Một buổi tối, Liễu bí thư ở công viên Long Sơn cùng Nghiêm Phi và Dương Dương chơi trốn tìm, thì điện thoại của Nghiêm Minh gọi tới.
- Liễu Tuấn, ba gọi cậu qua một chuyến, có chuyện muốn nói với cậu.
Từ sau khi về kinh nhậm chức, hai nhà thường xuyên qua lại, cứ dăm ba bữa y lại dẫn Nghiêm Phi và Dương Dương sang bên đó chơi, dù sao cũng cách nhau không xa, giống như hồi ở huyện Hướng Dương vậy. Nghiêm Ngọc Thành làm việc có quy luật, cho nên giữa cha vợ con rể giao lưu với nhau còn nhiều cha con. Liễu Tuấn không phải không muốn nói chuyện với cha, nhưng mỗi lần Liễu Tấn Tài về nhà đều rất mệt mỏi, trong lòng chỉ có một suy nghĩ giống mẹ, là dục ông mau đi nghỉ.
Liễu Tuấn và Nghiêm Ngọc Thành nói chuyện với nhau nội dung rất rộng, từ chuyện quốc gia cho tới chuyện cũ ở huyện Hướng Dương. Nghiêm Ngọc Thành đã thành nhân vật lãnh tụ của hệ phái, thập chí thành người phát ngôn cho phó chủ tịch Lý Trì Quốc, hai người nói chuyện đương nhiên là việc nội bộ hệ phái là phần nhiều.
Liễu Tuấn đã hoàn toàn trưởng thành, Nghiêm Ngọc Thành không dấu diếm y nhiều chuyện trong nội bộ hệ phái, cơ bản không kiêng kỵ gì.
Giống như hôm nay, đặc biệt bảo Nghiêm Minh gọi điện kêu y tới không phải ít.
- Phi Phi, ba muốn anh qua đó có chuyện.
Liễu Tuấn đặt điện thoại xuống nói với Nghiêm Phi.
- Vâng, chúng ta cùng đi.
Nghiêm Phi nói, đưa tay vén lọn tróc trước trán, vừa rồi cùng con trai chơi trốn tím, trên mặt đã xuất hiện mấy giọt mồ hôi.
Liễu Tuấn do dự:
- Một lúc nữa Dương Dương phải đi ngủ rồi.
- Con không ngủ, con muốn sang bên ông ngoại, chơi với anh Nghiêm Hạo.
Dương Dương lập tức lắc đầu quầy quậy, nó sắp năm tuổi rồi, Nghiêm Hạo lớn hơn nó năm tuổi, đã học lớp bốn, nhưng hai anh em chơi rất hợp ý.
Phi Phi cười:
- Không sao, ngủ bên kia cũng được, dù sao nhà trẻ cũng không cần phải đi sớm.
Liễu Tuấn không nói nhiều, chào Nguyễn Bích Tú rồi đưa vợ và con gái đi.
Nghiêm Ngọc Thành không ở trong phòng khách mà trong thư phòng, Nghiêm Phi đi nói chuyện mẹ và chị dâu, Nghiêm Hạo thấy Dương Dương thì vui lắm, vứt bài vở đó, lấy đồ chơi mới ra chơi cùng. Liễu Diệp vốn quản giáo con trai rất nghiêm, nhưng cháu trai tới, tất nhiên phải cho thả lòng một lần, để hai anh em chơi đùa.
Nghiêm Ngọc Thành ngồi sau bàn làm việc, Liễu Tuấn và Nghiêm Minh đi vào ngồi xuống đối diện với ông, Nghiêm Minh bắt đầu pha trà.
Trước kia nói chuyện mọi người đều hút thuốc, giờ Nghiêm Ngọc Thành đã lớn tuổi, sức khỏe phải chú ý, Nghiêm Minh tự giác không hút thuốc trước mặt cha, dùng trà thay thuốc, coi như một loại hiếu thảo.
- Lão ba, có chuyện gì thế ạ?
Liễu Tuấn hỏi rất thoải mái, thường bất kể nói chuyện gì với Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tuấn đều cố gắng tạo ra không phí nói chuyện thoải mái, đó là thói quen nhiều nằm.
- Có phải là chuyện đại hội thứ sáu không ạ?
Nghiêm Minh vừa rót ra vừa hỏi.
Từ khi Nghiêm Minh làm ti trưởng tổng cục điện ảnh truyền hình, cũng thường xuyên tham dự cuộc trao đổi thế này, Nghiêm Minh rèn luyện ở cơ sở lâu năm, tính cách ngày càng trầm ổn, biểu hiện không nổi bật như Liễu Tuấn, nhưng khá đáng khen ngợi. Thành kiến năm xưa của Nghiêm Ngọc Thành với con trai, đã vứt tận đẩu đâu, một số chuyện lớn cũng không dấu hắn.
Đại hội thứ sáu khóa 15 là đại hội ủy viên TW lần cuối cùng, theo thông lệ đại hội này thương thảo vấn đề công tác đảng, quan trọng nhất là thẩm duyệt nghị quyết mở đại hội đảng toàn quốc lần thứ 16, chuẩn bị đại hội đảng toàn quốc năm sau.
Nghiêm Ngọc Thành triệu kiến Liễu Tuấn trong đêm, Nghiêm Minh liền cho rằng liên quan tới nó.
Nghiêm Ngọc Thành liếc con trai một cái, không bình luận gì, chậm rãi nói với Liễu Tuấn:
- Đồng chí Kính Thu Nhân hôm nay trao đổi với ba một chuyện, liên quan tới an bài nhân sự thành phố Ngọc Lan.
Liễu Tuấn ngồi thẳng dậy, Nghiêm Minh đang pha trà khựng lại, hai người ngạc nhiên nhìn Nghiêm Ngọc Thành.
Đồng chí Kính Thu Nhân chính là Kính bộ trưởng.
Kính bộ trưởng quan tâm đến an bài nhân sự ở Ngọc Lan là hợp lý, nhưng thương lượng chuyện này với Nghiêm Ngọc Thành thì lại không bình thường rồi. Nghiêm Ngọc Thành không phân quản cản bộ, cũng không có dính líu gì, nếu như nói có dính líu thì cũng vì đồng chí Liễu Tuấn.
- Tổ đốc sát đã tra rõ hạng mục sắt thép ở Ngọc Lan, cơ bản là vi phạm thao tác, không có sai phạm nghiêm trọng nào khác.
Nghiêm Ngọc Thành không để ý tới sự ngạc nhiên của hai người, thong thả nói.
Liễu Tuấn gật đầu.
Y cũng đoán ra kết quả này, Uông Quốc Chiêu "âm khí" đậm một chút, nhưng tuyệt không phải hạng vô dụng, hắn theo Cù Hạo Cẩm, làm thị trưởng Ngọc Lan là lúc ra sức thể hiện, đoán chừng không vòi tiền Lạc Vĩ Phong, còn về các cán bộ phụ trách hạng mục là do Uông Quốc Chiêu đề bạt lên, nếu ngay cả những cán bộ này mà hắn không quản lý nổi, thì uổng cái thanh danh lợi hại.
Chỉ cần không có tham ô, giao dịch quyền tiền, tội danh của Uông Quốc Chiêu nhẹ hơn nhiều, chỉ là sai lầm quyết sách. Đương nhiên tạo thành hậu quả nghiêm trọng như vậy thì phải gánh chịu trách nhiệm.
Nếu Uông Quốc Chiêu còn làm thị trưởng Ngọc Lan, không thể trả lời được với TW, cũng chẳng có lợi cho việc xử lý hậu quả, rời đi càng sớm càng tốt, người kế nhiệm có thêm một ngày xử lý đống hỗn loạn.
Có điều Uông Quốc Chiêu có thể rời chức như thế là kết cục tốt nhất rồi, thậm chí còn được một số người đồng tình, dù sao hắn không phải vì lợi ích riêng mà đưa Cty Vĩ Phong vào, còn về gặp phải ổn định vĩ mô là chuyện chẳng đặng đừng, tối đa chỉ có thể nói tầm nhìn không đủ xa, nhân phận vẫn khá đáng trọng. Cho dù trong thời gian ngắn khó có thể trọng dụng, nhưng chưa chắc không thể Đông Sơn tái khởi.
Quan trọng là phải xem Cù Hạo Cẩm có còn tín nhiệm hắn hay không?
Ngoài ra, Ngọc Lan và tỉnh hẳn còn phải có thay đổi nhân sự khác, chuyện nghiêm trọng như thế tất cả trách nhiệm dồn lên người Uông Quốc Chiêu là không thích hợp, không thể nói các cán bộ khác không có chút sai lầm nào, Uông Quốc Chiêu ăn cái gậy nặng nhất, cái gậy khác cùng phải đánh đều lên người khác, không thể cứ thế là thôi.
Có điều Liễu Tuấn tạm thời không quan tâm tới vấn đề tỉnh A, hắn quan tâm Kính bộ trưởng vì sao muốn trao đổi với Nghiêm Ngọc Thành chuyện này.
- Kính bộ trưởng trao đổi với lão ba chiều nay ạ?
Liễu Tuấn cẩn thận hỏi.
Nghiêm Ngọc Thành cười, hiển nhiên ông đoán được tâm tư của Liễu Tuấn, nói:
- Phải, có điều ông tra trao đổi với ba con trước.
Nghiêm Minh nói:
- Nói vậy là muốn Liễu Tuấn trở về?
Vì an bài nhân sự Ngọc Lan, Kính Thu Nhân trao đổi với Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài hai người không phân quản công tác cán bộ, chỉ có thể liên quan tới Liễu Tuấn.
Nghiêm Ngọc Thành vẫn không trả lời con trai.
Dù là cha con giao lưu cũng không phải chuyện gì cũng nói rõ, nhiều khi cần Nghiêm Minh tự lĩnh ngộ, cái mình tự lĩnh ngộ được, sâu sắc hơn thứ người khác dạy cho.
Liễu Tuấn cười, đột nhiên nói một câu rất thú vị:
- Ông ta có đụng phải đinh ở chỗ ba con không?
Nghiêm Minh cả kinh, mặt lộ vẻ ngạc nhiên, Kinh Thu Nhân chức cao quyền trọng, lại là người đương kim thủ tướng coi trọng nhất, cho dù thường ngày không có giao tiếp mấy với Liễu Tấn Tài, nhưng cũng không tới mức Liễu Tuấn nói đụng phải đinh chứ?
Nghiêm Ngọc Thành cười tán thưởng, chậm rãi nói:
- Ông ta muốn kiếm đinh đập vào, cũng chỉ đành mặc ông ta.
Thực tế Kính bộ trưởng và Liễu Tấn Tài trao đổi việc này, rõ ràng muốn Liễu Tuấn về Ngọc Lan, ít nhiều còn muốn tỏ ý thân cận, bất kể ra sao, Liễu Tuấn và con Liễu Tấn Tài, vừa với tới TW đoàn nửa năm lại đưa về tỉnh A, phải nói với cha người ta.
Dù từ nguyên tắc tổ chức mà nói không cần phải thế.
Dụng ý Nghiêm Liễu hệ điều Liễu Tuấn về thủ đô, đừng nói Kinh bộ trưởng, các đại lão khác cũng hiểu, mỗi hệ phái khi bồi dưỡng người nối nghiệp đều hết sức thận trọng, bồi dưỡng một người nối nghiệp xuất sắc không phải là dễ, khi cần thiết phải tăng cường bảo vệ.
Thế cục Ngọc Lan thậm chí tỉnh A, vào lúc đang bất an, đưa Liễu Tuấn trở về, phải được Nghiêm Liễu đồng ý trước, hơn nữa thường mà nói, dùng người như thế là không thỏa đáng, có hiềm nghi "hại người".
Dùng ngôn ngữ quê mùa mà nói là: Sao mày cứ nhất định muốn đối đầu với tao?
Vốn Kính bộ trưởng trao đổi với Liễu Tấn Tài là đủ, nhưng ông ta lại trao đổi với Nghiêm Ngọc Thành, có thể thấy Liễu Tấn Tài nhất định rất khách khí nói mấy câu kiểu như "tôn trọng quyết định của tô chức", cho Kính bộ trưởng đụng đầu phải đinh.