Trừng phạt tình dục

Bỗng nhớ lại một hồi khiến Đường Ly không nhịn được mà sờ vào bụng dưới của mình.
 
Đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa như thể chỉ lo dùng lực mạnh một chút sẽ bị đau.
 
Da cô rât mỏng, rất dễ lưu lại dấu vết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Bên trong cũng thế, thịt nộm bên trong huyệt nhỏ đều bị người đàn ông kia làm đến đảo lộn rối tung rồi, cô bước đi thôi cũng cảm thấy ê ẩm.
 
Đường Ly mím môi đứng yên tại chỗ một lúc, cuối cùng vẫn là quyết định vào trong tiệm thuốc.
 
Bên trong tiệm thuốc.
 
Không có khách hàng nào cả, chỉ có một cô gái đứng ở phía sau quầy thanh toán ghi toa.
 
Đường Ly có hơi sốt sắng, cứ như là đang làm chuyện gì đó chột dạ, cố gắng khiến mình trở thành người tàng hình mà cúi đầu trước tủ kiếng tìm tới tìm lui.
 
Tìm rất lâu cũng không tìm được thuốc tránh thai để ở chỗ nào.
 
"Cô gái, cô mua gì đấy?" Cô gái kia cuối cùng cũng phát hiện ra cô, nhiệt tình chào hỏi: "Ủa, em không phải là cô gái đang học việc ở tiệm bánh ngọt đó sao?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cùng là cửa hàng nằm cạnh nhau trên con phố, không gặp ban ngày cũng sẽ gặp lúc tan tầm, khó trách sẽ cảm thấy có chút quen mặt.
 
Đường Ly bị phát hiện lại chỉ có thể đỏ ửng vành tai mà gật đầu, giọng nói nhỏ đến mức ngay cả bản thân cũng nghe không rõ: "Chị ơi... Tôi muốn mua thuốc tránh thai..."
 
Cô gái xinh xắn đứng ở sau quầy thanh toán nghe hai chữ "chị ơi" bắt tai kia cũng khiến trái tim mềm nhũn, nhưng còn chưa kịp mở cờ trong bụng thì đã nghe nửa vế sau.
 
"Thuốc tránh thai khẩn cấp hả? Em mua thứ đó làm gì chứ?"  Cô gái đứng chỗ quầy thanh toán kia lập tức dữ dằn dạy bảo cô: "Bạn trai của em đâu?"
 
Trông dáng vẻ của Đường Ly dữ lắm cũng chỉ tầm hai mươi, lại ăn mặc giản dị mộc mạc thật sự là trông y hệt như học sinh cấp ba.
 
Học sinh cấp ba đến mua thuốc tránh thai khẩn cấp, vấn đề này thật sự là rất nghiêm trọng.
 
"Vậy người lớn trong nhà em có biết không?"
 
Nhìn thấy cô gái nhỏ sợ hãi không dám đáp lời, cô gái trong quầy thanh toán lại tinh tế hỏi tới.
 
Đường Ly nghe vậy lại ngượng ngùng chỉ biết cắn môi mà cúi đầu.
 
Nếu như dựa theo bối cảnh gia đình lúc cô còn đi học để bàn thì người lớn trong nhà cô chính là Tần Du.
 
Ừm, chú Tần Du.
 
Cô... cô bị chú "làm" rồi.
 
Bị anh làm suốt cả một buổi tối, chỗ ngồi phía sau chiếc xe việt dã kia chỗ nào cũng có "sữa đặc" rồi cả dâm thủy, bên trong huyệt động vẫn còn chưa khô vết nước.
 
"Trời ạ, đáng chết đáng chết mà!" Cô gái trong quầy thanh toán nhìn thấy dáng vẻ như bị cưỡng ép vấy bẩn của cô gái nhỏ kia chỉ có thể thở dài, trước hết vội vàng tìm thuốc giúp cô: "Loại 48h nha?"
 
"Vâng..." Cuối cùng cũng coi như hỏi tới vấn đề mà Đường Ly có thể trả lời được rồi, cô bèn gật đầu bảo vâng.
 
Cô gái kia đi một vòng quanh kệ thuốc thủy tinh, lấy một hộp thuốc viên nhỏ loại nhập khẩu rồi nói: "Cái này này, loại cấp tốc, dùng rất hiệu quả. À, em đừng đi, ở đây ăn cơm cùng với chị đi!"
 
Trông người kia quá đỗi dễ dàng ức hiếp, cô gái trực quầy thuốc thật sự coi cô giống như một nửa em gái ruột, toa thuốc còn chưa ghi xong đã mang nước ấm qua cho người kia, trông thật kĩ người kia uống thuốc.
 
Thuốc tránh thai khẩn cấp đều có tác dụng phụ, nhưng kéo dài càng lâu thì càng không an toàn.
 
Đường Ly do dự một lúc, cuối cùng nhận lấy viên thuốc.
 
"Không phải là em bị thằng bội bạc nào đó lừa gạt rồi đó chứ? Nó bao nhiêu tuổi rồi? Có cần chị báo cảnh sát giúp em không?"
 
Cô gái trực quầy thuốc kia rất nhiệt tình, không ngừng hỏi han cô.
 
Đường Ly uống thuốc xong lại uống thêm một ngụm nước ấm.
 
Kì thật là cô bị người đàn ông lão luyện kia lừa gạt.
 
Hơn nữa, người đàn ông lão luyện đó còn thường xuyên xụ mặt nhắc nhở cô bên ngoài có rất nhiều người xấu, cô sẽ bị gạt đi mất.
 
Sự thật chứng minh thì toàn bộ đàn ông trên đời này cũng không có ai xấu hơn anh cả.
 
Sau khi uống thuốc xong, Đường Ly cám ơn cô gái trực quầy, cũng không làm phiền người kia phải báo cảnh sát, chỉ chuẩn bị tính tiền rồi lấy thuốc.
 
Cô gái quầy thuốc kia vẫn không an tâm, vẫn luôn miệng nhắc nhở cô đủ thứ.
 
Cái gì mà đàn ông không có ai tốt cả, ba cái lễ tình nhân gì đó đều là gạt người, lúc làm tình nhất định phải mang bao cao su.
 
Cứ như thế, Đường Ly bị nhét thêm hộp bao cao su vào tay.
 
Cô gái quầy thuốc còn cố ý cầm size nhỏ đưa cho cô.
 
"Không không... Không cần đâu chị ơi, thật sự không dùng được..." Đường Ly sợ đến suýt chút nữa đã nhảy dựng lên muốn ném hộp bao cao su đi giống hệt như cầm phải khoai lang đang nóng vậy.
 
"Dùng được! Cầm đi!" Cô gái quầy thuốc kia hiển nhiên vẫn là hiểu lầm ý của cô, vô cùng kiên định nói.
 
Đường Ly thật chỉ hận không tìm được một cái lỗ mà chui xuống.
 
Người kia... Là dùng size nhỏ sao...
 
Không thể nào... Cây gậy trong đũng quần của anh so với cánh tay của cô còn như là lớn hơn nữa... mỗi lần đều đâm cô muốn thủng.
 
Như vậy mà còn tính là size nhỏ, vậy một cô gái sợ đau như cô chỉ bằng cứ trực tiếp vào thẳng chùa làm ni cô thì được rồi.
 
Cả da mặt đều lột sạch, Đường Ly lại hỏi cô gái quầy thuốc.
 
"Đúng rồi chị ơi, thuốc đông y thật sự có thể tránh thai được ạ?"
 
"Người trẻ tuổi mấy đứa chớ xem thường thuốc đông y nha." Cô gái trực quầy thuốc nhe răng về phía cô nói: "Dĩ nhiên là được rồi."
 
Nhận được một đáp án yên tâm, cuối cùng Đường Ly cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, mang thuốc theo rồi tạm biệt.
 
Còn có cả một hộp bao cao su size nhỏ nữa.
 
Trở lại lớp học trong cửa hàng bánh ngọt, ông chủ không những không trách mắng cô vì đã nghỉ không xin phép hai ngày, ngược lại còn nhiều chuyện hỏi han.
 
"Tiểu Đường à, lễ tình nhân vừa rồi cô trải qua như nào hả? Có phải là Tiểu Triệu đã tỏ tình với cô rồi không?"
 
Đường Ly vừa thay quần áo vừa lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
 
Lễ tình nhân của cô... cũng không phải là trải qua cùng với Tiểu Triệu.
 
"À, tôi hiểu tôi hiểu rồi!"
 
Ông chủ ngược lại thấy được biểu cảm đó của cô bèn lộ ra dáng vẻ của một người đã sành đời, vui vẻ mà đi về phía lò nướng.
 
Giống như một ông mai đang vui vẻ vì đã se duyên thành công cho một cặp đôi.
 
Đường Ly càng thêm cạn lời, vừa cạn lời lại vừa buồn cười.
 
Nếu không phải là cổ họng của cô bị khàn đến đặc quánh, thật sự cô đã hỏi rằng ông chủ đã hiểu cái gì cơ chứ rồi.
 
Ngày lễ qua đi, người dạo trên đường cũng thưa thớt dần, vài con mèo hoang ú nụ nằm phơi thây giữa đường, nô đùa rồi ngủ gật với ánh mặt trời dần buông.
 
Đường Ly ngồi trên băng ghế nhỏ nhìn con mèo hoang kia, một lúc sau bèn híp mắt lại cũng sắp ngủ gật rồi.
 
Cô cũng là mèo hoang.
 
Nhưng chỉ là đẹp và cao hơn con mèo thôi.
 
Vừa mới chợp mắt không được bao lâu, ánh mặt trời đã bị một bóng râm che chắn.
 
"Đường Ly?"
 
Là Đỗ Chuẩn và Đỗ Tịnh.
 
Băng ghế trống trơn.
 
Nhiệt độ chuyển hướng về phía con hẻm nhỏ bên cạnh cửa hàng.
 
Bầu không khí bên trong con hẻm rất nghiêm trọng.
 
"Có tin ở trên xuống, bộ trưởng Dương và Tần Du cãi nhau chia phe rồi."
 
"Hơn nữa, trước đây bộ trưởng Dương cũng từng ủng hộ phe nhân từ."
 
"Đây có thể là cơ hội cuối cùng của chúng ta."
 
"Đường Ly, chúng tôi hy vọng cô có thể tới tham dự."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui