Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Trần Khải im lặng xem thiết bị ghi chép trong tay, từ lúc ông ta bị đuổi khỏi vị trí chủ tịch, từ lúc chú hai của ông ta trở thành gia chủ của Trần gia, đây là lần đầu tiên ông ta bình tĩnh như vậy, bình tĩnh đến độ có thể nghe được tiếng đập của trái tim mình.Tư liệu trong thiết bị ghi chép vô cùng chi tiết, còn thêm rất nhiều ảnh chụp, mỗi lúc xem thêm một chút lại khiến tim ông ta nhảy lên thình thịch.Đứa con trai lớn của ông ta, đứa con đã bị ông ta bỏ qua, cảm thấy nó chỉ là một đứa tứ chi phát triển, vậy mà lại có bản lĩnh như vậy, có thể đem chuyện mà đến ông ta cũng không biết tra xét rành mạch.Ông ta đúng thật là mắt mù rồi ? Chân tướng chỉ trong gang tấc mà còn không thể nhìn thấy, càng chưa bao giờ chú ý đến động tĩnh của Trần Mộc …… Cho tới tận bây giờ ông ta cũng không biết, con trai của ông ta đã trưởng thành, trở thành một người cường đại có thể sánh vai với ông ta rồi.Kỳ thật trước khi gặp Lâm Tĩnh, cuộc sống hôn nhân của ông ta và Lưu Chân Chân cũng không tệ, khi đó Lưu Chân Chân cũng không giống như bây giờ, đối với ông ta chỉ là giữ lại sự sĩ diện……Ông ta thích Lâm Tĩnh, vô cùng thích. Mỗi một câu nói của Lâm Tĩnh đều có thể nói tận vào trong tâm khảm của ông ta, cho dù ông ta có vấn đề gì cũng đều có thể kể lại với cô ta. Cô ta cũng sẽ vô cùng ôn nhu, sẽ nấu cơm cho ông, sẽ đan áo len cho ông, giống như đem ông trở thành toàn bộ thế giới của mình. Cho nên không biết từ lúc nào, ông ta đã yêu thương đối phương.Nhưng hiện giờ lại biết được tất cả những điều này đều là giả.Tình yêu của Lâm Tĩnh với ông ta cũng là giả. Ông ta nghĩ đến đứa con được mang thai tự nhiên của mình cũng là giả , Lâm An Liệt, vậy mà lại là Lâm Tĩnh tìm tình nhân của cô ta để làm thụ tinh trong ống nghiệm trái phép……Thời điểm kia, nếu không phải Lâm Tĩnh mang thai ngoài ý muốn, ông ta cũng sẽ không nói với cha mẹ muốn ly hôn để lấy cô…… Nếu Lâm Tĩnh vẫn an an phận phân……Còn có Lưu Chân Chân, khi đó trong lúc vô tình ông ta nghe được nhàn thoại, lại bởi vì vài câu châm ngòi thổi gió của Lâm Tĩnh mà cảm thấy đối phương không giữ trinh tiết với mình. Hiện giờ ngẫm lại thật đúng là buồn cười, chính ông ta có người khác ở bên ngoài, chảng nhẽ lại nghĩ rằng tất cả mọi người đều ngoại tình như mình ? Có điều, tất cả những điều này so ra đều kém Lâm An Liệt sở tác sở vi đến khiến ông ta khó chịu.Sau khi ly hôn với Tống Văn, ông ta luôn nghĩ nửa đời sau của bản thân sẽ cùng một chỗ với con trai, trong tay ông ta vẫn còn không ít cổ phần của Trần thị cùng với bất động sản, chỉ cần không quá sa hoa, tiền hoa hồng được chia cũng đủ cho hai người có cuộc sống giàu sang, nhưng Lâm An Liệt ở bên ngoài “Nợ” một khoản tiền lớn ông ta không nói, còn lấy đi phần lớn tài sản mà ông ta sở hữu.Chỉ là, tất cả những điều này vẫn chưa tính là gì, nếu gã hận ông ta không bảo vệ tốt mẹ con của gã thì đây cũng là thường tình. Cũng là do lúc trước ông ta đã đồng ý lấy Lâm Tĩnh, cuối cùng lại khuất phục …… Nhưng, đứa con ruột của ông ta, phải hận thế nào mới có thể dùng phương pháp như vậy để báo thù?Ông ta còn nhớ rõ thời điểm tỉnh lại ở hai ngày trước, khi nhìn thấy mình nằm bên cạnh con trai thì có bao nhiêu khiếp sợ, sau đó không bao lâu cảnh sát liền phá cửa mà vào.Ông ta không hề nhớ rõ đêm hôm ấy đã xảy ra chuyện gì, khi tỉnh lại đã nhìn thấy con trai với những vết thương trên người, chỉ cảm thấy da đầu run lên, hiện giờ đúng là chế giễu, hình phạt mười lăm năm tù giam……Liên minh không có khả năng nuôi không một đám người, ở trong ngục giam cũng phải làm việc. Vào buổi sáng mỗi ngày, Trần Khải đều cùng một đám người đi xử lí thi thể của dị thú, đem các bộ phận tách ra, rửa sạch rồi đem đi đông lạnh, hoặc là xử lý da lông dị thú.Cuộc sống rất quy luật, cũng không cần phải suy nghĩ nhiều như lúc trước, ngược lại khiến ông ta béo lên, cũng học được cách không để ý đến ánh mắt trào phúng hoặc tràn đầy ác ý xung quanh. Trong ngục giam này, thân phận của ông ta từng là cao nhất.Đợi sau khi ra tù, ông ta muốn đi tìm Tống Văn, muốn nhìn thấy đứa con trai chưa từng được gặp mặt, cũng muốn   tìm Lưu Chân Chân, xem Trần Mộc hiện giờ rốt cuộc đã có tiền đồ như thế nào.Có điều, Trần Khải vậy mà chưa từng nghĩ đến, người đầu tiên ông ta gặp không phải là Tống Văn lại càng không phải là Lưu Chân Chân, mà là Lâm An Liệt.Lâm An Liệt vào tù vì tội danh lừa bịp, còn ở trong phòng giam đối diện với phòng giam của ông ta, vì thế, mỗi ngày ông ta đều phải đối mặt với kẻ thù của mình.Có điều, tuy Lâm An Liệt hận người cha này là ông ta, nhưng có đôi khi lại không thể không lấy lòng ông ta. Lâm An Liệt bị tống vào tù đã không còn một xu dính túi, hiện giờ tuy rằng ông ta không còn phân nửa sản nghiệp, nhưng trong tay vẫn còn 5% cổ phần của Trần thị, khi chỗ tiền này được chuyển vào, ông ta cũng có thể dùng tiền để đút lót nhờ cai ngục mua giúp vài thứ cải thiện cuộc sống, mà Lâm An Liệt cũng cần mấy thứ này.Có lẽ là trùng hợp ? thời hạn thi hành án của Lâm An Liệt cũng dài như của ông ta, có điều khác ở chỗ, Lâm An Liệt  sẽ đi lấy lòng người khác. Ở trong ngục còn một đám người đồng tình với thiếu niên như vậy, có đôi khi ông ta muốn không để ý đến đối phương cũng không được.Mỗi khi màn đêm yên tĩnh kéo xuống, Trần Khải sẽ hối hận đến không ngủ được. Nếu như lúc trước không quen biết Lâm Tĩnh, có phải cuộc sống hiện giờ của ông ta đã vô cùng suôn sẻ? Có một người vợ hiền lành ôn nhu, có một đứa con trai thông minh hiểu ý……Mà không phải giống như hiện giờ, ăn thứ kém nhất, mặc thứ tệ nhất, còn bị đứa con trai mình từng vô cùng yêu thương chiều chuộng cướp đi quần áo và đồ dùng phải mua với giá đắt gấp đôi.Trần Khải một bên xử lý con mồi trong tay, một bên nhìn Lâm An Liệt ở xa xa đang làm nũng để cho người khác làm việc giúp. Chờ sau này ra tù, đứa con đã mất đi tuổi thanh xuân này của ông ta còn có thể làm gì? Mà chính ông ta, lại có năng lực để làm gì?Nếu như có thể làm lại tất cả……Chu Dật Minh coi trọng mình, Trần Mộc thấy được rất rõ ràng. Khi biết tin tức hắn muốn đi Nghiên cứu chi thành, Chu Dật Minh liền lập tức phái một phi thuyền tư nhân tới.“Phi thuyền tư nhân đó! Đời này của tôi không biết bao giờ mới có cơ hội ngồi lên.” Hàn Thanh Vân hâm mộ nhìn chiếc phi thuyền kia. Thân phi thuyền màu bạc, độ cong duyên dáng…… Anh ta quyết định đem một nửa tình yêu thương của mình đối với chiến xa để dành cho phi thuyền!Tiếu Nhiên ôm bả vai đứng ở xa, hiện giờ cậu ta đã rất bội phục Trần Mộc, đối với việc Trần Mộc rời đi, vậy mà có chút không nỡ.“Trần lão đại, lần này cậu rời khỏi có lẽ thật lâu mới trở lại đúng không?” Triệu Thiên Vũ hỏi. Tuy rằng lúc trước Trần Mộc liên hợp với vợ của mình để sắp đặt cho anh diễn kịch, có điều đối với Trần Mộc, anh cũng thật tâm kính ngưỡng.“Ừ, lần này tôi tới Nghiên cứu chi thành sẽ ngốc ở đó rất lâu, có điều, nếu mọi người có cơ hội thì hãy đến thăm tôi.” Trần Mộc mở miệng, lại nhìn về phía Triệu Dương vẫn đang trầm mặc đứng một bên, từng là một tên nhóc mập mạp, bây giờ lại gầy tới như vậy.Chuyện Triệu Minh thích đàn ông bị Triệu Thiên Vũ báo cho cha mẹ Triệu gia biết, vì thế, trong lúc hắn đang ở với người của U Minh thành, Triệu Minh đã rời nhà đi, lúc ra đi còn để lại tất cả tài sản mà cậu ta đã tích góp bấy lâu nay.Trần Mộc không biết nên đánh giá chuyện của Triệu Minh như thế nào, có điều, cả Triệu Dương và Triệu Minh rõ ràng đều có ý tứ với đối phương, lại biến thành bộ dáng như bậy giờ.“Triệu Dương, cậu có muốn đi Nghiên cứu chi thành với tôi không ?”“Trần lão đại ?” Triệu Dương có chút khó hiểu.“Đêm qua tôi đã suy nghĩ rất lâu, rõ ràng là Triệu Minh đã rời khỏi Tinh Vân thành đi lưu lạc, cậu có muốn xông pha một lần hay không ?” Thuận tiện có thể giải sầu. Trần Mộc còn muốn nhờ Chu Dật Minh để lại một vị trí trong quân đội cho Triệu Dương. Hiện giờ Triệu Dương có bộ dạng nửa sống nửa chết, chờ sau khi ngốc ở trong quân đội mấy tháng, tuyệt đối sẽ vựng dậy tinh thần, ở nơi kia không có thời gian cho cậu ta thương xuân tiếc thu.“Tôi đi !” Triệu Dương lập tức mở miệng.“Dương Dương ?” Triệu Thiên Vũ ngược lại có chút nóng nảy:“Em đi như vậy, thể nào chú cũng sẽ đánh chết anh cho mà xem!”“Không đâu anh, cha mẹ cũng khuyên em đi ra ngoài một chút. Anh cũng biết, thịt trên người em càng ngày càng ít thì bọn họ sẽ càng ngày càng gấp.” Triệu Dương khó có được cười cười.“Quên đi, vậy để tôi một mình ở nơi này làm trâu làm ngựa đi.” Triệu Thiên Vũ phất phất tay.Trần Mộc mang theo Triệu Dương vào phi thuyền tư nhân, nhìn Tinh Vân thành chậm rãi nhỏ đi, cuối cùng đến khi không nhìn thấy nữa, trong lúc nhất thời liền cảm thấy cả người thoải mái.Lâm An Liệt bị hắn đưa vào ngục giam, có lẽ đời này hai người sẽ không còn cơ hội gặp mặt nữa, bi kịch đời trước cũng sẽ không phát sinh.Ở Nghiên cứu chi thành, hắn có thể có một cuộc sống mới, ngay cả mẹ có lẽ cũng sẽ tìm được một người đàn ông biết quí trọng, yêu thương bà.“Trần lão đại, Nghiên cứu chi thành là thế nào ?” Vốn Triệu Dương vẫn nhìn ngoài cửa sổ, lúc này quay đầu hỏi.Trọng sinh không bao lâu, Trần Mộc liền đụng phải ba anh em Triệu gia, sau đó cùng nhau đi săn, cùng nhau xây dựng thế lực của bản thân mình, ở chung đã nhiều năm, Triệu Dương và Triệu Minh cũng trở thành em trai của hắn:“Nghiên cứu chi thành tôi cũng chưa tới bao giờ, có điều cũng đã nhìn qua không ít video về nơi đó, ở đấy cũng rất được .”Bốn thành thị cấp một đều hạn chế nhân khẩu ở lại, cũng không giống một vài thành thị cấp ba, nơi người ở đều không có một chút cây cối nào.Triệu Dương lại hỏi không ít vấn đề, đương nhiên Trần Mộc cũng nói với cậu ta những ý tưởng về tương lai dành cho cậu. Đối với việc tiến vào quân đội, ngược lại Triệu Dương không có chút mâu thuẫn nào.Phi thuyền bay rất ổn định, nói trong chốc lát, Triệu Dương liền mơ mơ màng màng lệch qua sô pha ngủ, Trần Mộc cũng cởi giầy nằm trên một chiếc sô pha khác. Sau đó, ánh mắt thống hận của Lâm An Liệt khi bị bỏ tù phảng phất xuất hiện trước mắt hắn, vậy mà hắn lại cảm thấy có chút vui vẻ.Trần Khải vừa vào ngục, Lâm An Liệt đã muốn bắt lấy người lúc trước cùng đối phó với Trần Khải tạo ra khoản “Nợ cờ bạc”, có điều, gã lại không ngờ tới, số tiền này gã sẽ không bao giờ có thể cầm tới tay. Sau đó “Triệu Thiên Vũ” cũng đột nhiên trở mặt, cái này còn chưa tính, vậy mà chú hai của Trần khải còn lấy ra một vài video và hình ảnh kiện gã lên toàn án.Những chứng cớ này đều có thật có giả, nếu Trần Khải còn tại vị, bảo vệ gã cũng không khó, nhưng Trần Khải đã bị bỏ tù, chưa tính đến việc Triệu Thiên Vũ đối với tình hình này làm như không thấy, vậy mà còn bỏ đá xuống giếng, vì thế, không bao lâu sau gã đã bị đưa vào ngục giam.Lâm An Liệt có kết cục như vậy, đương nhiên không thể không có liên quan đến Trần Mộc. Đời trước Lâm An Liệt có thành chủ làm chỗ dựa, khiến cho hắn sống không bằng chết, lần này Lâm An Liệt đã không có hậu trường, lại bị hắn đưa vào ngục giam.Về sau, tất cả ở Tinh Vân thành cũng không còn quan hệ gì với hắn nữa !Trần Mộc nhìn đèn trần hoa lệ của phi thuyền tư nhân, tâm tình rộng mở trong sáng. Vũ đài sau này của hắn sẽ không chỉ có một thành thị cấp ba nhỏ bé!Từ khi biết tin tức của Lý Quân, Lý Mục Tùng vẫn đứng ngồi không yên, lúc trước cho dù ở thời điểm nguy cấp nhất cũng không hề khiến cho ông bối rối, thế nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủn quầng mắt của ông đã trở nên đen tuyền.“Cha, người nghỉ ngơi một chút đi……” Lý Triết Tâm nói không nên lời cảm giác hiện giờ của mình là gì, bởi vì cha chỉ có mình cô là con gái nên ngay từ nhỏ cô đã coi mình là một đứa con trai, nhưng hiện giờ, có thể cô còn có một người anh trai nữa…….“Triết Tâm, cho tới bây giờ cha cũng không biết anh trai con còn sống, nó làm thế nào mà có thể lớn được như vậy?” Lý Mục Tùng xoa mi tâm của mình, mở miệng.“Nhất định anh trai là cát nhân có thiên tướng, cha, chúng ta phải nhờ cậy vào Nghiên cứu chi thành, đến lúc đó thật sự không có việc gì chứ ?” Lý Triết Tâm vẫn có chút lo lắng, hiện tại, phần lớn bọn họ đều đã có bộ đàm liên lạc, cũng đã nói lên bọn họ có thân phận, nhưng có thể vào thành……  tất cả mọi người đều cảm thấy thấp thỏm lo âu.“Sẽ không có việc gì đâu, chúng ta là người của U Minh thành, cho dù không có dị năng cũng không phải kẻ yếu, một lực lượng như vậy, cấp cao của Nghiên cứu chi thành hẳn sẽ không muốn buông tha.” Lý Mục Tùng mở miệng. Phần lớn bộ phận người của U Minh thành sẽ tiến vào Nghiên cứu chi thành , theo như lời nói của Chu Dật Minh, bọn họ đều sẽ trở thành quân nhân.Có điều, người khác có thể vào thành, bản thân chỉ sợ cả đời cũng không thể đi vào thành. Lúc trước khi ông chạy trốn khỏi Thức tỉnh chi thành, đã bị truy nã toàn thế giới, gen của ông căn bản không có cách nào có thể xin bộ đàm liên lạc.“Như vậy là tốt rồi.” Lý Triết Tâm gật gật đầu. Cô hỏi điều này, một mặt là thật sự lo lắng, mặt khác cũng là muốn nói lảng sang chuyện khác, nếu cùng nói chuyện với cha, cuối cùng cha cũng sẽ đem chuyện về người anh trai mất tích của cô nói lại lần nữa, mà tất cả, phần lớn là chuyện anh trai cô khóc nháo như thế nào, làm nũng như thế nào…… Sau mấy lần nghe xong, trong đầu cô luôn hình dung anh trai so với đứa bé nhà Ngụy Na chỉ là một đứa trẻ lớn xác!“Thành chủ, có người đến đón chúng ta !” Giọng nói của Lý Dũng ở bên ngoài vang lên, hiện giờ con gái của anh cũng đã tròn một tháng tuổi, cũng không giống với những đứa trẻ của U Minh thành ở bên ngoài có làn da thô ráp với những đốm đen, đứa bé này trắng trắng mềm mềm, đáng yêu vô cùng, nguyện vọng của mấy đứa nhỏ dưới mười tuổi trong U Minh thành đều là sau này muốn kết hôn với cô nhóc, về phần những đứa lớn hơn mười tuổi thì đều tỏ ra tiếc nuối khi mình sinh quá sớm……Vì thế, Lý Dũng lúc nào cũng bảo vệ con mình nên đôi khi không nhịn được mà muốn dùng bạo lực dạy dỗ một đám nhóc tinh lực tràn đầy, mỗi ngày còn đến bên giường con gái yêu nhà mình văng ra một tá “Vợ nhỏ”. Con gái vừa mới sinh ra mà anh đã bắt đầu phát sầu chuyện đại sự cả đời của nó, còn hận không thể giữ con gái trong nhà cả đời không gả đi.Đương nhiên, ý niệm trong đầu này của anh vừa mới nói với Ngụy Na, đã bị Ngụy Na thưởng cho một quyền vào đầu. Thân thể của Ngụy Na luôn khỏe mạnh lại được bác sĩ chăm sóc nên khôi phục rất tốt, có điều vị nữ bác sĩ kia của  Nghiên cứu chi thành cũng dạy cho Ngụy Na không ít những tri thức kì quái, vì thế, tuyên bố chính mình có chút hậm hực hậu sản – Ngụy Na đang dùng nắm tay thưởng cho anh một quyền lên đầu, rồi ôm tay mình hô đau, lại chỉ trích anh có con mà quên mất vợ, khiến cho anh trong lúc đó dù mệt mỏi với hai người phụ nữ một lớn một nhỏ nhưng ngay cả khi đau cũng cảm thấy khoái hoạt.Thi thoảng bố vợ của anh, nhị trưởng lão của U Minh thành nhàn nhã cũng lại đây xem con gái, còn có thể ghét bỏ anh da dày thịt béo, con gái nhà mình có véo thế nào cũng không có phản ứng……“Đưa chúng ta đi Nghiên cứu chi thành ?” Lý Triết Tâm mở cửa hỏi, cô vô cùng tò mò đối với thành thị, mấy ngày này, vị nữ bác sĩ Thẩm Lâm của Nghiên cứu chi thành cũng đã trở thành bạn bè với cô. Cô vốn chưa từng để ý đến dung mạo của mình, cũng đem bản thân trở thành con trai lại bắt đầu chăm sóc làn da của mình. Mỗi ngày đều sẽ vụng trộm dùng một vài đồ trang điểm mà Thẩm Lâm cho để khoa tay múa chân trên mặt mình một chút, còn có mặt nạ và một vài thứ khác.Những người vốn có dung mạo như hoa, làn da trắng nõn có làm như vậy cũng không đem lại hiệu quả gì, nhưng cô thì khác, mới hơn một tháng mà cô đã cảm thấy làn da của mình nhãn nhụi hơn không ít. Bị Thẩm Lâm lôi kéo trang điểm, còn có bộ dáng như một cô gái, lúc này có không ít tên con trai vốn xem cô là bạn bè, trở thành lão đại của U Minh thành vậy mà khi nhìn thấy cô đều đỏ mặt. Đương nhiên, những người này đều bị Thẩm Lâm gọi là những tên đàn ông chưa từng thấy phụ nữ thực sự, ai bảo U Minh thành nam nhiều nữ ít, có mấy người có thể lấy được vợ cơ chứ?Đương nhiên, những thay đổi của con gái cũng không tránh được ánh mắt của Lý Mục Tùng đang nhớ thương con trai, vì thế, lại thêm một sự phát sầu với chuyện trung thân đại sự của con gái.“Đúng vậy, tới đón vẫn là người quen, chính là Trần Mộc.” Lý Dũng mở miệng. Anh vô cùng kính nể đối với Trần Mộc, người của U Minh thành kính trọng nhất chính là cường giả.Lý Triết Tâm gật gật đầu, ngược lại cô đối với Trần Mộc cũng không có hảo cảm gì. Lúc trước cô bởi vì Chu Dật Cẩn mà tâm thiếu nữ rục rịch, kết quả, người ta lại là hai người đàn ông ở cùng một chỗ…… Được rồi, ở U Minh thành, người như vậy cũng không hiếm thấy, Thẩm Lâm nói, phụ nữ đều quý trọng chính mình, về sau khẳng định cô sẽ tìm được một người tốt hơn!Trần Mộc vừa đến Nghiên cứu chi thành, còn chưa kịp nhìn kĩ cái thành thị này, chỉ mới cùng mẹ ăn một bữa cơm, đã bị Chu Dật Minh gọi tới đón người, lý do là lúc trước hắn đã lãng phí quá nhiều thời gian ở Tinh Vân thành. Có điều, hắn cũng không chán ghét nhiệm vụ này, trước đó vài ngày, cả ngày dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Lâm An Liệt, hắn đã ghê tởm đến muốn phun ra, có thể nhìn thấy Chu Dật Cẩn ngược lại cũng không tồi. Phần lớn cảm xúc của Chu Dật Cẩn đều đặt ở trên mặt, so với Lâm An Liệt thì ở chung tuyệt với hơn rất nhiều, hơn nữa, ngày kế tiếp, hắn đã có thể tùy tâm sở dục vận dụng dị năng của mình để chiến đấu với dị thú!Người của U Minh thành rất nhiều, nếu để chiến xa tới đón sẽ không khách quan, Chu Dật Minh liền trực tiếp điều động một tiểu trấn di động quân dụng tới.Tiểu trấn di động quân dụng so với tiểu trấn di động của Nguyên Thăng thì tốt hơn rất nhiều, tốc độ nhanh diện tích cũng rộng lớn, Trần Mộc và Chu Dật Minh vừa mở ra tiểu trấn di động liền nhìn thấy Chu Dật Cẩn và Nguyên Thăng đang đứng chờ ở cửa.“Đã lâu không gặp.” Mấy ngày nay Trần Mộc cũng chưa liên lạc với Chu Dật Cẩn, cũng không thể nói rõ là tâm trạng gì, có lẽ bởi vì không muốn nhắc tới Lâm An Liệt.“Phải là đã rất lâu không gặp.” Chu Dật Cẩn nhíu mày. Mấy ngày nay y vẫn luôn ở trên tiểu trấn di động của Nguyên Thăng để giới thiệu với người của U Minh thành tất cả về Nghiên cứu chi thành, muốn đem một đám dã nhân giáo dục tốt thật đúng không phải là chuyện dễ dàng, mấy ngày nay y liên tục bận rộn cũng không ngủ ngon được bữa nào.“Anh trai cậu để cho tôi tới đón người, còn có chuyện của Lý Quân cũng muốn xử lý, nhân viên huấn luyện dự thi của Nghiên cứu chi thành là ở địa bàn của Lang thú phía bắc.” Trần Mộc mở miệng.Hơn nửa năm sau chính là cuộc thi tranh đấu thế giới, liên minh người Hoa sẽ tổ chức một cuộc thi chọn tuyển thủ, đến lúc đó Nghiên cứu chi thành sẽ có mười danh ngạch dự thi, hiện tại, mười cá nhân này sẽ tiến hành huấn luyện lúc trước.Tham gia huấn luyện đều là những người tinh anh nhất, đương nhiên cũng không thể để cho họ có điểm nào bị tổn hại, cho nên trang bị đảm bảo an toàn nhất, Chu Dật Cẩn chính là người quản lý điều động hậu cần nội bộ, đến lúc đó còn có thể có một vài tiểu trấn di động đi theo, thật không khéo chính là tiểu trấn di động của Nguyên Thăng.“Tôi đã nhận được thông báo.” Chu Dật Cẩn mở miệng.“Tôi cũng nhận được thông báo…… Nhưng đây là tiểu trấn di động của tôi đó !” Nguyên Thăng hò hét, có điều, có  thể gặp lại “Thái Sơn” kia cũng không tệ.Hết chương 58


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui