Trùng Sinh Chi Nha Nội

Mấy người vừa đi vừa nói chuyện, hôm nay tiết trời râm mát, nếu không thì đúng là không chịu nổi, mấy người nông dân đang canh tác tò mò nhìn có mấy "nhân vật kỳ lạ" này suy đoán thân phận của bọn họ.

Thấy sắp gần trưa, Tô Duyên Quang đề nghị:
- Thị trưởng, sắp trưa rồi, hay là ăn cơm rồi nghỉ ngơi đã rồi mới thị sát tiếp.

Liễu Tuần nhìn sang bên cạnh, Cao Trường Hoành cười:
- Tôi là khách xin theo ý chủ.

- Vậy Tô bí thư, tôi thấy chúng ta tới nhà nông gần đây ăn cơm, thưởng thức chút hương vị nhà nông. Cao ti trưởng thấy sao?

Cao Tường Hoành cười:
- Phải, tới nơi này thì đúng là nên thưởng thức một chút hương vị nhà nông.

- Tô bí thư, nơi này cách nhà của Từ chi thư khá gần, vợ cậu ta làm thức ăn rất sạch sẽ ngon lành.

Phượng Trí Dũng nói, cả quá trình khảo sát Phượng Trí Dũng giữ gìn quy tắc của người đứng thứ hai, rất ít lên tiếng, mà đều do Tô Duyên Quang trả lời câu hỏi của Liễu Tuấn và Cao Trường Hoành, hiện giờ cũng chỉ nhắc nhờ Tô Duyên Quang, ngôn từ rất khéo léo.

Cao Trường Hoành tựa như vô tình liếc Phượng Trí Dũng một cái, hắn xuất thân thế gia, rất chú trọng những quy củ này, nên thấy thế thì khá hài lòng về Phượng Trí Dũng.

Tô Duyên Quang cười:
- Vậy tới nhà họ Từ, Phượng thị trưởng là thổ địa Giang Thành, hiểu tình huống địa phương hơn tôi.

Đường thăng tiến của Phượng Trí Dũng tương tự đại đa số cán bộ bản địa, đều tiến chắc từng bước, rất có uy vọng trong cán bộ bản địa Giang Thành. Hiếm có là Phượng Trí Dũng rất hiểu đạo tiến lui, không vì Tô Duyên Quang là người cùng phe mới Hàn Húc, thuộc phái Tiềm Châu mà ngang ngược, quy củ bên ngoài giữ rất nghiêm.


Về điểm này, tốt hơn Liễu nha nội ba phần.

Phượng Trí Dũng cười:
- Tô bí thư biểu dương thế tôi không dám nhận, ở nơi khác không dám nói, riêng xã Bình Xuyên này từ khi làm khu ruộng mẫu, Tô bí thư một tháng ít nhất tới một lần, nói ra còn thông thuộc hơn tôi.

Liễu Tuấn nói:
- Thế là rất tốt, cán bộ lãnh đạo nên thâm nhập cơ sở, hiểu rõ tư liệu trực tiếp mới có thể đưa ra quyết sách chính xác.

Tô Duyên Quang liên tục cám ơn, mắt nhìn Phượng Trí Dũng rất thiện ý.

Cao Trường Hoành cười thầm, Phượng Trí Dũng chủ động nói tốt cho Tô Duyên Quang trước mặt cấp trên, Liễu Tuấn tiếp lấy thuận tiện biểu dương Tô Duyên Quang, làm cả Tô - Phượng đều vui vẻ, chỉ có hai câu nói mà ba người ai cũng có thu hoạch, nhân vật dưới cơ sở cũng không đơn giản chút nào.

Đoàn người rời khỏi khu ruộng, lên xe theo sự dẫn đường của Tô Duyên Quang đi tới thôn hắn chỉ, chừng hai ba dặm là tới thôn Xuyên Khẩu, xe dừng trước cửa Từ chi thư.

Tình hình kinh tế của thôn Xuyên Khẩu tựa hồ không tệ lắm, trong thôn nhìn thấy rất nhiều ngôi nhà ngói mới, nhà Từ chi thư xây theo kiểu biệt thự nhỏ của thôn quê, cao hai tầng, bên ngoài có một cái vườn nhỏ, rất có phong cách.

Đương nhiên biệt thự kiểu thế này chỉ có duy nhất một cái mà thôi.

Cao Trường Hoành mỉm cười:
- Xem ra điều kiện kinh tế của thôn Xuyên Khẩu rất khá, bí thư chi bộ ở trong biệt thự nhỏ xinh đẹp thế này.


Tô Duyên Quang thoáng hiện vẻ cảnh giác, nói:
- Kinh tế xã Bình Xuyên chỉ coi là tầm trung trong các xã của Giang Thành, Từ chi thư trước kia làm quản đốc xưởng, trong nhà có chút tích góp.

Cao Trường Hoành gật đầu:
- Nghe nói huyện Bạch Hồ đang thi điểm chọn người lãnh đạo trẻ tuổi giỏi giang cho nông thôn, chắc Từ chi thư cũng là thế rồi.

Tô Duyên Quang cười, nhưng không đáp vấn đề này.

Chuyện thí điểm bồi huấn bí thư chị bộ thôn do Liễu Tuấn đề xuất ra trên thường ủy, nhưng do Hàn Húc tiếp quản, Tô Duyên Quang chỉ là thưởng ủy danh nghĩa, không tiện tham gia công tác huyện Bạch Hồ. Hơn nữa thân là phó tổ trưởng tuần thị TW, Cao Trường Hoành có quyền báo cáo những điều trông thấy ở Tiềm Châu vào, không biết hắn sẽ đánh giá công tác thí điểm đó ra sao, Tô Duyên Quang không tùy tiện lên tiếng.

Liễu Tuấn nói:
- Thí điểm ở huyện Bạch Hồ đúng là có tình huống giống Từ Hữu Nghị, có điều có bản lĩnh tự kiếm tiền là một chuyện, có thể đưa toàn thôn cùng đi lên không lại là chuyện khác. Tô bí thư, nếu Từ Hữu Nghị là người có tài, các đồng chi nên đốc thúc đồng chí ấy ra thêm sức lực vì kiến thiết kinh tế toàn thôn.

Tô Duyên Quang luôn mồm vâng dạ.

Liễu Tuấn gật đầu, trong cả quá trình khảo sát hôm nay, chẳng những Phượng Trí Dung ít nói, mà Tô Duyên Quang cũng chỉ hỏi gì đáp nấy. Ví như tình hình này, nếu là một bí thư huyện ủy khác sẽ thừa cơ báo cáo tư tưởng công tác của mình, Tô Duyên Quang lại rất cẩn thận, không nói thêm một lời.

Cao Trường Hoành tuy không hiểu chính cục hiện nay của Tiềm Châu cho lắm, nhưng bằng con mắt người ngoài, cũng có thẻ nhìn ra giữa Liễu Tuấn và Tô Duyên Quang có chút ngăn cách. Tô Duyên Quang cung kính thì cung kính, nhưng rõ ràng luôn giữ khoảng cách nhất định với Liễu Tuấn.

Ngược lại Phượng Trí Dũng cho dù nói ít, nhưng ánh mắt nhìn Liễu Tuấn rất tự nhiên, thân cận hơn nhiều.

Cao Trường Hoành tới đây được Hạ lão suy nghĩ cẩn thận, do mâu thuẫn giữa Nghiêm Liễu hệ và Cao hệ, vốn không định để hai vị nha nội chám trán với nhau, nhưng Cao Trường Hoành lại chủ động xin tới. Trước khi hắn đi, Hạ lão nói chuyện riêng với hắn, bảo hẳn chú ý lời ăn tiếng nói, trừ công tác thuộc bổn phận, các vấn đề khác không được tùy tiện tỏ thái độ.


Hạ lão lo Liễu nha nội và Cao nha nội tuổi trẻ khí thịnh, chẳng may để xảy ra chuyện không vui, có khả năng năng tăng thêm xung đột giữa hai hệ phái, khó tránh khỏi liên lụy tới mình.

Cao Trường Hoành tất nhiên gật đầu nghe theo, tới Tiềm Châu giữ nghiêm lời dạy bảo của Hạ lão, nghiêm túc đóng vai trò người đứng xem.

Mấy chiếc xe hơi chạy tới cửa, làm người trong nhà kinh động, thò đầu ra trước tiên là một phụ nữ trẻ chừng ba mươi, trông đứng đắn, nhìn thấy Liễu Tuấn và Cao Trường Hoành đi đầu, thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.

Tô Duyên Quang cao giọng nói:
- Tiểu Tôn, Từ Hữu Nghị có nhà không?

Hẳn Tiểu Tôn là vợ Từ Hữu Nghị rồi, Tô Duyên Quang gọi được ra họ của cô ta, có thể thấy có hiểu biết về tình hình trong nhà họ Từ.

- A, Tô bí thư.
Tiểu Tôn giật mình vội ra đón, rất tự nhiên nói:
- Tô bí thư sao lại tới đây?

Tô Duyên Quang cười:
- Tôi đi cùng lãnh đạo tới thị sát... Liễu thị trưởng, Cao ti trưởng, đồng chí này là Tiểu Tôn vợ Từ Hữu Nghị.. Tiểu Tôn, giới thiệu cho cô, vị này là Liễu thị trưởng của Tiềm Châu chúng ta! Vị này là Cao ti trưởng cán bộ lớn của TW.

Tiểu Tôn tức thì ngây người, tròn xoe mắt nhìn Liễu Tuấn.

Mẹ tôi ơi, đây là thị trưởng Tiềm Châu.

Tiểu Tôn cả đời chưa được gặp quan lớn như thế, còn về cán bộ lớn TW nằm mơ cũng không ngờ xuất hiện trước mặt mình.

Liễu Tuấn đưa tay ra:

- Tiểu Tôn, chào cô.

Tiểu Tôn vội đưa tay ra, khi sắp chạm vào tay Liễu Tuấn tựa hồ ý thức được điều gì vội rụt nhanh lại, lau trên tạp dề mấy cái rồi mới dám bắt tay Liễu Tuấn, khẩn trương tới không nói được một lời, khi bắt tay Cao Trường Hoành cũng thế.

Tô Duyên Quang lại hỏi:
- Tiểu Tôn, Tiểu Từ nhà cô không có nhà à?

- A, có có, vừa mời ra ngoài một chút... Liễu thị trưởng, Cao.. Ti trưởng, Tô bí thư, Phượng huyện trưởng, các vị lãnh đạo mau vào nhà ngồi, bên ngoài nóng lắm... Tiểu Nha, Tiểu Nha, đi tìm ba con, bảo có lãnh đạo tới, lập tức về nhà... Mau mau...

Ngẩn ra một hồi Tiểu Tôn mới bình tĩnh lại, rối rít mời mọi người vào nhà, lại gọi cô con gái mấy tuổi đi tìm chồng, xem ra là người tháo vát.

Dù trời nhiều mây, mặt trời không rọi thẳng xuống, nhưng nhiệt độ bên ngoài vẫn không thấp, đi vào căn nhà hai tầng, luồng khi mát ập tới, mấy người đều thở phào, rất là khoan khoái.

Biệt thự nhà họ Từ chẳng những bề ngoài mang phong cách Tây, mà bố cục phòng khách cũng y như nhà ở thành phố, rất dễ chịu, Tiểu Tôn mời khác ngồi rồi bận rộn pha trà rót nước bày biện hoa quả.

- Xin lỗi các vị lãnh đạo, không biết mọi người tới, Hữu Nghị sắp về nhà ngay tôi.

Liễu Tuấn xua tay, mỉm cười nói:
- Không sao, chúng tôi cũng tiện nghỉ ngơi một chút.

- Vâng vâng, mời thị trưởng dùng trà.

Người này trẻ qua, có khi còn ít hơn chồng mình mấy tuổi.

Tiểu Tôn vừa nói vừa len lén nhìn Liễu Tuấn, trong lòng ngạc nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận