(một)
Bởi vì trước đó hao tổn quá độ, phải đến nửa tháng sau khi trở về Thủ đô tinh, hệ thống của Khương Khả mới khôi phục lại chức năng ban đầu.
Khương Khả: "Tại sao tôi luôn cảm thấy mình đã quên mất một việc rất quan trọng."
[Ký chủ, cậu quên hoàn thành nhiệm vụ thứ hai đó là nhận được sự yêu thích của Nguyên soái Trạch Duy Á trên 95%.
Xin nhắc lại, mức độ yêu thích của Nguyên soái Trạch Duy Á hiện tại là 90%, hãy tiếp tục nỗ lực và tiếp tục làm việc chăm chỉ.
】
Khương Khả: "..."
(hai)
Tò mò không biết phần thưởng của nhiệm vụ cuối cùng thứ hai là gì, Khương Khả quyết định trước tiên xoáy hảo cảm cái đã.
Vào ngày nghỉ, Khương Khả tìm thấy Trạch Duy Á đang làm nhiệm vụ ở căn cứ viễn chinh, cậu mời đối phương đi nghỉ dưỡng tại khách sạn suối nước nóng mới khai trương, mới hoàn thành bảo trì đầu tháng Trạch Duy Á vui vẻ chấp nhận.
Khách sạn suối nước nóng được xây dựng trên ngọn núi thấp, có thể ngắm cảnh và trải nghiệm các món ăn vặt đặc sắc của địa phương, ngâm mình trong suối nước nóng, Khương Khả chơi vui đến quên trời quên đây.
Mãi đến trưa mới nhớ gọi hệ thống.
Khương Khả: "Độ hảo cảm hiện tại là bao nhiêu?"
[Hiện tại, độ hảo cảm của Nguyên soái Trạch Duy Á là 90%, ký chủ cần tiếp tục cố gắng bền bỉ và tiếp tục làm việc chăm chỉ.】
Vẫn 90%.
Khương Khả: "..." Cái này không khoa học.
[Có lẽ ký chủ có thể gia tăng một chút khúc chiết.
】
Khương Khả: "Làm sao để thêm?"
(Ba)
Giữa trưa, khi đang ăn trong nhà hàng, một phú thương không rõ danh tính bất ngờ xuất hiện trong nhà hàng và tỏ tình với Khương Khả trước công chúng.
Khương Khả...!Khương Khả không muốn làm gì, chỉ muốn đem hệ thống lấy ra đánh một trận.
May mắn thay, Trạch Duy Á không hề tức giận mà rất lịch sự để người kia rời đi.
Sau đó, Khương Khả cũng cẩn thận giải thích, đối phương chỉ là một fans có lẽ do quá yêu thích, không biết làm sao tìm được chỗ này, cậu cũng chưa từng gặp bao giờ.
"Anh biết," Trạch Duy Á đưa tay ra và chạm vào đầu cậu.
"Anh tin em."
Rốt cục ăn xong cơm trưa, Khương Khả lại gõ hệ thống: "Hiện tại độ hảo cảm, có thể tăng lên một chút sao?"
[Hiện tại, độ hảo cảm của Nguyên Soái Trạch Duy Á là 90%, vì vậy hãy cố gắng và tiếp tục làm việc chăm chỉ.
】
Khương Khả … cậu không muốn làm nữa.
(Bốn)
Khương Khả quyết định từ bỏ nhiệm vụ.
[Tại sao lại từ bỏ? Cậu không muốn phần thưởng sao? Có thể có thứ mà cậu luôn muốn.
】
Khương Khả: "Không phải nói lần khi đồng quy vu tận với mẫu tinh cậu mất gần hết chức năng rồi hả.
Tôi không tin trong tay cậu còn có đồ tốt."
[Làm sao có thể, chỉ cần cậu có thể hoàn thành nhiệm vụ này, tôi có thể cho cậu tùy tiện chọn phần thưởng, bất cứ thứ gì cậu muốn.
】
Khương Khả: "..." Có chút động tâm.
Nhưng mà vẫn cứ thấy sai sai.
Thứ hệ thống cần là tín ngưỡng và giá trị yêu thích.
Giá trị yêu thích có thể nhận được thông qua phát sóng trực tiếp và tín ngưỡng có thể có được thông qua các nhiệm vụ khác nhau.
Đối với việc có được hảo cảm của Trạch Duy Á hay không, Khương Khả cho rằng đó chỉ là một nhiệm vụ ban đầu, do hệ thống đặc biệt đưa ra để giúp cậu rời khỏi quặng tinh.
"Chi nên nhiệm vụ này có hoàn thành hay không cũng không ảnh hưởng gì mới đúng chứ," Khương Khả nghi ngờ hỏi, "Tôi cảm thấy không hoàn thành cũng không sai.
[Lúc ấy khi tuyên bố nhiệm vụ có hạn định thời gian, nếu không thể hoàn thành, sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng của chính tôi.
】
Khương Khả: "Năng lượng? Không phải chỉ là giá trị yêu thích thôi sao."
Khương Khả: "Đừng lo lắng, tôi mỗi ngày sẽ phát sóng trực tiếp giúp cậu kiếm điểm yêu thích, nhiệm vụ này liền quên đi."
(Năm)
Từ bỏ nhiệm vụ giúp tâm trạng thoải mái hơn, Khương Khả cảm thấy cuối cùng mình cũng có thể có một kỳ nghỉ vui vẻ.
Trở lại khách sạn, Khương Khả thả mèo em từ không gian ra, để cho lũ mèo nhỏ vui đùa, để các em mèo chơi đến tận hứng, cậu liền thuê một phòng suối nước nóng trong nhà thích hợp cho linh sủng nhỏ tuổi.
Vì đã hứa với hệ thống sẽ kiếm thêm điểm yêu thích để bù đắp tổn thất do bỏ dở nhiệm vụ, Khương Khả đã dành thời gian mở chương trình phát sóng trực tiếp và làm món sườn cừu nướng vào buổi tối, nhưng không ngờ lúc rút thăm trúng thưởng lại rút trùng Tiên tri Á Trùng Tộc.
Một lần nữa, nói chính xác hơn, đã là lần thứ mười lăm.
Mỗi lần rút thăm đều có thể rút trúng đối phương, Khương Khả thật sự nghi ngờ không biết dị năng của đối phương có phải có cái gì khác ngoài tiên tri không nữa.
[Nhà tiên tri: Để cảm ơn sự giúp đỡ của cậu khi đối phó Trùng Tộc, tôi muốn tặng cậu một món quà.
】
Khương Khả: "Quà gì."
[Tiên tri: Món quà có thể biến ước mơ của cậu thành hiện thực, cậu sẽ biết khi nào nhận được nó.
】
Khương Khả: Luôn cảm thấy thứ nhận được không phải cái gì tốt.
(sáu)
Món quà cuối cùng cũng được chuyển đến, Khương Khả cũng không thèm quan tâm đến việc người bên kia biết mình đang ở đâu.
Món quà được gói trong hộp gỗ, sau khi mở ra là một quả bóng vàng.
Đã quá khuya, anh em mèo chơi mệt ngủ thiếp đi, Khương Khả gọi Trạch Duy Á qua để cùng nhau nghiên cứu xem nhà tiên tri gửi cái gì.
[Kiểm tra hàng đã kết thúc, chưa rõ chức năng, bước đầu khẳng định là vô hại đối với cơ thể người.
Kiểm tra cụ thể cần sử dụng mới biết.
】
Khương Khả nhận thấy một vết nứt nhẹ trên quả bóng, cậu rất muốn thử.
Trạch Duy Á: "Anh cảm thấy không nên tùy tiện mở ra."
Khương Khả: "Không sao, em đã mở lá chắn bảo vệ, vừa rồi hệ thống cũng nói vật này đối với thân thể người vô hại."
(bảy)
Quả bóng mở ra, bên trong không có cái gì, Khương Khả có chút kỳ quái.
[Có một loại khí lạ đang đến gần, mong ký chủ vui lòng cảnh giác.
】
Khương Khả...!Khương Khả lúc này đang bị Trạch Duy Á đè xuống giường, không rảnh để chú ý.
(Tám)
Đến trưa hôm sau mới tỉnh lại.
[Hiện tại, giá trị yêu thích của Nguyên Soái Trạch Duy Á là 96%.
】
[Giá trị yêu thích vượt quá 95%.
Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng (2).
Phần thưởng hệ thống...!Kí chủ có thể thoải mái lựa chọn phần thưởng hệ thống.
Hãy tiếp tục chăm chỉ.
】
[Ký chủ có gì muốn nói không? 】
Khương Khả: "...".