Hồ nước gợn sóng lăn tăn, vườn cũ nửa đêm yên tĩnh, chỉ còn vọng lại âm thanh làm tình dâm loạn.
Người đàn ông đâm vào mãnh liệt như dã thú, trong tiếng va chạm bạch bạch nhục dục, cô nghe thấy tiếng anh hỏi.
Xương mu của cô bị anh đâm đến đỏ bừng, trái tim cũng run rẩy theo câu hỏi của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh cũng đã từng hỏi cô, nhưng đáng tiếc là mấy lần trước đó, không phải cô hôn mê bất tỉnh thì cũng là chán ghét anh muốn chết.
Chỉ có duy nhất lần này, cô không thể quay đầu, cũng không thể trốn tránh.
Giọng nói khàn khàn của anh chìm đắm trong tình dục mà sinh ra mấy phần dịu dàng, nhưng dưới háng vẫn đưa đẩy tàn bạo như cũ.
Mở ra đóng lại, nguyên cây đi vào rồi lại đi ra, không giữ đường sống, không chừa đường lui.
Anh muốn cô rất tàn nhẫn, cùng với tấm lưng mỏng manh ngọc ngà sương thua tuyết kém kia của cô, cũng bị anh hung hăng chơi thành cảnh đẹp bị lăng nhục sương tan tuyết chảy.
Xương cánh bướm mảnh khảnh run rẩy, cặp mông đào mật trắng mịn nhấp nhô tung bay.
Lấp lánh dưới ánh trăng, như yêu tinh như tiên nữ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm…”
Người đẹp nhỏ như yêu tinh như tiên nữ đang nằm sấp trên lan can bên cạnh, tư thế doggy gian nan đau nhức khiến cô ướt đẫm mồ hôi.
Thêm một trận làm tình ngay sau đó lại bị anh đâm đến tử cung nhỏ.
Miệng tử cung là một khối thịt mềm đến mức có thể tan ra, phồng phồng, dính dính.
Sự kích thích mãnh liệt không ngừng như vậy ép buộc cô phải bật ra tiếng rên rỉ ưm ưm thật dài.
Giống như đó là câu trả lời đối với sự thỉnh cầu này.
Làm người phụ nữ của anh, cô đồng ý.
Sau lưng Đường Ly, người đàn ông hiếm khi bộc lộ cảm xúc vui buồn nhắm chặt hai mắt lại.
Câu trả lời của cô khiến sự hưng phấn đến tận xương cốt lan ra khắp trái tim anh.
Không thể áp chế, bùng nổ phá tan.
Khi Đường Ly mở mắt ra lần nữa, dường như cơ thể trắng như tuyết không phải là ảo giác mà cô thực sự đang nằm sấp dưới háng của anh.
Đổ mồ hôi, khóc nức nở, chảy nước.
Tất cả phản ứng đều vô cùng chân thật, chính là bị anh chơi.
Cũng không thể trốn thoát.
Dây thắt lưng buộc chặt khiến cổ tay của người đẹp đỏ ửng, trên cần cổ tuyết trắng của cô đeo một chiếc vòng cổ bằng da, hiệu quả thị giác tàn bạo dọa người.
Cô y hệt như một con chó cái nhỏ, những trang sức bằng da đắt đỏ kia đều là vật phẩm thiết yếu để anh dạy dỗ cô.
Bởi vì sự tàn bạo chà đạp của anh khiến cô run rẩy vặn mộng lắc eo, hai bàn tay bị trói ở sau lưng thắt chặt rồi thả lỏng hết lần này đến lần khác, cho dù có làm thế nào cũng không thoát ra được.
Vô lực, yếu đuối.
Đường Ly muốn nắm lấy tay anh nhưng lại không bắt được đến nơi.
Anh vừa đi vào mãnh liệt đã khiến nửa người cô gần như lơ lửng trên mặt hồ, hai bầu ngực to tròn trắng nõn lắc lư run rẩy, lung lay sắp rơi xuống.
“Daddy, không cần! Căng quá rồi hu hu…”
Cô không bắt được anh, càng không nói đến việc nhìn thấy anh, cho nên chỉ có thể bị anh đâm tiến về phía trước, hoảng sợ nũng nịu kêu lên, yếu ớt quyến rũ.
Đường Ly càng sợ hãi thì hoa huyệt lại càng xoắn chặt giống như không nỡ để anh rút ra, bao bọc lấy anh mà mút vào kịch liệt.
Tần Du sướng đến mức hít vào một hơi thật sâu, anh duỗi tay thăm dò nơi giao hợp của hai người rồi mạnh mẽ kéo hai cánh hoa mềm mại đầy đặn của cô ra, sau đó dùng sức tàn nhẫn đâm vào, gậy thịt lại cắm vào một đoạn.
“Chịu không nổi nữa a ưm… Daddy đều cắm vào hết rồi…”
Cô hừ thảm thiết một tiếng, mông thịt đầy đặn bị anh đè ép vững chắc, giống như bánh bao lớn bị nhào nặn trong lồng hấp.
Cứ như vậy, miệng hoa của cô chính là bánh bao nhỏ ấp ủ quả đào mật.
Người đàn ông động tình vuốt ve “bánh bao nhỏ” mũm mĩm, cả tay đầy nước bôi lên khắp người cô.
Cô lung lay sắp đổ như cành hải đường đầu ngọn cây, ở trong gió đêm thổi rơi cánh hoa ướt át.
Miệng hoa đỏ bừng non nớt gợi cảm, đường cong phồng lên và hồng hào, lông tơ thưa thớt mềm mại.
Khi Tần Du làm cô rất thích chơi ở bên trong này, anh tóm lấy một hai sợi lông nhỏ đáng thương đùa bỡn cô, đến khi mạnh mẽ cắm vào sẽ trực tiếp bứt rơi.
Lông nhỏ mềm mại ướt đẫm, cũng không biết là bị bọt mép trắng xóa của dâm dịch thấm mềm hay là trời sinh đã như vậy.
Cô sẽ không cảm thấy quá đau, nó giống như nhổ một sợi tóc vậy, trong lòng vô cùng đau đớn nhưng thực ra cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.
Anh bứt hai ba lần, mỗi lần bứt ra cô đều kêu lên cực kỳ động tình.
Đợi sau khi bứt xong sẽ là một cái bánh bao nhỏ mũm mĩm không một cọng lông chân chính.
Khe thịt nhấp nhô, sưng đỏ nhỏ máu.
Cuối cùng, động tác làm tình cũng chuyển từ mãnh liệt sang triền miên kéo dài.
Cái giá phải trả chính là một chiếc giường gỗ nhỏ bị làm sập, một chiếc dây lưng thắt nút chết, một cây trâm bạc và cảnh đẹp tựa bên lan can.
Trâm bạc rơi xuống, sắc dục lan tràn.
“Bảo bối, anh có chuyện muốn nói với em.”
Tần Du xoa nắn bầu ngực trắng tuyết của cô, giữ lấy trái tim đang đập kịch liệt của cô.
Triền miên, là sự tiếp diễn một hỏi một đáp lúc nãy.
“… Em cũng có chuyện muốn nói với anh.”
Đường Ly run rẩy lên tiếng.