Sáng ngày hôm sau, Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên đi cùng máy bay tới Nam Phương, trên máy bay đột nhiên xuất hiện liền một lúc hai vị phó tỉnh trưởng, lại còn trẻ quá thể đáng, làm các cô tiếp viên trả nên căng thẳng hơn một chút.
Có lẽ vì tức câu "không được yên tĩnh" của Khâu Tình Xuyên, Liễu tỉnh trưởng lên máy bay rồi cơ bản là nhắm mắt dưỡng thần, y không lên tiếng, Khâu Tình Xuyên càng trầm mặc.
Làm Khâu Tình Xuyên bất ngờ, người tới đón là một quân quân uy vũ, tuổi trên bốn mươi, đeo quân hàm đại tá.
Liễu Tuấn giới thiệu cho hắn, không ngờ là con rể của Hà Trường Chinh. Khâu Tình Xuyên nghe danh Lương Kinh Vĩ đã lâu, biết hắn là người nối nghiệp gần đây Hà Vũ hệ ra sức bồi dưỡng, nhưng chưa từng gặp mặt, hôm nay được thấy đúng là một một hán tử dũng mãnh, khí khái oai hùng.
Hắn vội bắt tay hàn huyên với Lương Kinh Vĩ.
Khâu Tình Xuyên cũng biết quan hệ thân mật khăng khít của Liễu Tuấn và Hà Mộng Doanh, nhưng không ngờ Liễu Tuấn và nhà họ Hà lại quan hệ sâu như thế, thấy vẻ thân thiết khi Liễu Tuấn gặp mặt Lương Kinh Vĩ, há đơn giản là bạn bè bình thường.
Lương Kinh Vĩ nhiệt tình mời Khâu Tình Xuyên cùng ăn cơm.
Khâu Tình Xuyên vui vẻ nhận lời, dù sao đang nghỉ phép, Khâu tỉnh trưởng không có việc gấp gì cần xử lý, hơn nữa Lương Kinh Vĩ đã mời thì chỉ cần không phải là chuyện trời sập, Khâu Tình Xuyên sẽ không từ chối.
Cơ hội như thế, không phải lúc nào cũng có.
Lên xe rồi, Lương Kinh Vĩ làm lái xe, cười nói:
- Về nhà ăn cơm đi, Xảo Nhi biết cậu tới, tự tay chuẩn bị thức ăn, chỉ không biết Khâu tỉnh trưởng có ăn quen hương vị tỉnh N chúng tôi hay không thôi.
Liễu Tuấn trước khi lên đã nói rõ tình huống với Xảo Nhi, trừ một số thức ăn của tỉnh N, tất nhiên chuẩn bị một ít món ăn thanh đạm cho Khâu Tình Xuyên, Lương Kinh Vĩ nói thế là lời khách khí cần có.
Khâu Tình Xuyên nói:
- Quen rồi, mấy năm qua ăn cơm với Liễu Tuấn nhiều, cũng bị cậu ta ảnh hưởng .
Lương Kinh Vĩ cười ha hả:
- Vậy thì tốt, lát nữa mọi người cùng uống một bữa.
Lương Kinh Vĩ tửu lượng cao, nhưng không nát rượu, gặp phải bạn bè hợp ý, tất nhiên phải uống cho tận hứng. Nói tới uống rượu, Khâu Tình Xuyên chẳng sợ, đừng thấy hắn nho nhã lịch sự mà nhầm, tửu lượng hơn hẳn đại hán vạm vỡ như Liễu Tuấn.
Nhà ở đây là tòa biệt thự siêu cấp của Xảo Nhi.
Xảo Nhi sớm đã đợi ở nhà, còn có Hắc Tử, Bàn Đại Hải, Phạm Thanh Linh, đều đang đợi Tuấn thiếu gia tới, thấy Khâu Tình Xuyên ai nấy đều khách khí.
Nghe Liễu Tuấn giới thiệu, Khâu Tình Xuyên thầm cả kinh.
Thì ra mấy vị đầu não của địa ốc Hoa Hưng và tập đoàn Thu Thủy, có quan hệ sâu xa như thế với Liễu Tuấn, y giới thiệu đám Lương Xảo cho minh, tức là đã hoàn toàn không con mình là người ngoài nữa.
Thường nói trên quan trường không thể có bạn bè chân chính, lời này cũng chưa chắc là tuyệt đối, hiện giờ Khâu Tình Xuyên cảm thấy một tình cảm nồng đậm, nếu có thế làm bạn cả đời với Liễu Tuấn có gì mà không tốt.
Làm Khâu Tình Xuyên kinh hãi nhất là Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc vừa thấy Liễu Tuấn vui sướng vô hạn, miệng gọi "ba ba" , nhào bổ tới. Liễu Tuấn cười sung sướng, ôm con gái lên, thơm mười mấy cái liền, sau đó bế con gái cùng vào nhà.
Nhạc Nhạc hiện giờ đã tám tuổi, đúng là mặt mày như tranh vẽ, tí xíu tuổi, mà tiềm chất mỹ nhân rõ ràng, trông giống Xảo Nhi y như tạc, nhưng nhìn kỹ thấp thoáng bóng dáng của Liễu Tuấn. Thấy thế này Khâu Tình Xuyên sao còn chẳng hiểu quan hệ giữa Liễu Tuấn và Lương Xảo? Không khỏi thầm rủa trong lòng, kẻ này thực sự quá hạnh phúc rồi, Khâu Tình Xuyên thấy tổng cộng bốn cô gái bên cạnh Liễu Tuấn, không ai không thuộc cấp bậc "tai họa".
Nhất là Nghiêm Phi và Lương Xảo, đẹp tới mức làm người ta hoa mắt.
Đúng là làm người ta tức chết mà.
Vì có Khâu Tình Xuyên không khí sôi nổi trong biệt thự có chút câu nệ, không phải vì chức vụ của Khâu Tình Xuyên, quan trọng hắn lần đầu tiên tới đây, khí độ lại trầm ổn vô cùng, mọi người không quen thuộc với hắn lắm nên không thể quá tùy tiện.
Chỉ có Xảo Nhi, đôi mắt sáng long lanh, khi nhìn Liễu Tuấn đầy hiền dịu, yêu tới tận xương tủy.
Liễu Tuấn mời Khâu Tình Xuyên tới đây làm khách, bằng với biến tướng công khai quan hệ của bọn họ với mọi người, Xảo Nhi biết, Liễu Tuấn muốn dùng cách này để bồi thường cho cô.
Xảo Nhi ngoài vui mừng cũng có chút bất đắc dĩ, Tiểu Tuấn ngốc, chẳng lẽ còn không hiểu mình căn bản không quan tâm tới những thứ này sao? Mình chỉ quan tâm tới anh ấy thôi.
Khâu Tình Xuyên mặc dù tự phụ tửu lượng không tệ, nhưng thấy kiểu nốc rượu của Lương Kinh Vĩ, Hắc Tử, Bàn Đại Hải đều thàm cả kinh, quả nhiên có thể xưng là anh hùng trong đạo uống rượu.
Đương nhiên mọi người cũng giữ quy củ, không tới mức ép rượu Khâu tỉnh trưởng, chỉ có Liễu tỉnh trưởng mời rượu, uống cùng Liễu tỉnh trưởng, thì Khâu Tình Xuyên chẳng sợ hãi gì.
Trong bữa cơm, vì có Khâu Tình Xuyên, tất nhiên không thể chỉ nói mỗi chuyện huyện Hướng Dương, phải tiếp chuyện Khâu tình trưởng mới là đạo bạn bè.
Bữa cơm đó chủ khách đều vui vẻ.
Ăn xong, mọi người trò chuyện một lúc, rồi đoàn người tiễn Khâu Tình Xuyên ra cửa.
Trước khi đi, Liễu tỉnh trưởng còn không quên trêu một câu:
- Nhanh lên, Giao Giao hẳn là chờ tới sốt ruột rồi.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười, bắt tay tạm biệt.
... ...
Buổi tối, Liễu Tuấn một mình lái xe tới biệt thự thường ủy tỉnh D, thư ký của Tiễn Kiến Quân đích thân đợi ở cổng, xe Liễu Tuấn vừa tới, liền dẫn y vào trong.
Trước kia Liễu Tuấn chưa bao giờ được đãi ngộ này, hiện giờ là phó tỉnh trưởng chính thức, Tiễn Kiến Quân liền cấp cho y đãi ngộ cao hơn. Trên quan trường rất chú trọng quy củ, tới cấp bậc nào, phải đương hưởng thụ đãi ngộ gì, không thể hàm hồ. Liễu Tuấn tuy là vãn bối, Tiễn Kiến Quân cũng không sơ xuất.
Huống chi ông luôn tán thưởng Liễu Tuấn.
- Ha ha, Liễu tỉnh trưởng đại giá quang lâm, thứ lỗi không đón từ xa được.
Vừa vào cửa Tiễn Kiến Quân đã cười khà khà trên, tâm tình tựa hồ rất tốt.
- Chúc bác Tiễn năm mới vui vẻ.
Liễu tuấn mặt hồng lên, đi nhay tới khom người chào hỏi, rồi quay sang bên khom người cung kính y như thế:
- Chúc dì Đam năm mới vui vẻ.
Dì Đàm khuôn mặt phúc hậu, tươi cười gật đầu:
- Ừ, được được, cháu đúng là khách hiếm, có điều chẳng trách được, làm tới phó tỉnh trưởng rồi, công tác bận rộn cũng là chuyện thường.
- Ha ha, cháu chỉ bận lung tung, không giống bác Tiễn mới thực sự là vì dân phục vụ, ngày bận trăm công nghìn việc.
Liễu Tuấn cười hì hì.
- Liễu Tuấn, bác mỗi ngày phải lên báo, lên TV bận rộn, tới năm mới cháu còn chạy tới đây làm bác bận rộn, là không đúng đâu.
Tiễn Kiến Quân xuất thân cán bộ lý luận, tính cách phong phú hài hước, thường ngày phải giữ khí độ oai nghiêm, về nhà đối diện với vãn bối như Liễu Tuấn, liền đùa một câu.
Dì Đàm và Liễu Tuấn đều bật cười.
- Bác Tiễn, lãnh đạo của đảng và quốc gia đều bị bình luận như thế, cháu không dám ngoại lệ, chọc giận bác Tiễn, long nhan nổi giận, đồng chí Liễu Tuấn chịu không nổi.
- Câu này thú vị, "bị bình luận" nói rất sinh động.. Ha ha, ngồi đi.
Tiễn Kiến Quân không phật ý, ngồi xuống trước rồi bảo Liễu Tuấn ngồi xuống.
- Liễu Tuấn, ba cháu và nhạc vụ cháu sức khỏe không tệ, đặc biệt đồng chí Tấn Tài, cái tính liều mạng chẳng đỡ hơn tí nào, bác hơi lo ông ấy chịu không nổi. Hiện ra xem ra ông ấy cũng chú ý rèn luyện rồi thế là tốt, ha ha, câu "ngày trăm công nghìn việc" cháu vừa nói dùng lên người ông ấy là thích hợp, không khoa trương chút nào.
Tiễu Kiến Quân cảm khác nói.
- Vâng ạ, cháu vốn cũng hơi lo cho ba cháu, nhưng bác sĩ chăm sóc nói, sức khỏe ba cháu rất tốt, trừ chút mệt mỏi ra không có bệnh gì gì lớn, bác cũng biết ba cháu đó, không ngồi yên được.
Liễu Tuấn lựa chọn câu chữ rất cận thận, nhưng ngữ khí rất tự nhiên.
Đối diện với đại lão siêu cấp rất có khả năng tiến bộ như Tiễn Kiến Quân, cho dù là cố giao, Liễu Tuấn cũng không thể không cẩn thận.
- Ha ha, không ngồi yên là tốt, Tấn Tài trẻ hơn bác, chính là lúc có thể phục vụ nhiều hơn cho nhân dân mà.
Tiễn Kiến Quân nói rất tùy ý.
Liễu Tuấn khẽ thở phào, liên tục gật đầu.
Lời này của Tiễn Kiến Quân là thái độ chính diện rồi.
- Liễu Tuấn, uống trà đi! Đây là trà Đại Tảo của quê chúng ta, mùi vị không tệ.
Dì Đàm đưa cho Liễu Tuấn một chén trà.
Liễu Tuấn vội đứng dậy hai tay nhận lấy cám ơn, rồi theo lời uống một ngụm, quả nhiên vừa thơm vừa ngọt, khen luôn mồm, dì Đàm rất vui, cười suốt.
- Bác Tiễn, khoàng thời gian trước chỉnh đốn tài chính của tỉnh, thật là hiệu quả.
Liễu Tuấn tán gẫu một hồi, chủ động nói tới đề tài tài chính.
Tiễn Kiến Quân khẽ gật đầu:
- Hiệu quả không tệ, Khâu Tình Xuyên là nhân tài, không uổng cho Hồng thủ tưởng đích thân tiến cử.
- Vâng ạ, Khâu tỉnh trưởng đúng là chuyên gia tài chính, kỳ thực Khâu tỉnh trưởng càng có tâm đắc về việc thật lập trật tự tài chính. Tỉnh D là tỉnh kinh tế lớn nhất nước ta, Giang Khẩu là tiên phong cải cách mở cửa, các loại cơ cấu tài chính rất nhiều, cần thành lập một trật tự tài chính tốt đẹp, làm tốt rồi, Giang Khẩu rất có hi vọng thành trung tâm tài chính mới của nước ta.
Tiễn Kiễn Quân liếc y một cái, ánh mắt sắc bén.
Liễu Tuấn đón nhận ánh mắt của ông không hề lùi bước, mỉm cười gật đầu.
Một lúc sau Tiễn Kiến Quân thu ánh mắt lại, trầm ngâm gật đầu