Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

Chuyển trường đến thành phố S? Long Ngọc Tinh nghe xong chuyện này liền mở miệng: “Vào đi!”

“Hi hi!” Phượng Tư Hàm hướng A Sâm vẫn luôn ngăn cản cô làm ra một cái mặt quỷ, quay người dặn dò người ở phía sau: “Linh Lung, cô ở đây đợi tôi!” sau đó dương dương đắc ý đi vào: “Anh Ngọc Tinh, em nhớ anh quá đi!”

“Em chuyển trường đến thành phố S rồi? Trường Cao Trung nào?” Long Ngọc Tinh nhíu mày hỏi.

“Đương nhiên là Nhất Trung thành phố S nơi anh đang học rồi!” Phượng Tư Hàm vẻ mặt đắc ý: “Lần chuyển trường này còn do chính ông nội Long giúp em đó! Anh không thể đuổi em đi được nữa đâu! Nếu không ông nội Long không đánh anh không được!”

“Anh cảnh cáo em!” Long Ngọc Tinh vẻ mặt nghiêm túc: “Ở trường học không cho phép để cho ai biết được thân phận của anh, tuyệt đối không thể! Nếu không em đừng hi vọng anh sẽ nói với em thêm câu nào nữa!” thật sự là sợ cái gì đến cái đó, vốn dĩ quan hệ với Lục An Nhiên đang trong giai đoạn căng thẳng, cô nha đầu điên này lại đến góp thêm một chân nữa.

“Em biết rồi mà!” Phượng Tư Hàm bất mãn tru môi: “Anh Ngọc Tinh, em không cảm thấy thành phố S này chơi vui hơn so với Đế Đô bao nhiêu, tại sao anh lại cứ muốn đến đây chứ!”

“Không liên quan đến em.” Long Ngọc Tinh hừ lạnh một tiếng: “Em có thể đi rồi.”


“Em...” gương mặt nhỏ của Phượng Tư Hàm mếu máo: “Em mới vào...”

“Em còn không đi anh sẽ gọi điện cho Phượng Lập Hàng căn dặn hắn mỗi ngày đều phải nghiêm ngặt coi chừng em, nếu như còn để em đến đây tìm anh một lần, anh liền đánh hắn một trận!” giọng điệu của Long Ngọc Tinh không kiên nhẫn.

“Đừng! Em đi! Em đi là được mà!” Phượng Tư Hàm ủy khuất, người anh trai này của cô đơn giản là đáng sợ đến mất hết lý trí! Nếu như thật sự như lời Long Ngọc Tinh nói, há chẳng phải những ngày sau này sẽ không được sống tốt sao!

“Hừ.” Long Ngọc Tinh hừ một tiếng quay đầu đi.

Phượng Tư Hàm bĩu môi: “Vậy... vậy em đi đây...” gục đầu nhỏ xuống, cô rời khỏi căn phòng: “Linh Lung, chúng ta đi!”

“Vâng.” Linh Lung đáp một tiếng đi theo phía sau Phượng Tư Hàm.

Sau khi Phượng Tư Hàm đi, cả căn phòng rốt cuộc yên tĩnh, Long Ngọc Tinh thở dài một hơi quyết định bữa nào đó nhất định phải nói chuyện với Lục An Nhiên một lần nữa, nhưng không phải mấy ngày nay, ít nhất cũng phải đợi cho cô bớt tức giận đã.


Mà Lục An Nhiên sợ là không rảnh rỗi để tức giận Long Ngọc Tinh nữa, chưa nói đến vấn đề Lục Quân An phản bội đã khiến đầu óc cô xuất hiện hai chữ đại, những sự tình trên trường học cũng khiến cô phiền đến chết rồi.

Lục An Nhiên thi được vào top 5 của năm hiển nhiên khiến một số người chướng mắt, trên trang sự kiện của trường Nhất Trung cư nhiên có bài viết hơn ba ngàn chữ được đăng lên với tiêu đề “Nữ sinh trường Nhất Trung thành phố Thâm Quyến gian lận trong kỳ thi lọt vào top 5 của năm” trong đó “có bằng có chứng” rõ ràng rằng bình thường mối liên hệ giữa Lục An Nhiên và Tần Thư Mặc tốt như thế nào, Lục An Nhiên làm thế nào để mê hoặc Tần Thư Mặc khiến cậu ta nhất nhất nghe lời, cuối cùng lại là trong kỳ thi Tần Thư Mặc đã giúp Lục An Nhiên gian lận, mới chen được vào top 5. Càng gây cấn hơn đó chính là thành tích học tập của cô ở Sơ Trung lại rối tinh rối mù, dựa vào gia đình nhét tiền mới vào được lớp trọng điểm, lại chi thêm một khoản tiền 6 số mới vào được Nhất Trung... bài viết này hành văn hoàn hảo, giọng văn vui tươi hóm hỉnh. Tựa hồ như là tận mắt chứng kiến Lục An Nhiên đem tiền nhét vào túi của Hiệu Trưởng.

Nháy mắt chấn động toàn bộ Nhất Trung, bất luận Lục An Nhiên có làm gì đi nữa cũng sẽ có người đứng đằng sau chỉ chỉ trỏ trỏ.

Mặc dù học sinh lớp D đều biết bài viết này hoàn toàn không đúng sự thật, bình thường nếu như có ai nhắc đến bọn họ đều sẽ muốn giải thích vài câu, nhưng mặc cho có giải thích đến gãy cả lưỡi cũng không có một chút tác dụng, hiển nhiên những học sinh của lớp khác càng tin tưởng hơn vào bào viết giả dối này.

Kiếp trước Lục An Nhiên đã gặp phải loại tình huống này, sự bài bản trong bài viết, giọng điệu cùng với cái lần đó của kiếp trước giống i như nhau, Lục An Nhiên đến cả đoán cũng lười đoán bài viết là do ai phát. Dù gì cũng đã từng trải qua một lần, mặc dù cô cũng có chút không thoải mái, nhưng sẽ không tự ti như kiếp trước, bởi vì cô biết kiếp này cô có bằng chứng chứng minh thành tích học tập, những chuyện này toàn bộ đều là giả, vả lại sống lại một lần lại càng thành thục hơn không phải sao!

“Mình tức chết mất!” mặc dù Lục An Nhiên không có biểu hiện ra ngoài sự bất mãn, nhưng Kỷ Linh và Dương Tuyết Oánh thì lại không thể nhịn được.

“Đúng thế! Bình thường mối quan hệ của mình và An Nhiên cũng tốt mà! Tại sao bọn họ không nói An Nhiên chép bài của mình đi!” Dương Tuyết Oánh vỗ bàn tức giận.


“Ơ...” Lục An nhiên ngây ra một chút: “Tuyết Oánh, kỳ thi lần này hình như cậu đứng hạng nhất từ dưới đếm lên...”

“Thứ nhất từ dưới đếm lên không phải thứ nhất sao!” Dương Tuyết Oánh trợn mắt Lục An Nhiên: “Cậu có muốn cũng không được kìa!”

“Được... cậu thắng rồi.” Lục An Nhiên không biết nên tiếp lời như thế nào.

“An Nhiên, tức chết mình rồi! Cậu nói rốt cuộc là ai lại rảnh rỗi như thế!” Kỷ Linh ngồi trên ghế tức giận đến mức bật dậy. “Cậu có biết là ai không?” Lục An Nhiên một tay chống cằm cười nói: “Đoán cũng không cần luôn đó!”

“Cậu nói chính là... Sở Dao?” ánh mắt Kỷ Linh sáng lên đè thấp giọng nói: “Hình như lần này cô ta thi chỉ đứng thứ 7!”

“Chẳng trách.” Lục An Nhiên hừ lạnh, bản thân cô lại có kết quả cao hơn Sở Dao, cũng khó trách cô ta sẽ “vì nghĩa diệt thân” mà đem những thứ “sự thật như gang thép” công bố với thế giới.

“Buổi trưa cái hôm thầy chủ nhiệm thông báo kết quả cậu rõ ràng đã rút khỏi kỳ thi học sinh ưu tú cơ mà! Tại sao Sở Dao kia vẫn muốn làm như thế!” Dương Tuyết Oánh không hiểu nhỏ giọng hỏi.

“Người khác lại không biết mình đã rút khỏi, vả lại cô ta làm gì còn cần lí do sao? cô ta đơn thuần chính là không muốn nhìn thấy mình sống tốt thôi!” Lục An Nhiên đan chéo hai tay, Sở Dao thật sự là một chút cũng không thay đổi! Không thể nhìn thấy được một điểm tốt nào.


“Cậu dự tính thế nào?” Kỷ Linh nhích người đến gần hỏi: “Dự tính tiến hành kế hoạch vô nhân đạo nào để báo thù?”

“Cái này mình vẫn chưa nghĩ ra!” Lục An Nhiên nhún vai, mấy ngày nay cô vẫn luôn bận những chuyện khác, thật sự là đã quá lơ là với Sở Dao rồi. Lần này nhất định phải cho cô ta một chút giáo huấn mới được, miễn cho cô ta được đằng chân lên đằng đầu, không ngừng sinh sự.

“Suy nghĩ cho thật tốt nhé!” Dương Tuyết Oánh nói: “Lần này Tô Lâm kia chắc chắn cũng sẽ nhúng tay vào, hôm nay trước khi ra cửa cô ta còn nói ra nói vào, bị mình mắng cho một trận.”

“Cậu phải cẩn thận một chút.” Lục An Nhiên dặn dò: “Đừng để lại bị bắt lấy nhược điểm đó.”

“Cậu yên tâm đi! Cha mình không nghe thấy mình mắng cô ta.” Lúc này Dương Tuyết Oánh cũng đã thông minh hơn trước, không mắng Tô Lâm ở trước mặt Dương Vệ Quốc, những khiêu khích do hai mẹ con kia tạo ra có thể không quan tâm cô liền mặc kệ, hôm nay cũng là do Tô Lâm tự động nhắc đến chuyện Lục An Nhiên gian dối, cô mới phản kích mắng Tô Lâm một trận.

“Haizzz...” Lục An Nhiên thở dài một hơi lắc đầu. Lúc này ngoài cửa một nam sinh tiến vào, do do dự dự đi đến trước vị trí ngồi của Lục An Nhiên.

“Có chuyện gì sao?” Lục An Nhiên nhớ được người nam sinh này chính là nam Lớp trưởng của lớp A, bộ dạng không cao lắm, đeo mắt kính, văn văn nhược nhược. Trong ấn tượng của Lục An Nhiên, nam sinh này hình như tên là Từ Chí Nghị.

“Cậu... cậu không nên làm ra loại chuyện này.” Từ Chí Nghị nhìn Lục An Nhiên nhíu mày nói: “Sở Dao quan tâm cậu như vậy, cậu làm ra loại chuyện như thế lại không học thật tốt! Cô ấy sẽ khóc đó!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận