Trùng Sinh Chi Nha Nội

- Tiểu Thao, nói đường lối phát triển của cậu đi.

Lăng Nhã hé miệng cười, vị này làm lãnh đạo quen rồi, tính khí cứ thế, nói chuyện với ta cứ kiểu ra lệnh, có điều Lăng chủ nhiệm đứng sau lưng Liễu thị trưởng cười, không để cho y nhìn thấy.

Lăng Thao cũng bực bội, sao người này trẻ như thế mà nói chuyện cứ như ông cụ già ở nhà của hắn vậy, nhưng Lăng Thao nhìn ra Liễu Tuấn không phải hạng ăn bám như hắn tưởng, khí độ kia không giống như giả vờ ra.

- Ừm, công ty mới thành lập, hiện giờ còn chưa có đường lối phát triển hoàn chỉnh, em chỉ muốnphát huy những điều mình học được.

Lăng Thao nghĩ một lúc rồi cẩn thận đáp.

Hắn không hiểu Liễu Tuấn, có điều đi cùng chị hắn tới, đoán chừng là làm công tác tư tưởng, Lăng Quân Khánh và Lô Dĩnh kiên quyết muốn Lăng Quân Khánh và Lô Dĩnh kiên quyết yêu cầu Lăng Thao vào cơ quan công tác, phát dương quang đại cho nhà họ Lăng, ý kiến của Lăng Nhã ra sao chưa biết, nhưng Lăng Nhã tuổi còn trẻ làm tới cấp phó sở, Lăng Thao nghĩ hẳn chị cũng muốn mình tòng chính.

Cho nên Lăng Thao bày ra vẻ đàm phán.

Liễu Tuấn gật gù đang chuẩn bị nói thì có một tiếng bước chân dồn dập vang lên ngoài hành lang, tựa hồ có một đám đông đang đi tới.

Tiếng bước chân nhanh chóng tới cửa.

- Công ty phần mềm Thiên Dược, ừm đúng là đây rồi.

Ở cửa vang lên tiếng thô hào của nam nhân.

Ba người trong phòng giật mình: Sao có người tới tìm "ông chủ Lăng" rồi.

Lăng Thao vừa mới từ nước ngoài tở về, cái công ty Thiên Dực này cũng mở được mấy ngày, sao lại có nhiều người tới tìm như thế.

- Các người là công ty Thiên Dực hả? Ai là người phụ trách.

Ba người còn đang suy nghĩ thì đám người bên ngoài đã chen vào trong, không ngờ ăn mặc đồng phục hình như là người của cục công thương, nhìn ký còn có cục thuế vụ, thậm chí còn có cục vệ sinh, cục cảnh sát. Thế trận như thế ngay cả Liễu thị trưởng từng trải sóng gió cũng kinh hãi.

Chẳng lẽ Lăng Nhã chọc phải tổ ong nào hay sao?

Đây là một tổ chấp pháp liên hợp mà.

Lăng Thao càng kinh ngạc, hoảng hốt đứng dậy nói:
- Tôi chính là người phụ trách, tên Lăng Thao.

- Anh Lăng, chúng tôi là tổ kiểm tra chấp pháp liên hợp, mời anh trình đăng ký thuế vụ, vệ sinh, giấy cho phép kinh doanh ra đây cho chúng tôi kiểm tra.

Một người đàn ông cao trên mét táp như anh cái "tháp sắt" mặc đồ cục công thương lên tiếng, Liễu thị trưởng cũng là người khôi ngô cao lớn rồi, vậy mà so với hắn vẫn khá mỏng manh, nhất là giọng nói như sấm rền, một đại hán "oai hùng" như thế mà lại công tác ở cục công thương thì thật đáng tiếng.

Lăng Thao thấy người này "uy thế" như vậy trong lòng cũng đánh trống bình bịch, vội nói:
- Đợi chút để tôi tìm.

Sau đó luống cuống lục lọi ngăn kéo.

Đây là lần đầu tiên Lăng Thao thành lập công ty nên không có kinh nghiệm, nếu là người đã từng trải nhất định sẽ không phải đi tìm, những thứ giấy phép đó phải đặt riêng ở chỗ dễ thấy, sao có thể giống như ông chủ Lăng chuyện tới nơi rồi còn đi tìm.

Liễu Tuấn và Lăng Nhã cùng sinh nghi ngờ với cái đột kiểm tra liên hợp này, Lăng Nhã mặc dù chưa đi kinh doanh bao giờ, nhưng làm trong cơ quan chính phủ lâu năm, khá rõ quy trình kiểm tra. Phải nói tổ chức một đội kiểm tra chấp pháp liên hợp thì chính phủ địa phương mỗi năm cũng làm mấy lần, nhưng chỉ làm bộ làm dạng cho có mà thôi, nhưng lúc nãy đại hạn cao lớn kia còn nói một câu "công ty phần mềm Thiên Dực đây rồi", thì tính chất nhằm vào Lăng Thao đã quá rõ.

Nhất thời Lăng Nhã thấy khó hiểu.

Vì sao bọn họ lại nhắm vào Lăng Thao? Một công ty nhỏ chỉ có một văn phòng như thế, còn vừa mới thành lập như thế này đừng nói lợi lộc, mà nuốt toàn bộ xương thịt không đủ nhét kẻ răng.

Ban ngành chấp pháp trong kinh thành rảnh rỗi đến độ không còn việc gì làm nữa à?

Lăng Nhã bất giác nhìn sang Liễu Tuấn, thấy y ngồi ngay ngắn sắc mặt bình hòa, Lăng Nhã liền yên tâm, có anh ấy ở đây việc gì phải lo lắng.

Thanh danh Liễu nha nội sớm đã vang vọng trong giới nha nội của kinh sư rồi, người này thủ đoạn tàn nhẫn cay độc, đến hạng hoàn khố đại danh đỉnh đỉnh như Cao nhị thiếu gia cũng phải cam bái hạ phong, nghe nói sau sự kiện Trương Dương, mấy vị đại ca trong đám nha nội đều dặn đàn em không có việc gì ngàn vạn lần đừng chọc vào Liễu Tuấn.

Không khéo mất mạng như chơi.

Quy tắc cuộc chơi của Liếu Tuấn, việc gì cũng chuẩn bị trước.

Kỳ thực chẳng nhưng Lăng Nhã đánh giá mấy người chấp pháp, mà bọn họ cũng đang dò xét hai người, nhìn hai người này là biết không phải tầm thường.

Ngồi trong một cái công tay lộn xộn như vậy cũng phát ra được uy thế đường đường.

Lăng Thao thì hiển nhiên không nghĩ sâu xa như vậy, hắn du học lâu năm chưa hiểu lắm về cách chấp pháp trong nước, vẫn mang tư duy của nước Mỹ.

Đó là cực kỳ tôn trọng nhân viên chấp pháp.

Ông chủ Lăng bới tìm một hồi cuối cùng cũng tìm được giấy tờ đưa cho hán tử cao lớn kia xem, người đó tùy ý lật qua nói:
- Giấy đăng ký đóng thuế đâu? Còn chứng nhận vệ sinh đâu, cả giấy hành nghề đặc biệt nữa, lấy hết ra đây!

Bất tri bất giác giọng hắn nhỏ đi một chút, tuy vẫn như sấm nhưng là sấm trời xa không còn ầm ầm nữa.

Lăng Thao gãi đầu.

Giống như Lăng Nhã thích bĩu môi, Lăng Thao thích gãi đầu, hai chị em đều có chiêu bài riêng.

- Cái này, công ty tôi còn mới thành lập, giấy tờ còn chưa kịp làm đủ.

- Vậy là không được! Giấy tờ không hoàn chỉnh không thể kinh doanh, đây là quy định pháp luật. Ông chủ Lăng, công ty này phải lập tức đóng cửa, đợi tới khi hoàn chỉnh giấy tờ mới được phép mở cửa.
Hàn tử to lớn kia nghiêm mặt lại nói.

Lăng Thao cười méo xẹo:
- Tôi vừa làm giấy tờ vừa kinh doanh được không?

- Không được, không được.
Hán tử to lớn lắc đầu quầy quậy, nói không có chút đường thương lượng nào:
- Trước khi có giấy tờ hoàn chỉnh phải đóng cửa! Nếu không chúng tôi sẽ thực thi biện pháp cưỡng chế.

Lăng Thao rất đáng yêu, không nói nhiều gật đầu luôn:
- Vâng, tôi đóng cửa trước.

Nói rồi không đợi cho người khác kịp nói gì, đã đi ra ngoài hạ tấm biển tên công ty xuống.

Lăng Thao sảng khoái đồng ý như thế tựa hồ nằm ngoài dự liệu của đoàn kiểm tra, tức khí đưa mặt nhìn nhau, cảm thấy nếu cứ thấy này mà đi thì quá qua loa.

- Ông chủ Lăng, đợi thủ tục đầy đủ rồi ông có thể tự mở cửa kinh doanh, còn hành vi này phải phạt tiền. Ừm đây là lần đầu tiên mở công ty, nên chỉ phạt 200 đồng thôi.

Một lát sau hán tử to lớn nói.

- Vì sao lại phạt tiền? Tôi còn chưa nhận đơn hàng nào mà!
Lăng Thao nói có chút oan ức.

- Ông có nhận được đơn hàng hay sao không quan hệ gì, đây là vấn đề trình tự. Còn chưa có phê chuẩn đã kinh doanh cái gì.
Hán tử cao lớn bày ra điệu bộ làm việc công.

Liễu Tuấn đứng dậy cười nói:
- Được rồi, dừng ở đây đi.

Hán tử đó trừng mắt lên rất không vui, nhưng thấy khí thế của Liễu Tuấn công dám lỗ mãng, trầm giọng hỏi:
- Xin hỏi anh là ai?

Liễu Tuấn lắc đầu, lấy điện thoại ra bấm số nói cười mấy câu rồi cúp điện thoại, không trả lời hắn, quay về cái ghế bên cạnh máy vi tính ngồi uống nước.

Thấy y "làm bộ" như vậy đoàn kiểm tra cũng nghi ngờ không thôi, nếu như người này cố làm ra vẻ thực thì đâu ăn thua, thủ đô chẳng phải là nơi có thể tùy tiện múa mép xuông.

Phải có thực lực thật sự.

Chính đang chần chừ thì điện thoại di động của hán tử to lớn kia vang lên, nhìn thấy số máy liền đổi sắc mặt, bấm nút nghe cung kính nói:
- Chào cục trưởng, chúng tôi đang chấp pháp ở Cty Thiên Dực, cục trưởng cũng biết rồi đấy, vâng vâng tôi hiểu rồi.

Cúp điện thoại xong, hán tử cao lớn kia tươi cười nói với Liễu Tuấn:
- Xin lỗi, chúng tôi có chút hiểu nhầm.

Hiện giờ hắn chưa rõ người trẻ tuổi trư mặt là ai mà một cú điện thoại kinh động tới cục trưởng của hắn, mà nghe ngữ khí thì tựa hồ cục trưởng của hắn còn sợ hãi không ít.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Không sao, các vị chấp pháp là điều phải làm, có điều Lăng Thao lần đầu mở công ty, phương diện thủ tục không rõ lắm có thể thông cảm mà.

- Đúng đúng, thông cảm, vậy mọi người nói chuyện, chúng tôi không làm phiền nữa.

Hán tử thô hào kia hoảng sợ nói "tạm biệt", nhưng chân như đóng đinh dưới đất, Liễu Tuấn chưa tỏ thái độ không dám di chuyển chút nào.

Liễu Tuấn cười khoát tay.

Đoàn kiểm tra thở phào cúi đầu lần nữa rồi đi như bay, thoáng cái không thấy tung tích đâu nữa.

Nhìn cảnh này Lăng Thao cứ trố mắt ra, Lăng Nhã thì hướng đôi mắt đẹp nhìn Liễu Tuấn có vẻ không hiểu.

Liễu Tuấn lắc đầu.

Xem ra có người tâm tư giống như y, trực tiếp ra tay từ gốc, không cho Lăng Thao mở công ty, ngoan ngoãn về nhà, trước mặt Lăng Thao , Liễu Tuấn sẽ không vạch trần chuyện này. Làm hỏng chuyện là có lỗi với vợ chồng Lăng Quân Khánh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui