Dịch giả: Chu Cường
“Cô và em trai cô đều cùng một loại người, đều rất thích dùng tính mạng của người khác để làm mồi câu.”
Vưu Tiềm thầm nói:
“Người bên ngoài không ngừng chết đi, cô vẫn thoải mái mà ngồi ở đây sao?”
“Anh cảm thấy không ngồi yên được, có thể đi ra hỗ trợ.”
Lâm Thi Vũ cười nói.
Vưu Tiềm hừ nhẹ một tiếng, nói:
“Ai bảo cô tôi đứng ngồi không yên, tôi đi làm một giấc đây, đừng có quấy rầy.”
Lâm Thi Vũ nhìn Hắc Nguyệt, sau đó cầm lấy tay cô và nói:
“Nếu cảm thấy khó chịu, cứ ra hỗ trợ bọn họ.
Chỉ cần không để lộ năng lực của mình ra là được.
Khiến chúng nó sợ hãi chạy trốn.”
Hắc Nguyệt khẽ lắc đầu, cúi mặt không nói.
……….
Ngoài cổng chính phòng tuyến thứ hai.
Đàn thú đã lao đến sát tường thành, thi thể quái vật ngày một một chất chồng, hiện đã cao bằng một nửa bức tường.
Trong đàn thú, có một số sinh vật biến dị có sức bật rất mạnh trực tiếp lao thẳng lên trên phòng tuyến.
Hỗn chiến với binh lính, gây cản trở hỏa lực, khiến cho càng lúc càng có nhiều quái vật biến dị leo lên tường rào.
Quyền chủ động chiến trường đã rơi vào tay đàn thú, loài người trở nên yếu thế, sự suy tàn dần mở rộng.
Nếu đứng từ trên cao nhìn xuống, trên phòng tuyến thứ hai khắp nơi khói lửa mù mịt.
Tiếng súng từ phe nhân loại dần trở nên thưa thớt, quái vật biến dị như thủy triều cuốn tới từ bốn phương tám hướng dường như muốn nuốt chửng căn cứ,
Rầm! Rầm!
Quái vật đầu trâu bước từng bước nặng nề đi đến trước phòng tuyến.
Bức tường thành cao 20 mét, nhưng cũng chỉ cao đến ngang ngực nó.
Mà nhân loại trên phòng tuyến đã loạn thành bầy, nhốn nháo chạy trốn.
Phụp phụp phụp…
Những viên đạn từ súng máy hạng nặng không ngừng bắn về phía quái vật khổng lồ.
Những viên đạn bắn trúng ngực nó, những viên đạn xoay tròn tạo nên lực xuyên thấu cực mạnh, mức độ bao phủ dày đặc như mưa.
Da thịt trên người nó không ngừng rung lên, nhưng lại không làm tổn thương được nó, thậm chí đến một vết thương nhỏ cũng không có.
Bởi vì bao bọc bên ngoài cơ thể của quái vật đầu Trâu là một lớp giáp xác rất dầy!
À…uôm!
Quái vật đầu Trâu rống lên một tiếng giơ cao cánh tay của nó lên đập xuống phòng tuyến.
Quả đấm to như một viên thiên thạch, thế như vạn quân lao xuống.
Không có ai nghi ngờ đạo phòng tuyến thứ hai có thể đứng vững được sau khi nắm tay to lớn này nện xuống.
Ở vị trí nắm đấm của quái vật nện xuống, rất nhiều binh lĩnh rời khỏi vị trí chiến đấu chạy trốn tán loạn.
Thế nhưng, tốc độ quả đấm nện xuống quá nhanh, rất nhiều người không kịp chạy thoát.
Xoẹt!
Bỗng nhiên, trong không khí vang lên một tiếng rít rồi một lưỡi đao lớn màu đen có hình bán nguyệt.Từ phía sau cắt ngang không khí bay tới, tốc độ cực kỳ nhanh.
Trong nháy mắt chém trúng ba ngón tay trên bàn tay khổng lồ đó, một luồng máu bắn phụt ra.
Từ phía hậu phương Bộ Phàm bình thản đi tới, bước chân nhẹ nhàng chẫm rãi.
Nhưng chỉ trong nháy mắt đã vượt qua mấy chục mét, đi tới phòng tuyến.
Một luồng ánh sáng xanh lóe lên từ người Bộ Phàm, luồng ánh sáng từ từ tụ lại biến thành một bộ áo giáp màu xanh.
Nếu như Lâm Siêu ở chỗ này sẽ nhận ra đó chính là bộ chiến giáp lần đầu hắn có được, Thủy thần Chiến giáp!
Chiến giáp hiện ra, Bộ Phàm như biến thành một nữ Võ Thần đứng sừng sững trên tường thành.
Quái vật đầu Trâu co rụt tay lại, vết thương trên những ngón tay của nó lấy tốc độ khó mà tin được đang dần khép lại.
Chỉ trong vài cái hô hấp đã liền lại, đến một vết sẹo cũng không có.
Loại tốc độ hồi phục này quả thực làm cho người ta vô cùng khiếp hãi.
Quái vật đầu Trâu dường như ý thức được nhân loại đứng trước mặt nó không giống như kẻ còn lại.
Đôi mắt đỏ rực tràn đầy hung tàn nhìn chằm chằm vào Bộ Phàm, đột nhiên hai cánh tay mọc đằng sau lưng của nó chụp lấy lưỡi búa khổng lồ.
Bổ thẳng xuống đầu Bộ Phàm, dường như muốn cùng một lúc chém đôi người Bộ Phàm và cả bức tường làm hai nửa.
Vẻ mặt Bộ Phàm bình tĩnh, bên trong đôi con ngươi màu đen hiện lên vòng xoáy nhỏ.
Ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía lưỡi búa đang bổ xuống, cô không có bất cứ phản ứng nào, dường như có ý định sử dụng thân thể máu thịt này để đón đỡ.
Binh lính đứng xung quanh sợ hãi hét lên.
Nhưng, một màn kì dị xuất hiện, những ngón tay trên bàn tay cầm rìu của quái vật đầu Trâu bắt đầu biến thành màu đen.
Giống như một thứ gì đó có sinh mạng, chúng làn tràn với tốc độ rất nhanh.
Trên mặt quái vật đầu trâu lộ vẻ hoảng sợ, nó tức giận gầm lên một tiếng, dùng sức tiếp tục chém xuống.
Lúc này, những mảng màu đen đã lan đến cùi trỏ của nó, từ trong đôi mắt của Bộ Phàm lóe lên một tia sáng lạnh.
Mảng màu đen dừng lại, chỉ một giây sau đó hai cánh tay của quái vật đầu trâu biến mất trong hư không, mà không để lại bất cứ dấu vết nào.
Những phần cơ thể bị mảng đen bao trùm đã biến mất.
Lưỡi búa bằng đá không còn được nắm giữ bởi hai bàn tay, nặng nề từ trên cao rơi xuống.
Thân ảnh của Bộ Phàm lóe lên một cái lướt sang bên cạnh 10 mét, thuận lợi tránh thoát lưỡi búa rơi xuống.
Lưỡi búa rơi xuống kêu đánh rầm một tiếng làm bốc lên một cơn cuồng phong thổi tung mái tóc trên đầu cô.
Máu từ vị trí cánh tay bị biến mất tuôn ra ồng ộc, giống như một thác nước chảy xuống tường thành.
Quái vật đầu trâu thống khổ ngửa đầu lên trời gầm rống, đồng thời lui về phía sau vài bước.
Năng lực có thể vô thanh vô tức hủy diệt hai cánh tay của quái vật đầu trâu, sức mạnh đó khiến cho nó cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Cuối cùng nó biết được kẻ nhân loại bé nhỏ kia không phải là thứ mà nó có thể đối phó được.
Bàn chân Bộ Phàm khẽ động, vừa muốn thừa thắng truy kích.
Thì đột nhiên từ trong đàn thú, phía sau lưng quái vật đầu trâu lao ra một con quái vật cao khoảng bảy tám mét, đó là một con sói biến dị 3 đầu.
Toàn thân nó mọc rất nhiều con mắt màu hồng vô cùng quỷ dị.
Nếu luận về hình dáng…
Kích thước của con quái vật này chỉ cao đến ngang hông của quái vật đầu trâu, là một con quái vật loại hình B.
Bàn chân Bộ Phàm dừng lại, hai hàng lông mi hơi nhíu lại, từ năng lượng tỏa ra từ con quái vật loại hình B này.
Cô có thể cảm ứng được sức mạnh của nó không hề thua kém quái vật đầu trâu.
Chíu chíu chíu.
Những con mắt trên cơ thể của sói ba đầu đột nhiên đồng loạt mở ra, từ trong những đôi mắt đó có những tia sáng bắn về phía Bộ Phàm.
Những tia sáng có lực xuyên thủng rất mạnh, toàn bộ bức tường bị xuyên thủng, đồng thời những tia sáng cũng bắn về phía Bộ Phàm.
Thân ảnh Bộ Phàm lóe lên, nhẹ nhàng tránh thoát những tia sáng này.
Tuy cô có Thủy thần Chiến giáp bảo vệ, thế nhưng cũng không dám đón đỡ đòn tấn công quỷ dị này.
Bởi vì lực sát thương của nó khiến cho da đầu người ta tê dại lại.
…………..
Trên một tòa nhà cao tầng cách căn cứ 30 dặm.
Người thanh niên mặc âu phục màu đen mỉm cười, phóng tầm mắt tới chiến trường trước mặt, hắn vén lọn tóc mai một bên lên, nói:
“Quả nhiên xuất hiện, xem ra chính là kẻ có bài dành đệ nhất nhân trên bảng chiến đấu.
Xem ra tốc độ của nàng ta cũng phải gấp 100 lần.
Nghe nói căn cứ Viêm Hoàng nắm giữ một di tích tiền sử, có thể khiến cho thể chất tăng lên nhanh chóng.”
Hắc Hổ một sừng gầm nhẹ một tiếng.
“Yên tâm đi, đợi lát nữa bắt được ta sẽ chỉ lấy trái tim thôi, còn lại nhường cho ngươi toàn bộ.”
Người thanh niên mặc âu phục đen mỉm cười nói tiếp:
“Tuy nhiên, nếu dựa vào năng lực của mấy tên thủ hạ của ngươi, chúng nó sẽ không ăn thua đâu.
Ngươi nói xem, đến phiên ta xuất thủ hay là nhường cho ngươi đây? Nếu như là ta sẽ muốn toàn bộ nội tạng của nàng.”
Hắc Hổ nghiêng đầu nhìn hắn một cái, gầm lên một tiếng, móng vuốt vỗ nát vách tường bằng xi măng tồi thả người nhảy xuống.
Thân ảnh của nó lao về phía chiến trường, trong nháy mắt đã biến mất, tốc độ nhanh khó mà tưởng tượng được!.