Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại

“Hả?” Lục An Nhiên cảm thấy có chút buồn cười: “Mình học không tốt cậu ấy sẽ khóc?” Lục An Nhiên tại sao lại cảm thấy bản thân cô càng ngày càng tốt ngược lại Sở Dao sẽ khóc chứ?

“Ha ha ha!” Dương Tuyết Oánh cười lớn nói: “Mắc cười quá! Đây là chuyện mắc cười nhất mà năm nay mình từng nghe đó!”

“Từ Chí Nghị đúng không!” Lục An Nhiên đối diện với ánh mắt cậu ta: “Nếu như cậu thích Sở Dao thì cậu có thể yên tâm lớn mật theo đuổi, nhưng cậu không nhất thiết phải ở trước mắt mình giả bộ thánh nhân! Quan hệ giữa mình và Sở Dao thật tình cùng cậu một đồng quan hệ cũng không có!”

“Cậu...”Từ Chí Nghị bị cô nhắc đến việc cậu ta thích Sở Dao trên mặt phút chốc liền phủ lên một tầng ửng hồng.

“Vả lại, cậu là Lớp trưởng lớp A, mình là Lớp trưởng lớp D, kỳ thi này thành tích của mình còn đứng trước cả cậu, một chút cũng không kém hơn so với cậu, thật sự không có lí do gì ngồi đây nghe cậu trưng ra bộ dạng cao cao tại thượng mà giáo huấn mình!” Lục An Nhiên cười lạnh nói.

“Thành tích của cậu làm sao có được bản thân cậu không biết sao? lại còn mặt mũi nói loại chuyện này?” Từ Chí Nghị vẻ mặt không hổ thẹn.

“Thành tích của mình làm sao có được mình biết, toàn bộ học sinh của lớp D đều biết! Nhưng mà cậu nhiều chuyện như vậy học sinh lớp cậu có biết không?” Lục An Nhiên hừ lạnh phản kích.

“Cậu...”


“Cậu là học sinh lớp nào! Dựa vào cái gì vào lớp của chúng tôi ăn hiếp Lớp trưởng lớp chúng tôi chứ! Mọi người đuổi cậu ta ra ngoài!” Dương Tuyết Oánh chỉ tay một cái thật sự liền có thể gọi đến mười mấy người, lôi lôi kéo kéo đẩy Từ Chí Nghị ra khỏi lớp D.

Sau khi đuổi người ra ngoài đám người còn không quên đóng cửa lại, Kỷ Linh tay không bắt cái gì đó trong không khí hướng phía cửa ném ra, động tác này còn được lặp đi lặp lại rất nhiều lần.

“Kỷ Linh, cậu đây là đang làm gì thế?” Dương Tuyết Oánh hỏi.

“Rắc muối không khí!” Kỷ Linh còn lặp lại động tác đó 2 3 lần: “Trừ tà trừ đen đủi!”

“Vậy mình cũng thử một chút.” Một nữ sinh khác cũng học động tác của Kỷ Linh rắc mấy nắm muối không khí: “Xua xua đen đuổi! Thật là, ban ngày ban mặt lại đây động kinh!”

“Đừng nói như vậy!” Lục An Nhiên tiếp lời: “Nếu như cậu ta đêm hôm khuya khoắt đến tìm mình, mình mới sợ đó!”

“Ha ha ha!” nghe Lục An Nhiên nói như vậy mọi người đều cười rộ lên.


Lúc này cửa bị đẩy ra, thầy giáo vụ xuất hiện trước cửa lớp: “Lục An Nhiên ra đây một chút!”

Lục An Nhiên đứng dậy đi theo ra ngoài, theo sau thầy giáo vụ, cô trực tiếp đi vào phòng Hiệu Trưởng, một đường đi đều bị người chỉ chỉ trỏ trỏ, còn có người phao tin lần này Lục An Nhiên chắc chắn bị đuổi học rồi.

Lời này truyền vào tai Sở Dao không cần nhắc đến ả có bao nhiêu vui vẻ, đáng đời Lục An Nhiên! Ai biết cô làm sao lại có thể thi được tốt như vậy! Nghĩ cũng không cần nghĩ, khẳng định là chép bài người khác, Sở Dao ả còn không thi được vào top 5, Lục An Nhiên đó làm sao có thể thi vào top 5 được! Bị đuổi học mới tốt! Cũng không uổng công ả ta khổ sở thức suốt đêm soạn thảo ra một bản hơn ba ngàn chữ “Trần thuật sự thật”.

“Sở Dao, cậu cùng với Lục An Nhiên Lớp D đó là bạn thân đúng không!” lại có hai nữ sinh đến hỏi: “Chuyện cậu ta chép bài người khác là sự thật sao?”

“Chuyện này mình cũng không rõ lắm...” Vẻ mặt Sở Dao khổ sở: “Chắc là cậu ấy cũng không muốn đâu, có thể là do có nỗi khổ riêng chăng...”

“Mình biết ngay cậu ta chắc chắn là sao chép mà!” nữ sinh bên phải vẻ mặt khẳng định: “Nhìn bộ dạng cậu ta chỉ có vài đồng tiền thối đó liền tỏ vẻ thanh cao, khinh thường người khác mình liền cảm thấy buồn nôn!”

“Nhưng bạn của mình học ở Lớp D nói là bình thường thi thử thành tích của cậu ta cũng vô cùng tốt, còn nói là cậu ta học tập cũng rất chăm chỉ.” Nữ sinh bên phải còn có chút phân vân.


“Cái này còn phải nghĩ sao? chắc chắn là do Lục An Nhiên đó nhét tiền còn gì nữa! Tóm lại nhà cậu ta có tiền, ném vài tờ tiền bịch miệng người khác còn không phải chuyện quá dơn giản sao?” nữ sinh bên trái suy đoán xong hừ lạnh một tiếng còn không quên hỏi Sở Dao: “Đúng không!”

“Chuyện này mình cũng là không rõ lắm... các cậu... các cậu đừng trách An Nhiên nữa, cậu ấy... cậu ấy vốn dĩ cũng rất lương thiện!” vẻ mặt Sở Dao muốn nói lại thôi, giống như nếu bọn họ cứ tiếp tục nói Lục An Nhiên như vậy ả ta sẽ bật khóc. Đây cũng không biết là người thứ bao nhiêu đến đây hỏi nữa, loại biểu tình này cô ta đã sớm chế ngự được mà biểu diễn một cách như thật.

“Cậu đừng có khóc!” nữ sinh bên trái lập tức nói: “Lục An Nhiên đó không đáng để cậu như vậy! Sở Dao cậu thật là có nghĩa khí đó! Cậu ta đã làm ra loại chuyện này rồi, cậu cư nhiên còn che chở cho cậu ta như vậy!”

“Mình... không phải như vậy đâu... cậu ấy... cậu ấy trước đây không phải như vậy...” Sở Dao hoang mang lắc tay, một bộ dạng muốn giải thích nhưng lại như không quen nói dối nên không biết nói gì.

“Haizz! Cậu cũng đừng nói nữa, chúng mình đều hiểu!” nữ sinh bên phải cũng không thể không tin, thật không thể ngờ được Lục An Nhiên đó lại là loại người như vậy.

“Chúng mình đi trước đây!” nữ sinh bên trái vẫy tay kéo người bạn đi cùng rời đi.

Nhìn bóng lưng phía sau của hai người họ, Sở Dao không vết tích nhếch khóe môi, thấp giọng thì thầm: Lục An Nhiên, tôi xem lần này cô đấu với tôi thế nào!

Mà đương sự Lục An Nhiên lúc này đang ngồi trong văn phòng Hiệu Trưởng, vừa uống trà mà Hiệu Trưởng luôn cất giấu kỹ vừa nghe Hiệu Trưởng hết lời khuyên bảo.


“Lục An Nhiên à! Cuộc thi học sinh ưu tú lần này rất khó có được, em rõ ràng đã nằm trong danh sách ứng viên rồi, tại sao lại muốn rút khỏi?” Hiệu Trưởng Nhất Trung một lòng muốn thành lập đội ngũ mạnh nhất, lần này mặc dù thành tích của Lục An Nhiên xếp thứ 5 toàn trường, nhưng thành tích môn tiếng Anh lại đứng thứ hai, chỉ thua Tần Thư Mặc một điểm, cao hơn 10 điểm so với người xếp hạng thứ 3. Ngữ Văn thì đứng thứ nhất toàn trường, còn cao hơn Tần Thư Mặc đến 3 điểm! Nhân tài như vậy, không đứng vào đội ngũ mà ông chuẩn bị thật sự là đáng tiếc!

“Hiệu Trưởng, ngài không nghe nói gì sao?” Lục An Nhiên chớp mắt vẻ mặt vô tội nói: “Hiện tại mọi người đều đồn rằng thành tích của em đều do sao chép mà có đó!”

“Bọn họ còn nói em vào Nhất Trung này là do nhét tiền cho tôi đấy! 6 con số đó! Tôi còn không phải không nhận được phân tiền nào?” Hiệu Trưởng hừ lạnh: “Tin đồn bắt nguồn từ người có dã tâm, người tầm thường sẽ tin nó, còn người thông thái chỉ coi nó là trò đùa!”

“Hiệu Trưởng, em thật sự không muốn tham gia!” Lục An Nhiên thoái thác: “Việc kinh doanh của em còn không lo được hết! Hiện tại tin đồn lại truyền khắp bốn phía, em thật sự không thể phân thân được!”

“Vậy đáng lý em nên tham gia kỳ thi này chứ!” Hiệu Trưởng tiếp tục: “Hướng mọi người chứng minh thực lực của em!”

“Hả?” Lục An Nhiên cười nói: “Cho dù em có tham gia, giành được giải, thứ chứng minh được tuyệt đối cũng không phải thực lực của em, trong mắt bọn họ chẳng qua chỉ là chứng minh tài lực của em mà thôi!”

“Cái này...” Hiệu Trưởng lại tiếp tục: “Nhưng nếu như em không tham gia, bọn họ sẽ cho rằng âm mưu của em bị bại lộ nên mới không mặt mũi mà tham gia.”

“Tham gia cũng không được, không tham gia cũng không xong, em tốt nhất nên chọn phương pháp có lợi cho việc kinh doanh của em hơn!” Lục An Nhiên đan chéo hai tay: “Trường học nguyện ý đăng bài thanh minh, em liền cảm ơn Hiệu Trưởng, không nguyện ý cũng không thành vấn đề, dù gì có thanh minh cũng sẽ không có mấy người tin chuyện này, hiện tại trong lòng bọn họ, Lục thị của em đã đạt đến cảnh giới có thể dùng tiền mà san bằng toàn bộ thế giới này rồi!” toàn bộ nổ lực mà cô bỏ ra, đều bị bọn họ xem nhẹ xóa bỏ một cách nhẹ nhàng...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận