bảo nàng sắp sanh mới dễ sợ. Trúc Nhã không nói gì, một đường đóng cửa cái rầm trước mặt tên cuồng thê tử mà hảo hảo ngủ một giấc thật ngon.
Sau hắn lại chạy về nhìn Thiên Bảo bình tĩnh ‘gặm’ điểm tâm trong trúc đình khiến hắc tuyến nổi đầy đầu hắn. Hỏi ra mới biết là do tiểu hài tử bảo bối của bọn họ giở trò hiếu động đạp bụng mẹ.
Rồi lại chẳng hạn như vào một ngày âm u trời gần như sắp chuyển mưa, sau khi Thiên Bảo cùng Tố Huyên ngồi nghe hai thầy trò Thiên Dực, Ngân Tuyết giảng đạo về ngày chuyển dạ của thai phụ thì một cơn đại hồng thủy đã xảy ra khiến hai nam nhân là Gia Khánh cùng Khải Dạ một trận khổ sở không biết làm sao.
Chả là Thiên Dực thành thân cùng Sơ Tuyết đến đây cũng đã hai tháng mà chưa có dấu hiệu mang thai trong khi Sơ Tuyết cứ nhìn hai cái bụng bầu kia mà mặt chù ụ hành hạ nàng suốt đêm không sao an giấc ngủ được, thế là dưới sự giúp sức nhiệt tình của tiểu đồ đệ ngoan đã ra tay đánh đòn tâm lý cho thai phụ trước khi sanh để trả thù.
– “Khi sanh sẽ cực kỳ đau, đau giống như là heo bị thọc tiết vậy đó” Thiên Dực biểu tình sợ hãi nháy mắt cùng tiểu đồ đệ của mình ra ám hiệu.
– “Đúng vậy” Ngân Tuyệt gật gù liên tục “Nếu là con thì con quyết tâm không bao giờ mang thai vì khi sanh rồi sẽ không được ăn những thứ mình muốn, không được làm những gì mình thích và thậm chí còn không được chạm vào tiền vì như thế sẽ rất xui xẻo”
– “Sau khi sanh sẽ phải cho hài nhi bú sữa mẹ, như thế sẽ rất đau nha. Ngoài ra còn phải chăm sóc nó cực khổ, ăn uống, vệ sinh thì ôi thôi” Thiên Dực chêm thêm vào mà hai mắt vẫn để ý đến biểu tình bất đắc dĩ của Thiên bảo cùng sợ hãi của Tố Huyên đang ngồi đối diện.
– “Đúng vậy nha” Ngân Tuyết cùng Thiên Dực kẻ tung người hứng tiếp tục quá trình đào tạo thai phụ của hai người “Mà nhất là sau khi sanh thì phụ nữ chúng ta sẽ cực kỳ xấu, vừa mập, da lại nhăn nheo, vàng vọt, không còn nét thanh xuân ngời ngời của hiện tại. Coi vậy như con cùng sư phụ là tốt nhất mặc dù tương lai không biết sư phụ có như thế hay không thôi”
Và kết quả chính là cả hai thai phụ của chúng ta một trận khóc lóc ầm ĩ trong phòng với phu quân của mình quyết tâm không sinh con nữa. Thậm chí Tố Huyên vì nhìn đống bảo vật yêu quý mà muốn nhảy vào mấy rương tiền cho hoàng kim đè chết để khỏi phải sanh.
Và trong ý niệm lần đầu tiên của hai nam nhân kia lại vô cùng trùng khớp với nhau chính là muốn… giết người!!!
Trúc Nhã thì từ bao giờ đã chấp nhận sự theo đuổi cùng bảo vệ của Dương Thần Tịch cũng giống như Thiên Ngân với Hàn Thiên Minh mặc dù không có nồng ấm như những cặp còn lại. Tuy nhiên tương lai không ai đoán trước được chữ ‘ngờ’.