Trùng Sinh Chi Nha Nội

Liễu Tuấn sau khi tới TW đoàn, trọng điểm công tác đặt ở nghiệp vụ, cơ bản không có điều chỉnh cán bộ gì.

Dù xếp thứ của y chỉ sau Chương Thần Văn và bí thư thường vụ Tằng Hiểu Tùng, lại có quan hệ tốt với Chương Thần Văn, đủ đảm bảo y có tiếng nói trong việc sử dụng cán bộ ở phạm vi phân quản, nhưng Liễu Tuấn rất cẩn thận, tạm thời không động tới việc điều chỉnh nhân sự.

Theo biểu hiện nổi bật của y ở địa phương mà xét, việc tới TW đoàn với tính chất quá độ là rất rõ ràng, phái hệ chủ yếu suy tính tới đại hội năm sau, nên tạm thời đưa y thoát khỏi chiến trường chính, ẩn dật chờ đợi.

Nếu thế, Liễu Tuấn liền không muốn đụng tới việc điều chỉnh nhân sự tránh hình thành ấn tượng xấu đi tới đâu cũng thích tranh quyền, tập trung tinh lực vào một số thực nghiệp của cục phục vụ và kiếm chút quyên góp cho quỹ thanh thiếu niên, hỗ trợ thêm cho học sinh thành tài mới là chính đạo. Hẳn Chương Thần Văn cũng rất vui lòng nhìn y làm việc này.

Hai việc đó với Liễu bí thư mà nói chỉ như trò chơi mà thôi.

Bên quỹ thanh thiếu niên, Liễu Tuấn và Trần Vân Lộ hợp mưu, mau chóng phát vo óos thống báo liên quan tới hành động quyên hiến cho công trình hi vọng và hành động môi trường trên tờ báo, tạp trí và mạng nối tiếng cả nước, lại phái nhân viên của quỹ thanh thiếu niên lên phố tuyên truyền. Hành động này sau khi triển khai thu được hiệu quả rõ ràng, trong một tháng ngắn ngủi đã nhận được một trăm triệu tiền đóng góp, hơn xa so với cùng kỳ năm trước.

Chỉ riêng các công ty Đằng Phi, địa ốc Hoa Hưng, địa ốc Tinh Vũ cùng các xí nghiệp cấp dưới đã quyên góp mấy chục triệu, thậm chí Cty Cửu Châu cũng quyên góp một triệu.

Liễu bí thư đặc biệt gọi điện tổng giám đốc Cty Cửu Châu cám ơn.

Giám đốc Bạch lập tức đưa ra điều kiện:
- Chúng ta khi nào làm thủ tục nhận nuôi?

Liễu bí thư phải gãi đầu mềm mỏng an ủi rất lâu, y biết tâm tình của Bạch Dương, thậm chí Bạch phu nhân cũng đã tới nhà từ thiện kia thăm Tiểu Tiểu hai lần, yêu thích cô bé vô cùng. Có điều Bạch phu nhân cũng không phải là không có lo lắng, nói với Bạch Dương đứa bé này mặt mày quá giống Liễu Tuấn, lớn lên thêm một chút nữa nếu Liễu Tuấn đưa Tiểu Tiểu đi chơi, thì 10 người cả 10 không do dự nhận định hai người là cha con.


Bạch Dương cũng suy nghĩ như thế.

Có điều gen di truyền của đồng chí Liễu Tuấn mạnh như thế, con gái lớn lên giống cha cũng chẳng thể làm sao khác được.

Trợ lý chủ tịch tập đoàn Thịnh Nghiệp là Hoàng Diệu Kỳ cũng đích thân tới thủ đô quyên tặng 20 triệu, nói rõ 10 triệu quyên tặng cho công trình Hi Vọng, 10 triệu cho hành động môi trường.

Vì số tiền quyên tặng cực lớn đồng thời vì thân phận của Hoàng Diệu Kỳ, quỹ thanh thiếu niên tổ chức một nghi thức quyên tặng mời Chương Thần Văn, Tằng Hiểu Tùng và Liễu Tuấn tham gia, để đáp lễ với tập đoàn Thịnh Nghiệp và Hoàng Diệu Kỳ.

Trên nghi thức quyên tặng Chương Thần Văn đại biểu cho TW đoàn và quỹ thanh thiếu niên cám ơn sự khảng khái của Hoàng Diệu Kỳ và tập đoàn thịnh nghiệp, khâm phục thành tựu thu được trong những năm qua của tập đoàn Thịnh Nghiệp, Chương Thần Văn gửi lời cám ơn và thăm hỏi tới Liễu chủ tịch.

Hoàng Diệu Kỳ cũng đại biểu chủ tịch Liễu Thanh và tập đoàn Thịnh Nghiệp cám ơn TW đoàn và quỹ thanh thiếu niên, tán dương và ủng hộ công trình Hi Vọng và hành động môi trường do quỹ thanh thiếu niên chủ đạo, đồng thời bày tỏ tập đoàn Thịnh Nghiệp sẽ quan tâm tới sự nghiệp công ích trong nước, mỗi năm sẽ quyên tặng một khoản từ thi nhất định.

Chương Thần Văn mỉm cười nói đồng chí Liễu Tuấn nhất định sẽ rất vui mừng.

Nghi thức quyên tặng là một trường hợp rất chính quy, Chương Thần Văn nói như thế làm Tằng Hiểu Tùng và Trần Vân Lộ có chút giật mình.

Tập đoàn Thịnh Nghiệp hứa quyên tặng hàng năm đương nhiên là chuyện mỗi lãnh đạo quỹ thanh thiếu niên và TW đoàn đều rất vui mừng, Chương bí thư lại chỉ nói tới mỗi Liễu bí thư, phải trăng có hàm nghĩa sâu xa trong đó.


Có điều nói xong câu này, sắc mặt Chương Thần Văn và Liễu Tuấn đều không có chút khác lạ nào, mọi người đành chôn sâu nghi hoặc trong lòng. Dù sao Liễu Tuấn kiêm nhiệm hội trưởng quỹ thanh thiếu niên, mặc dù chỉ là chức vị danh dự, nhưng tuyên truyền với bên ngoài y là người lèo lái quỹ thanh thiếu niên, nói như thế cũng miễn cưỡng chấp nhận được.

Nghi lễ quyên tặng kết thúc, lãnh đạo TW đoàn và Hoàng Diệu Kỳ cùng nhân viên tùy tùng của tập đoàn Thịnh Nghiệp cùng dùng cơm trưa, trong bữa cơm chủ khách đều vui.

Trở về văn phòng TW đoàn, Liễu Tuấn tới văn phòng bí thư thứ nhất, Chu thư ký biết hai vị lãnh đạo có chuyện muốn bàn, vội dâng trà rồi lui ra.

- Liễu bí thư thật là hào phóng.

Tự nhiên được bao nhiêu tiền như thế, tâm tình Chương Thần Văn hết sức thoải mái, cười đưa cho Liễu Tuấn một điếu thuốc.

Liễu Tuấn nhận lấy châm thuốc cho Chương Thần Văn.

Chương Thần Văn cười:
- Nghe nói chủ tịch Liễu của tập đoàn Thịch Nghiệp cũng quên ở huyện Hướng Dương. Hai vị là người cùng quê đấy.

Lời như thế này theo lý không nên nói ở trong văn phòng, nhưng Trương Thần Văn rất tùy ý nới tới, ý tứ thể hiện người một nhà rất rõ. Hai người đều được Lý phó chủ tịch coi trọng, là chiến hữu cùng chung chiến hào mà.

Đương nhiên nói thế không có nghĩa là khẳng định hai người sẽ không có mâu thuẫn, nhưng giữa hai người không có mấy lý do sinh mâu thuẫn, ở vấn đề mẫn cảm nhất là điều động cán bộ Liễu Tuấn không có hành động gì, nếu Chương Thần Văn quá đề phòng Liễu Tuấn thì chỉ chuốc lấy khổ.


Người trí tuệ như thế, sao có thể phạm sai lầm này.

Liễu Tuấn nói:
- Chúng tôi không chỉ cùng quê, hơn nữa cùng một dòng tộc, dù huyết thông rất xa, nhưng từ nhỏ lớn lên cùng một thôn, quan hệ vô cùng tốt.

- Có một bà chú lớn như vậy cùng họ, trước kia mời đồng chí phân quản quỹ thanh thiếu niên là quá chính xác, mọi người đều được thơm lây.

Chương Thần Văn nói đùa.

Liễu Tuấn cũng nở nụ cười, không khí nói chuyện vô cùng thoải mái.

- Chương bí thư, tôi vô cùng tán đồng hành động môi trường do bí thư đề xuất ra. Nói theo lý, đáng gọi là đại kế trăm năm, nhìn xa trông rộng. Nếu như làm tốt, có thể coi là thành tựu muôn đời.

Nói đùa một hồi, Liễu Tuấn đi vào chủ đề chính.

Chương Thần Văn cười xua tay, biểu thị khiêm tốn, rồi sắc mặt hơi trở nên nghiêm túc nói:
- Lời của Liễu bí thư tôi cùng rất tán đồng, đương nhiên sức lực của cá nhân tôi không đáng nhắc tới, nhưng bảo vệ môi trường, bảo vệ nguồn nước ở nước ta một thời gian không được coi trọng, nếu như còn tiếp tục như thế sẽ ảnh hưởng tới toàn cục.

Liễu Tuấn cũng hoàn toàn thu lại nụ cười nói:
- Chương bí thư nói đúng lắm, nhiều năm qua vì coi thường bảo vệ môi trường đã dẫn tới vấn đề nghiêm trọng, như khuyn hướng sa mạc hóa ở phương bắc ngày càng nghiêm trọng, nhiều nơi tần suất bão cát ngày một dày đặc. Những vấn đề này nếu không được coi trọng đúng mứ, không bao lâu sau sẽ trở thành hậu quả tai hại.


Chương Thần Văn gật đầu, mặt thoáng qua vẻ bất lực, nặng nề nói:
- Quan tâm cũng chẳng đủ, đại bộ phận mọi người tư tương còn chưa theo kịp thời đại, nói không khách khí một chút thì bao gồm cả một số lãnh đạo cấp cao trong đảng ta.

Liễu Tuấn cũng rất hiểu sự bất lực của hắn, dù hai người họ thành cán bộ cấp cao, nhưng ở vấn đề mang tính toàn cục thế này không có mấy tiếng nói.

Liễu Tuấn kiên quyết nói:
- Chương bí thư, chúng ta không đợi nữa, hành động trước đi.

Chương Thần Văn tức thì tinh thần phấn chấn, hai mắt sáng lên, người ngả về phía trước, chân thành hỏi:
- Liễu bí thư có biện pháp gì hay? Tôi rửa tai lắng nghe đây.

Liễu Tuấn tới nhậm chức chưa lâu, Chương Thần Văn không hiểu lắm về tính cách của y, nhưng Liễu Tuấn tính cách trầm ổn, chuyện lớn thận trọng, đó là điều Chương Thần Văn khá rõ, Liễu bí thư nói như vậy nhất định có đạo lý.

- Tôi kiến nghị lấy danh nghĩa của TW đoàn thành lập một quỹ bảo vệ môi trường dưới sự quản lý của quỹ thanh thiếu niên, đồng thời thiết lập phần thưởng bảo vệ môi trường, trong toàn quốc mỗi năm bình chọn một số lượng thanh niên vệ sĩ môi trưởng nhất định để trao thưởng, không những tinh thần và còn cả vật chất tương đối. Tổng số tiển thưởng mỗi năm ít nhất phải có 2 triệu. Nếu như mỗi năm chọn ra 100 thanh niên mỗi người được 20.000 đồng. Còn về quỹ môi trường, tôi kiến nghị hoạt động trên cơ sở trồng rừng, trong thời gian gần chủ yếu tăng cường nhân công tạo rừng phòng hộ ở phía bắc. Mục đích quỹ môi trưởng, là bồi dưỡng nâng cao ý thức bảo vệ môi trường cho thanh niên để dần dần lan ra cả nước.
Liễu Tuấn thong thả nói.

Chương Thần Văn không vội tỏ thái độ, mày nhíu lại tựa hồ suy nghĩ, Liễu Tuấn cũng không vội, thong thả thút thuốc.

Chương Thần Văn trầm ngâm một chút mới nói:
- Tôi cho rằng kiến nghị của Liễu bí thư rất hay, nhưng số tiền thưởng lớn như thể phải thương lượng. Thế này đi, phiền Liễu bí thư làm một phương án tỉ mỉ, chúng ta mở cuộc họp ban bí thư trao đổi kỹ hơn, Liễu bí thư thấy thế nào?

Liễu Tuấn gật đầu đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận