Lâm Siêu chậm rãi đứng thẳng lên, ánh mặt trời sau lưng Bát Tí Bích Thần chiếu rọi lên người hắn tạo thành một cái bóng dài in lên bức tường phía sau lưng.
Trên miệng hắn lộ ra một nụ cười tàn khốc, nhìn nắm đấm trên một cánh tay của Bát Tí Bích Thần, chỗ đó xuất hiện một lỗ lớn to bằng chậu rửa mặt.
Bát Tí Bích Thần cúi đầu nhìn bàn tay mình, khi phát hiện vết thương trên ngón tay nó mới giật mình.
Nó không ngờ thời gian trôi qua mới ngắn ngủi vài tháng, mà con kiến hôi trước mặt lại tiến bộ thần tốc đến như vậy.
Lúc trước, nó có thể dễ dàng giết chết con kiến hôi này, nhưng bây giờ chẳng những những đòn tấn công của nó bị chặn lại, mà đồng thời nó cũng bị thương!
“Dị số!”
Hai mắt của Bát Tí Bích Thần tràn đầy lửa giận nhìn Lâm Siêu, nói:
“Ngươi cho rằng chỉ bằng từng ấy lực lượng, là ngươi có thể làm cho ta bị thương được ư?”
Nó vừa nói dứt lời, thì lỗ thủng trên bàn tay của lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được đang từ từ thu nhỏ lại.
Đất cát trên mặt đất và những hạt bụi trong không khí bị hút về phía lỗ thủng trên bàn tay của Bát Tí Bích Thần.
Chỉ trong chốc lát vết thương đã biến mất.
“Thân thể của ta được làm thành từ bụi mặt trăng, là nguyên tố Thổ có chứa thuộc tính Kim, không có một thứ gì có thể gây tổn thương cho ta được!”
Bát Tí Bích Thần từ trên cao nhìn xuống, nói:
“Dị số.
người không nên xuất hiện ở nơi này.
Đây không phải là thế giới của ngươi.
Kẻ phá vỡ trật tự thế giới, chắc chắn sẽ bị hủy diệt!”
“Thật không?”
Vẻ mặt Lâm Siêu lãnh khốc, nói:
“Nếu như ta đập nát cơ thể ngươi, liệu với thương tổn như thế ngươi có thể khôi phục lại được không?”
Lời vừa dứt, hai mắt của hắn biến thành màu vàng rực rỡ, đồng thời da thịt bên ngoài hai cánh tay cũng xuất hiện màu vàng.
Dây chuyền cự thần trên cổ hắn trợ giúp gia tăng thuộc tính, không ngừng cung cấp năng lượng cho Gen tế bào trong cơ thể Lâm Siêu.
Lực lượng điên cuồng tăng lên.
Xương cốt toàn thân Lâm Siêu phát ra những tiếng kêu lách cách, hắn từ từ ngẩng đầu lên.
Đôi mắt màu vàng đã khóa chặt lấy thân hình của Bát Tí Bích Thần.
Thân ảnh của hắn đột nhiên lóe lên, ngay lập tức biến mất trong hư không.
Đôi giầy trọng lực giúp tốc độ của Lâm Siêu tăng lên gấp1/3, kết hợp với trạng thái Hoàng Kim Hóa làm cho tốc độ của hắn tăng lên gấp 4 lần tốc độ âm thanh.
Nếu để cho Lâm Siêu và viên đạn trong nòng súng bắn ra cùng so đấu về mặt tốc độ, thì tốc độ của Lâm Siêu còn nhanh hơn cả tốc độ của viên đạn.
Uỳnh!
Cổ thương xoay tròn đâm thẳng ra.
Lâm Siêu xuất hiện đột ngột ngay phía trước mặt Bát Tí Bích Thần.
Trong lúc tung người nhảy lên, cổ thương trong tay hắn như biến thành một con Bạch Long cuốn sạch không khí xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt cổ thương trong tay Lâm Siêu đã đâm thương ra gần một nghìn lần, cánh tay của hắn thôi động đến mức tận cùng.
Ánh thương như mưa sa chớp giật điên cuồng bùng nổ.
Ầm âm ầm…
Lực đạo cuồng mãnh từ mũi thương xuyên thẳng vào một bên người của Bát Tí Bích Thần.
Lực đạo không chỉ tập trung vào một điểm và dàn trải, khuếch tán ra xung quanh, gây tổn thương lên toàn bộ cơ thể của Bát Tí Bích Thần!
Cảnh giới chiến đấu cấp Tông sư là như thế nào?
Nếu cho Lâm Siêu một cái búa, hắn có thể chỉ cần nện một búa lên một vị trí trên bức tường là có thể khiến cho toàn bộ bức tường sụp đổ!
Khi sức chiến đấu đạt đến một mức độ nhất định, cho dù có sử dụng bất kỳ một loại vũ khí nào cũng sẽ không ảnh hưởng đến lực lượng phát ra.
Đối với kỹ thuật như cách sơn đả ngưu, điều quan trọng không phải là lực phá hoại mà là cách vận dụng sức mạnh của mình.
Chỉ trong vài giây ngắn ngúi, Lâm Siêu đã đâm ra gần một nghìn thương.
Mỗi lần đâm thương ra đều sử dụng đến chín phần lực đạo, điều này tương đương với việc cơ thể của Bát Tí Bích Thần bị chấn động gần một nghìn lần.
Căn bản không có cơ hội để đánh trả.
Một nửa người bên trái của nó, đã bị cổ thương đánh nát biến thành bụi phấn.
Tuy thân thể của Bát Tí Bích Thần đã bị tàn phá nặng nề, nhưng trong lòng Lâm Siêu lại cảm thấy vô cùng nặng nề/ Bởi vì bên trong cơ thể của Bát Tí Bích Thần không có bất kỳ một loại vật chất nào khác hoặc là viên đá năng lượng đặc thù nảo.
“Hay là ở bên trong đầu của nó?”
Hai mắt Lâm Siêu híp lại, thân thể của nó cầu tạo từ bùn đất nên không có sinh mệnh.
Bát Tí Bích Thần có thể cử động được chắc chắn là bên trong có ẩn dấu một loại tinh thể đặc thù.
Vút!
Thân hình Lâm Siêu nhoáng cái đã lui về phía sau.
Sau khi, đổi xong một hơi thở hắn tiếp tục lao tới.
Mục tiêu của hắn lúc này chính là đầu của Bát Tí Bích Thần!
Uỳnh ~~!
Đúng lúc này, đột nhiên một thân ảnh cao lớn xuất hiện trước mặt hắn.
Nó đứng trước mặt Lâm Siêu, giơ cánh tay to lớn lên chụp lấy Lâm Siêu.
Lâm Siêu nhướng mày, thân thể đột ngột chuyển hướng trên không.
Thân thể hắn mượn lực của chính bản thân mình mà tiến hành đổi hướng di chuyển.
Đây là một trong những kỹ thuật chiến đấu cao cấp có tên là “Không trung biến hướng”.
Người bình thường rất khó học được, bời vì chiêu thức này yêu cầu cơ thể phải thật dẻo dai mạnh mẽ.
Trong một lần tình cờ, Lâm Siêu nhìn thấy một con rắn biến dị, lợi dụng cái đuôi của nó để thay đổi phương hướng trên không trung, mới nghiên cứu ra được.
Trước đây, có một loài rắn có thể bay trong không trung trong một cự ly ngắn, loài rắn đó được gọi là rắn bay.
Loài rắn này sinh sống ở Đông Nam Á và Nam Á.
Chúng có thể cuộn chặt nửa thân mình ở phía đuôi rồi đột nhiên duỗi thẳng ra tạo một sức bật để phóng cơ thể vào không trung giống như bay.
Sau khi tránh thoát cú chụp, Lâm Siêu không có dừng lại.
Hắn đã nhìn thấy hình dáng của kẻ vừa mới tấn công mình.
Đó là một bức tượng đá có hình dáng một con vượn.
Ở phương diện thị giác, chắc chắn nó mạnh hơn Bát Tí Bích Thần, nên có thể nắm bắt được tốc độ di chuyển của Lâm Siêu.
Có điều, tốc dộ xuất thủ của nó quá chậm.
Vút!
Hai chân của Lâm Siêu giống như quả bóng cao su, đột nhiên phình to lên, trong tích tắc thể tích tăng lên gần 1/3.
Tốc độ di chuyển bạo phát trong nháy mắt, chưa tới một phần một nghìn giây hắn đã xuất hiện trước mặt Bát Tí Bích Thần.
Cơ thể của Bát Tí Bích Thần lúc này đã bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng.
Toàn bộ Cơ thể bên trái của nó đã biến mất, bốn cánh tay đã không còn.
Lâm Siêu đột ngột xuất hiện trước mặt khiến nó phản ứng không kịp.
“Chết!”
Cổ thương trong tay Lâm Siêu đâm ra như mưa sa chớp giật.
Ầm ầm ầm!
Vô số ánh thương bắn thẳng vào đầu của Bát Tí Bích Thần, chỉ trong nháy mắt một nửa đầu bên trái của nó đã hóa thành bột phấn.
“Grào!”
Từ bên trong không gian tiết điểm lại nhảy ra một bức tượng thần cao lớn nữa.
Khi bức tượng thần này trong thấy một màn này, nó tức giận há miệng gầm thét.
Chỉ trong nháy mắt trong miệng nó xuất hiện một quả cầu ánh sáng màu vàng, chưa tới 1,5 giây quả cầu ánh sáng biến thành một tia sáng màu vàng bắn thẳng về phía Lâm Siêu.
Vút!
Đôi cánh rồng sau lưng Lâm Siêu hiện ra trong chớp mắt rồi vỗ mạnh một cái kéo thân thể của hắn lướt về phía sau, vừa vặn tránh thoát tia sáng màu vàng bắn tới.
Lâm Siêu không có quay đầu lại nhìn, bởi vì thông qua năng lực ‘Vô hạn Chiết xạ’ hắn vẫn có thể nhìn rõ kẻ vừa tấn công mình.
“Tốc chiến tốc thắng!”
Lâm Siêu không trì hoãn nữa, cơ thể duy trì trạng thái Hoàng kim hóa khiến cho nguồn năng lượng trong cơ thể bị tiêu hao với tốc độ cực kỳ nhanh.
Hơn nữa, những tượng thần bảo vệ di tích Maya có tận 6 con.
Nếu để cho toàn bộ bọn chúng đi ra ngoài, dựa vào thực lực của hắn lúc này sẽ phải rất chật vật mới có thể ứng phó được.
Rắc rắc!
Xương cốt toàn thân của Lâm Siêu phát ra những tiếng kêu răng rắc, rồi cơ thể hắn đột nhiên biến lớn, tiến vào trạng thái ‘Khổng lồ’!
Kích thước cơ thể của hắn tăng lên chiều cao gần bốn mét, thể trọng, mức độ tế bào, sức chịu đựng, cùng lực lượng của hắn đều tăng gấp đôi.
“Thương pháp…”
Tay hắn giơ trường thương lên cao, rồi dùng một tư thế vô cùng cổ quái, hắn hét lên một tiếng:
“Giết!”
Mặt đất xung quanh nơi hắn đứng bốc lên một luồng khí màu trắng, luống khí màu trắng bay lượn bao bọc xung quanh cơ thể hắn.
Đột nhiên, Lâm Siêu biến mất, cuồng phong gào thét kèm theo đó là một đám bụi đất bốc lên bụi mù.
Một luồng ánh sáng màu đỏ lóe lên giống như thiên thạch bốc cháy trong bầu khí quyển.
Uỳnh!
Bát Tí Bích Thần rống lên một tiếng vì đau đớn, âm thanh kêu gào của nó luẩn quẩn trong không trung.
Sau tiếng thét, đầu của nó nổ tung thành một đám bụi phấn.
Thân ảnh của Lâm Siêu vẫn tiếp tục lướt về phía trước mười mấy mét rồi mới dừng lại.
Đôi giày dưới chân hắn bốc ra một luồng khói trắng, nếu có người đụng tay ngay lập tức sẽ bị bỏng.
Bởi vì đôi giày trong khi di chuyển với tốc độ cao đã ma sát với không khí, khiến cho đôi giày hợp kim tỏa trở nên nóng bỏng.
Nếu như đó là một đôi giày bình thường thì nó đã sớm bị nát tan.