Trở về từ Lục gia, Tinh Tinh được Tử Sâm chở thẳng về nhà, đưa cô lên phòng nghỉ ngơi còn mình đích thân xuống bếp để nấu ăn.
" Anh biết nấu ăn à "
" Anh mới học gần đây vừa hay có thể nấu cho em ăn, anh sẽ đi học mấy món tốt cho bà bầu "
" Anh có thời gian nấu à, cả ngày đều bận rộn "
" Công việc của anh ông nội kiểu gì cũng sẽ cho người giúp, việc của anh bây giờ là chăm sóc em thật tốt "
" Em thấy anh vẫn nên đi làm đi, em có thể tự chăm sóc bản thân mà, công việc của mình để người khác làm anh yên tâm à "
" Ba tháng đầu sẽ có biểu hiện thai nghén, lúc đó em đến cái tay cũng chả buồn nhấc đâu, vẫn là để anh chăm sóc thì hơn "
Tinh Tinh không nói lại anh liền mặc kệ tùy ý anh muốn. Cứ như vậy mỗi ngày đều là Tử Sâm chăm sóc Tinh Tinh, sáng sớm chở cô đi làm, chiều sẽ đứng dưới toà soạn đợi cô về, trên đường về ghé siêu thị mua đồ sau đó Tinh Tinh chỉ việc tắm rửa nghỉ ngơi, nấu ăn là việc của Tử Sâm.
Bẵng qua một tuần, lúc này Tinh Tinh hiện tại đã mang thai 6 tuần, lẽ ra phải có biểu hiện thai nghén rồi nhưng cô vẫn cảm thấy bình thường, món nào Tử Sâm làm cũng ăn ngon lành. Ngược lại là Tử Sâm, thời gian gần đây đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, mỗi lần nấu ăn đều khó chịu, nhưng anh chỉ nghĩ do thời gian làm việc không ổn định, hầu như sẽ vào tối khuya khi Tinh Tinh ngủ anh mới bắt đầu làm việc thông qua máy tính.
Cả hai vẫn không hay biết gì cho đến khi bà Mạn Đình cùng ông Dylan về nước. Đến nhà của Tinh Tinh cùng Tử Sâm ở được hai hôm bà Mạn Đình mới chắc chắn suy đoán của mình là đúng. Trong bữa cơm bà nhẹ giọng hỏi Tinh Tinh.
" Gần đây con có thấy mệt mỏi hay cảm giác buồn nôn khi ngửi thấy mùi tanh không "
" Không mẹ "
" Vậy có đặc biệt thèm chua hay cay ngọt gì không"
" Cũng không mẹ, khẩu vị của con vẫn rất tốt, giống như trước không có gì thay đổi "
" Vậy Tử Sâm thì sao "
" Dạ ", Tử Sâm bị nhắc tên đột nhiên bất ngờ. Bà Mạn Đình hỏi lại một lần nữa thì Tử Sâm mới chần chừ không nói, hình như thời gian gần đây anh có biểu hiện giống bà Mạn Đình nói, Tử Sâm kinh sợ một phen, không lẽ anh cũng mang thai rồi.
Nhìn vẻ mặt bỗng nhiên khiếp sợ của Tử Sâm, bà Mạn Đình bật cười nói:" Ta nghĩ là con bị nghén thay cho Tinh Tinh rồi "
" Nghén thay " Tử Sâm cùng Tinh Tinh cùng nhau lên tiếng
" Đúng vậy, trong một số trường hợp người chồng sẽ nghén thay vợ, thời gian này nếu mệt mỏi thì con cứ nghỉ ngơi, đồ ăn ta sẽ nấu cho Tinh Tinh, ngoài ra con muốn ăn gì thì cứ mua về ăn không phải ngại, thời gian này coi như con phải chịu thai nghén thay Tinh Tinh rồi, qua ba tháng sẽ đỡ "
Tử Sâm không nghĩ anh lại nghén thay Tinh Tinh, thời gian gần đây hoá ra không phải làm việc mà mệt, là do anh bị nghén. Dường như đã thông suốt Tử Sâm vui vẻ nói
" Dạ dì, con biết rồi. Nghén thay cũng tốt, vậy Tinh Tinh sẽ không mệt khi mang thai, chuyện này con chịu được "
Nói là một chuyện còn sự thật thì luôn phũ phàng, thai nghén quả thực đáng sợ, hầu như mỗi ngày Tử Sâm đều mệt mỏi, thấy mùi dầu mỡ đều sẽ mắc ói, ngoài ra anh có thể ngủ bất chấp thời gian, điều đặc biệt là Tử Sâm có thể ăn đồ chua thay cơm. Nhìn biểu hiện của anh mọi người đều dự đoán Tinh Tinh mang thai con gái.
Nghe được điều này Tử Sâm cảm thấy mọi mệt mỏi đều đáng, vì con gái bảo bối đừng nói là ba tháng, có đến năm tháng anh cũng sẽ chịu được. Nhưng may thay kỳ thai nghén chỉ diễn ra trong ba tháng, đến tháng thứ tư mọi chuyện lại quay về đúng với quỹ đạo của nó. Tử Sâm sau ba tháng vật vã ở nhà cuối cùng cũng có thể đi làm lại.
Mọi người có lẽ sẽ thắc mắc ba tháng Tử Sâm không quản lý công ty thì mọi việc ai sẽ làm, dĩ nhiên không phải Lục Lẫm vì anh quá bận với hai công ty của mình, kết quả chỉ có một. Trong văn phòng tổng giám đốc Lục Tiễn đầu tóc bù xù nhìn đống văn kiện trước mắt. Ông nội đã nói nếu anh thay Tử Sâm quản lý công ty ba tháng thì sẽ không bắt anh dẫn bạn gái về trong năm nay nữa, như vậy quán bar cũng sẽ không bị dẹp bỏ. Lục Tiễn không còn cách nào đành vác xác đến đây.
Cộc…cộc…cộc…
" Vào đi "
" Ai đây, anh trai yêu quý của tôi suy nghĩ thông suốt từ bỏ quán bar về tiếp nhận công ty rồi ", Tử Sâm đứng cửa khoang tay giả bộ kinh ngạc nói
" Thông suốt cái đầu cậu, là do ai mà tôi bị lôi về đây, mau mau…trả lại chỗ này cho cậu, ba tháng ở đây khiến anh sắp điên tới nơi rồi ", Lục Tiễn như chơi với giữa dòng sông với được cọng dây cứu mạng là Tử Sâm, vội vàng đứng dậy kéo Tử Sâm lại bàn làm việc sau đó liền mau chóng đánh bài chuồn.