Edit: Otaku Bi
Vào phòng tắm mở nước thật tốt cho Giang Viễn, tiểu Náo Náo cũng cởi sạch đồ trênngười mình, kéo hắn đi vào phòng tắm.
Nhìn cô gái nhỏ trắng tinh như ngọc. Giang Viễn rất nhanh đã có phản ứng. Mà hắn có phản ứng, Náo Náo lại càng thêm hăng hái, chỉ thấy cô gái nhỏ dán thân thể trắng nõn mảnh mai lên thân thể hắn, cái miệng nhỏ nhắn hôn từ trên xuống dưới.
cô bá đạo nằm bò ở trên người hắn, để cho bản thân mình có thể tiếp xúc càng chặt chẽ hơn, hôn càng sâu hơn. cô hôn mút kịch liệt Giang Viễn, hai tay không khống chế được sợ soạng thân thể hắn. Động tác của cô gái trẻ tuy lớn gan, nhưng nếu như chú ý sẽ phát hiện, kỳ thực là cô cũng sợ hãi, hai tay nhỏ bé có chút rung rẩy nhè nhẹ.
Đầu lưỡi chậm rãi liếm lên làn da nhẵn nhụi của hắn. Giang Viễn bị thủ pháp của côkích thích, khiến cho thân thể không nhịn được mà hừ một tiếng. Nhận ra hắn khôngbài xích, cô nhóc lại càng được cổ vũ. Vật nam tính trên người hắn dâng trào lên.
cô há khuôn miệng nhỏ nhắn, chậm rãi tới gần nó, trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất, đây là Giang Viễn.
Sau đó đưa vật nam tính của hắn ngậm trong miệng, dùng đầu lưỡi liếm nơi đỉnh lỗnhỏ, Giang Viễn híp mắt nhìn cô, tựa hồ đang giục cô phải nhanh một chút, tiểu Náo Náo ngậm vào càng sâu, sau đó bắt đầu phun ra nuốt vào, đầu lưỡi còn đảo qua đảo lại từng vòng. Giang Viễn nhịn không được nhắm mắt lại hưởng thụ, hắn thế mà khôngbiết cô nhóc này có thủ đoạn ** như vậy, a...
Vật cứng của Giang Viễn càng lúc càng nóng, càng lúc càng ngạnh, thế nhưng lại khiến cho tiểu Náo Náo ngậm không nổi. Nhìn cô cau lại chân mày, hắn nhẹ nhàng ôm lấy côquay về phòng, khi tiểu Náo Náo phản ứng kịp thì cô đã bị Giang Viễn áp dưới thân mình, nhẹ hôn từng cái từng cái trên người cô, không bỏ sót chỗ nào.
Vẻ mặt của cô đầy mê man, còn chưa kịp phản ứng, vật nóng của Giang Viễn đã xông thẳng vào thân thể của cô. Đêm hôm đó, cô nở rộ lần này đến lần khác dưới thân Giang Viễn, ở lần cuối cùng, cô nhịn không được gắt gao víu chặt lấy hắn, dùng sức cắn thật mạnh lên bờ vai hắn. Bên tai truyền đến giọng nói lành lạnh nhưng chứa đựng sự ôn nhu vô cùng.
"anh sẽ thương em, sẽ đối xử với em thật tốt."
Chuyển từ là chú của cô thành chồng của cô, kỳ thực Giang Viễn chưa cảm thấy thích ứng được, nhưng mà nhìn cô gái nhỏ xinh mềm mại gọi mình là chồng, hắn lại cảm thấy mình thật sự hạnh phúc.
đã nhiều năm sống cuộc sống 1 mình nên Giang Viễn có tay nghề nấu ăn không tệ. Làm cơm sáng cho cô vợ nhỏ xong, Giang Viễn ngồi ngẩn ngơ trên sô pha, không hiểu tiếp theo nên làm gì, nhiều năm như vậy rồi hắn đều có thói quen bận rộn, lần nàyanh trai để cho hắn nghỉ ngơi nửa tháng khiến cho hắn mê man không biết phải làm gì.
Ngồi một hồi, hắn tỉnh táo lại, mấy ngày này, hắn thường xuyên ngẩn ngơ.
hắn nghĩ, lúc cô tỉnh lại, chắc cô muốn hắn ở bên cạnh cô?
Quả nhiên, khi tiểu Náo Náo tỉnh lại thấy Giang Viễn đang ở bên cạnh cô rất vui vẻ.
Những ngày kế tiếp, giống như tất cả vợ chồng mới cưới khác. Hai người ở bên nhau vừa ngọt ngào vừa vui vẻ, kỳ thực, chủ yếu vẫn là do Náo Náo chủ động, chủ động đến mức Giang Viễn ăn đến quen miệng. Chờ đến ngày thứ 3 đi lại mặt, cho dù trong lòng tiểu Bạch chẳng thoải mái gì, nhưng vẫn miễn cưỡng tươi cười. Dù sao, ván đãđóng thuyền, hơn nữa hắn không thể nào mà bỏ qua không nhìn thấy nụ cười tươi sáng trên mặt cô con gái nhỏ của mình.
Giang Viễn bị tiểu Bạch gọi vào thư phòng nói chuyện, còn tiểu Náo Náo ở trong phòng cùng với tiểu Đô Đô thầm thì với nhau.
"Chị, chị thật trâu. Cuối cùng cũng thành công nha!"
"Chuyện, chị của em là ai chứ." Náo Náo hất cao đầu.
"Nhưng mà chị ơi, chị chơi chiêu đó nguy hiểm quá." Tiểu Đô Đô ra vẻ xoa xoa cái trán chả có tý mồ hôi nào.
"Luyến tiếc đứa nhỏ bộ không sói, luyến tiếc tức phụ nhi bắt không được lưu manh (thương đứa nhỏ thì nó không thánh sói, vợ yếu mềm thì không bắt được lưu manh). Nếu như chị của em mà không uống một liều thuốc nặng như vậy thì chắc gì anh ấyđã lấy chị, thật là quá tốt, không uổng kể hoạch chị em chuẩn bị cả nửa năm này! Chỉ cần 1 chiêu này, cả anh ấy lẫn ba mẹ đều không thoát khỏi tay chị, ha ha."
Từ nửa năm trước cô đã lên kế hoạch rồi, thuốc ngủ, nhật ký, cô lớn đến mức này rồi, chả nhẽ không biết đường giấu diếm để ba mẹ không đọc được nhật ký sao. Đó chính là cố ý đó, ha ha, trong kế hoạch của cô nhóc, ba mẹ chưa bao giờ là nước cờ khó khăn cả, chỉ có Giang Viễn của cô, cô biết, cái gì cô nhóc cũng biết cả, cô đã nhìn ra, chú thích dì Kiều Kiều, thế nhưng dì Kiều Kiều đã có gia đình của mình rồi. Giang Viễn là của cô, cô tin tưởng, bọn họ kết hôn với nhau, cô yêu hắn như vậy, cuối cùng cũng có ngày hắn yêu lại cô, và chỉ cô mà thôi.
Hai chị em ở trong phòng nói chuyện liên miêng, thế nhưng không biết ở cửa có nam nhân đang nghe những đều hai người nói, Giang Viễn đang ngơ ngác đứng nơi đó, hắnkhông biết từ lúc nào bắt đầu, chỉ ngẩn người.
cô gái nhỏ thoạt nhìn tinh nghịch đơn thuần hóa ra lại là người không đơn giản, vì để được ở cùng hắn, thế nhưng đã tính toán nhiều như vậy, thậm chí không tiếc sinh mệnh mà tự sát. hắn tức giận không chỉ 1 chút, nếu như, nếu như uống thuốc kia vào mà thực sự gặp chuyện không may thì làm sao? Tại làm sao mà cô không suy nghĩ cẩn thận gì cả như thế? Chẳng lẽ, chỉ vì có thể được gả cho hắn, chẳng lẽ điều này quan trọng như thế sao?
Nhớ tới mấy đêm nay cô chủ động, cô thân thiết, đôi mắt long lanh của cô. Giang Viễn nắm chặt nắm tay rồi lại buông ra, có lẽ, hắn sẽ thực sự yêu cô? Ngày kết hôn, hắn đãthề, mình sẽ đối xử với cô thật tốt, sẽ từ từ mà yêu cô. Có lẽ, yêu cô, không khó đi?
"Náo Náo, Đô Đô, xuống ăn cơm."
"Vâng." Hai chị em vội vã chạy từ trong phòng ra. cô túm lấy mái tóc rối tung do vừa nằm trên giường.
" Đến đây nào, để anh buộc lại cho." nhẹ nhàng kéo cô gái nhỏ, ôn nhu buộc lại tóc cho cô. Đô Đô đứng bên cạnh mắt nhòm nhòm nhìn chị gái với anh rể.
"Chú, à không, anh rể, anh thật là ôn nhu, chẳng trách chị thích anh như vậy."
"Cái thằng nhóc này, được rồi, nhanh đi xuống lầu ăn cơm đi." hắn giờ không dám coi cậu nhỏ này là trẻ con nữa rồi, nhìn hai chị em nhà này tính kế người khác như thế, đúng là lớn gan mà.
Nhìn Giang Viễn cẩn thận chăm sóc con gái mình, tiểu Bạch cùng Phương Khuynh Nhan cuối cùng cũng buông xuống bất an, nhưng mà trong chuyện này, bọn họ cũng chẳng cần phải lo lắng nhiều, dù sao qua bao nhiêu năm qua Giang Viễn vẫn đối xử với Náo Náo như vậy mà, nếu không con nhóc đó làm sao mà yêu hắn điên cuồng như thế.
Tiểu Bạch nheo mắt lại, không biết có phải là tên này đã có ý đồ câu dẫn con gái cưng nhà mình từ lâu rồi phải không?
Khi đêm về, tiểu Bạch và Phương Khuynh Nhan nói tới chuyện này. Phương Khuynh Nhan cười lạnh: "anh đúng thật là cứ chuyện liên quan tới Náo Náo đều rối loạn, chuyện Náo Náo kết hôn này, em đột nhiên nghĩ tới 1 điều kỳ quái, anh xem, chúng ta, tất cả mọi người, cả Giang Viễn nữa, hình như đều bị con nhóc chết tiệt kia tính kế phải không?"
Tiểu Bạch sửng sốt một chút, nghĩ nghĩ, lập tức bật cười.
"Ha ha, một đời đánh nhạn, lại bị nhạn mổ vào mắt." Sau khi suy nghĩ một chút, "Nhìn lại chuyện này, tên tiểu tử Giang Viễn này cũng đáng thương lắm, em xem bình thường nói đến chuyện kinh doanh không ai chiếm được lợi gì của hắn cả, thế mà người gần 40 tuổi rồi lại bị con nhóc con đùa giỡn."
"Có lẽ, chúng ta thực sự không cần lo lắng cho Náo Náo nữa. Ai mà biết được, có phải Giang Viễn sẽ mãi mãi không yêu nó đâu? Con nhóc đó còn tinh khôn hơn cả khỉ." Đây chính là lời chốt của Phương Khuynh Nhan.
Hai vợ chồng cùng nghĩ nghĩ, nhìn nhau cười.
Bên này đô vợ chồng nhà tiểu Bạch an tâm, còn bên phía con gái nhà họ, tiểu thư Bạch Nhan Nhược, thì đang ở trên giường câu dẫn lão công thân mến nhà cô.
Cũng không mất thời gian lâu lắm, người nào đó đã thực hiện được ý đồ.
Rất lâu sau, cả phòng đều là mùi vị đê mê.
"Lão công, em muốn uống nước..." Náo Náo lấy chân nhỏ đạp đạp người đàn ông nằm bên cạnh.
Giang Viễn vừa xong việc, đang còn thở dốc, thấy vợ nhỏ làm nũng liền bò dậy.
"Ôm em đi tắm..." Uống hết nước, cô lại yêu cầu, vô cùng yếu ớt.
Ở phòng tắm, người đàn ông nào đó không có chút định lực nào cả lại tiếp tục cùng côvợ nhỏ của mình dây dưa khăng khít.
Nhìn cô gái nhỏ đang ngủ, giống như một tiểu hồ ly. Giang Viễn đem chăn đắp kín lấycô.
Tựa hồ, từ khi ở cùng với cô, càng ngày hắn càng không nghĩ tới Kiều Kiều nữa. Có lẽ,cô nhóc này, chính là liều thuốc, không kiêng nể gì mà đi vào lòng người khác. Màhắn, dường như, không thể nào chống cự?
Cúi đầu hôn cái trán của cô một cái.
"Thích em, yêu em, kỳ thực rất dễ, có phải hay không?"
không biết có phải có phải đang ngủ thật hay không, thế nhưng, khóe miệng của côgái khẽ cong lên 1 nụ cười.
(cuối cùng)
Tác giả có lời muốn nói: Bất kể là chính văn vẫn là phiên ngoại, lần này là thực sự kết thúc, cảm tạ thân môn cho tới bây giờ ủng hộ, ta sẽ tiếp tục cố gắng ~~~~~~ hi vọng thân môn có thể tiếp tục ủng hộ của ta tân văn ~~~
không phải là cuối cùng hay kết thúc gì cả đâu cả nhà, còn phiên ngoại của Lộ Viễn Phong nữa, dưng mà ta không làm nữa. Lý do là nản rồi, ta cũng không hứng thú với cặp Lộ Nam Phong và Lâm Viện Viện lắm. Các nàng có thể tìm đọc bản convert (khá dễ đọc).
Tóm tắt 3 phiên ngoại Lộ Nam Phong – Lâm Viện Viện: Đời này Lộ Nam Phong được trọng sinh, nhưng là trọng sinh sau khi Lâm Viện Viện đã du học, ở đời trước (chắc là đời trước của Kiều Kiều đó) hắn thành công chiếm được công ty nhà Lâm Viện Viện, hại mẹ cô vào tù, có con riêng với Từ Tĩnh, Lâm Viện Viện tức giận đâm hắn làmhắn mất 2 chân và chính cô thì mất mạng, đứa con chung với Từ Tĩnh cũng chẳng phải con hắn, Từ Tĩnh có tình nhân. Mối thù của nhà hắn với nhà Lâm Viện Viện đó là dohắn nghe được cha hắn tư tình với mẹ của Lâm Viện Viện, mẹ hắn biết náo loạn lên, rồi cha hắn bị chính mẹ Lâm Viện Viện tố cáo tham ô, cha hắn chết trong tù (hình như thế) viết thư chỉ trích mẹ hắn đóng giả mẹ Lâm Viện Viện tố cáo ông ấy, thực tế thì mẹhắn không làm thế vì bị chồng mình vu oan mà tự tử. Về sau Lộ Nam Phong biết được chân tướng, tất cả đều là màn kịch của bà dì hắn, vì yêu bố Lộ Nam Phong mà vu oan cho mẹ Lâm Viện Viện.
Đời này trọng sinh hắn biết được người hắn thật sự yêu 2 kiếp đều là Lâm Viện Viện nhưng Lâm Viện Viện đã không còn yêu hắn nữa. hắn vào Cẩm Giang làm việc, để nắm tin tức về cuộc sống của cô thông qua Giang Phóng.
Về Lâm Viện Viện, cô đã không còn tin nam nhân nữa, vì đã từng bị Lộ Nam Phong nóingười con gái bạo ngược như cô thì không có ai yêu chân thành mà tất cả đều vì tiền,cô còn phải đi khám bác sĩ tâm lý. Nhiêu người theo đuổi nhưng không yêu ai. Mẹ côcó tình yêu mới, hai người không kết hôn. Bạn trai của mẹ Lâm Viện Viện có 1 cậu con trai nhỏ hơn cô 3 tuổi, vô cùng ngang tàn phá phách. Bị đuổi học, nên bị ông bô ném sang nước ngoài với Viện Viện. Sau 2 năm chung sống, từ chán ghét trở nên thân thiết, rồi chuyện ngoài ý muốn xảy ra, có thai, kết hôn ( thế mà vẫn gọi nhau là “chị em”), yêu nhau và HE cho những người xứng đáng.
Hoàn