Trùng Sinh Chi Độc Phi

“Tiểu thư.” Tử Uyên nhìn quanh quất không thấy ai, mới nhỏ giọng hỏi An Cẩm Tú, “Bên Ngũ điện hạ, chúng ta phải làm sao ạ?”

An Cẩm Tú ngẩn ra. Từ sau khi trùng sinh, đối với nam nhân này, nàng không có nghĩ tới.

Tử Uyên ân cần hỏi, “Tiểu thư, người đang đau lòng sao?”

“Không biết xấu hổ!” An Cẩm Tú nhéo mũi tỳ nữ một cái.

Tử Uyên đau quá, vội a một tiếng rồi ôm lấy mũi của mình.

“Từ nay trở đi, không được phép nói bậy nữa!” An Cẩm Tú giả vờ hung ác, nói, “Ta với Ngũ điện hạ thì làm sao? Cùng lắm chỉ có vài phong thư mà thôi! Nha đầu ngươi ăn nói cho cẩn thận, thanh danh của bổn tiểu thư có thể vì ngươi mà mất sạch đấy!”

Tử Uyên bị hù dọa khiến cho mặt trắng bệch cả ra, vội vàng quỳ xuống trước An Cẩm Tú.

An Cẩm Tú đưa tay, đỡ tỳ nữ tâm phúc đứng dậy, nói một cách chân thành, “Ta và Ngũ điện hạ không có chuyện gì cả, từ nay về sau, ta với hắn coi như không còn quan hệ nào nữa.”

“Dạ.” Tử Uyên gật đầu, nghiêm túc nói, “Ta nhớ rồi mà, tiểu thư.”

An Cẩm Tú tiếp tục đi về phía trước. Nàng và Bạch Thừa Trạch ngẫu nhiên gặp nhau tại vườn hoa ở phủ Thái tử. Nàng đến thăm tỷ tỷ là Thái tử phi, hắn cũng đến tìm hoàng huynh là đương kim Thái tử. Đều là thứ xuất, chỉ khác một chỗ, hắn là con cháu hoàng gia, nàng là nữ nhi của An phủ quyền quý. Hai người nảy sinh tình cảm, cảm thấy tương hợp lẫn nhau. Sống lại một đời, An Cẩm Tú suy nghĩ sâu sắc hơn. Nàng trao trái tim cho người nam nhân này, tự cho rằng mình là bảo vật quý giá nhất đời hắn, nhưng Bạch Thừa Trạch, hắn có nghĩ như vậy không? Rốt cuộc, nàng cũng chỉ là một quân cờ bị đùa bỡn trong tay hắn và An Thái sư mà thôi, vậy mà kiếp trước, nàng còn mê luyến hắn, luôn nghĩ hắn thật có chân tình.

“Tiểu thư, người muốn đi đâu?” Thấy nàng không đi về hướng Tú các, Tử Uyên theo sau lưng vội hỏi.

“Đi thăm mẫu thân của ta.”

“Nhưng mà, phu nhân ở hướng bên kia cơ.” Tử Uyển chỉ tay về phía phòng của Tần thị. An Cẩm Tú cười lạnh một tiếng rồi nói, “Ta đi thăm mẫu thân thân sinh của ta.”

Tử Uyên sửng sốt, “Ý người là Tú di nương?”

“Ừ.” An Cẩm Tú đáp lại.

“Sao tự nhiên người lại muốn đi thăm vậy ạ?” Tử Uyên vô cùng kinh ngạc. Tiểu thư nhà nàng luôn tỏ vẻ không thích mẫu thân thân sinh của người, thậm chí ba chữ Tú di nương cũng không muốn nghe người ta nhắc tới, vậy mà hôm nay lại muốn tới thăm, thực là kỳ lạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui