Trùng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ

"Huống chi, Thu di nương có lẽ đối với nô tài quản giáo sơ sót, nhưng Thu di nương rốt cuộc đã chưởng quản tướng phủ nhiều năm, bổn sự tất nhiên là có."

Hạ Trì Uyển nói sang chuyện khác, vậy mà lại tán tụng Thu di nương.

Chỉ là Thu di nương trong lòng cực kỳ lạnh lẽo, biết rõ, mặc dù Hạ Trì Uyển hiện tại nói tốt cho nàng, nhưng mục đích nhất định là không hay ho gì.

"Bỏ qua sự tình của Thạch Lưu cùng bà tử kia mà nói, nữ nhi kỳ thật rất là khâm phục Thu di nương, thường xuyên muốn hướng Thu di nương học tập một chút, về sau cũng có thể hiếu kính phụ thân thật tốt."

Hạ Trì Uyển hướng về phía Hạ Bá Nhiên phúc phúc thân, Hạ Bá Nhiên tức thì thỏa mãn gật gật đầu.

Những năm gần đây Thu di nương chưởng quản tướng phủ, tại ăn, mặc, ở, đi lại các thứ, quả thực cũng là chỉnh tề ngay ngắn.

"Vừa nãy Thu di nương ba phen bốn bận ca ngợi đại sư kia, chắc hẳn đại sư này cũng là một cao nhân đi. Những lời mà đại sư kia nói, đều có ảnh hưởng tới tâm trạng của cha , nếu không phải đem nó giải quyết, trong lòng cha hẳn cũng không thoải mái."


Hạ Bá Nhiên gật gật đầu, hoàn toàn chính xác, hắn vẫn là rất kiêng kị cái danh sát tinh kia đấy.

Trong phủ không yên ổn là một chuyện, nếu như sát tinh kia còn ảnh hưởng đến cả tiền đồ của hắn, cái này cực kỳ là không ổn rồi.

"Cho nên, không nói rõ ràng ra là không được, bất kể là đúng hay sai, cũng phải có một đáp án, thì trong lòng cha mới có thể bình yên đúng không?"

Thu di nương cảm giác được ánh mắt Hạ Trì Uyển như có như không liếc tới, bỗng nhiên trong tim run lên, có chút minh bạch, Hạ Trì Uyển vừa nãy vì sao lại tán tụng chính mình rồi.

Thu di nương lần đầu tiên hận Hạ Trì Uyển giúp nàng nói lời hữu ích , giờ đây nàng thà rằng Hạ Trì Uyển đối với nàng khóc lóc om sòm, cũng không muốn nghe Hạ Trì Uyển thổi phồng chính mình.

"Nhị tỷ tỷ thật sự là thiện tâm, vừa nãy Thu di nương đang suy nghĩ muốn đưa ngươi đi ra ngoài, không nghĩ tới, Nhị tỷ tỷ nhìn thấy đều là điểm tốt của Thu di nương."

Triệu di nương cùng Hạ Lê Hi ở trong tướng phủ, cuộc sống cũng coi như là tương đối yên ổn, cũng không từng tham dự đấu tranh.

Nhưng hôm nay chuyện của Hạ Tử Kỳ, lại khiến cho Hạ Lê Hi rất là tức giận.

Thu di nương cùng Nhị tỷ tỷ tranh đấu như thế nào, nàng không lo được, nhưng là, đừng có lôi đệ đệ của nàng ra làm công cụ!

Hạ Bá Nhiên lạnh lùng nhìn Thu di nương, hoàn toàn chính xác, riêng phần khí độ này, đừng nói Phù nhi, ngay cả Thu thị cùng Phù nhi cũng không so sánh được.


Hạ Bá Nhiên lần đầu phát hiện, đích thứ thế nhưng có chênh lệch lớn như thế.

Trước kia Hạ Bá Nhiên vẫn cảm thấy, Thu di nương ôn nhu động lòng người, Hạ Phù Dung cũng hào phóng khéo léo.

Ai biết, tại thời khắc mấu chốt, hai mẹ con này liên tục khiến cho hắn thất vọng, hoàn toàn không có một điểm phong phạm đáng nói.

"Phụ thân?" Hạ Trì Uyển hé mắt nhìn Hạ Bá Nhiên, "Thế nhưng có chuyện gì, mà Uyển nhi không thể nghe hay sao?"

"Nếu là như thế, Uyển nhi cáo lui trước. Có cha ở đây, cũng không cần Uyển nhi tham gia rồi."

Khác với Thu di nương từng bước ép sát, Hạ Trì Uyển chính là lấy lui làm tiến.

"Ở đây xác thực không có chuyện của muội muội, đã có cha cùng Thu di nương, muội muội an tâm trở về nghỉ ngơi là được."

Hạ Phù Dung biết rõ, hôm nay Thu di nương sở dĩ biến thành cái dạng này, nhất định là Hạ Trì Uyển tiểu tiện nhân ở bên trong xúi giục đấy.


Chỉ cần Hạ Trì Uyển không có ở đây, Thu di nương tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp, tiêu tan cơn giận của phụ thân.

Cơn giận của Hạ Bá Nhiên mới vừa được Hạ Trì Uyển trấn an xuống dưới, bởi vì lời nói của Hạ Phù Dung..., thoáng cái lại bốc lên.

"Uyển nhi, ngươi là đích nữ duy nhất của tướng phủ, không có chuyện gì là ngươi không thể nghe!"

Hạ Bá Nhiên thoáng cường điệu thân phận đích nữ của Hạ Trì Uyển một chút.

Nghe Hạ Bá Nhiên nói xong, hai mắt Hạ Phù Dung đều chua xót rồi, vô cùng ủy khuất nhìn Hạ Bá Nhiên, "Phụ thân?"

"Phù nhi, ngươi nhanh trở về đi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận