Trừng phạt tình dục

Trong suốt cuộc mây mưa, Đường Ly vẫn luôn mơ màng ngây ngốc.
 
Cơ thể mỏi nhừ, đầu óc choáng váng.
 
Dòng sữa trắng mà anh bắn vào quá nhiều, lượng thông tin nhồi nhét cho cô cũng quá lớn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mãi cho đến khi anh giúp cô lau chùi sạch sẽ nơi riêng tư rồi mặc một bộ quần áo mới vào và đỡ cô xuống lầu rời đi, cô vẫn không nghĩ ra nên nói cái gì.
 
Tất cả suy nghĩ rối tung rối bời đều bị kẹt lại ở nơi gây ra rối loạn.
 
Lúc rời khỏi dinh thự, đội đặc vệ hành lễ với hai người như thường lệ và giúp họ mở cửa xe.
 
“Thu Thu, em nói xem làm kẻ phản bội có cảm giác gì?”
 
Tần Du không vội lên xe, bận tối mắt mà vẫn thong dong hỏi cô một câu.
 
Giống như khiêm tốn xin chỉ bảo.
 
Đường Ly không thể không nói chuyện.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặt trời lặn ở phía đông rồi sao? Đường đường là sĩ quan Tần thế mà lại thỉnh giáo cô.
 
Nhưng cẩn thận suy xét lại vấn đề mà anh xin chỉ bảo thì chẳng qua… chỉ là một cách chế giễu cao cấp mà thôi.
 
Đường Ly không nói nên lời, nghẹn họng nhìn anh.
 
Người đàn ông quần áo hoàn hảo, chỉ duy nhất chiếc cúc áo trên cùng là được cởi ra.
 
Giữa hai hàng lông mày, cảm giác mệt mỏi sau sự thỏa mãn gần như không lộ ra quá rõ.
 
Đường Ly lại nhìn bản thân mình.
 
Quần áo mới tinh nhưng rõ ràng lại không phải là bộ đồ cô mặc khi bước vào dinh thự.
 
Thậm chí trên cổ của cô còn có một vài dấu hôn màu hồng nhạt.
 
Cái này gọi là chứng cứ rành rành.
 
Những việc hai người đã làm trong phòng thử đồ quả thực là rõ như ban ngày, lại dự đoán trình độ cách âm cửa sổ lầu hai của dinh thự một chút…
 
Đường Ly gần như tức giận muốn ngất đi.
 
Sợ là những người dưới lầu đều nghe thấy động tĩnh ồn ào của anh.
 
Tác phong làm việc của người đàn ông dường như vẫn luôn là vậy, làm theo ý mình.
 
Trời cao đất rộng cũng không bì kịp da mặt dày của anh, làm cái gì cũng là anh có lý.
 
“… Dù sao cũng không phải là loại cảm giác bây giờ của anh.”
 
Đường Ly khẽ liếc người đàn ông một cái rồi trốn vào trong xe, chỉ để lại một bóng lưng cho anh.
 
Trong xe.
 
Trên hàng ghế dựa phía sau có một chiếc máy tính bảng đã được mã hóa tin tức, sau khi lên xe Đường Ly đã chiếm giữ nó trước, cầm trong tay tìm kiếm tin tức.
 
Nội tâm của cô rối bời vô cùng, chỉ có dời đi sự chú ý như vậy mới không hoàn toàn hoảng loạn.
 
Cô cần một không gian có thể bao bọc chính mình.
 
Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của cô tựa như bình thủy tinh lăn xuống vách núi, mất kiểm soát, tăng tốc độ và đi về một hướng mà cô hoàn toàn không biết.
 
Vậy mà ngay cả tin tức cũng như thế.
 
Trên màn hình máy tính bảng, tin tức ba ngày trước đập ngay vào mắt, bản tin nói rằng vùng biển phía nam có giếng dầu phát nổ.
 
Đường Ly dụi dụi hai mắt.
 
Cô thật sự si ngốc rồi, cảm giác nhìn thấy tin tức nào cũng liên quan đến người đàn ông bên cạnh.
 
“Lại cảm thấy là do anh làm?”
 
Dường như Tần Du biết đọc được suy nghĩ, anh trực tiếp vạch trần cô.
 
“Còn không phải sao, anh vẫn luôn như vậy.” Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, ném máy tính bảng sang một bên: “Làm gì cũng không thèm quan tâm sống chết của người khác.”
 
Người đàn ông bị cô chọc tức bật cười.
 
Chỉ với một cái búng tay, tấm chặn đạn ở giữa xe lại được kéo lên.
 
“Này…! Anh…”
 
Đường Ly vừa mới bị anh làm một trận không còn sức lực gì nữa, thơm ngát mềm mại rụt lại trong góc, hung dữ trừng mắt nhìn anh.
 
Đáng tiếc, một chút lực trấn áp cũng không có.
 
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên trực tiếp làm cô ở trên xe.
 
Quần áo mới thay lại bị nhào nặn nhăm nhúm, cửa sổ xe lại là một tấm gương phản chiếu dục vọng.
 
Anh nghiền vào vừa sâu vừa mạnh, hung hăng chật hẹp lấp đầy cô.
 
Miệng huyệt đáng thương phía dưới của cô đã bị chà đạp thành dáng vẻ chưa từng có, trông giống như nhụy hoa tươi tắn bị bắt phải nở rộ hai lần trong cùng một mùa, đỏ rực vô cùng bắt mắt.
 
Hai cánh hoa mập mạp đầy đặn sưng đỏ ướt át, thậm chí còn chưa kịp thoát khỏi dư vị nở rộ lần trước để khép lại đã bị anh đẩy ra cắm vào.
 
“Nếu đã không biết sống chết thì bắt đầu từ bây giờ trở đi, ngoài anh và Trần Thiến ra, không được tin tưởng bất kỳ kẻ nào.”
 
Nước dâm trong huyệt nhỏ vẫn chưa chảy hết, quá trình anh đâm vào rất thuận lợi.
 
Đối với mệnh lệnh truyền xuống cho cô cũng rất bá đạo.
 
“Cút ra ngoài…! A ưm! Biến thái…!”
 
Cô rên rỉ hít vào môt hơi, nhịn không nổi mà ra tay nhéo anh.
 
Người đàn ông cũng không né tránh mà chỉ dùng cú đâm mạnh hơn để trả thù lại, đồng thời anh còn thì thầm nói nhỏ bên tai cô.
 
“Em mắng cũng không sai, khoảng cách ác ôn biến thái tội ác tày trời của anh, chỉ còn thiếu một chút nữa mà thôi.”
 
Thật sự là mặc kệ sự sống chết của cô, xem cô trở thành búp bê tình dục mà đâm tàn bạo.
 
“… Thiếu bao nhiêu?” Cô mơ mơ màng màng trừng mắt nhìn anh, không tin anh có thể nói ra một lý do.
 
Ánh đèn trong xe lờ mờ, ánh mắt của người đàn ông lại càng âm u.
 
Bỗng nhiên anh nâng một chân của cô lên gác trên khuỷu tay, khiến cô càng rộng mở hơn.
 
Gần đến giới hạn dẻo dai, miệng hoa hoàn toàn bại lộ ra ngoài.
 
Mỗi lần hoa văn quỷ đỏ gần như bị anh kéo rộng ra thì chỉ có thể nhìn thấy được
nơi này.
 
Ở nơi không nhìn thấy được, đầu nấm trên đỉnh gậy thịt cứng rắn và nóng rực đụng đến miệng cổ tử cung của cô, dường như muốn chọc vào bên trong, đục khoét đến tận cùng.
 
Thiếu chút nữa đã chọc thủng tử cung nhỏ của cô.
 
“Đây, thiếu nhiều như vậy.”
 
Anh cực kỳ đắc ý, tin rằng cô có thể cảm nhận triệt để.
 
Người đẹp nhỏ bé bị đâm đến miệng tử cung uổng công mở miệng thở dốc, không thể tin được mà trừng lớn hai mắt, cơ thể xinh đẹp kéo căng trở nên mềm nhũn, sau đó tan chảy thành vũng sữa đậu hủ trên ghế dựa.
 
Lực va chạm rất lớn, lấp đầy toàn bộ của cô.
 
Hơn nữa cô có thể nhìn thấy tư thế dâm đãng xấu hổ này cực kỳ rõ ràng trên cửa sổ xe.
 
Một chân ngọc của cô bị anh nâng lên, màu đồng kìm chặt màu tuyết trắng, sự mềm dẻo được khai phá cực hạn, hai chân gần như chia ngang, giống con búp bê trong hộp nhạc, một tác phẩm nghệ thuật trêu chọc người ta lăng nhục.
 
Ở nơi giao hợp, ánh nắng rực rỡ của mùa xuân chiếu xuống, gần như lan ra khắp nơi, đỏ hồng sắc tình.
 
Bên ngoài ngựa xe như nước, có lẽ đều nhìn thấy được.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui