Trùng Sinh Biến Thành Bệnh Xà Tinh

“Hey, Tịch Lục, đến xem thi đấu à.” Từ Diêm Á vừa mới thi đấu xong liền cười nói chuyện cùng một đám nữ sinh, sau khi nói xong, liền nhìn thấy Tịch Lục, đi tới chào hỏi.

Tịch Lục ngẩng đầu nhìn thấy Từ Diêm Á, Từ Diêm Á mặc đồ bơi màu đen, mảng tóc đỏ thật dài nhỏ nước, một khuôn mặt hình trái tim dính đầy bọt nước, trông xinh đẹp mà khêu gợi.

Giữ vững phi lễ chớ nhìn, Tịch Lục vẫn là cúi đầu, phóng tầm mắt tới xa xa, nói: “Ừm, mình tới cổ vũ cho các cậu.”

Từ Diêm Á ngồi ở vị trí của Trứng Lùn, nói với Tịch Lục Trần Giới bên cạnh: “Trần Giới, Kris kia cảm giác rất lợi hại, chẳng qua, Trần Giới cậu nhất định sẽ thắng được, đến lúc đó mình sẽ theo ở phía sau, tối thiểu cũng phải giành được hạng ba.”

Trần Giới ngước mắt lên, nói: “Tôi không nhất định sẽ chắc chắn được hạng nhất, Từ Diêm Á cậu cũng có thể giành được hạng nhất.”

Từ Diêm Á nhếch môi lên, nói: “Trần Giới, mình có tự mình biết mình, Kris kia mình khẳng định là không bơi bằng, chẳng qua mấy người khác của trường bọn họ chắc không phải là đối thủ của mình.”

Từ Diêm Á không liều lĩnh nhưng tự tin, điểm ấy thật ra rất làm người ta thích.

Đoàn người Trứng Lùn mua kem que xong trở lại, liếc mắt liền nhìn thấy Tịch Lục bên trái một Từ Diêm Á, bên phải một Trần Giới, kích thích tố tuyến thượng thận của mọi người đều đột nhiên tăng lên, Trứng Lùn kêu một một tiếng quái lạ, gào thét nói: “Đây CMN còn là người sao! Còn có nhân tính sao! Tiểu tiện nhân Tịch Lục này, vậy mà vào lúc chúng ta không có ở đây đồng thời nói chuyện phiếm cùng hai người đẹp, đây là tiết tấu muốn bức tử người sao!”

Anh Phim Mát còn tính là trấn định, cầm máy ảnh trong tay lên tách tách chụp cho Tịch Lục bọn họ mấy tấm.

Trứng Lùn buồn bực nói: “Mày chụp làm gì thế?”

Anh Phim Mát đẩy đẩy kính mắt trên mũi, chính nghĩa nói: “Lưu lại chứng cớ, tí nữa cùng nhau lên án Tịch Lục.”

Trứng Lùn giơ ngón tay cái lên với anh Phim Mát, nói: “Thật tuyệt.”

Anh Phim Mát gật gật đầu, chẳng qua ảnh chụp trong máy ảnh thế nhưng phần lớn đều là đặc tả Từ Diêm Á, hình ảnh Tịch Lục chỉ chiếm một chút xíu.

Trong radio lại truyền tới giọng nữ cao vút mà công thức hoá: “Người dự thi trường trung học XX và trường trung học ZZ, xin chuẩn bị sẵn sàng, trận đấu còn năm phút đồng hồ nữa sẽ bắt đầu.”

Từ Diêm Á nhảy từ trên ghế của Trứng Lùn lên, tràn đầy tinh thần nói: “Đi thôi, Trần Giới.”

Trần Giới gật gật đầu.

Tịch Lục đứng dậy, nhìn cô, đỏ mặt, thấp thỏm nửa ngày, nói: “Cố lên.”

Trần Giới khẽ nhếch môi lên, sau khi gật đầu rồi đi theo Từ Diêm Á rời đi.

Từ Diêm Á nghiêng mặt nhìn Tịch Lục, trên mặt Tịch Lục mang theo đỏ ửng, rất cao, gương mặt thoạt nhìn nói như thế nào cũng xem như là loại hình làm cho con gái thích.

Advertisement

00:00

Lúc Tịch Lục mới vừa tới trường học, ở trong đống nam sinh bằng vào một khuôn mặt ưa nhìn rất dễ làm người khác chú ý, thật ra Từ Diêm Á đã chú ý đến Tịch Lục từ rất lâu trước kia.

Lúc lớp mười vừa mới khai giảng huấn luyện quân sự, Tịch Lục rất cao, cộng thêm làn da trắng, mặc quân phục rằn ri màu xanh biếc, lưng thẳng tắp, nói như thế nào cũng là một người không thể quên, lúc nói chuyện cùng người khác, trên gương mặt có lúm đồng tiền ẩn ẩn, ngũ quan tuấn tú, cả người thoạt nhìn rất nhu hòa, rất thoải mái.

Đám con gái trong lớp xúm vào một chỗ thảo luận về con trai lớp khác.

Rồi có người nhắc tới Tịch Lục.

“Mau nhìn, cậu kia trông thế nào?” Một người chỉ vào bóng lưng Tịch Lục.

Tịch Lục đang đứng bằng tư thế quân đội, trên trán toát ra mồ hôi lấm tấm, đã huấn luyện quân sự một ngày, có vài người đã đen rồi, mà Tịch Lục đứng ở trong lại trắng liếc mắt là có thể nhìn ra ngay.

Khi đó Từ Diêm Á đã lấy nhân duyên tốt của cô nàng hòa mình với những người xung quanh rồi, cô nàng cùng với những nữ sinh khác nhìn về Tịch Lục, khi ấy Tịch Lục đang lười biếng, bởi vì cao cho nên đứng cuối cùng hàng hàng cuối cùng, cậu hơi hơi khuỵu gối, sau đó ngón tay động động, cậu mắt liếc thấy thầy huấn luyện quân sự, chỉ cần vừa nhìn thấy thầy tới đây là cậu lập tức nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh ngay.

Những hành động này toàn bộ rơi vào trong mắt đám nữ sinh đang nhìn cậu.

Các cô nàng cười rộ lên, nói: “Cậu ấy thoạt nhìn thật khôi hài mà.”

“Chẳng qua dáng dấp không tệ, rất ưa nhìn.”

Từ Diêm Á cũng tiếp lời nói: “Ừ, mình cũng cảm thấy rất ưa nhìn.”

Vừa dứt lời, động tác nhỏ của Tịch Lục liền bị huấn luyện viên phát hiện, huấn luyện viên “A” một tiếng, nói: “Này này, cậu, chính là cậu, đi ra cho tôi, không phải tôi đã nói nếu động phải làm “báo cáo” sao? Hiện tại đi ra lớn tiếng làm năm mươi lần “báo cáo” cho tôi rồi về hàng, cho nhớ lâu.”

Tịch Lục một bộ nhức bi đi ra, sau đó nói: “Báo cáo, báo cáo, báo cáo…”

Huấn luyện viên vươn tay vỗ một cái lên lưng Tịch Lục, nói: “Hóp bụng thẳng lưng, đứng thẳng, thanh âm to thêm chút nữa.”

Tịch Lục gào to lên: “Báo cáo, báo cáo, báo cáo, báo cáo…”

Đến mấy tiếng cuối cùng vậy mà phá âm rồi, làm cho mấy cô bé bên cạnh đang nhìn cậu cười một trận.

Các cô cũng không cười được bao lâu, đã bị huấn luyện viên gọi đi tiếp tục huấn luyện rồi.

Mà Tịch Lục bên kia huấn luyện viên cũng cho nghỉ ngơi, Tịch Lục đi đến bên cạnh cầm lấy nước uống, ánh mắt lại bay về phía cách đó không xa.

Từ Diêm Á nhìn cậu, theo ánh mắt cậu liền nhìn thấy Trần Giới – một người cũng dễ làm người khác chú ý khác trong lớp, Trần Giới cũng rất trắng, khác với Tịch Lục là cô đứng tư thế quân đội thoạt nhìn cực kỳ quy phạm, cả người cao ngất mà lại đẹp mắt, lộ ra một loại men lì không nói ra được.

Từ Diêm Á cười cười, đám nữ sinh kia phải thất vọng rồi, xem ra cậu trai này đã sớm ngắm đúng mục tiêu rồi.

Chỉ là khi đó Tịch Lục nghiêng mắt qua, tầm mắt hơi quét qua Từ Diêm Á, cùng cô đối mắt chừng một giây, rồi quay đầu đi về phía WC.

Từ Diêm Á nhìn phía trước, luôn cảm thấy hôm nay tim đập hình như so với bình thường nhanh hơn một chút.

Đương nhiên, những điều này đều là chuyện lúc trước rồi.

Từ Diêm Á chưa từng nói với người nào, qua không bao lâu, chuyện Tịch Lục là bệnh xà tinh đã bị toàn trường biết cả, không thể không nói, Tịch Lục quả thật rất dễ thu hút lực chú ý, Từ Diêm Á cho dù là không cố ý hỏi thăm, đều có thể nghe được chuyện về Tịch Lục và Trần Giới.

Phải, Tịch Lục thích Trần Giới, người người đều biết.

Những cô bé vừa bắt đầu ôm hứng thú với Tịch Lục kia đến cuối cùng cũng cùng với những người khác cười Tịch Lục là thằng bệnh xà tinh, chuyện gì cũng làm ra được.

Phảng phất như người từng động tâm với cậu trai kia không phải là mình.



Không biết vì sao, đột nhiên nghĩ tới chuyện trước kia, cô quay đầu cười cười, đột nhiên nói với Trần Giới bên cạnh: “Trần Giới, cậu thích Tịch Lục không?”

Trần Giới nghiêng mắt qua, nhìn cô nàng, lặng im một giây, sau đó trả lời: “Vì sao hỏi như vậy?”

Từ Diêm Á vội nói: “Mình chỉ là thuận miệng hỏi một câu, cậu đừng để ý, không trả lời là được rồi.”

Trần Giới không nói gì.

Từ Diêm Á mím môi, thật sự có chút hối hận tại sao mình lại hỏi ra câu hỏi như vậy, cô nàng cũng không thích Tịch Lục, tại sao phải xen vào việc của người khác.



Kris đang làm nóng người, lúc nhìn thấy Trần Giới cùng Từ Diêm Á tới đây, giương lên nụ cười, vươn tay, nói một hơi tiếng phổ thông không tính là tiêu chuẩn cho lắm, hữu hảo nói: “Chào các bạn, mình là Kris, rất vui khi thi đấu cùng các bạn.”

Trần Giới và Từ Diêm Á cũng lễ phép tự giới thiệu mình.

Rất hiển nhiên, Kris rất thoải mái, Kris nói: “À, mình đã xem Trần Giới các bạn thi đấu, cũng thật là lợi hại.”

Trần Giới lắc lắc đầu, nói: “So sánh với bạn thì kém xa.”

Kris chớp chớp mắt, nói: “Đâu có đâu có, cùng nhau cố gắng thật tốt nhé.”

Từ Diêm Á cười nói: “Ừ được.”

Kris liền bị đồng đội bên cạnh gọi đi.

Trần Giới và Từ Diêm Á, Trương Chân, Tôn Nhất Thụy tập trung lại, bốn người làm nóng người bình thường, chẳng qua là rất rõ rệt Trương Chân cùng Tôn Nhất Thụy đều quá mức khẩn trương, trước đó cô giáo đã tiến hành trao đổi với bọn họ, hiện tại các cô ngược lại càng thêm khẩn trương, Trương Chân thấp thỏm nói với Từ Diêm Á: “Làm thế nào đây, Từ Diêm Á, mình cảm thấy chúng ta thua chắc rồi.”

“Kris kia thế nhưng là học bơi lội từ nhỏ, trường chúng ta nhất định thua chắc rồi.”

Mặc cho Từ Diêm Á an ủi như thế nào, hai người đều không có cách nào hết cảm xúc tiêu cực.

Trần Giới một mực trầm mặc, nói: “Nếu như vậy, chúng ta trực tiếp nhận thua đi.”

Từ Diêm Á ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nói: “Trần Giới cậu làm gì thế!”

Ánh mắt Trần Giới lành lạnh nhìn Trương Chân cùng Tôn Nhất Thụy, nói: “Cho dù là hai người chúng tôi có thể giành được hạng nhất hạng hai, hai người các cậu chỉ cần không cố gắng, vẫn thua như thường, một khi đã như vậy còn không bằng bỏ cuộc ngay từ đầu, nếu sợ hãi như vậy, ngay từ đầu cũng đừng tham gia thi đấu.”

Trương Chân nổi giận, cô đỏ mắt nói: “Tôi nếu như biết có nhân vật lợi hại như Kris ở đây, sao tôi sẽ đến chứ, cậu có ý gì, cùng là trong đội bơi lội, cậu không phải là bơi nhanh hơn một chút sao? Kiêu ngạo cái gì mà kiêu ngạo, cậu cho rằng không có chúng tôi sẽ thắng sao? Cho dù cậu được hạng nhất, còn không phải trường chúng ta thua.”

Trần Giới nhếch môi, trả lời: “Cho nên, một mình tôi là không thắng được, cậu cũng rõ ràng, vị trí của hai người các cậu hết sức quan trọng, tôi và Từ Diêm Á cũng không có cách nào thay thế, hiện tại đã không quay đầu được rồi, cho dù là không thắng được Kris, ít nhất bằng toàn lực của mình, trở về cũng không mất mặt.”

Trương Chân cùng Tôn Nhất Thụy nhất thời á khẩu không trả lời được.

Từ Diêm Á cũng ở bên cạnh phụ họa nói: “Đúng vậy, đúng vậy, Trần Giới thật ra đang khích lệ các cậu, bốn người chúng ta là một đoàn đội, hai người các cậu nếu đều nói lời ủ rũ, mình và Trần Giới làm thế nào đây? Đừng như vậy, mọi người cùng nhau cố gắng nhé.”

Trương Chân mím môi, cuối cùng gật gật đầu, nói: ” Được, mình biết rồi, mình nghe Diêm Á cậu.”

Tôn Nhất Thụy coi như là nghĩ thông suốt rồi.

Trương Chân trầm mặc một chút, sau đó nói với Trần Giới: “Xin lỗi, vừa rồi mình nói chuyện không suy nghĩ, cậu chớ để ở trong lòng.”

Trần Giới trả lời: “Không sao, phát huy trình độ bình thường của các cậu là được rồi.”

Bốn người xem như cuối cùng thống nhất trên chiến tuyến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui