Trùng Sinh Chi Dược Thiện Nhân Sinh

“Anh Ngũ, hàng có rồi? Lần này sao anh lâu vậy a! Nhanh, bên này bọn em có rất nhiều bạn học muốn hối hàng đó!” Quý Ly vừa nhận được điện thoại của Hàn Vũ, liền bùm bùm nói một lèo, Hàn Vũ nghe được màng tai hơi đau đau, không khỏi đem điện thoại ra xa tai một chút.

Không thể không thừa nhận, cái gọi là tin tức đường nhỏ chính là dựa vào sức hút khó hiểu giữa các vị nữ tính, bên này mới chỉ có mấy bạn cùng phòng ktx của Quý Ly hơi hơi thành công là ví dụ mà thôi, nhóm hàng thứ hai còn chưa ra, trong thời gian chưa tới một tháng, mấy sản phẩm này của Hàn Vũ đã được truyền thành vô cùng diệu kì.

Hàn Vũ nghe thấy không ngừng nhíu mày, đông y công hiệu chậm, đồn đãi như vậy tuy có thể nhất thời gia tăng lượng tiêu thụ sản phẩm, nhưng dưới tình huống thời gian ngắn không thấy hiệu lược, ngược lại sẽ khiến lượng tiêu thụ rơi vào ngõ cụt.

“Yên tâm, yên tâm, yên tâm! Anh Ngũ, em có ngốc như vậy đâu? Phàm là người tới hỏi chỗ em, yêu cầu đặt hàng, em đều phổ cập một chút quan niệm cơ bản về túi trà và sản phẩm dưỡng da đông y!” Quý Ly nghe Hàn Vũ lo lắng, lập tức an ủi.

“Em cũng nhấn mạnh một lần, theo đuổi hiệu quả và lợi ích nhanh, sản phẩm của chúng ta không thích hợp, dùng sản phẩm của chúng ta, ít nhất phải đợi nửa tháng mới có thể thấy công hiệu. Hơn nữa, còn phải nghiêm khắc dựa theo hướng dẫn liều dùng của chúng ta mà kiên trì, nếu không tuân thủ cho dù là một cái, cuối cùng không hiệu quả chúng ta sẽ không gánh vác trách nhiệm.”

Hàn Vũ nghe, không khỏi nhếch khóe miệng cười, xem ra cô nhóc này thú vị hơn so với mình tưởng!

Hàn Vũ qua điện thoại đại khái hỏi một chút nhân số và số lượng sản phẩm, đánh giá một chút, hàng nhiều ra trong tay, có vẻ như có thể chống đỡ được năm sáu phần đơn hàng, trong lòng có chút ý tưởng, sau khi hẹn thời gian địa điểm gặp mặt với Quý Ly, liền cúp điện thoại.

Cuối tuần, bởi vì hàng quá nhiều, kéo An Húc Dương vẫn trầm mình trong vòng luẩn quẩn tình yêu quỷ dị làm cu li, hai người mỗi người ôm hai thùng lớn, chuyển tới dưới lầu ktx Quý Ly.

Quý Ly nhận điện thoại, buột tóc đuôi ngựa mặc quần áo ở nhà lẹp bẹp lẹp bẹp chạy xuống, kết quả vừa thấy người nào đó đứng bên cạnh Hàn Vũ, lập tức giống như con thỏ nhảy trở về, tốc độ kia, vẻ mặt kia….. An Húc Dương nhìn mà trợn mắt há mồm.

“Em ấy làm sao vậy?” An Húc Dương xoay mặt hỏi Hàn Vũ, cô bé này thấy bọn họ sao lại giống như gặp quỷ? May mà hai người họ bởi vì là đồng hương, vẫn luôn rất săn sóc cô, cho dù mượn tiền cũng không nói hai lời liền móc ra.

Nhưng hôm nay đến, sao lại được đãi ngộ thế này?

Hàn Vũ chép chép miệng với anh ta, trong lòng thầm than: Con gái cúng bái sắc đẹp, còn có thể thế nào? Xem ra lão đại đối với Nhị Nữu nhà mình thật sự không chút ý tứ a!

“Trước tìm chỗ ngồi xuống đã, có lẽ là mặc áo ngủ, thấy hai đại nam nhân chúng ta nên ngượng ngùng.” Hàn Vũ nhấc nhấc thùng trong tay, đi đến bãi cỏ trước ktx, chỗ đó có ghế đá, có thể để người đi đường nghỉ ngơi.

An Húc Dương không hiểu gì cả đi theo Hàn Vũ tới ghế đá.

“Đúng rồi, Tiểu Ngũ, trong thùng cậu để cái gì thế? Nặng thế này!” An Húc Dương đặt thùng xuống đầu bên trái ghế đá, ngồi xuống.

“Đồ của con gái.” Hàn Vũ nói mơ hồ, không muốn nói quá tỉ mỉ, nếu không lại phải giải thích từ đầu tới cuối một lần, quá mức phiền toái.

Mà An Húc Dương vừa nghe là đồ của con gái, lại tưởng tượng, không phải chứ? Đều đã đưa tới dưới lầu con gái người ta, quả nhiên là đồ của con gái, vì vậy cũng mất hứng thú.

Nhưng hứng thú bên này không có, hứng thú bên kia nổi lên.

“Hắc hắc….. Tiểu Ngũ, cậu đối với nhóc con Quý Ly kia…… tốt như thế a…… có phải không………. a?” An Húc Dương tự nhận là hiểu rõ dùng bả vai đụng đụng vai Hàn Vũ, cười rất đáng khinh.

Hàn Vũ 囧, không tiếng động nhìn An Húc Dương, vô cùng muốn bổ đầu anh ta ra, xem bên trong rốt cuộc có não hay không.

An Húc Dương vừa thấy vẻ mặt này, lập tức hiểu mình lại hiểu sai rồi, xấu hổ haha cười ngu hai tiếng, dời tầm mắt, nội tâm khóc than: Tiểu Ngũ đây là khinh bỉ mình đúng không?

……Nửa giờ sau, rốt cuộc Quý Ly trang điểm như bông hoa, bước từng bước nhỏ xuống lầu, nhìn thấy Hàn Vũ và An Húc Dương, nói chuyện, ngay cả răng còn không lộ lấy một cái, vừa cười liền lộ tám cái răng, Hàn Vũ nhìn mà đau dạ dày một trận.

“Này, em ôm lên trước đi, bỏ trong phòng ngủ, sau đó đi ăn cơm, nói chuyện một chút.” Hàn Vũ rốt cuộc nhìn hết nổi, một phen đem hai cái thùng giấy lớn trong tay đè lên tay Quý Ly, nặng tới mức tay cô rơi dần rơi dần.

Quý Ly bị Hàn Vũ làm gián đoạn, lập tức quên mình đang giả thục nữ đức hạnh, nhe răng trợn mắt rít gào lại: “Hai người dọn lên cho em! Nói sao chứ, em là con gái nha!”

Hàn Vũ hơi hơi nhướng mày, “Bọn anh là nam.” Không vào được ktx nữ.

Nét mặt Quý Ly cứng đờ, nghĩ tới phản ứng của dì quản lý khủng bố dưới lầu các cô đối với việc thả hai nam sinh vào trong, lập tức căng thẳng da thịt, muốn cười cũng không cười nổi nhìn Hàn Vũ, “Đúng, các anh là nam.”

Sau đó, lưu loát xoay người, thở hổn hển ôm hai cái thùng lên lầu.

Đợi tới khi Quý Ly xuống lầu lần nữa, thấy Hàn Vũ ôm hai thùng còn lại đứng đó, An Húc Dương đã không thấy bóng dáng, trên mặt lập tức dâng lên thất vọng nồng đậm.

Hàn Vũ không biến sắc giao thùng trong tay cho Quý Ly, nói, “Anh ta đột nhiên có việc, đi trước rồi! Em đem thùng lên đi, cùng đi ăn cơm.”

Quý Ly hừ hừ đáp lời, mang thùng lên xong, cũng không nhớ sửa sang lại quần áo bị nhàu nát một chút, thất hồn lạc phách đi xuống.

Hàn Vũ đút tay vào túi, đi bên cạnh cô, không nhìn được bộ dạng khổ bức này, hung hăng cốc đầu một cái, trước khi cô tức lên, lấy quà trong túi quần ra, vứt cho cô.

Quý Ly ngẩn ra, theo bản năng mở ra, liếc mắt một cái, thiếu chút nữa chói mù mắt, thất vọng trên mặt toàn bộ bị mừng rỡ khi nhận được quà hủy diệt.

“Này…… Là hàng thượng phẩm a! Rất đắt tiền đúng không?” Quý Ly thổn thức không thôi, sờ sờ, cuối cùng khép lại, muốn trả đồ lại cho Hàn Vũ.

Hàn Vũ phẩy tay áo, “Được rồi, ai kêu em là Nhị Nữu nhà anh chứ! Mang lên đi! Em trả lại anh, anh cũng không có chỗ nào dùng a!”

Lúc này Quý Ly mới vui vẻ phấn chấn nhận lấy, lập tức lấy vòng tay ra, tốn chút sức, mới mang được lên cổ tay, soi ra ánh mắt trời, nhìn trái nhìn phải, còn ra vẻ rất chuyên nghiệp, híp cặp mắt to xinh đẹp, gật đầu.

Bộ khuyên tai tạo hình bí đỏ nhỏ, vẫn đặt trong hộp, tối về lại mang lên.

Hai người đi bộ tới tiệm ăn nhỏ bên cạnh trường, vừa ăn vừa nói chuyện, sau khi đối chiếu lượng hàng và đơn đặt, phát hiện, tuy đơn đặt lúc sau nhiều hơn hai trăm đơn, nhưng bởi vì ban đầu Hàn Vũ tính sai lượng dược, cho nên, có một nửa người trong nhóm đặt hàng sau, có thể lấy được hàng cùng nhóm đặt đầu tiên.

Nhưng làm sao bán ra, lại làm sao giải thích với những người đặt cùng đợt nhưng không có hàng, cũng chỉ có thể xem thủ đoạn ngoại giao của Quý Ly.

Sau khi ăn xong, Hàn Vũ đặc biệt lấy ra tri thức nguyên lý trung y cơ bản chính mình in ra dạy cho Quý Ly, bán hàng ít nhất phải có chút nhận thức với sản phẩm của mình a!

Trong đó, Hàn Vũ đặc biệt chỉ ra, phương thuốc lần này dưới bàn tay vàng của sư phụ cậu, là phương thuốc nâng cấp, công hiệu hẳn sẽ càng tốt, nếu có thể, hy vọng các bạn học của Quý Ly có thể phản hồi lại.

(feedback á)

Chờ dặn dò xong mọi chuyện, Hàn Vũ mới vô ý mở ra tài liệu đặt hàng bổ sung cùng với bảng giá sản phẩm Quý Ly mang tới, vừa thấy, Hàn Vũ lập tức sửng sốt, ngây ngốc nhìn chằm chằm số liệu trên giấy, mắt nhìn không chớp, sau một lúc lâu, mới nghẹn họng hỏi Quý Ly: “Nhị Nữu, em định giá sản phẩm có phải……”

Quý Ly giương mắt nhìn cậu, lộ ra vẻ mặt xem thường, trong lòng thầm vui vẻ, xí! Rốt cuộc tới phiên cô chuyên nghiệp trước mặt Nhị Ngưu một lần!

“Giá cả này vừa vặn a, Nhị Ngưu, anh không biết, ngành này vẫn luôn là món lãi kếch sù, em từng hỏi người trong nghề, giá cả thế này tuyệt không cao, mấy bạn nữ trường em đều cảm thấy giá cả này hợp lý cực, nếu không, các bạn ấy có thể không tiếc bỏ tiền túi sao! Anh cứ yên tâm chờ lấy tiền đi!”

Hàn Vũ khe khẽ thở dài, đồng ý với Quý Ly, nhìn bộ dạng Quý Ly, hẳn không tính là cao, chỉ là mức lãi thế này thật sự Hàn Vũ chưa từng nghĩ tới, nhưng đổi cách nghĩ, nếu về sau thật sự sản xuất lượng lớn, còn phải thêm phí nhân công và phí kho bãi, nộp thuế vân vân, thêm mấy khoản về sau vào, định giá như vậy quả thật không cao.

Tuy nói hiện tại coi như hơi cao, nhưng nếu thật sự so sánh với nhân công hiện tại, giá thấp, về sau cho dù phát triển hơn, giá cũng không nâng được!

Cứ như vậy đi!

Sau bữa ăn, Hàn Vũ đưa Quý Ly đã chìm đắm trong mộng đẹp mình sắp kiếm tiền lớn về trường, lại một mình đơn độc rẽ qua cổng trường, đi về phía trước không tới ba trăm mét, bất đắc dĩ nhíu mày dừng bước, thong thả bước tới ven đường.

Chỉ chốc lát, một chiếc Bentley vẫn lái thong thả đi theo sau Hàn Vũ chờ tới, dừng lại, cửa phó lái mở ra.

Hàn Vũ nghiêng mặt, không sắc thái liếc nhìn người đàn ông ngồi ghế lái, cuối cùng không nhịn được: “Có phải tôi đi chung với con gái, anh sẽ nhịn không được muốn theo dõi?”

Người trên xe còn rất nghiêm túc nhìn nhìn Hàn Vũ, thản nhiên nói: “Không phải.”

Hàn Vũ hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, xem ra lần này là ngẫu nhiên gặp được?

“Chỉ cần em vừa ra khỏi cổng trường, mặc kệ nam nữ, tôi đều đi theo.”

Người trên xe nói tiếp, vẫn là nét mặt nghiêm túc như cũ.

Hàn Vũ nghẹn một hơi thiếu chút nữa thở không ra.

“Anh….”

Thật lâu sau, Hàn Vũ mới thở ra một ngụm khí bẩn thật mạnh, đi tới trước cửa ghế phụ lái, thò đầu vào, nghiêm túc nhìn người trên xe, nói: “Tôi, còn, chưa, nghĩ, xong. Ngài về trước đi!”

Rầm một tiếng, hung hăng dập cửa xe, sải bước đi về phía trước.

Chỉ là đi không tới hai bước, Hàn Vũ liền dừng bước, thân thể cứng ngắc chậm rãi xoay qua, nhìn người nào đó đã xuống xe, giờ phút này dùng một đôi mắt giống báo săn, chặt chẽ dính lên người mình, từng chút từng chút thanh thản bước về phía mình!

Hàn Vũ chậm rãi hít khí lạnh, đột nhiên hung hăng xem thường hành động cảm tính ngẫu nhiên bùng nổ trong lòng!

Mày giả ngầu cái gì a? Tiếp tục bản tính cừu nhỏ tốt đẹp không phải được rồi sao! Hiện tại hay rồi, mày đã hoàn toàn khơi dậy khẩu vị của mãnh thú!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui