Trùng Sinh Chi Nha Nội

Phượng Trí Dũng nhanh chóng phát hiện ra mệnh lệnh của hắn không được chấp hành, Mạc Tiểu Bình cho dù sợ toát mồ hôi trên cuộc họp, nhưng sau cuộc họp vẫn không hề có chút động tĩnh gì.

Phượng Trí Dũng có được tin tức thủ tục công ty Ngũ Thành vẫn đang được làm.

- Thật quá vô lý.

Phượng Trí Dũng tức tới mức đi vòng vòng trong văn phòng, kích động muốn đập đồ, từ khi nhậm chức thị trưởng Giang Thành cho tới nay chưa bao giờ có cảm giác phẫn nộ này.

Phẫn nộ là biểu thị cho bất lực.

Phượng Trí Dũng đột nhiên nhận ra năng lực kiếm soát các ban nghành chức năng dưới quyền của mình đã xuất hiện vấn đề, nếu là trước kia Mạc Tiểu Bình tuyệt đối không dám công khai kháng lệnh, cho dù là giở trò lá mặt lá trái cũng không dám quá đáng như vậy.

Không thể để bọn chúng tiếp tục chống đối như thế.

Cần phải lập tức thay đổi trạng thái này.

Phượng Trí Dũng đi không biết bao vòng cuối cùng dừng lại, hạ quyết tâm nhấc điện thoại lên.

- Chào Tô bi thư! Hiện giờ bí thư có thời gian không? Tôi có việc muốn báo cáo.

Cho dù trong lúc phẫn nộ, Phượng Trí Dũng vẫn rất chú trọng lễ tiết, bất kể như thế nào, Tô Duyên Quang là người đứng đầu.

Tô Duyên Quang cười:
- Được, mời thị trưởng qua đây.

Đặt điện thoại xuống, Tô Duyên Quang lập tức mày cau lại, hiển nhiên rằng hắn đoán được Phượng Trí Dũng tìm mình vào lúc này là vì sao.

Không lâu sau Phượng Trí Dũng tới văn phòng của Tô Duyên Quang, hắn rất khách khí đứng ở cửa văn phòng đón Phượng Trí Dũng. Từ khi hắn tới Giang Thành, lần nào Phượng Trí Dũng tới cầu tiền, hắn cũng cấp cho Phượng Trí Dũng lễ tiết này, đó là một loại sách lược biểu thị sự tôn trọng với cán bộ bản địa.

Hai bên phân chia chủ khách ngồi xuống.


- Tô bí thư, có chuyện này không biết bí thư đã biết chưa, hiện giờ hành động chỉnh đốn của chúng ta nhằm vào các khu mỏ không có giấy phép gặp phải trở ngại rất lớn.
Phượng Trí Dũng chậm rãi nói.

Khi rời khỏi văn phòng Phượng Trí Dũng chứa đầy một bụng tức, nhưng tới đây thì toàn bộ sự tức giận đã trấn áp, khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có.

Nổi giận với Tô Duyên Quang hiển nhiên không phải là cách hay.

Tô Duyên Quang ngạc nhiên hỏi:
- Ồ, gặp phải trở ngại gì thế?

Lúc này Tô Duyên Quang hỏi như thế làm trong lòng Phượng Trí Dũng không nắm chắc nữa, hắn không tin Tô Duyên Quang không biết chuyện của Cty Ngũ Thành.
Có điều Tô Duyên Quang đã giả vở không biết, Phượng Trí Dũng đành nói tiếp:
- Công ty Ngũ Thành là một trong số đối tượng chúng ta phải chỉnh đốn trong lần này, nhưng hiện giờ có một hiện tượng kỳ quái chính là cục khoáng sản lại làm thủ tục bổ xung cho Cty Ngũ Thành, thực là làm càn! Không biết Mạc Tiểu Bình xảy ra vấn đề gì?

Tô Duyên Quang cau mày:
- Thủ tục bổ xung à?

- Đúng, làm thế chẳng phải hoàn toàn chống đối với quyết sách của thành phố sao? Hàn bí thư và Liễu thị trưởng chỉ thị rõ ràng phải chỉnh đốn lại trật tự khu mỏ, giờ lại làm thủ tục bổ xung cho Cty Ngũ Thành, không coi chỉ thị của lãnh đạo thành phố vào đâu. Vì thế tôi kiến nghị, cách chức Mạc Tiểu Bình.

Phượng Trí Dũng dự liệu được thái độ không bình thường của Tô Duyên Quang, liền thẳng thắn đề nghị đổi người.

Tô Duyên Quang càng nhíu chặt mày.

Hắn cũng biết Phượng Trí Dũng tìm hắn vì chuyện này, nhưng không ngờ rằng Phượng Trí Dũng đề xuất biện pháp kịch liệt như thế.

Phượng Trí Dũng nhìn thẳng vào Tô Duyên Quang chờ đợi câu trả lời của hắn.

Tô Duyên Quang trầm ngâm một chút rồi mới nói:
- Phượng thị trưởng, hiện giờ việc chỉnh đốn khu mỏ đã đi vào giai đoạn quan trọng, Mạc Tiểu Bình mạc dù có chút sai lầm nhưng dù sao quen thuộc với công tác khoáng sản, lâm trận đổi tướng là đại kỵ của binh gia! Để tôi gọi đồng chí ấy tới hỏi kỹ tình hình rồi mới quyết định được không?


Phượng Trí Dũng lãnh đạm nói:
- Như vậy cũng được. Có điều Tô bí thư công tác chỉnh đốn mỏ tiến hành hơn một tháng rồi mà không có tiến triển, tôi nghĩ Hàn bí thư và Liễu thị trưởng đều không cao hứng đâu. Chúng ta phải tranh thủ thời gian.

Tô Duyên Quan mỉm cười nói:
- Đương nhiên.

Tô Duyên Quang không đồng ý điều chỉnh Mạc Tiểu Bình là trong dự liệu của Phượng Trí Dũng, với tác phong làm việc trước đây, hắn nhất quyết sẽ không chịu bỏ qua như thế.

Tô Duyên Quang không đồng ý không sao, Phượng Trí Dũng tôi trực tiếp đổi người là được, cho dù cuộc họp bí thư hay cuộc họp thường ủy, thông qua quyết định này không phải là chuyện quá khó.

Phượng Trí Dũng vừa trở về văn phòng liền lập tức gọi điện thoại cho trưởng phòng tổ chức để quán triệt chỉ thị của mình, nhưng khi hắn cầm lấy điện thoại lại do dự. Cục diện hiện nay không như bình thường thường nữa, Tô Duyên Quang tranh thủ thời gian hoạt động, khiến thái độ mấy thường ủy sinh ra biến đổi, mình cưỡng ép muốn thông qua nghị quyết này có nắm chắc được nữa hay không rất khó nói.

Vạn nhất không được thông qua thì sao?

Chuyện này bằng với việc mình ép những kẻdao động đó phải tỏ thái độ.

Hiện giờ đã phải là thời cơ tốt nhất chưa?

Hiển nhiên là chưa phải.

Một khi đưa lên thường ủy hai bên dàn trận đấu nhau, nếu như thất bại với tình huống hiện này thì hắn không còn cơ hội vãn hồi lại uy tín nữa.

Uy tín bị sụp đổ muốn gây dựng lại là khó khăn muôn phần.

Đúng là tiến thoái lưỡng nan.

Chính lúc Phượng Trí Dũng đang do dự thì chuông điện thoại vang lên.


- Xin chào, tôi là là Phượng Trí Dũng.

Phượng Trí Dũng vừa nhận điện thoại, lập tức hồi phục lại giọng bình tĩnh, vì đó là điện thoại bảo mật.

- Chào Phượng thị trưởng, tôi là Vu Hoài Tín, đúng đúng là tôi. Liễu thị trưởng mời Phượng thị trưởng lập tức tới thành phố nói chuyện, đúng, ngay bây giờ, Liễu thị trưởng đang đợi ở văn phòng.

Đặt điện thoại xuống, Phượng Trí Dũng không kịp nghĩ nhiều, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất gọi thư ký, xuống lầu rồi phóng xe thẳng tới Tiềm Châu.

Từ Giang Thành tới Tiềm Châu tổng cộng có hơn 100 km, Vu Hoài Tín nói Liễu thị trưởng đang ngồi đợi ở trong văn phòng, chẳng phải là chuyện đùa. Phượng Trí Dũng sao dám chậm trễ?

May là đường quốc lộ đã được cải tạo nâng cấp xong, đường rộng, xe đi rất nhanh, hơn một tiếng sau Phượng Trí Dũng đã xuất hiện ở văn phòng chính phủ.

Ở trên xe Phượng Trí Dũng tất nhiên không ngừng suy nghĩ xem Liễu Tuấn triệu tập khẩn cấp mình rốt cuộc là có dụng ý gì? Đoán chừng có liên quan tới việc của Cty Liêu Thị, đó là động cơ kinh tế Liễu thị trưởng dồn sức dựng lên, trong thời gian ngắn đã cho thấy hiệu quả kinh người, biến rác thành vàng, tài chính mấy khu huyện xung quanh đều tăng trưởng mạnh, những xí nghiệp quốc hữu gặp khó khăn bắt đầu khôi phục sức sống.

Nghĩ tới đây Phượng Trí Dũng lại hổ thẹn.

Mình làm việc không ra gì, Liễu thị trưởng sai chỉnh đốn mở quạng lại để xảy ra cái vở kịch thủ tục bổ xung này.

Trước khi đi tới văn phòng của Liễu Tuấn, Phượng Trí Dũng hơi dùng lại ở ngã rẽ để bình tâm lại. Phượng Trí Dũng không muốn xuất hiện với dáng vẻ nhớn nhác trước mặt Liễu Tuấn, hắn không nông cạn cho rằng thở hồng hộc tới gặp lãnh đạo là biểu thị sự trung thành.

- Xin chào Vu xử.

Phượng Trí Dũng mỉm cười chào Vu Hoài Tín.

- Ồ Phượng thị trưởng tới nhanh thật.

Vu Hòai Tín đứng dậy đón, theo thói quen nhìn đồng hồ, mỉm cười nói.

- Ha ha, hiện giờ đường xá đã tốt hơn trước kia rất nhiều rồi mà.

- Mời theo tôi, Liễu thị trưởng đang đợi.

Tiến vào văn phòng Liễu Tuấn, Phượng Trí Dũng hít sâu một hơi, cung kính chào hỏi Liễu Tuấn.


- Đồng chí Trí Dũng tới rồi, mời ngồi.

Liễu Tuấn đứng dậy bắt tay Phượng Trí Dũng, mời hắn ngồi xuống đối diện, triệu kiến gấp như thế tất nhiên không phải để tán gẫu.

- Cám ơn thị trưởng.

Phượng Trí Dũng ngồi xuống, lưng ưỡn thẳng.

- Đồng chí Trí Dũng, hôm nay tôi mời đồng chí tới đây là muốn tìm hiểu công tác chỉnh đốn khu mỏ ở thị xã Giang Thành triển khai như thế nào.

Phượng Trí Dũng vừa mới ngồi xuống, Liễu Tuấn liền đi thẳng vào vấn đề.

- Tôi xin kiểm điểm với thị trưởng.
Phượng Trí Dũng giọng nói nặng nề, vẻ mặt hổ thẹn:
- Công tác chỉnh đốn ở thị xã chúng tôi tiến triển rất chậm, đó là do tôi đốc thúc bất lực.

Liễu Tuấn nhướng mày lên, trầm giọng nói:
- Đốc thúc bất lực? Đây không phải là chuyện một câu nói là giải quyết được, theo tôi biết ông David Liêu đã một tháng không dám lên núi rồi, cứ tiếp tục như vậy khoản đầu tư thứ hai của Cty Liêu Thị có khả năng sẽ không tới đúng hạn, sẽ ảnh hưởng tới kiến thiết kinh tế toàn thành phố, đây là chuyện lớn.

Sắc mặt Phượng Trí Dũng lập tức hồng lên, cắn răng nói:
- Tôi xin tiếp thu phê bình chính xác thị trưởng. Nhưng hiện giờ Giang Thành có hai y kiến trái chiều về việc chỉnh đốn.

- Ồ? Có hai ý kiến trái chiều thế nào? Đồng chí nói cho tôi nghe.
Liễu Tuấn tỏ ra có chút ngạc nhiên.

Phượng Trí Dũng đem hết tình huống gặp phải trên cuộc họp thường ủy và cuộc trao đổi với Tô Duyên Quang hoàn toàn nói ra.

Phượng Trí Dũng biết làm như thế, địa vị của mình trong lòng sẽ có thay đổi.

Một thị trưởng mà không nắm được trong tay cục trưởng ở dưới quyền, quá kém cỏi.

Nhưng sự thực ép cho Phượng Trí Dũng không còn đường né tránh.

Nghe Phượng Trí Dũng báo cáo, Liễu Tuấn nhíu chặt mày lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận