Trùng Sinh Chi Nha Nội

Sau khi công ty cho thuê Song Lợi tới Tiềm Châu triển khai nghiệp vụ, một số công ty cho thuê có quy mô khác cũng nghe tin mà tới, thay nhau liên lạc mang tính ý hướng hợp tác với chính phủ Tiềm Châu. Đối với những công ty cho thể chủ động tìm tới cửa này, Liễu Tuấn đều có thái độ hoan nghênh.

Kế hoạch của Liễu Tuấn là đem mô hình cho thuê từng bước mở rộng ra khắp Tiềm Châu, trước tiên làm công tác mày mò ở thảnh phố trước, tổng kết ra một biện pháp hữu hiệu, rồi mới trải dài tới các khu huyện, nếu như vận hành thỏa đáng, có thể gom góp được khoản tài chính khả quan, rất quan trọng với việc thúc đẩy kinh tế Tiềm Châu phát triển mau lẹ.

Muốn hoàn thành kế hoạch này thì chỉ dựa vào một công ty Song Lợi là không đủ, cần có nhiều công ty cho thuê có thực lực khác tham gia. Những công ty cho thuê có tài chính hùng hậu này đều khá nổi tiếng, không chỉ mang tới tài chính cho Tiềm Châu, mà còn quảng cáo miễn phí, để Tiềm Châu nổi lên thu hút ánh mắt của nhiều người khác, ngoài ra thuê thiết bị sản xuất cũng là khát vọng của rất nhiều xí nghiệp cỡ nhỏ.

Ngày hôm đó Liễu Tuấn gặp mặt phó giám đốc Trương của Cty cho thuê Thông Liên.

Cty Thông Liên là công ty cho thuê lớn nhất ở thành phố Nam Phương, danh tiếng trong ngành nghiệp rất cao, phó giám đốc Trương là nhân vật số hai của công ty, có tiếng nói quan trọng, Liễu Tuấn vô cùng coi trọng cuộc gặp mặt này.

Phó giám đốc Trương là người hết sức thẳng thắn, làm việc mạnh mẽ quyết đoán, cùng Liễu Tuấn hội đảm xong, vô cùng thiện cảm với các chính sách ưu đãi của Tiềm Châu, liền lập tức đề xuất tiến hành khảo sát thực tế. Liễu Tuấn tất nhiên hoan nghênh, an bài các ban ngành có liên quan theo cùng phó giám đốc Trương khảo sát, tiến cử đối tượng thu mua thích hợp.

Hai bên mau chóng đi vào đàm phán cụ thể, lần này Cty Thông Liên nhìn trúng tòa nhà bách hóa số một Tiềm Châu, đây là sản nghiệp của cục Thương Nghiệp.

Đàm phán đang tiến vào giai đoạn quan trọng thì chủ nhiệm quốc tư ủy thành phố là Chu Hàm báo cho Liễu Tuấn một tin tức không hay, Diêu Tuyên gọi điện thoại cho hắn, mập mờ đề xuất sự nghi vấn với cuộc đàm phán đang tiến hành.

- Diêu chủ nhiệm nói, chúng ta không nên bước đi quá nhanh.

Chu Hàm đem lời của Diêu Tuyên nói lại với Liễu Tuấn không sai một chữ.

Liễu Tuấn nhíu đôi mày kiếm, điều này biểu thị thái độ của quốc tư ủy tỉnh đã thay đổi, trước đó Diêu Tuyên cho dù không ủng hộ, cũng chẳng phản đổi, chọn cách đẩy mâu thuẫn lên trên, xin chính phủ tỉnh phê duyệt, nhưng mãi không có động tĩnh gì. Hiện giờ thái độ của Diêu Tuyên đã thay đổi.

Ngay lập tức Liễu Tuấn ý thức được đây không phải là chuyển biến của Diêu Tuyên hay quốc tư ủy tỉnh, trước khi có được ý kiến của lãnh đạo, Diêu Tuyên tuyệt đối không tự ý đi đắc tội với Liễu nha nội.

Thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện, huống chi đắc tội với Liễu nha nội có lợi ích gì?

- Không sao, các đồng chí cứ tiếp tục đàm phán với Cty Thông Liên, tranh thủ sớm ngày ký hợp đồng. Đương nhiên phải chú ý, nhớ ký phải có chuyên gia đưa kết quả định giá làm chứng cứ, giá bán ra chỉ có thể cao hơn không được thấp hơn.
Liễu Tuấn ra quyết định.

- Vâng... Có điều, nếu quốc tư ủy tỉnh lại gọi điện tới thì tôi phải trả lời ra sao?

Chu Hàm cẩn thận hỏi, trong lòng thầm cả kinh. Xem ra Liễu thị trưởng đánh liều rồi, không để ý người khác nói gì nữa, ý kiến của quốc tư ủy tỉnh không đề trong lòng.

Nhưng Liễu nha nội có cái tự tin này không đại biểu Chu Hàm cũng có.

Liễu Tuấn chỉ lạnh nhạt nhìn hắn một cái.

Chu Hàm tức thì toàn thân giá lạnh, không dám hỏi nữa, vâng dạ lui ra.

Liễu thị trưởng dựa vào ghế hút thuốc, đang định gọi điện cho Diêu Tuyên thì Diêu Tuyên đã gọi điện tới.

- Chào Liễu thị trưởng, tôi là Diễu Tuyên đây mà.

- Chào Diêu chủ nhiệm.

Đối lập với sự nhiệt tình của Diêu Tuyên là sự lãnh đạm của Liễu Tuấn.

Diêu Tuyên ở phía bên kia nghiến răng tức tối, nhưng vẫn cười nói:
- Liễu thị trưởng, có phải Tiềm Châu đang tiến hành bán đấu giá tòa nhà bách hóa.

Liễu Tuấn lạnh nhạt nói:
- Diêu chủ nhiệm, không phải bán đấu giá, mà là cho thuê lấy tiền.

- Ha ha, đúng đúng đúng.. Liễu thị trưởng, chuyện này, chúng ta phải chẳng nên suy tính hoãn lại một chút, không nên đi nhanh quá...

Liễu Tuấn cau mày lại, nói thẳng:
- Diêu chủ nhiệm, phải chẳng tỉnh có phê duyệt chính thức nghiêm cấm thao tác của chúng tôi.

Diêu Tuyên hít một hơi, trầm ngâm nói:
- Liễu thị trưởng không biết có để ý không, trên báo chí, trên mạng hiện đều có ý kiến bất đồng với chuyện này.

Diêu Tuyên nói là sự thực.

Những tiếng chất vấn Tiềm Châu "bán gia sản" ngày càng dữ dội, loại bài viết như "Tiềm Châu rốt cuộc ra sao rồi" liên tục xuất hiện, khiến nhiều người bình luận, một số người thậm chí có ngôn tử kịch liệt nói thẳng đây là một hình thức tham ô trắng trợn mới, ngang nhiên lợi dụng bán tài sản quốc gia làm đầy túi riêng.

Tình huống này công ty Trào Lưu vẫn theo dõi sát sao, ngày nào Trương Thiên đều cũng báo cáo tình huống biến đổi, Liễu Tuấn chỉ ra lệnh cho hắn theo dõi, mà không xóa bỏ.

Nhưng trên mạng có hùng hổ đến đâu, vẫn không bằng phong ba do Nam Thiên Thời Sự tạo nên, là tạp chí có sức ảnh hưởng nhất định, thái độ của nó ảnh hưởng rất rộng, không bao lâu sau có một số báo chí truyền thông hùa theo, luận điệu y hệt Nam Thiên Thời Sự, nhưng câu từ chú ý hơn, không kịch liệt như trên mạng.

Trong đó có khá nhiều tờ báo có sức ảnh hưởng lớn trong nước.

Giống vụ án Bạch Hồ, "bán gia sản" đã thành tin tức nóng hổi của Tiềm Châu, khiến các nơi trong cả nước chú ý, có thể dự kiến, nhất định sẽ kinh động tới nhân vật có trọng lượng ở TW.

Liễu Tuấn lại hỏi:
- Diêu chủ nhiệm, báo chí và trên mạng nói ra sao chỉ là cái nhìn của dân gian. Diêu chủ nhiệm hẳn phải biết, trên mạng có rất nhiều ý kiến ủng hộ. Tôi chỉ muốn biết, có phải tỉnh đã phê chuẩn chính thức, cẩm chỉ hành động này?

Giọng nói của Liễu thị trưởng đã hết sức nghiêm túc rồi.

Diêu Tuyên tim giật đánh thót một cái, hắn gọi cú điện thoại này cho Liễu Tuấn đúng là được ám thị của lánh đạo trên tỉnh. Nhưng hiển nhiên Liễu nha nội khó chịu rồi, Diêu Tuyên không muốn rơi vào trong sự xung đột này. Căn cứ vào phán đoán của hắn, chuyện này cuối cùng sẽ vượt qua tỉnh A, có khả năng dẫn tới một cuộc tranh luận, thậm chí là đấu tranh của cao tầng cũng chưa biết chừng. Với thân phận của Diêu Tuyên, xen vào trong là không khôn ngoan.

Bất kể phe nào hắn cũng không thể đắc tội được.

- Ha ha, Liễu thị trưởng, tôi chỉ quan tâm một chút tới tiến trình của chuyện này thôi. Tỉnh tạm thời chưa có phê chuẩn chính xác.
Diêu Tuyên đành phải nói thật.

Cũng chỉ có Liễu Tuấn mới nói chuyện với hắn như thế, đổi lại một thị trưởng khác của tỉnh A, nếu Diêu chủ nhiệm mà bày tỏ sự "quan tâm" như thế thì ai chẳng không hiểu mà mau mau dọn dẹp?

Cái tính ương nghạnh của Liễu nha nội đã phát tác rồi.

- Cám ơn Diêu chủ nhiệm quan tâm.
Liễu Tuấn nói rất lạnh nhạt.

Diêu Tuyên khách khí cúp điện thoại, ngồi phịch xuống ghế, mặt đầy phẫn nộ cùng bất lực.

Liễu Tuấn cúp điện thoại xong, lập tức bảo Vu Hoài Tín thông báo cho người phụ trách của cục đầu tư, ủy ban phát triển và quốc tư ủy thành phố, Cừu Dụng Chi tới văn phòng cả mình họp.

Rất nhanh, mấy người phụ trách các cụ ủy ban tụ tập đông đủ trong văn phòng thị trưởng, vẻ mặt căng thẳng nhìn Liễu Tuấn.

Thần sắc của Liễu thị trưởng càng nghiêm túc hơn bọn họ.

Trong mắt mọi người, đây là chuyện không bình thường, mặc dù Liễu Tuấn đầy quan uy, nhưng binh thường không thể hiện sự uy nghiêm này ra trên mặt, mà luôn mang nụ cười thân thiện.

Liễu Tuấn triệu tập mọi người khẩn cấp như thế khẳng định là vì chuyện "bán gia sản", mọi người đã biết thái độ của Diêu Tuyên rồi.

Liễu Tuấn vẻ mặt tuy nghiêm túc, nhưng giọng điệu ôn hòa, không nghiêm khắc lắm chỉ hỏi tiến độ đám phán của Cty Thông Liên, mọi người đều nhìn Cừu Dụng Chi. Từ khi Cừu Dụng Chi đảm nhận lần "giám quân" đầu tiên. Mỗi lần đảm phán Cừu Dụng Chi tham dự toàn bộ quá trình, thực tế mang tác dụng chủ đạo.

Cừu Dụng Chi liền đơn giản báo cáo với Liễu Tuấn:

- Về cơ bản đã đạt thành nhất trí, hai ngày nữa có thể ký hợp đồng sơ thảo, nếu như tất cả thuận lời, trong vòng một tuần có thể ký hợp đồng chính thức. Cty Thông Liên chấp nhận giá 260 triệu của chúng ta! Định giá của chuyên gia tỉnh là 230 triệu.

Lần nào bán tài sản quốc hữu cũng phải trên giá chuyên gia định ra.

Về điểm ngày, Cừu Dụng Chi giữ rất nghiêm.

Liễu Tuấn gật đầu nói:
- Rất tốt, hiện giờ báo chí và trên mạng có những nghi vấn về phương án của chúng ta, điều này là rất bình thường, bất kỳ chuyện cải cách nào đều có nhiều

Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, là điện thoại bảo mật. Liễu Tuấn đứng dậy nghe điện thoại.

- Xin chào Liễu thị trưởng, tôi là Tiểu Vương... Thai tỉnh trưởng mời Liễu thị trưởng 8 giờ sáng mai tới văn phòng tỉnh trưởng nói chuyện.

- Được, tôi biết rồi.

Liễu Tuấn đặt điện thoại xuống, sắc mặt không có chút thay đổi nào, tiếp tục nói:
- Mọi người dựa theo phương án của chính phủ, tiếp tục đám phán! Mau chóng ký hợp đồng chính thức


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui