Trùng Sinh Chi Nha Nội

Mọi người là bạn bè, nên Nghiêm Phi đối đãi với Yêu Hải Anh khác hẳn với người khác, thường khi có khách tới bái phỏng, Nghiêm Phi chỉ lộ diện theo lễ tiết, rồi trốn vào trong phòng, muốn được Liễu phu nhân bồi tiếp là khó khăn cực lớn, Yêu Hải Anh có thể nói là ngoại lệ dy nhất, Yêu Hải Anh tới là cô bỏ công việc sang bên tới tiếp.

Nghiêm Phi biết tính cách thẳng thắn của Yêu Hải Anh cho nên thấy cô ta hầm hầm tức giận rất thú vị thì cười hỏi một câu.

Nghiêm Phi cũng biết Hàn Húc là bí thư thành ủy, nhưng Yêu Hải Anh gọi thẳng tên ra Nghiêm Phi chẳng thấy có gì không ổn.

Anh tên Hàn Húc, người ta gọi là Hàn Húc thì có gì sai?

Những quy tắc quan trường Nghiêm đại tiểu thư hoàn toàn không bận tâm.

Ở trước mặt Liễu Tuấn, Yêu Hải Anh còn chú ý kiềm chế, thi thoảng có than vãn một chút nhưng rất có chừng mực, nhưng Nghiêm Phi hỏi tới, Yêu Hải Anh liền tìm được "tri âm", lập tức nói:
- Còn chẳng phải là do chuyện hay ho mà bí thư đại nhân của chúng ta làm? Cứ như công tác toàn bộ Tiềm Châu do một mình hắn ta làm hết, phóng viên TW xuống một mình hắn bao hết, những thường ủy chúng tôi gạt sang một bên.

Khi nói chuyện với Nghiêm Phi, Yêu Hải Anh thường dùng ngữ khi đó, như bà nội chợ bình thường mà không phải là phó bí thư thành ủy. Kỳ thực đây là kinh nghiệm mà Yêu Hải Anh đúc rút ra sau nhiều lần tiếp xúc. Mới ban đầu giao tiếp với Nghiêm Phi, Yêu Hải Anh coi Nghiêm Phi như thiên kim đại tiểu thư thế gia và thiếu phu nhân quyền quý, xuất thân của Nghiêm Phi làm người lần đầu tiếp xúc với cô đều sinh ra tâm thái này.

Con gái hay con dâu ủy viên cục chính trị không phải là chỉ có một mình Nghiêm Phi, nhưng hai thân phận đó gộp lại thì thành khá chói mắt, còn có chồng là thị trưởng trẻ nhất toàn quốc, Nghiêm Phi trở thành độc nhất vô nhị.

Lần đầu tiên tiến vào biệt thự số 16, Yêu Hải Anh mang theo tâm lý ngưỡng mộ là chuyện đương nhiên.

Tiếp đó Yêu Hải Anh bị vẻ đẹp xuất chúng của Nghiêm Phi làm choáng váng, cho dù cùng là nữ giải, Yêu Hải Anh không khỏi cảm thán "ta thấy cũng yêu".


Nhưng Yêu Hải Anh nhanh chóng nhận ra sự khác biệt của Nghiêm Phi với con cháu thế gia bình thường, trong hoàn cảnh sống đầy mưu tính như thế lại còn giữ được một trái tim thuần khiết lương thiện, nói chuyện hết sức thẳng thắn không chút làm bộ làm tịch nào, thậm chí mới đầu làm Yêu Hải Anh không cách nào giao tiếp bình thường với Nghiêm Phi được.

Những lời nói quanh co mập mờ trên quan trường không thể dùng với Nghiêm Phi.

Cũng may Yêu Hải Anh trải đời, mau chóng điều chỉnh tâm thái, chuyền trò với Nghiêm Phi vô cùng hợp ý. Đối với Yêu Hải Anh tham gia quan trường lâu năm là một trải nghiệm kỳ lạ, cô ta lâu lắm rồi không dốc bầu tâm sự với người khác.

Thậm chí có một khoảng thời gian Yêu Hải Anh thậm chí vô cùng say mê cảm giác này, cứ có thời gian rảnh là chay tới biệt thự số 16 huyên thuyên với Nghiêm Phi một hai tiếng, nếu chẳng phải về sau lo điều này gây ra ảnh hưởng không tốt thì Yêu Hải Anh thực sự không muốn thay đổi thói quen này.

- Ồ, Hàn Húc lại làm chuyện xấu à?
Nghiêm Phi trừng mắt lên.

Lời này làm Liễu thị trưởng và bí thư Hải Anh phải bật cười.

Nghiêm Phi hoàn toàn không quan tâm tới tình hình trên quan trường Tiềm Châu, trong suy nghĩ của cô Liễu Tuấn rất tài giỏi, không chuyện gì không làm được không phải lo lắng, nếu xếp hạng chắc chắn cô đặt chồng ở vị trí đầu tiên còn Nghiêm đại bí thư phải xếp thứ hai.

Đương nhiên Nghiêm Phi không quan tâm tới quan trường là do hoàn cảnh liên quan, Nghiêm Liễu sau khi tham gia chính trường có một quy củ nghiêm ngặt, không cho phép phu nhân can dự chính sự! Quy tắc này làm Nghiêm Phi bị ảnh hưởng ngay từ nhỏ.

Toàn bộ tin tức quan trường Tiềm Châu trong đầu cô đều tới từ Yêu Hải Anh, thử nghĩ làm sao bí thư Hải Anh làm sao có thể bình luận tốt đẹp gì về Hàn bí thư? Lâu dần trong lòng Nghiên Phi, Hàn Húc là người xấu.


Phải nói đồng chí Hàn Húc rất oan uổng, nếu Hàn Húc mà biết trong hình tượng trong lòng Nghiêm Phi, hắn là kẻ xấu thường gây chuyện không biết buồn bực ra sao.

Liễu Tuấn khoát tay:
- Phi Phi, không phải thế. Hàn bí thư không phải là người xấu.

- Ồ.
Phi Phi gật đầu, trong đôi mắt to thoáng qua vẻ hoang mang khó hiểu, chỉ có điều cô sớm có thói quen không phản bác lời Liễu Tuấn, hơn nữa cũng chẳng quan tâm tới việc này lăm nên không hỏi thêm.

Yêu Hải Anh có chút xấu hổ.

Liễu Tuấn mặc dù nói vô tình, nhưng lại giống như nói bí thư Hải Anh là người lắm điều thích xúi bẩy ly gián vậy. Có lẽ với người khác chẳng sao, nhưng với Nghiêm Phi, Yêu Hải Anh thấy mình biện hộ vài câu, nếu không thành mang tiếng xấu thì không phải điều Yêu Hải Anh muốn.

- Thị trưởng, không ai nói hắn là là người xấu, nhưng hắn ta làm như thế là rất thiếu công bằng. Chuyện này khi khởi xướng trên cuộc họp thường ủy thì hắn không thích, tới giờ có thành tích lại thành công lao của một mình hắn. Không có các đồng chí khác trong ban hợp tác, một mình hắn liệu có làm nổi không?
Yêu Hải Anh vẫn có chút phẫn hận.

Cô ta biết Liễu Tuấn chẳng bận tâm điều này, hai năm qua y thu được thành tích kinh tế không ai phủ nhận được, chẳng cần phải đi tranh giành công lao này với Hàn Húc. Nhưng Yêu Hải Anh thì khác, công tác kiến thiết đảng cũng là chính quản của cô ta, hiện giờ có thành tích lớn, Hàn Húc lại ăn một mình thậm chí kéo Hồ Tri Vận năm ngoài mới tới nhậm chức vào, đẩy cô ta sang một bên thì bất kỳ ai cũng không phục được.

Mặc dù nói Yêu Hải Anh là người thuộc phe Liễu Tuấn, không cùng đường với Hàn Húc, nhưng ở loại chuyện này thế nào cũng phải xử sự công bằng thì người làm bí thư mới khiến cho người khác phục, Hàn Húc tham ăn khó coi như thế, cho dù không có Liễu Tuấn uy thế ở Tiềm Châu thì người khác cũng chẳng phục hắn.


Lần này Liễu Tuấn không phản bác Yêu Hải Anh mà gật đầu tán đồng:
- Hàn bí thư đúng là thiếu tính đến việc bảo vệ đoàn kết trong ban.

Đối với cấp dưới khác nhau có phương thức đối đãi khác nhau, đó là điểm chung của những lãnh đạo thành công. Với tính cách thẳng thắn thích có gì nói nói trước mặt người mình của cô ta, Liễu Tuấn mà làm công tác tư tưởng để Yêu Hải Anh cảm thông thì hiệu quả chẳng tốt, Yêu Hải Anh còn là nữ đồng chí, phương thức tư duy khác biệt với nam đồng chí.

Bình thường mà nói, khi nữ đồng chí "tố khổ" thì "người nghe" tốt nhất là nói vài câu thuận theo, mới lấy lòng được, nếu không thế nào cũng bị "hận".

Quả nhiên Yêu Hải Anh vừa nghe Liễu Tuấn tán đồng, lập tức hứng thú nói:
- Chẳng phải thế sao, cũng may ánh mắt quần chúng sáng suốt, thị trưởng hẳn là nghe nói rồi chứ? Hôm nay Hàn Húc cùng phóng viên tới thôn Tương Gia phỏng vấn thiếu chút nữa thành trò cười.

Liễu Tuấn mỉm cười.

Cái "trò cười" mà Yêu Hải Anh nói đương nhiên là y đã nghe qua.

Thôn Tương Gia là nơi chịu thiệt hại nghiêm trọng của trận lũ năm 98, lại là nơi tố cáo vụ án Bạch Hồ, hẳn là phóng viên Nhật báo nhân dân cũng nghe nói tới. Khi Hàn Húc nói tới thay đổi hai năm qua, phóng viên Nhật báo nhân dân hứng thú đề xuất tới thôn Tương Gia phỏng vấn.

Hàn Húc tất nhiên là đồng ý, tháp tùng hai vị phóng viên tới phỏng vấn.

Nghe nói có lãnh đạo thành phố tới, người dân thôn Tương Gia rất cao hứng, vì có Liễu Tuấn cho nên quần chúng khá có thiện cảm với quan viên thành phố, trong tiềm thức nhận định quan viên thành phố hẳn là "Thanh thiên đại nhân" như Liễu thị trưởng.

Hàn Húc và phóng viên được thôn dân hoan nghênh nhiệt liệt thì vô cùng cao hứng, đồng thời cũng ngạc nhiên. Vì chuyến phỏng vấn này vô cùng kín đáo, phóng viên không muốn làm loan tin ầm ĩ, nếu không khó mà thấy được tình huống chân thật. Không ngờ vừa mới tới được cảm nhận tình "quân dân cá nước" , làm các phóng viên cảm thán một phen.

Cán bộ lãnh đạo chỉ cần để quần chúng vào trong lòng, tự nhiên sẽ được quần chúng thực lòng yêu quý và ủng hộ.


Không ngờ phỏng vấn được một nửa phóng viên đột nhiên phát hiện ra quần chúng thực sự yêu quý không phải là bí thư Hàn Húc mà là thị trưởng Liễu Tuấn.

Khi cán bộ đi theo giới thiệu thân phận của Hàn Húc và phóng viên, quần chúng nhiệt tình tiếp đãi rồi sau đó hỏi: Các vị là do Liễu thị trưởng phái tới phải không?

Lời này vừa phát ra hai ký giả đưa mặt nhìn nhau, Hàn Húc thì xấu hổ không để đâu cho hết.

Nghe đi, bí thư thành ủy là do thị trưởng phái đến.

Cũng may phóng viên cũng hiểu quần chúng cơ sở không biết thứ tự xếp hạng trong Đảng.

Cán bộ đi cùng liền giải thích cho quần chúng, Hàn bí thư là người đứng đầu Tiềm Châu, kết quả không giải thích còn đỡ, giải thích rồi lầm quần chúng càng hồ đồ.

Chẳng lẽ Liễu thị trưởng không phải là to nhất à?

Trong lòng mọi người, Liễu Tuấn mới là "đại ca" ở Tiềm Châu, không trách bọn họ nghĩ như thế, Liễu thị trưởng thực sự làm việc tốt cho bọn họ mà, còn Hàn bí thư trước kia đã thấy bao giờ đâu.

Mà mặc kể ai là "đại ca", quần chúng vừa mới ngồi xuống là luôn miệng kể với các phóng viên những chính sách tốt, cán bộ tốt của huyện, cuộc sống quần chúng ngày một tốt hơn, tất cả đều do Liễu thị trưởng mang lại.

- Tiềm Châu chúng tôi có lãnh đạo tốt như Liễu thị trưởng đứng là có phúc.
Quần chúng đều nói như thế.

Nghe thấy câu này sắc mặt Hàn bí thư tức thì tím tái như gan lợn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận