Không khí trong phòng làm việc vô cùng căng thẳng.
Trạch Duy Á ngồi trên sô pha, cúi đầu uống nước, giả vờ như không nhìn thấy ánh mắt chỉ trích của mẹ.
“Con có đang nghe mẹ nói không?” Có lẽ thấy Trạch Duy Á đã im lặng quá lâu, mẹ anh rốt cuộc bất mãn.
"Mẹ không có làm khó dễ con, cũng không ép buộc con phải khó xử, chỉ muốn con mang thằng nhóc đó về cho mẹ xem, chẳng lẽ yêu cầu này rất quá đáng sao?"
Trạch Duy Á xoa trán: "Mẹ hiểu lầm rồi, quan hệ giữa chúng con không phải như mẹ nghĩ, hơn nữa em ấy vẫn còn nhỏ…"
"Hiểu lầm, mẹ hiểu nhầm thế nào, con dám nói ảnh nền trong quang não không phải là ảnh chụp của đứa bé kia đi, con thử ra đường hỏi xem, nếu không phải là quan hệ đặc biệt, ai lại lấy hình ảnh của người ngoài làm ảnh nền màn hình quang não?" Mẹ anh càng thêm tức giận hơn.
Trạch Duy Á thực sự đau đầu.
Cũng trách anh không cẩn thận, từ lần Khương Khả đổi ảnh nền quang não, anh chưa từng đổi lại lần nào, kết quả hôm qua mẹ mới về liền thấy được.
Mẹ anh luôn quan tâm đến vấn đề tình cảm của anh, vừa bắt được nhược điểm, tất nhiên không thể bỏ qua dễ dàng.
“Được rồi, con đừng nói vậy, mẹ sẽ nhờ người khác hỏi.” Mẹ vừa mở quang não vừa quay số của một người.
”Phụ tá của con tên là Hàn Nghiêu đúng không? Cậu ta ở bên con mỗi ngày, nhất định rõ chuyện này nhất.
Mẹ không tin đến cậu ta cũng không chịu nói sự thật cho mẹ."
Trước khi mẹ của Trạch Duy Á kịp gọi, bên ngoài đã có tiếng động nhỏ, rồi có người thận trọng thò đầu ra từ cửa.
"Cái kia, tôi có thể vào lấy ít đồ được không?"
Mẹ của Trạch Duy Á quay đầu lại, vừa thấy người tới liền mở to hai mắt.
…
Trong phòng, mẹ anh bị một cuộc điện thoại kêu đi rồi, chỉ còn lại có Khương Khả và Trạch Duy Á trên sô pha.
Nhìn thấy mẹ Trạch Duy Á đi rồi, Khương Khả đang cầm cốc nước trên tay, tâm trạng vui vẻ chớp mắt với người đối diện.
“Đừng nháo.” Trạch Duy Á thở dài, thực sự rất đau đầu.
Tính cách của mẹ anh hiểu rõ nhất, tính tình đến nhanh, đi nhanh, tùy rằng trong một thời gian ngắn sẽ rối rắm chuyện tình cảm của anh, nhưng sau một thời gian sẽ quên chuyện này.
Nhưng bây giờ Khương Khả trực tiếp xuất hiện trước mặt mẹ với hình dáng con người, có lẽ mẹ anh đã nhớ kỹ chuyện này.
“Không có nháo, tôi đang giúp anh mà.” Khương Khả nói.
Giúp cái gì, Trạch Duy Á cảm thấy đối phương không gây rắc rối cho mình là đã giúp đỡ nhiều lắm rồi.
“Hơn nữa anh không thấy đây là một cách hay sao?" thấy người đối diện không nói, Khương Khả liền lấy lý do đã chuẩn bí trước ra nói.
“Chỉ cần mẹ anh tiếp tục hiểu lầm, về sau sẽ không ép anh thân cận với người khác nữa, cũng không sắp xếp cho anh đi xem mặt lung tung.
"
Trạch Duy Á không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn cậu.
Ngay khi Khương Khả không nhịn được bắt đầu cảm thấy chột dạ, người đối diện rốt cuộc nói: "Em xác định muốn mẹ tôi tiếp tục hiểu lầm."
Khương Khả vội vàng gật đầu, nếu không phải để mẹ anh hiểu lầm thì cậu tốn 10.000 điểm để mua thuốc biến hình làm gì, cậu cũng không có nhiều điểm tích phân để dùng không hết đâu nha.
Ngoài ra, vì trong một thời gian dài cậu chưa xuất hiện dưới dạng hình người, cho nên muốn có tiến triển ngay thì không có khả năng, cho nên phải chiếm một thân phận trước.
Trạch Duy Á không nói, chỉ đưa tay ra giúp cậu lau những mẩu vụn bánh quy trên khóe miệng.
Vì thời gian biến thân có hạn, cho nên Khương Khả ngồi một lúc rồi vội vã rời đi trước khi mẹ của Trạch Duy Á quay lại.
Phát hiện Khương Khả đã rời đi, mẹ anh vừa quay lại sau cuộc gọi hiển nhiên rất thất vọng.
"Em ấy tới lấy chút đồ.
Buổi tối còn có chuyện nên đi về trước." Trạch Duy Á thay Khương Khả giải thích.
Mẹ anh gật đầu, lúc đầu bà cũng cảm thấy hơi thất vọng nhưng nghĩ lại thì thấy yên tâm, trước đây bà lo anh không chịu quen ai cho nên mới muốn gặp mặt, bây giờ nhìn thấy rồi nên cảm thấy yên tâm hơn chút, sau này chắc chắn sẽ còn gặp mặt, cho nên cũng không vội.
“Được rồi, đợi mấy ngày nữa nếu có thời gian thì để đứa nhỏ đến ngồi nhà.” Cuối cùng nhớ ra còn có chuyện quan trọng hơn, bà vội vàng nói: “Mà này, vừa rồi anh họ con có gọi tới, nói sinh nhật của hoàng tử điện hạ sẽ tổ chức sớm hơn 1 giờ, hỏi con chọn được bạn nhảy chưa, có cần anh ấy tìm cho một ứng cử viên thích hợp không.
"
“Ồ, suýt nữa thì quên mất,” Mẹ cười, “Con đã có ứng viên thích hợp rồi, con đừng lo lắng, mẹ sẽ giúp con nói rõ với anh họ”.
Có lẽ hôm nay tâm trạng bà vô cùng vui vẻ, cho nên bà dẫn Trạch Duy Á đi nói chuyện rất lâu, hỏi bạn trai nhỏ bao nhiêu tuổi, còn đi học không, có cần tìm người học nhảy khiêu vũ trước không, hoặc có cần tìm người chuẩn bị trước lễ phục.
Trạch Duy Á: "..." Đau đầu.
Vì chỉ có 30 phút biến hình nên khi mẹ của Trạch Duy Á đang nói chuyện, Khương Khả đã trở lại với hình dáng của một con mèo trắng.
Nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, Khương Khả gõ vào hệ thống muốn hỏi bữa tiệc sinh nhật vừa được thảo luận là của ai, và vì sao Trạch Duy Á lại phải tham dự.
[Hoàng tử Elson, con trai út của hoàng đế, được hội đồng cam chịu là người kế vị, nhưng người này với ký chủ cũng không xa lạ, ….
Nhắc nhở hữu nghị, Elson đại đế.
】
Elson đại đế?
Khương Khả sửng sốt, thật lâu sau mới nhớ ra là người chỉ định thực đơn ủy thác.
Khi còn ở trên tinh hạm, cậu có nhận được một nhiệm vụ ngẫu nhiên kêu cậu tham gia vào một sự kiện trên trang web và hoàn thành ba thực đơn ủy thác từ các fans.
Và Elson đại đế chính là khách hàng cuối cùng của nhiệm vụ này, ban đầu suýt chút nữa đã từ bỏ nhiệm vụ vì cho rằng Khương Khả là một con mèo, nhưng về sau lại cho Khương Khả nhận xét tốt, giúp cậu hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên.
Nhưng không quan trọng tiệc sinh nhật của ai, Khương Khả lại quan tâm đến một vấn đề khác.
"Đi dự tiệc này, có cần phải khiêu vũ thật không?"
[Truy xuất thông tin về bữa tiệc từ những năm trước...!Đã lấy được tin tức, xin trả lời nghi vấn của ký chủ như sau, đúng vậy, tất cả những người tham dự tiệc sinh nhật, đề cần phải biểu diễn ít nhất một điệu nhảy mở màn trừ khi có lý do đặc biệt.
】
Khương Khả: "...!Trong trung tâm mua sắm hệ thống có sách hướng dẫn nào dạy người ta khiêu vũ không?"
[Có, "Bách khoa toàn thư về Vũ hội của tinh tế" trị giá 1.000 điểm, ký chủ có chọn mua nó hay không, Yes/No.
】
Khương Khả: "...!Mua."
Sau nửa giờ nữa, có lẽ cuối cùng đã nói hết những gì muốn nói, mẹ của Trạch Duy Á cuối cùng cũng ngáp một cái, nói rằng bà hơimệt và muốn nghỉ ngơi.
Sau khi mẹ rời đi, Trạch Duy Á xoa xoa cái trán đau nhức của mình, mới vừa ra khỏi cửa một con mèo đã nhào vào lòng anh.
“Meo meo.” Khương Khả giẫm lên cổ áo Trạch Duy Á, gọi anh.
“Em muốn cùng tôi đi dự tiệc sao?” Trạch Duy Á đưa tay đỡ thân thể Khương Khả, phòng ngừa cậu ngã xuống.
“Meo meo, meo meo.” Khương Khả vội vàng gật đầu.
Cậu vừa nghe hệ thống nói qua, Trạch Duy Á chưa từng mang đối tác đi yến tiệc.
Nếu lần này cậu có thể tham gia đại tiệc sinh nhật của Hoàng tử Elson với tư cách là bạn nhảy của Trạch Duy Á, như vậy về sau sẽ không còn ai giới thiệu hẹn xem mặt với Trạch Duy Á nữa.
Cùng nhau khiêu vũ, lại còn có thể loại bớt đối thủ cạnh tranh có thể có trong tương lai.
Trạch Duy Á dường như thở dài, nhẹ nhàng sờ sờ đỉnh đầu Khương Khả: "...!Mau lớn lên đi."
Khương Khả: "Meo meo?"
…
Mãi đến tận buổi tối trước khi đi ngủ, Khương Khả mới có một suy nghĩ, câu cuối cùng đối phương nói có vẻ không đúng lắm.
Khương Khả: "Không phải, anh ấy hiểu lầm tuổi của tôi đó chứ?"
Nhanh lớn lên đi là có ý gì? Chẳng lẽ bây giờ cậu còn chưa đủ lớn sao.
[Khách quan mà nói, ký chủ vẫn chỉ là một con mèo con chưa đủ 1 tuổi, vì vậy câu nói vừa rồi của Nguyên soái Trạch Duy Á không sai.
】
Cái gì với cái gì.
Khương Khả không khỏi ngẩn ra, còn có thể tính như vậy sao?
Trước khi cậu tới thế giới này đã 20 tuổi, tuy rằng hiện tại trở thành một con mèo, nhưng dung mạo của cậu sau khi biến thành hình người cũng không khác mấy so với kiếp trước, cũng là bộ dạng 20 tuổi mà.
Nếu thực sự theo tiêu chuẩn của Trạch Duy Á, thì ít nhất phải hơn 20 năm cậu với anh mới tu thành chính quả nha.
Nếu thật sự như vậy...!
Khương Khả: "Trong hệ thống có loại thuốc nào có thể khiến linh sủng mau chóng lớn lên không?"
[...!Mong ký chủ làm đến nơi đến chốn, đừng có những suy nghĩ kỳ lạ nữa.
】
“Không thể sao,” Khương Khả lắc lắc cái đuôi một cách yếu ớt, dù sao thì những thứ như tuổi tác cũng không thể thay đổi theo ý mình, “… Bất quá tôi nhớ rõ sau khi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, tôi có thể biến thành hình người bất cứ lúc nào đúng không? "
[Đúng vậy, phần thưởng của nhiệm vụ cuối cùng là "Sổ tay biến hình linh sủng".
Sau khi sử dụng, có thể tự do biến đổi thành hình dạng con người trong một số điều kiện nhất định.
】
Khương Khả gật đầu, vậy còn may, hình mèo không thể trông cậy, chỉ có thể đợi đến khi biến thành người, mới có thể từ từ thay đổi cách nghĩ của Trạch Duy Á.
Để hoàn thành nhiệm vụ, cậu cần lạp khế ước với Trạch Duy Á, mà để lập khế ước cần nâng sức mạnh lên cấp 4.
Sau khi uống chất lỏng tối ưu hóa gen, cậu lại đến phòng huấn luyện thêm một tiếng nữa để huấn luyện, vừa đi ra khỏi phòng thì Khương Khả đã nghe thấy một âm thanh giòn giã bên tai.
[Nhiệm vụ khẩn cấp: Bữa tối sinh nhật của hoàng tử.
】
[Mô tả: Không xác định.
】
[Đạo cụ phụ trợ: Thuốc Biến Hình Cao Cấp x3, Trang Phục Ăn Tối x1.
】
[Nội dung nhiệm vụ: Tham gia vào bữa tối sinh nhật của Hoàng tử Elson, loại bỏ những nguy hiểm chưa biết và tận lực cứu mạng Hoàng tử Elson.
】
“Làm sao vậy?” Khương Khả nhìn nhiệm vụ hệ thống từ đầu đến cuối mấy lần, rốt cục không nhịn được gõ lên hệ thống.
“Loại bỏ nguy hiểm là sao, còn có thuyết minh trước nội dung nữa, tại sao lại không xác định.
Không có tin tức gì, thì kêu tôi chứ người kiểu gì.
"
Còn có đạo cụ phụ trợ, ba viên biến hình cao cấp, hệ thống trở nên hào phóng như vậy từ khi nào, Khương Khả biết trong trung tâm mua sắm hệ thống không nên có viên biến hình cao cấp, tận 3 viên cao cấp, nghĩ cũng biết không dễ chiếm tiện nghi.
[Xin lỗi, do không xác định được yếu tố quấy nhiễu, lần này hệ thống sẽ không thể đưa ra mô tả nhiệm vụ chính xác.
】
[Đặc biệt nhắc nhở, nếu nhiệm vụ khẩn cấp này không thể hoàn thành hoặc lựa chọn từ bỏ, sẽ bị trừ 100.000 điểm hệ thống.
Vui lòng cân nhắc cẩn thận, đừng dễ dàng bỏ cuộc.
】
Bị trừ 100.000 điểm hệ thống.
Khương Khả: "..." Cậu biết ngay là 3 viên biến hình cao cấp này không phải cho không mà..