Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

“Không sai.” Lục An Nhiên gật đầu: “Mọi người đều biết, mẹ tôi chính là nhà thiết kế nổi danh quốc tế Kỷ Nhu, dưới sự ảnh hưởng của mẹ, từ nhỏ tôi đã bắt đầu hình thành hứng thú đối với nghệ thuật thiết kế, lần này có cơ hội đưa những thiết kế của bản thân triển lãm cho tất cả mọi người tham quan tôi cũng rất là vui mừng. Về việc có phải một mình tôi hoàn thành hay không, tôi nghĩ là dưới con mắt của những nghệ thuật gia có mặt ở đây chắc là sẽ có thể nhìn ra tất cả những tác phẩm này có phải hay không xuất phát từ cùng một linh cảm và ý tưởng thiết kế!” khóe miệng Lục An Nhiên từ từ vươn lên.

“Cuộc thi mô hình dành cho học sinh Cao trung toàn quốc lần này, hình thức báo danh của cô là cá nhân, nhưng đây lại là sáng tạo đoàn đội, hành vi lừa gạt trong này, Lục tiểu thư giải thích như thế nào!” lần này người đặt câu hỏi là một cô phóng viên tóc ngắn nhìn có vẻ chuyên nghiệp.

“Những tác phẩm được trưng bày trong căn phòng triển lãm này đều là sáng tạo của đoàn đội, nhưng tác phẩm mà tôi cung cấp cho cuộc thi hoàn toàn thuộc về sáng tác độc lập của cá nhân tôi, và cũng trong quá trình sáng tác, tôi ý thức được rằng chính mình không đủ khả năng thực hiện, cho nên mới thành lập nên đội CSP này, tôi ra bản thiết kế, các thành viên trong đội sẽ hợp tác với nhau để hoàn thành thiết kế.” Lục An Nhiên cho Lục An Duy một đạo ánh mắt, người kia gật đầu, thật cẩn thận đem một cái hộp gỗ được gói kín lên sân khấu.

Lục An Nhiên đích thân mở chiếc hộp ra, tác phẩm “Đạo” tham gia cuộc thi của cô vọt ra trước mắt mọi người, đây là một mô hình bằng gỗ, thiết kế hướng về phong cách cổ phong, bề ngoài trông giống như một ngôi đền, chủ đề sáng tác tổng thể vừa xem liền hiểu ngay. Thiết kế ổn trọng và bộc lộ một tinh thần muốn vượt ra khỏi khuôn khổ, tác phẩm này cho người xem cảm giác được một cái gì đó rất khác biệt, chỉ là về phương diện điêu khắc thì tay nghề vẫn còn chưa được thành thạo lắm.


Các nhà nghệ thuật gia có mặt tại đây khi đối diện với tác phẩm này đều không nhịn được gật đầu, tác phẩm như vậy có thể giật được giải cũng không phải khó khăn gì, không có gì đáng để nghi ngờ cả.

“Chứng cứ đâu?” cô phóng viên tóc ngắn tiếp tục truy vấn: “Nếu Lục tiểu thư đã có cả một đội như thế, nhất định cũng có thể tìm một người thay thế phác thảo ra bản thiết kế, mời Lục tiểu thư cung cấp chứng cứ.”

“Không biết phải xưng hô như thế nào?” Lục An Nhiên cười hướng người phóng viên hùng hổ bức người kia hỏi.

“Phóng viên Nhật báo thành phố S – Lucy.” Cô phóng viên tóc ngắn này là tác giả đầu tiên của bài báo công khai nghi ngờ, Lục An Hân cung cấp tin tức nóng hổi này khiến cho phóng viên vô danh tiểu tốt như cô ta có cơ hội lật mình, ngay cả chủ biên cũng đã nói, nếu như chứng thực được điểm này, cô ta liền có thể trực tiếp thăng chức! Một cơ hội tốt như thế, cô ta làm sao có thể từ bỏ.


“Lucy tiểu thư, xin mời cô cung cấp chứng cứ nhận định tôi tìm người thay thế phác thảo bản thiết kế, nếu không, tôi sẽ tiến hành khởi tố cô, mời cô tự mình chuẩn bị tốt luật sư.” Đôi mắt Lục An Nhiên nhìn thẳng vào Lucy, mặc dù trên mặt cô luôn mang nụ cười, nhưng thần sắc uy nghiêm kia lại khiến Lucy cảm thấy chột dạ mà muốn rút lui.

“Theo như tôi được biết, phóng viên Lucy là người đầu tiên viết bài báo đặt vấn đề nghi ngờ về tác phẩm của tôi, không biết nguyên nhân vì sao Lucy tiểu thư lại sinh ra nghi vấn này? Có bằng chứng nào chứng minh không?” Âm thanh Lục An Nhiên mang theo hàn ý: “Cô phỉ báng tôi như thế, rốt cuộc là ai ở phía sau chỉ thị cô?”

“Lục tiểu thư, xin cô đừng chuyển chủ đề.” Mặc dù trong lòng Lucy lo sợ, nhưng dù gì cũng đã lăn lộn trong nghề này bao nhiêu lâu, cô ta vẫn như cũ kiên trì với lời nói của mình: “Mời Lục tiểu thư cung cấp chứng cứ.”


“Được.” Lục An Nhiên cười lạnh, bên cạnh lập tức có người đưa lên chiếc điều khiển cầm tay. Ánh đèn trong hội trường dần dần tối lại, màn hình lớn màu trắng phía sau Lục An Nhiên sáng lên, Lục An Nhiên ấn lên điều khiển, trên màn hình xuất hiện hình vẽ PPT (trình chiếu Power Point), bên trên là bản thiết kế nguyên thủy, Lục An Nhiên cũng bắt đầu nói về nguyên lý thiết kế lúc ban đầu, đã có bốn bản thảo, đồng thời còn trình phát những đoạn VCR (video ngắn) ghi lại quá trình sáng tác của Lục An Nhiên. PPT trình chiếu kết thúc, Lục An Nhiên cười nói: “Thiết kế ban đầu của tác phẩm này là bản thiết kế trang trí của nhà hàng Tân Đông trong trung tâm mua sắm Long thị qua vài ngày nữa sẽ khai trương, điểm này nhà thiết kế chủ chốt của công ty thiết kế Hội Mộng – thiết kế sư Hà Lăng Sương có thể lộ diện làm chứng, tôi đã đem bản thiết kế đi tìm cô ấy.” Lục An Nhiên lại chạy thêm vài trang PPT sau đó dừng lại ở trang bản thảo thiết kế cùng những bản thiết kế đã hoàn thành: “Trên này có ký hiệu văn tự của tôi, mọi người có thể xem một chút, tất cả các bút tích đều được viết theo dạng trâm hoa tiểu Khải, nếu như còn nghi vấn gì, tôi nguyện ý tiến hành giám định bút tích và giám định thời gian bút tích chính quy.”

Theo âm thanh của Lục An Nhiên vọng ra, sắc mặt của Lucy cũng kém đi vài phần, đứng trước chứng cứ mạnh mà có lực như vậy, tin tức mà cô ta đưa ra có vẻ vô cùng nhạt nhẽo và vớ vẩn, nhưng cô ta vẫn còn muốn giẫy giũa đến cùng: “Thiết kế theo phong cách cổ phong này có ở khắp mọi nơi trong lịch sử của Z quốc, nhưng Lục tiểu thư đã giành được giải thưởng, ở trong này có phải có giao dịch nào đó không thể cho người ta biêt được?”

Lời của Lucy vừa nói ra liền dẫn đến những nhà nghệ thuật có mặt ở đây cau mày, thật sự là một người ngoài ngành không biết trời cao đất dày, tác phẩm này đừng nói là tham gia cuộc thi Cao trung, cho dù có tham gia cuộc thi cho người trưởng thành cũng nhất định có thể đạt được thành tích tốt! Phóng viên này thật sự đáng ghét mà...

“Cô là người trưởng thành, mỗi một câu nói của cô đều có hiệu lực pháp lý, toàn bộ hành động hôm nay của cô đã được cấu thành tội phỉ báng.” Lục An Nhiên lạnh giọng nói: “Những lời tố cáo mà cô đưa ra hoàn toàn không có chứng cứ, thông tin trên báo cũng chỉ là lời nói bóng gió, tôi nghi ngờ đạo đức nghề nghiệp và sự chuyên nghiệp của tòa soạn bên cô!”


“Tôi...” Lucy ngây người, không nhịn được nuốt vài ngụm nước bọt: “Vậy Lục tiểu thư hiện tại có thể cung cấp chứng cứ không?”

Lúc này trong đám đông xuất hiện một người, cầm một chiếc USB: “Ở chỗ tôi có chứng cứ!”

Cả đám người đều đồng loạt nhìn về người nọ, người này tuổi tác khoảng hơn 20, một thân tây trang, đeo một cái nơ màu xanh dương, túi áo trước ngực của bộ tây trang có cắm một cây bút máy màu vàng kim, từng bước từng bước đi lên phía bục sân khấu, người này giao USB vài tay Lục An Nhiên nói: “Chào cô Lục tiểu thư, đây là do thiếu gia Ngọc Tinh căn dặn tôi giao cho cô, cậu ấy nói hi vọng cái này có thể thể hiện được thành ý của cậu ấy đối với việc hợp tác.” Anh cũng cảm thấy một trận rối rắm, thiếu gia nhà mình thật sự kỳ lạ, tất cả mọi người đều biết anh là Long thiếu, bình thường anh cũng gọi là Long thiếu, nhưng tại sao hôm nay lại cứ muốn xưng bản thân là Ngọc Tinh thiếu gia chứ? Anh gọi cũng cảm thấy kỳ cục.

Lục An Nhiên sửng sốt nhận lấy USB, nhẹ nhàng cảm ơn một tiếng, nắm USB trong tay, Lục An Nhiên cũng tò mò không biết chứng cứ mà Long Ngọc Tinh đưa ra sẽ là cái gì, đem USB đưa cho người bên cạnh phụ trách việc liên kết các thiết bị máy tính, sau khi kết nối với máy tính chiếc USB hiện thị một tệp tài liệu, sau khi nhấn đúp vào xuất hiện một văn kiện MP4, lại nhấn đúp mở ra, trên màn hình lớn hiện ra một đoạn hình ảnh, trên đó là tư liệu hình ảnh về cuộc thi giới thiệu của Lục An Nhiên tại Đế Đô, trong hình ảnh cô bình tĩnh giới thiệu trật tự rõ ràng, đứng trước giám khảo giới thiệu tác phẩm của cô, trong phần thi hỏi đáp, liên quan đến việc thảo luận về “Đạo” lại càng đặc sắc vô song, mà cuối cùng trước khi xuống sân khấu cô gái nhỏ còn vỗ ngực thở phào một hơi rất là vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận