Dịch giả: Chu Cường
Chiến trường phía Bắc.
Lâm Thi Vũ không có ý muốn phối hợp với Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm giải quyết còn quái vật loại hình S này.
Bởi vì làm như thế không có tính khiêu chiến, không có hiệu quả trong việc rèn luyện.
Lâm Thi Vũ từ đầu đến cuối đều quán triệt suy nghĩ của Lâm Siêu, một mình lao vào cuộc chiến đối diện với mục tiêu.
Về phần cứu vớt căn cứ Long Chiến sĩ?
Chỉ là tiện tay mà thôi.
Bời vậy, Lâm Thi Vũ nói với Vưu Tiềm và Hắc Nguyệt đi tiếp viện chiến trường phía Tây.
Mười hai con quái vật loại hình A tấn công, ở chiến trường phía Tây có 4 con.
Lấy thực lực của hai người, mỗi người đấu với hai con, cũng mang lại hiệu quả rèn luyện.
Phía Bắc có hai con loại hình A, nhưng trong đó có một con đã tiến hóa thành loại hình S, cho nên chỉ còn lại một con.
Lâm Thi Vũ lưu Lãnh Chân tại chiến trường phía Bắc chính là bởi vì năng lực của nó chỉ thiên về tập kích đánh lén, không thích hợp chiến đấu chính diện.
Cho nên, trước tiên chống lại một con loại hình A chính là để luyện tập khả năng chiến đấu một chút.
“Chị Lâm…”
Lãnh Chân đứng trên tường rào đổ nát thê lương, nhìn bóng lưng Lâm Thi Vũ đang bay đi vun vút, trong lòng có chút không nỡ.
Thế nhưng, nó biết muốn đuổi kịp bước chân của Lâm Thi Vũ, chính mình phải không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Nó hít một hơi thật sâu, móc con dao găm bên hông ra, quay đầu nhìn về phía con quái vật khổng lồ cách đấy 3 dặm.
Đó là một con đại hắc xà dài hơn trăm mét, một nửa người nó đang nằm vắt vẻo trên tường rào, há miệng cắn nuốt mấy người lính.
Khóe miệng nó thò ra một đôi chân vẫn còn đang giãy dụa của một người lính xấu xố nào đó.
Cái này gọi là gần son thì đỏ, Lãnh Chân đi theo Lâm Siêu đã ít nhiều bị ảnh hưởng.
Khi nó nhìn thấy con đại xà này liền biết được đó không phải là một con rắn độc.
Nếu không, binh lính dính phải nước bọt trong miệng nó sẽ không còn sức để mà giãy dụa.
Nó nắm chặt dao găm, từ trên tường rào tiến thẳng về phía Hắc Xà.
Xung quanh nó có rất nhiều quái vật đang tấn công tường rào, thế nhưng lại không có một con nào tấn công Lãnh Chân.
Thậm chí chúng coi Lãnh Chân như không tồn tại, đi lướt qua người nó mà như không thấy gì.
Hôm nay, Lãnh Chân dưới sự hướng dẫn của Vưu Tiềm và Hoàng Kim Khuyển thường xuyên đi săn quái vật có thể chất cao.
Cho nên thể chất của nó sớm đã vượt hơn 70 lần.
Mặc dù năng lực của nó trong số bốn người bị coi là yếu nhất, nhưng nó cũng đã tiến hóa đến cấp 3.
Chẳng những nó có thể làm biến mất mùi vị trên cơ thể của mình mà còn cả âm thanh, hình ảnh của mình cũng trở nên vô hình.
Năng lực này không giống với khả năng ẩn thân của tia sáng, mà là thực sự biến mất.
Nếu Lãnh Chân muốn, nó có thể che dấu được sự dò xét năng lượng sinh mệnh.
Trừ khi đó là một loại năng lực cảm nhận đỉnh cấp mới có khả năng phát hiện ra tung tích của nó.
Nếu không, cho dù nó có đi qua lại trước mặt người khác, đối phương sẽ không có cách nào phát hiện ra nó.
Vèo!
Cùng lúc đó, Lâm Thi Vũ từ trên tường rào đã bay tới trước mặt con quái vật loại hình S kia.
Dọc đường đi, một số ít quái vật biến dị cấp thấp từ mặt đất nhảy lên tấn công, nhưng không có cách nào chạm được vào người Lâm Thi Vũ.
Trái lại, bị lồng phòng hộ lôi điện của Lâm Thi Vũ trực tiếp đánh chết.
Thân hình Lâm Thi Vũ bồng bềnh hạ xuống tường rào phía trước mặt con quái vật loại hình S này.
Đó là một con cáo biến dị cực kỳ to lớn, lông đỏ như máu, kích thước của nó khoảng 30 cho đến 40 mét.
Tường rào căn cứ Long chiến sĩ trước mặt, chỉ cao đến một nửa thân người nó, dễ dàng bị nó vượt qua.
Sau lưng nó có ba cái đuôi dài, ba cái đuôi không ngừng đảo qua đảo lại, mỗi lần đảo qua lại làm thốc lên một cơn lốc bụi mù.
Trên má trái của nó, từ bên trong bộ lông đỏ như máu lòi ra sáu bảy cái gai xương nhọn hoắt, giống như những cái răng nanh dữ tợn.
Khiến bộ mặt yêu dị của con cáo biến dị trở nên càng kinh khủng hơn.
Trong mắt Lâm Thi Vũ có một tia lửa điện màu tím lóe lên, chiến ý bốc lên hừng hực.
Bản chất của Lâm Thi Vũ là một người hiếu chiến, mặc dù cha mẹ đều là nhà khoa học.
Thế nhưng, trong sở thích của Lâm Thi Vũ rất thích sử dụng nắm đấm để giải quyết mọi việc.
Cho nên, cô mới lựa chọn học Taekwondo, đồng thời đã đạt được đai đen.
Grào!
Con Cáo biến dị đồng dạng cũng chú ý tới Lâm Thi Vũ, đôi mắt thô bạo của nó nhìn chằm chằm vào cô.
Từ trên cơ thể nhỏ bé của kẻ nhân loại nhỏ bé trước mặt, nó cảm nhận được một cỗ khí tức không tầm thường.
Nếu là trước đây, nó sẽ cẩn thận thăm dò một phen, hoặc tìm cách né tránh chiến đấu.
Thế nhưng hiện tại, nó đang vô cùng tức giận.
Bởi vì thứ vật chất trước đó thiếu chút nữa thì ăn mòn toàn bộ cơ thể nó, làm cho nó vô cùng đau đớn, thống khổ.
Tuy rằng lúc này đã tiến hóa, thế nhưng cảm giác đau đớn lúc trước khiến cho nó muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.
Nó tức giận rít gào một tiếng, tiếng kêu bén nhọn xuyên thấu tầng mây, bốn chân khẽ động, lao thẳng về phía Lâm Thi Vũ.
Kích thước thân thể của nó vô cùng đồ sộ, cao từ 30 đến 40 mét.
Thế nhưng, lúc di chuyển lại nhanh như chớp.
Tại vị trí nó vừa đứng ban nãy, lúc này đã xuất hiện một cái hố khổng lồ.
Bên trong phòng chỉ huy.
Hai người Liêu Cương, La Kiếm cùng với đám người tham mưu trưởng có cảm giác hít thở không thông.
Đây chính là quái vật loại hình S đấy, dũng khí của tiểu cô nương kia rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào, mới dám chủ động khiêu chiến con quái vật này!
“Tiều cô nương…!”
Vẻ mặt Liêu Cương phức tạp, hắn thế nào cũng không nghĩ được, tiểu cô nương này lại dũng cảm đến vậy.
Nghĩ tới hành động coi thường trước đó của mình, Liêu Cương hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.
Cái gì gọi là liều mình?
Cái gì gọi là nỗ lực?
Giờ khắc này, tất cả mọi người trong phòng chỉ huy nhìn chăm chú vào thân ảnh nhỏ bé trong màn hình.
Trong lòng bọn họ dâng lên đủ loại mùi vị cảm xúc, cảm động và xấu hổ.
Đây là lúc nào, mà bọn họ lại để một cô bé giúp che gió che mưa?
Lúc nào, lại để cho một cô bé đi đối mặt với quái vật khổng lồ đáng sợ?
Triệu Thuẫn siết chắt nắm đấm, huyết khí nam nhi phương cương bốc lên hừng hực trong lồng ngực.
Hắn rất muốn hét lên một tiếng, thế nhưng vẫn một mực kìm nén trong cổ họng, một chữ cũng không nói nên lời.
Sự khuất nhục có lúc còn đáng sợ hơn cái chết, thế nhưng phần lý trí còn sót lại kia để hắn nín nhịn không chủ động xuất chiến.
Đúng là vẫn còn…không dám!
Có vị nữ tham mưu trưởng, dùng hai tay bụm lấy miệng, cố nén không khóc, nước mắt tự động chảy ra.
Nhìn chăm chú vào thân ảnh nhỏ bé trên màn hình, trong mắt bọn họ không có sự hi vọng mà là sự bi tráng!
Biết rõ là chết, nhưng vẫn còn dũng khí chiến đấu, liệu còn có mấy người?
Trong khi mọi người không đành lòng nhìn, thì trong màn hình, hình ảnh Lâm Thi Vũ và con Cáo biến dị đâm thẳng vào nhau.
Trong nháy mắt hỏa diễm cùng điện quang lượn lờ, giống như hai thiên thạch đụng thẳng vào nhau.
Sóng khí nóng rực bùng lên phát ra ánh sáng chói mắt.
Nhưng mà, hình ảnh Lâm Thi Vũ trong nháy mắt bị đánh chết không có xuất hiện trong mắt mọi người.
Chỉ thấy, mái tóc màu tím trên đầu Lâm Thi Vũ tung bay, thân thể nhỏ bé được bao phủ bởi những luồng điện quang đang bồng bềnh trôi nổi trên không.
Trên người Lâm Thi Vũ xuất hiện một bộ áo giáp vô cùng tinh xảo.
Bao phủ bên ngoài bộ áo giáp là một lớp điện quang sáng rực liên kết chặt chẽ với nhau.
Cơ thể của Lâm Thi Vũ nằm ở giữa một quả cầu bằng lôi điện có đường kính lên đến 20 mét.
Đem toàn thân Lâm Thi Vũ bao bọc bên trong, mạnh mẽ va chạm với cáo biến dị ba đuôi.
Mà toàn thân cáo biến dị ba đuôi cũng được bao phủ bởi một ngọn lửa, ngọn lửa hình thành một tầng bảo vệ chống đỡ lôi điện.
Nếu như, nó trực tiếp dùng da thịt chạm vào chắc chắn bộ lông của nó sẽ bị thiêu rụi trong nháy mắt.
Hỏa diễm và lôi điện va chạm kịch liệt, duy trì đến nửa phút, phát ra luồng ánh sáng chói lóa chiếu sáng cả chiến trường phía Bắc.
Tất cả binh lính trên chiến trường đang rơi vào hỗn chiến, nhìn thấy một màn như vậy bọn họ đều trợn mắt há mồm.
Ngay lập tức cảm thấy tinh thần phấn chấn, liều mạng hét to xông lên chém giết lũ quái vật.
Va chạm kịch liệt tiếp tục kéo dài, bất chợt trên đỉnh đầu cáo biến dị ba đuôi có một luồng lôi điện tụ lại hóa thành một bàn tay khổng lồ dài hơn mười mét.
Từ trên trời giáng xuống, đập mạnh xuống đỉnh đầu của cáo biến dị ba đuôi.
Đón đánh bất ngờ khiến cho cáo biến dị ba đuôi không có cách nào để phòng, nhất thời bị bàn tay khổng lồ bằng lôi điện đánh trúng.
Khiến cho cả cơ thể của nó nện mạnh xuống mặt đất, làm cho mặt đất chấn động ầm ầm..