Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tết năm 2002 trải qua trong bận rộn Liễu Tuấn, gần như ngựa không ngừng vó đi thăm các vị trưởng bối, thực sự những nhân vật lớn trong danh sách phải thăm hỏi của y quá nhiều, mỗi khi tới thời điểm nàt Liễu tỉnh trưởng đều toàn thân rã rời, kêu la rầm trời. Nhưng kêu thì vẫn phải đi, một số người thế nào cũng không thể bái phỏng, đương nhiên Phi Phi và Dương Dương chỉ đi cùng y bái phỏng mấy vị đại lão thân thiết nhất thôi như Chu tiên sinh, Liêu Khánh Khai, Vũ Thu Hàn, còn những vị khác Liễu thỉnh trưởng đi một mình.

Kỳ thực cũng có vô số nhân vật lớn muốn bái phỏng Liễu tỉnh trưởng, nhưng chuyện có nặng nhẹ hoãn gấp, Liễu tỉnh trưởng đành phải bỏ những cấp dưới đó qua một bên.

Tất nhiên Khâu Tình Xuyên là ngoại lệ.

Mùng 5 tết, Khâu tỉnh trưởng gửi lời mới Liễu tỉnh trưởng, nói muốn tụ hội ở nhà hắn, mời Liễu Tuấn và Nghiêm Phi tới.

Lời mới như thế Liễu tỉnh trưởng không thể chối từ, lập tức vui vẻ dẫn vợ con tới tòa biệt thự xa hoa quá mức của Khâu tỉnh trưởng.

Mỗi lần tới nhà Khâu Tình Xuyên, Liễu Tuấn lại lắc đầu than thở, nói Khâu tỉnh trưởng sa đọa, dù là mùng 5 tết, Liễu tỉnh trưởng không tích đức, vẫn trêu Khâu Tình Xuyên một trận.

Với loại người không biết tự giác này, Khâu tỉnh trưởng không lạ gì nữa, mặc dù hắn không biết nội tình của Liễu Tuấn, nhưng người này dứt khoát giàu nhất trong nước, vì thế Khâu tỉnh trưởng chỉ ném cho y một ánh mắt khinh bỉ, không nói một lời.

Biệt thự rất náo nhiệt, chẳng những có vợ chồng Khâu Tình Xuyên và con, còn có vợ chồng Vương Manh Manh, em trai Lý Uyên là Lý Kiến An cũng đưa vợ con tới.

Con Khâu Tình Xuyên đã 15 tuổi, là chàng trai cao lớn, con của Vương Manh Manh và Lý Kiến An cũng đều lớn hơn Dương Dương, thấy Liễu Dương béo mũm mỉm đều thích vô cùng, vây lấy, người béo tay, người béo má nó, chỉ một lúc Dương Dương đã rất thân thuộc với bọn họ rồi, lại một lúc nữa là không thấy bóng dáng đâu, chắc bị đám anh chị "bắt cóc" mất rồi.

Diệp Truyền Hùng chồng Vương Manh Manh vẫn thế, ra bắt tay hàn huyên với Liễu Tuấn vài câu rồi thoáng cái lại chui vào bếp, hắn nấu ăn giỏi, lần trước đích thân thể hiện Liễu nha nội ăn khen không ngớt, lần này mới Liễu Tuấn tới tụ họp, mọi người vẫn tiến cử hắn làm bếp trưởng, tất nhiên chỉ làm vài món sở trường thôi, còn lại có nhà hàng mang tới. Cuộc tụ họp thế này là để liên lạc tỉnh cảm, ăn uống không quan trọng, Diệp Truyền Hùng đích thân vào bếp là thể hiện tôn trọng với Liễu Tuấn.


Vương Manh Manh trang điểm rất lộng lẫy, hoàn toàn khác với vẻ kín đáo mộc mạc trước đí, khi ấy cô ta bị rơi vào sự kiện Michel và vụ án Đông Nam, khó thoát thân được, không kín đáo không xong. Hiện giờ chuyện đã qua, Vương đại tiểu thư hồi phục lại bản tính hoạt bát.

Lần đó Liễu Tuấn không chỉ giải thoát Vương Manh Manh thoát khỏi đại nạn, còn thuận tiện giúp Vũ Thu Hàn lập được công lớn. Vũ Thu Hàn chuẩn bị sẵn, khi đám Bình cục trưởng bại lộ ý đồ chạy ra nước ngoài, đã bị bắt gọn, vì thế được cao tầng tán thưởng.

Từ sau lần đó giữa Liễu Tuấn và Vương Manh Manh cũng có qua lại, đặc biệt trong thời gian nửa năm làm việc ở thủ đô, thi thoảng cũng nhận lời mời tới dự buổi tụ hội do Vương Manh Manh tổ thức, qua Vương Manh Manh làm quen một số người bạn khác.

Vì thế Vương Manh Manh cũng được coi là một trong số bạn bè khá thân thiết của Liễu Tuấn rồi.

Vương Manh Manh gặp mặt nói chuyện với Liễu Tuấn vài câu, rồi kéo Nghiêm Phi qua một bên trò chuyện.

Vương Manh Manh là người khôn khéo, biết khi nào nên làm việc gì, khi Liễu Tuấn tới tham gia cuộc tụ hội do cô ta tổ chức, Vương Manh Manh tất cả đều lấy Liễu Tuấn làm trung tâm, thi thoảng cũng lộ ra vẻ ám muội với y, Liễu Tuấn chỉ cười. Hiện giờ có Khâu Tình Xuyên Nghiêm Phi ở đây, Vương Manh Manh tự giác không tới quá gần Liễu Tuấn, kéo Nghiêm Phi đi tâm sự những đề tài nữ nhân hứng thú.

Lý Kiến An 35 tuổi, vẫn làm việc ở ban chứng giám (ủy ban quản lý giám sát chứng khoán), cấp bậc cũng có điều chỉnh, lần đầu gặp Liễu Tuấn khi ấy y chỉ là phó bí thư huyện Ninh bắc, còn Lý Kiến An xử trưởng của ban chứng giám, luận cấp bậc ở trên Liễu Tuấn, tất nhiên không để ý một vị quan nhỏ ở vùng xa như vậy. Hiện giờ Liễu Tuấn đã là phó tỉnh trưởng, ngang với Khâu Tình Xuyên, Lý Kiến An cảm khái truyện đời khó lường, đồng thời thái độ thay đổi, trở nên hết sức khách khí thận trọng.

Khi đó Nghiêm Liễu còn chưa nổi bật mấy, nói gì tới Liễu Tuấn? Còn hiện giờ tình thế hoàn toàn thay đổi, nếu năm sau Nghiêm Liễu có thể tiếp tục tiến bộ, quyền thế sẽ chẳng kém hơn mấy thế gia nguyên lão, một thế gia mới sẽ ra đời, Lý Kiến An biết khoảng cách giữa mình và Liễu Tuấn sẽ ngày càng xa.

- Khâu tỉnh trưởng, năm nay anh nở mày nở mặt nhé, còn chạy tới Giang Khẩu thăm hỏi cán bộ ngân hàng, tin thời sự nịnh hót hết sức dữ dội.

Liễu Tuấn cười ha hả.

Nghe Liễu Tuấn nói như thế, Lý Kiến An giật minh, hắn biết anh rể và Liễu Tuấn quan hệ không tệ, nhưng nhìn cảnh này thì biết quan hệ còn tốt hơn suy đoán của mình nhiều, Liễu Tuấn nói chuyện với Khâu Tình Xuyên quá tùy ý.

Khâu Tình Xuyên lạnh nhạt:
- Tôi chỉ làm chức trách của mình, không như cậu, bỏ công việc chạy loạn khắp nơi.

Liễu tỉnh trưởng bị "phê bình" mặt cũng chẳng đỏ, châm thuốc rít mấy hơi, dựa vào ghế sô pha nói:
- Biết anh tận chức rồi, không cần khoe khoang trước mặt tôi nữa, tôi hỏi anh tỉnh D bao nhiêu thành phố, Khâu tỉnh trưởng anh nơi nào không tới, chọn trúng mỗi Giang Khâu, có phải là thiên vị không?

Khâu Tình Xuyên chỉ hút thuốc, không thèm trả lời câu hỏi của Liễu Tuấn.

Lý Kiến An biết hai người quan hệ không tâm thường vẫn thấy Khâu Tình Xuyên "lạnh nhạt" với Liễu Tuấn như thế không lắm, vội nói:
- Liễu tỉnh trưởng tôi nghĩ chủ yếu là vì Giang Khâu là khu trọng điểm trong lần chỉnh đốn tài chính lần này.

Khâu Tình Xuyên tới tỉnh D dùng thủ đoạn sắt đã chỉnh đốn tài chính hỗn loạn, Giang Khẩu là nơi đi đầu cải cách, các loại cơ cấu tài chính nhiều, là khu vực đả kích trọng điểm, chẳng những rất nhiều cơ cấu tài chính phi pháp bị đả kích mang tính hủy diệt, mà cả cơ cấu tài chính quốc hữu cũng có nhiều người phụ trách bị hạ. Nhân dịp năm mới, Khâu Tìn Xuyên tới Giang Khẩu thăm hỏi viên chức ngân hàng, là bày tỏ một thái độ quan tâm.


Liễu Tuấn chỉ cười ha hả.

Khâu Tình Xuyên lại nhìn em vợ một cái, Lý Kiến An giật thót trong lòng, ánh mắt Khâu Tình Xuyên hình như có chút không ổn, chẳng lẽ mình nói sai cái gì? Lý Kiến An lướt lại một lượt, rất bình thường, có gì không ổn đâu.

- Tình Xuyên, bao giờ anh về tỉnh D? Hay là chúng ta đi cùng nhau?

Liễu Tuấn thay đổi chủ đề.

- Tới thăm Tiễn bí thư à?

- Ừ

Liễu Tuấn gật đầu.

Tiễn Kiến Quân và bạn tốt của Liễu Tấn Tài, cũng là nhân tuyển đáng chú ý trong lần đổi khóa này, hệ phái của ông ra sức đưa ông vào hàng ngũ các cự đầu, chưa nói có thành công hay không, với thân phân Tiễn Kiến Quân hiện nay, đủ để Liễu Tuấn chuyên môn tới tỉnh D viếng thắm.

Hiện giờ thời gian càng gấp gáp, cạnh tranh càng quyết liệt, Liễu Tuấn cũng phải dốc toàn lực cho cha mình.

- Cứ tách nhau ra mà đi, cậu đi đường cậu, tôi đi đường tôi, tranh lên máy bay cũng không được yên tĩnh.

Khâu Tình Xuyên không chút khách khí đả kích Liễu tỉnh trưởng.


Liễu Tuấn chỉ cười không nói.

Một lát sau, Khâu Tình Xuyên đứng dậy nói:
- Trong phòng không khí ngột ngạt, ra ngoài đi một vòng chứ?

Liễu Tuấn cười đứng dậy.

Hai người ra khỏi phòng khách, tới hậu hoa viên, mùa đông phương bắc tiêu điều, song hậu hoa viên của Khâu Tình Xuyên trồng khá nhiều loại cây xanh quanh năm, trông khá vừa mắt, không thê lương lắm.

Mọi người biết hai vị tỉnh trưởng có lời muốn nói, nên đều thức thời không theo quấy rầy.

Liễu Tuấn hỏi.
- Ban ngân giám sao rồi?
***Ủy ban giám sát ngân hàng.

Đó là đề tài giới tài chính trong nước tranh cảnh nhiều nhất kịch liệt nhất, mấy năm trước giới học thuận và giới tài chính trong nước có tiếng nói, phải tăng cường quản lý giám sát ngân hàng, Thường mà nói giám sát ngân hàng do ngân hàng TW tiến hành, nhưng cũng với tình thế phát triển, nhất là khoảng thời gian trước tài chính hỗn loạn, làm nhiều học giả và chuyên gia tài chính bất mãn, bọn họ cho rằng, sở dĩ tạo thành tình cảnh hỗn loạn này là do ngân hàng TW giám sát bất lực.

Xét thực tế ngân hàng TW và ngân hàng thương nghiệp có quan hệ phức tạp, giữa đôi bên có dính líu lợi ích nghiêm trọng, một số học giả cho rằng, theo tình hình thực tế và thể chế hiện này, để ngân hàng TW giám sát ngành nghề ngân hàng là bất lợi, rất nhiều phương án giám sát không thể thực thi được, vì thế các học giả cho rằng phải thành lập một cơ cấu giám sát ngân hàng chuyên môn, tách rời khỏi ngân hàng TW.

Phương án này đã dần được các lãnh đạo quốc vụ viện coi trọng, chính thức tiến vào trình tự tham khảo của chính phủ, Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên nói tới chính là chuyện này


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận