Trúc mã ngạo kiều của tiểu thanh mai

Tô Ninh Trăn thực sự hối hận về mọi thứ, cô đến đám cưới Lâm Tuấn Lương một mình, đến khi quay về thì mất cả chì lẫn chài.
 
Đã ngủ với tên hồ ly Tiêu Hàn kia thì cũng thôi đi, còn bị bắt về nhà, khó khăn lắm mới trốn xa anh được, kết quả chẳng những bị bắt khi đang ở cùng anh, cô còn phải quay lại nơi có Tiêu Hàn kia.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Năm nay cô gặp phải hai kẻ tiểu nhân Lâm Tuấn Lương và Tiêu Hàn, Tô Ninh Trăn thở dài, nhưng chuyện cần giải quyết thì vẫn nên giải quyết.
 
Cô vốn định kéo dài thời gian đến khi không thể kéo dài nữa mới thôi nhưng ba Tô thế nào thì vẫn là ba cô, là người hiểu rõ con gái nhất, ông ra lệnh trong vòng một tháng cô phải quay trở về, đừng bắt ông phải ra tay.
 
Một câu của ông đã làm tan vỡ ước mơ của Tô Ninh Trăn.
 
Cho nên bây giờ cô đang đứng trước mặt chủ biên nộp đơn từ chức. Cô thực sự thích công việc hiện tại, kết quả là bị ép không thể không từ chức cho nên Tô Ninh Trăn rất đau lòng.
 
Tốt nghiệp chưa được bao lâu cô liền nhận được công việc này, chủ biên đối xử với cô rất tốt, ngoại trừ công việc phiên dịch thông thường còn giao cho cô một chuyên mục để cô sáng tạo, kết quả hiện tại cô lại phải rời khỏi đây.
 
Chủ biên nhìn đơn từ chức của cô, vẻ mặt không ủng hộ: “Ninh Trăn, không nên lẫn lộn giữa công việc và tình cảm.”
 
Lâm Tuấn Lương và cô làm việc trong cùng một phòng, khó trách chủ biên lại nói vậy, có lẽ là vì nghĩ rằng cô không muốn làm việc cùng anh ta.
 
Cô chỉ có thể cười khổ: “Không phải đâu chủ biên, là ba mẹ tôi muốn tôi về nhà, không liên quan đến chuyện tình cảm.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chủ biên có chút hoài nghi, dù sao thì thời này người trẻ tuổi rất dễ xúc động, sau này rất dễ hối hận: “Thật không?”
 
Chủ biên đối với cô tốt như vậy, cô thật sự rất luyến tiếc: “Chủ biên, sếp đừng như vậy, tôi cũng rất muốn ở lại nhưng trong nhà tạo áp lực, tôi không thể không nghỉ.”
 
Chủ biên hiểu ra gật đầu: “Được rồi, cô là người trẻ tuổi, còn ưu tú giỏi giang, tôi chỉ là cảm thấy đáng tiếc thôi. Hy vọng sau này cho dù cô đến làm nơi nào thì cũng có thể giữ nguyên ý chí ban đầu.”
 
Tô Ninh Trăn cảm động cảm ơn chủ biên, sau khi nộp đơn xong liền quay trở lại bàn làm việc. Haiz… công ty cô đã gắn bó hai năm cứ như vậy phải rời khỏi rồi.
 
Mấy ngày sau tin tức cô từ chức dần dần lan ra, không ít đồng nghiệp chạy tới hỏi dò tại sao lại đột ngột như vậy, thậm chí có không ít người mang theo ánh mắt nhiều chuyện, dù sao cô và Lâm Tuấn Lương yêu đương cũng không hề giấu diếm, anh ta chuyển sang cưới người khác ai ai cũng biết, bởi vậy không biết bao nhiêu người đều hiểu lầm có lẽ cô vì chuyện tình cảm nên mới từ chức!
 
Đến nỗi cả người trong cuộc cũng hiểu lầm, lúc Tô Ninh Trăn tan làm liền thấy Lâm Tuấn Lương đang đứng ở cửa công ty tìm cô.
 
“Trăn Trăn, chúng ta nói chuyện đi.” Lâm Tuấn Lương nói với cô.
 
Cô thật sự cảm thấy hai người không có chuyện gì để nói cả: “Nói luôn ở đây đi, anh là người đã có gia đình rồi.”
 
Lâm Tuấn Lương cảm thấy cũng đúng, tuy anh ta cũng không nguyện ý cưới vợ nhưng dù sao bản thân đã kết hôn rồi, vẫn nên tôn trọng vợ mình: “Được rồi, anh nói thẳng luôn, Trăn Trăn, anh hy vọng em đừng bởi vì quan hệ của chúng ta mà hành động theo cảm tính.”
 
Tô Ninh Trăn rất muốn trợn trắng mắt, rốt cuộc anh ta lấy đâu ra tự tin vậy: “Lâm Tuấn Lương, anh nghĩ nhiều rồi, là do gia đình tôi sắp xếp nên tôi mới quyết định trở về.”
 
Lâm Tuấn Lương vẫn chưa bỏ cuộc: “Trăn Trăn, em không cần phải nói dối, anh biết anh làm em tổn thương nhưng công việc này rất tốt, anh hy vọng em đừng dễ dàng từ bỏ.”
 
Hiện tại Tô Ninh Trăn cảm thấy tại sao lúc trước cô lại thấy tên Lâm Tuấn Lương là kiểu người tốt đẹp, vốn dĩ cô còn một chút cảm tình nhưng bây giờ đã mất hết: “Anh thật sự nghĩ nhiều rồi, hiện tại tôi đã có bạn trai, chuyện với anh chỉ còn là quá khứ thôi, xin anh đừng nghĩ nhiều.”
 
“Sao có thể!” Lâm Tuấn Lương hét lớn, bọn họ chia tay chưa được bao lâu, sao cô đã có thể có đối tượng mới rồi.
 
Tô Ninh Trăn cũng không hẳn là nói dối, dù sao Tiêu Hàn muốn làm người yêu của cô, chỉ là cô chưa đồng ý mà thôi: “Tin hay không thì tùy anh.”
 
“Anh không tin, em nói em có bạn trai rồi, vậy thì là ai?” Lâm Tuấn Lương nhìn thái độ của cô, càng chắc chắn cô chọc giận hắn.
 
Cô thật sự không biết nên nói thế nào với hắn, dứt khoát trợn mắt nói dối: “Anh ấy không cần làm việc sao? Anh rảnh nhưng tôi thì không, anh nói xong chưa, xong rồi thì tôi đi đây.”
 
Lâm Tuấn Lương còn không để yên, lúc trước anh ta phải theo đuổi cô hai năm mới được, lúc này mới có ba tháng, sao cô có thể lập tức thay đổi được: “Em đừng như vậy, anh biết anh làm tổn thương em rất nhiều, em đừng làm điều dại dột.”
 
Tô Ninh Trăn thật sự bị anh ta chọc giận, rốt cuộc đầu óc của Lâm Tuấn Lương toàn nghĩ gì vậy: “Anh thật sự đã nghĩ nhiều rồi, có bệnh thì đi chưa đi, tôi đi đây.”
 
Cô nói xong liền quay đầu rời đi, không muốn tiếp tục dây dưa với anh ta nữa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui