Trùng Sinh Chi Nha Nội

Nếu như có vấn đề đó, chúng ta cũng không tra, như vậy thứ cho tôi nói thẳng, tỉnh ủy tỉnh A còn lại cái gi?

Câu nói này mang lại chấn động cực lớn cho Cù Hạo Cẩm.

Toàn thân ông tra kẽ run lên nhìn Liễu Tuán.

Vẻ mặt Liễu Tuấn cực kỳ kiên định.

Cù Hạo Cẩm từ từ gật đầu, trầm giọng nói:
- Rất đúng, vấn đề này phải tra! Nhất định phải tra.

Cù Hạo Cẩm làm việt dứt khoát, lập tức phái Tiểu Ngô thông báo cho các vị phó bí thư khác tới văn phòng ông ta họp khẩn cấp.

Có thể nhìn ra Cù Hạo Cẩm vẫn khá cẩn thận, chỉ yêu cầu Tiểu Ngô thông báo cho các phó bí thư, mà không yêu cầu thư ký trưởng, chủ nhiệm tham gia. Dưới tình huống bình thường thư ký trưởng sẽ có tên, nếu liên quan tới nhân sự còn có trường phòng tổ chức, và ít nhất có hai nhân viên phụ trách ghi chép.

Nhưng vấn đề của Tống Đô quá mẫn cảm, Cù Hạo Cẩm tạm thời không muốn công khai, tận lực khống chế phạm vi ảnh hưởng.

Căn dặn Tiểu Ngô xong, Cù Hạo Cẩm đứng dậy, đi tới khu tiếp khách, nói:
- Đồng chí Liễu Tuấn, qua đây ngồi đi.

Trong ký ức của Liễu Tuấn, đây là lần đầu tiên Cù Hạo Cẩm xưng hô với y như thế, trước kia toàn gọi thẳng tên, có thể thấy trong lòng ông ta, phân lượng của Liễu Tuấn đã có biến hóa.

Liễu Tuấn tin biến hóa này vì can đảm và tính nguyên tắc y vừa thể hiện ra.

Sau khi nhìn thấy nhật ký của Đồng Uy, Cù Hạo Cẩm nghĩ ngay tới áp chuyện nay lại, điều này khó trách ông ta, thời điểm mẫn cảm như thế, tỉnh A bùng phát một vụ án oanh động toàn quốc, lại còn liên quan tới khả năng câu kết với xã hội đen giết người bịt miệng.


Dù là ai đi tới chức bí thư tỉnh ủy không dễ đàng, mà muốn vượt qua cấp bậc này thành lãnh đạo của Đảng và quốc gia cần vận khí cực lớn.

Chuyện này không liên quan tới Liễu Tuấn, y hoàn toàn có thể đẩy nó đi, báo cáo với ông ta, giao nhật ký là xong trách nhiệm, không một ai có thể chỉ trích y.

Vào thời khắc mẫn cảm này, Liễu Tuấn càng có lý do im lặng hơn Cù Hạo Cẩm.

Nhưng Liễu Tuấn không im lặng.

Chính khí đường đường mà người trẻ tuổi này thể hiện ra khiến cho Cù Hạo Cẩm nhớ tới chức trách của mình.

Trong thời gian ngắn thậm chí Cù Hạo Cẩm còn thấy hổ thẹn.

Tuổi đảng của ông ta còn hơn tuổi đời Liễu Tuấn.

Các vị phó bí thư khác đều tới rất nhanh, Thai Duy Thanh đi đầu rồi tới La Tự Lập, Đoạn Định Viễn, Hoa Quân Đình lần lượt tới. Cù Hạo Cẩm đột nhiên họp ban bí thư khẩn cẩm, các vị phó bí thư đều biết xảy ra chuyện không hề tầm thường, nhưng vẫn giữ khí đó trấn tĩnh cần có của quan viên cấp tỉnh bộ, thấy Liễu Tuấn tới trước cũng không tỏ ra ngạc nhiên mấy, mỉm cười chào hỏi cả hai.

Cù Hạo Cẩm không hàn huyên nhiều, bắt tay các cấp phó xong liền mời mọi người ngồi xuống.

Cuộc họp lâm thời, lại là ban bí thư, mọi người không câu nệ lắm, chỉ Thai Duy Thanh ngồi ngang với Cù Hạo Cẩm ở ghế dài, còn bốn vị phó bí bí thư ngồi tùy ý.

- Các đồng chí, hôm nay mời mọi người tới đây họp là vì vụ án Tống Đô xuất hiện tình tiết mới.

Cù Hạo Cẩm chậm rãi nói, vẻ mặt nghiêm nghị.


Hoa Quân Đình mặt thoáng qua vẻ lo lắng, nhưng nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, ánh mắt như vô ý dừng trên qyển sổ đen và mấy bức ảnh tư liệu trước mặt Cù Hạo Cẩm. Tư liệu này ông ta cũng có, tối qua sau khi Liễu Tuấn rời khỏi biệt thự số một tỉnh ủy không lâu, Hoa Quân Đình nhận lời fmới tới làm khách, có được tư liệu này từ chỗ Cận Tú Thật.

Cận Tú Thật chỉ nói qua tình hình, còn không nói gì thêm, ông ta tin Hoa Quân Đình biết phải làm ra sao.

Đêm qua Hoa Quân Đình gần như trắng đêm không ngủ, mắt đầy tơ máu.

Mọi người tất nhiên đều chú ý tới điểm này nhưng gần như không ai lên tiếng.

Cù Hạo Cẩm giới thiệu qua nội dung chủ yếu trong nhật ký của Đồng Uy, rồi giao nhật ký gốc cho Thai Duy Thanh, ảnh chụp cho La Tự Lập, vì đây là cuộc họp bất ngờ, tư liệu không kịp sao chép, chỉ đành truyền nhau đọc.

Thai Duy Thanh và La Tự Lập vẻ mặt nghiêm túc nhanh chóng xem qua một lượt rồi giao cho Đoạn Định Viễn và Hoa Quân Đình. Đoạn Định Viễn xem xong không giao cho Liễu Tuấn, vì Cù Hạo Cẩm nói rõ, tư liệu này do em gái Đồng Uy giao cho Liễu Tuấn.

Trong văn phòng trở nên cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng lật tư liệu khẽ vang lên, những vị không xem thì châm thuốc hút, ai nấy mặt mày hết sức nghiêm trọng.

Nhất là Đoạn Định Viễn và Hoa Quân Đình.

Cảm giác đầu tiên của Đoạn Định Viễn khi đọc tư liệu lày giống như Cù Hạo Cẩm.

Đây là tát vào mặt.

Ông ta từng đích thân tiếp đãi Đồng Tú Linh, nhưng Đồng Tú Linh không giao tư liệu này cho ông ta, chỉ nói anh trai chết oan, hi vọng lãnh đạo chủ trị công đạo, kết quả sau khi bị chém gần chết lại giao cho Liễu Tuấn.


Giao cho một người không phân quản công tác chính pháp ủy hay kỷ ủy.

Đoạn Định Viễn chỉ cảm thấy mặt nóng ran, cực kỳ khó chịu.

Nhưng xem xong nội dung, cảm giác đó biến mất, ông ta không còn tâm tư đi so đo vấn đề nhỏ đó, ông ta bị nội dung nhật ký làm chấn động.

- Các đồng chí, nếu như nội dung cuốn nhật kỳ này là sự thực, thì vấn đề cả Tông Đô đã hết sức nghiêm trọng, mọi người cho ý kiến đi.

Cù Hạo Cẩm trầm giọng nói.

- Cù bí thư, các đồng chí, để tôi nói vậy..

Cù Hạo Cẩm vừa dứt lời, Hoa Quân Đình liên lên tiếng, giọng nói nặng nề, còn có chút khó khăn.

Ánh mắt mọi người đều dừng trên mặt ông ta.

- Trước kia tôi khá coi trọng Đồng Uy, từng có một thời gian cậu ta làm việc ở sở công an, dưới sự lãnh đạo trực tiếp của tôi, khách quan mà nói, người này có năng lực công tác nhất định, cho nên tôi tiến cử làm cục trưởng cụ công an Tống Đô. Nhưng sự thực chứng minh, người này tha hóa biến chất rồi, đi vào con đường đối lập với quảng đại quần chúng, thành phần tử cùng một giộc với thể lực xã hội đen. Về điều này tôi xin kiểm điểm với tỉnh ủy, tôi không biết nhìn người mới để xảy ra chuyện ngày hôm nay.. Còn chuyện vợ tôi cùng vợ Đồng Uy đi Hồng Kông du lịch đúng là có, vào hai năm trước ... Nhưng chuyện vợ Đồng Uy mua cho vợ tôi 20.000 tiền đồ đạc thì tôi thực sự không rõ lắm, nếu như có thật, tôi sẽ đốc thúc vợ tôi nói rõ tình huống với tổ chức, nên trả thì trả, nên tiếp thụ xử phạt thì xử phạt.

Mới đầu giọng Hoa Quân Đình còn hơi khô khóc, dần dần trở nên lưu loát, ngữ khí không nặng nề nữa.

Đám Cù Hạo Cẩm đều ngồi nghe, không xem vào.

- Hiện giờ chúng ta tạm thời còn chưa rõ nội dung ghi chép trong nhật ký này có tính chân thực ra sao, cần tiến hành điều tra. Có điều tôi cho rằng, đã có manh mối quan trọng như thế, vụ án Tống Đô phải điều tra lại, đó là thái độ của tôi.
Hoa Quân Đình nói xong liền ngậm miệng lại.

Trước đó vì Đồng Uy chết, vụ án này tất nhiên bị hủy bổ, tổ chuyên án quay trở về.

Hiện giờ Hoa Quân Đình tỏ thái độ rõ ràng, vậy tới lượt Đoạn Định Viễn lên tiếng.


- Cù bí thư, các đồng chí, tôi đồng ý với ý kiến của đồng chí Quân Đình, vụ án Đồng Uy xuất hiện manh mối mới, cần điều tra lại.

Đoạn Định Viễn phát biểu ngắn ngọn, sau đó cũng ngậm miệng lại.

Thực ra mọi người đều rõ, nếu như Cù Hạo Cẩm đã triệu tập cuộc họp này tiến hành thảo luận, chuyện lại liên quan tới Hoa Quân Đinh và Đoạn Định Viễn, quyền xử trí đã vào tay Cù Hạo Cẩm, vì thế hai người này đều chỉ tỏ rõ thái độ, còn cụ thể tiến hành ra sao không ai nói, rất tự giác tuân thủ quy tắc.

Cù Hạo Cẩm không vội lên tiếng, ánh mắt liếc qua Thai Duy Thanh và La Tự Lập.

Vấn đề trọng đại như thế, mỗi thành viên phải tỏ thái độ rõ ràng.

La Tự Lập là cán bộ trung niên trên năm mươi, người gầy gò, thường ngày luôn nghiêm túc, thấy ánh mắt Cù Hạo Cẩm dừng trên mặt mình, liền gật đầu :
- Cù bí thư, tôi đồng ý với ý kiến của đồng chí Định Viễn và Quân Đình, vụ án này phải điều tra lại, hơn nữa phải tra ra hai năm rõ mười.

- Ý kiến tỉnh trưởng ra sao?

Cù Hạo Cẩm hỏi.

Thai Duy Thanh gật đầu:
- Phải tra! Nhưng tra thế nào phải chăng nên nghiên cứu một chút?

Nói ròi ánh mắt như vô ý liếc nhanh qua Hoa Quân Đình và Đoạn Định Viễn, ánh mắt này mọi người hiểu, nếu tra thì vấn đề là hai người trên tựa hồ đều có liên quan tới vụ án này, nhất là Hoa Quân Đình, trong nhật ký của Đồng Uy đã nói rõ vợ ông ta "ăn hối lộ", như vậy sẽ rõ ai đứng đầu phụ trách điều tra đây? Bí thư kỷ ủy và bí thư chính pháp uy đều phải né tránh, thế nào cũng không thể để Cù Hạo Cẩm đích thân dẫn đầu chứ?

Nếu không nhất định phải báo lên trung kỳ ủy và chính pháp TW rồi.

- Tra! Do kỷ ủy tỉnh và ở công an cùng viện kiện soát rút nhân viên tinh anh thành lập tổ chuyên án điều tra.
Cù Hạo Cẩm cuối cùng vỗ bàn quyết định:
- Tổ chuyên án do phó bí thư kỷ ủy Thạch Hán Băng làm tổ trưởng, định ky báo cáo tiến độ điều tra cho ban bí thư tỉnh ủy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận