Trung Học Mỹ Nữ

"Thằng kia, mày nhìn cái gì vậy? Cút ngay, bớt lo chuyện bao đồng!" Nhìn xa xa thấy tên nhóc đang cầm chậu hoa rón ra rón rén đi tới, một tên quát lớn.

"Đại ca, ngươi không nhận ra ta sao? Ta là Hắc Tam đây?" Tạ Phi Thiên một bên lớn tiếng chào hỏi, một bên nhanh chóng hướng tên vừa hỏi đi tới.

"Hắc Tam? Hắc Tam là ai?" Người kia ngẩn ngơ cố suy nghĩ.

"Chính là ta ah, thấy rõ chưa?" Tạ Phi Thiên đột nhiên nâng chậu hoa, "bụp" một cái chậu hoa đập lên đầu, tên đó liền loạng choạng lăn quay dưới đất.

"Tên nhóc,ngươi muốn chết, người Hắc Hổ bang ngươi cũng dám đụng tới" mặt sẹo cùng đầu đinh nghe được tiếng la, liền thả Lan Hinh ra nhanh chóng ép tới.

Tạ Phi Thiên không đáp lời, trước tiên khởi động tay chân, nhảy nhảy lên, lắc lắc đầu, bẻ cổ tay, sau đó vẫn lạnh lùng nhìn hai người đi tới.

Hắn cũng không hề lựa chọn chạy trốn, thứ nhất Lan Hinh say rồi chạy không nổi, thứ hai chỉ còn hai tên thôi, hắn không để vào mắt.

Kỉ lục đánh nhau của hắn là một đấu năm đấy, mặc dù đối phương chỉ toàn học sinh, hơn nữa chính mình cũng bị đánh đến sưng mặt bầm mắt, nhưng cuối cùng lại đem đối phương năm người đánh cho nhập viện cả tuần lễ.

Hai người đồng thời hướng về Tạ Phi Thiên bước đến, sắp tới trước mặt thì hai tên đều rút dao từ phía sao ra lao tới ánh dao sắt bén đầy hàn khí.

Không ổn, hai người này đều có dao, mà mình tay không chả có gì. Tạ Phi Thiên con mắt hơi nheo lại, nhìn chăm chú vào hai người từng động tác, không dám lơ là.

Đầu Đinh trước tiên nhào tới, giơ lên dao nhỏ hướng về phía bụng Tạ Phi Thiên đâm tới.

Tạ Phi Thiên lùi về sau nửa bước, hai tay cùng lúc vươn về trước, nắm chặt tay cầm dao của tên đầu đinh, kéo lại: gần tới mình, Tạ Phi Thiên co chân, để một gối lên mặt đầu đinh, đầu đinh thân thể lập tức choáng váng lảo đảo quỵ xuống ôm mặt.

Thừa dịp đầu đinh bởi vì bị choáng. Tạ Phi Thiên hai tay đang cầm tay đầu đinh, xoay tay ép xuống, cây dao trên tay đầu đinh không giữ được nữa rơi xuống.

Tạ Phi Thiên vừa định đạp thêm cho đầu đinh một cái, thì tên mặt sẹo đã vọt tới, cây dao nhắm ngay mặt của Tạ Phi Thiên xẹt qua. Tạ Phi Thiên không thể không ngửa ra sau, nhân cơ hội này, tên đầu đinh đã lùi lại.

Đầu đinh khom lưng định tìm cây dao của mình, Tạ Phi Thiên làm sao cho hắn lấy được dao? Đá một phát cây dao bay mất. Đầu đinh vồ hụt dao, sẵn hướng tiến lên ôm chặt chân của Tạ Phi Thiên, hung hăng hướng về mặt sẹo kêu lên: "Lão Cửu, nhanh, đâm hắn đi."

Mặt sẹo lại thêm một dao ở vùng bụng Tạ Phi Thiên xẹt qua, Tạ Phi Thiên bị tên đầu đinh ôm lấy một chân, đi lại đã bất tiện, chỉ có thể khó khăn chống đỡ bằng tay.

"Ầm" tên đầu đinh đột nhiên dùng sức, đem Tạ Phi Thiên hất lên té xuống đất. Tạ Phi Thiên hết hồn rồi, mặt sẹo nhân cơ hội vọt tới định đâm Tạ Phi Thiên đang nằm dưới đất.

Lúc nguy cấp Tạ Phi Thiên một cước vào đầu đầu đinh đang ôm chân,

Cơ hồ là ngay lúc này, mặt sẹo dao đã muốn đâm tới bụng, Tạ Phi Thiên trong lúc nguy cấp lần nữa chụp được tay mặt sẹo, xoay người lộn qua một bên, mặt sẹo đau đớn hét to, cây dao trên tay cũng văng ra.

Hai cây dao đều bị văng đi, Tạ Phi Thiên hoàn toàn yên tâm, đang nằm trên đất Tạ Phi thiên búng người bật, vươn mình nhảy lên, đấm thẳng, một phát vào mũi của mặt sẹo, một tiếng "Răng rắc" vang lên, mặt sẹo trên lỗ mũi máu phun ra.

"Lão Thất, gặp phải dân có nghề rồi, mau gọi các anh em đến" mặt sẹo bưng mũi, mồm miệng nói không rõ la hét với đầu đinh.

Còn có người sao? Tạ Phi Thiên trong lòng cả kinh, liền phi tới đá bay mặt sẹo.

"Xuyyyyyy..." đầu đinh một tiếng huýt sáo rất to, từ ngõ hẽm phía sao và trước chạy ra sáu bảy tên tay đều cầm ống tuýp.

Mẹ nó, nơi này dĩ nhiên là ổ của bọn chúng, Tạ Phi Thiên không còn dám chơi tiếp vội chạy tới bên Lan Hinh.

"cô ơi, chúng ta chạy mau."

"Ta chỉ muốn ở đây, đi đâu cũng không đi!" Lan Hinh tất nhiên còn say chả nhớ được Tạ Phi Thiên, tay quơ loạn không chịu đi.

"Đi mau!" Tạ Phi Thiên duỗi tay nắm lấy tay nàng lôi đi.

"Chạy đi đâu!" Phía sau đám người kia rất nhanh đã đuổi tới, trong tay ống tuýp, gậy gỗ hướng về Tạ Phi Thiên đập lia lịa.

"Đánh chết mày, này thì quản việc người khác!"

"Ngốc tiểu tử, ngươi cuồng hả, ngươi đánh nhau giỏi lắm mà lại đây thử một gậy của ta?"

Tạ Phi Thiên đem Lan Hinh ở phía sao che lại, còn bản thân thì chặn phía trước dùng hai tay ôm đầu, cả người đều truyền tới từng đợt đau đớn.

Ráng chịu, cuối cùng Tạ Phi Thiên cũng nắm được một cái ống tuýp, đáp lại được vài gậy, tuy nhiên đối thủ quá nhiều, bắp đùi dưới chân cả phía sau lưng trúng chiêu liên tục, mắt hắn nổi đom đóm luôn rồi.

Không được, còn tiếp tục như vầy sẽ bị đánh cho tàn phế. Tạ Phi Thiên trong đầu thật nhanh nghĩ kế thoát thân. Đúng rồi, làm sao quên nó đi?

"Xin hệ thống mở ra dị năng có thể đánh nhau" Tạ Phi Thiên cũng không biết nói thế nào, chỉ có thể ở trong lòng đọc thầm nói.

"Keng, trung cấp skill dị năng phục chế, có thể phục chế tất cả khả năng con người, sử dụng trong: 30 phút, Dị Năng Điểm 50 điểm. Xin mời {Kí Chủ} lựa chọn phục chế người nào."

Tạ Phi Thiên chỉ cảm thấy từng cái từng cái khuôn mặt quen thuộc hoặc không quen xẹt qua trong đầu, hình như toàn tại võ thuật phương diện, Tạ Phi Thiên rốt cục chụp một cái khuôn mặt quen thuộc, Lí Tiểu Long, chính là hắn.

"Keng, phục chế Lí Tiểu Long, skill đặc thù Tiệt Quyền đạo, đánh lộn. Dị Năng Điểm 50 điểm, Xin xác nhận." Hệ Thống lại vang lên âm thanh chị google máy móc.

Tạ Phi Thiên không chút do dự lựa chọn đồng ý. Một dòng nước ấm chạy tứ tán toàn thân Tạ Phi Thiên trong đầu từng hình ảnh về Lý Tiểu Long xẹt qua, Tạ Phi Thiên cảm giác toàn thân bắp thịt đột nhiên phồng lên, cả người tràn đầy sức mạnh.

Tạ Phi Thiên thậm chí tin tưởng mình hiện tại một đấm là có thể thủng bức tường kia, xem ra thực lực công phu đại sư, thân thủ đúng là không giả.

Một cái ống tuýp đập về hướng mặt Tạ Phi Thiên, nhưng là tốc độ này ở Tạ Phi Thiên hiện nay nhìn thấy rất chậm. Tạ Phi Thiên đột nhiên há mồm "YAA.A.A..!"kêu một tiếng quái dị, nắm một cái cổ tay, người kia chỉ cảm thấy một lực siết cực mạnh truyền tới, trong tay ống tuýp đã rơi ra ngoài.

"Ah... Ồ!" Tạ Phi Thiên hình dáng kì lạ chân bước đạp phóng tới, trong tay ống tuýp xoay tròn, đem tất cả công kích đều chặn lại.

"Đại ca, tiểu tử này ghê quá, ngươi xem hắn đánh kìa, như cái kia... Cái kia chiêu thức rất quen?"

"Đường Sơn Đại huynh, không, là Lý Tiểu Long!" Một tên thốt lên.

"Sợ cái chim, Lý Tiểu Long đều chết cả nữa thế kỉ rồi, cùng tiến lên, đem tên anh hùng dỏm này đập."

"Ồ nha!" Tạ Phi Thiên trong miệng lại một tiếng hét quái dị, lướt qua hai người tới gần tên hơi lớn tuổi vừa phát hiệu lện, "Ầm, " ống tuýp phang ngay đầu đem hắn lăn quay dưới đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui