Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tâm tình Lưu Phi Bằng rất tệ.

Nghiêm khắc mà nói, từ sau khi lên làm bí thư tỉnh ủy, tâm tình của Lưu Phi Bằng chẳng hề khoan khoái. Điều này là chuyện kỳ quái, ngược lại trước kia làm bí thư kỷ ủy Minh Châu, dù không phải người đứng đầu, nhưng oai phong lẫm liệt, hết sức thoải mái. Lưu Phi Bằng những ngày qua luôn tự suy xét sai lầm của mình.

Vì nguyên nhân gì khiến cho mình làm bí thư tỉnh ủy so với làm tỉnh trưởng càng vướng chân vướng tay hơn.

Đương nhiên nguyên nhân lớn nhất chính là Liễu Tuấn, chính cái tên "hoàn khố" trước nay hắn luôn chẳng để vào trong mắt đã tạo thành rắc rối cực lớn cho hắn.

Nhưng sao Liễu Tuấn làm được điều đó.

Chỉ trong thời gian ngắn không ngờ chiếm được đa số trên thường ủy.

Chuyện này Lưu Phi Bằng nghĩ mãi không hiểu, lại không thể nói ra, không thể kể khổ với các đại lão, làm thế chỉ càng lộ rõ sự vô dụng của bản thân.

Tiếp nhận nền móng Cù Hạo Cẩm gây dựng năm năm, đã là bí thư tỉnh ủy, không ngờ liên tục bị kiềm chế bởi một tỉnh trưởng trẻ tuổi tạm quyền, trừ chứng minh bản thân hắn vô dụng, còn chứng minh được điều gì nữa?

Vừa nghĩ tới đây, Lưu Phi Bằng đã cảm thấy rất bực bội, đi đi lại lại trong phòng khách , ngay cả thời sự cũng không xem nổi nữa.

Trong tin thời sự, đang phát tin ở một tỉnh phía nam đang triển khai hành động liêm chính, lại có một cán bộ cấp phó bộ ngã ngựa rồi. Lưu Phi Bằng còn nhớ, cán bộ này trước đó còn công khai tuyên bố phản đối ổn định vĩ mô, kết quả mau chóng bị hạ bệ.

Liễu Tấn Tài mặc dù nhã nhặn lịch sự, hơn nữa vị trí của ông quyết định ông không thể phản kích quá mạnh mẽ, nhưng tính cách của Nghiêm Ngọc Thành thì chẳng ôn hòa. Chính tính cách không ôn hòa đó Nghiên Ngọc Thành mới được các đại lão nhất trí đưa tới vị trị này, mục đích chính là hộ giá cho chủ tịch Lý Trì Quốc tính cách tương đối ôn hòa.


Đối diện với thế công hùng hổ của Minh Châu hệ, biện pháp ứng phó của Nghiêm Liễu hệ ngày càng cứng rắn, không hề có chút ý tứ nhẫn nhịn nhùn nhường nào.

Nếu như nói trước tuyển cử đối khóa năm 2002, phía bên Liễu hệ còn phản ứng mềm mỏng, sau đổi khóa đã cứng rắn rồi, thậm chí không thỏa mãn với việc phòng thủ phản công, mà chủ động tiến công. Lần đầu tiên Lưu Phi Bằng sinh ra hoài nghi với sách lược của cả tập đoàn, suy nghĩ này làm hắn cả kinh.

Nhưng hắn lại cố chấp tin vào hoài nghi của bản thân. Mời ban đầu, Lưu Phi Bằng có thể nói là đấu chí bừng bừng, vì căn cứ vào tương quan lực lược, bản thân là phe toàn thắng, nhưng hiện giờ hắn dao động rồi.

Ít nhất ở tỉnh A, hào quang bí thư tỉnh ủy chẳng mang lại sung sướng cho hắn, ngược lại ngày nào cũng ở trong lo âu. Còn Liễu Tuấn thì hời hợt nhẹ nhàng hóa giải thế công của bản thân. Chu Thành Bồi, Vương Trung thậm chí Hương Hàm đều lần lượt đều ngả theo y, rốt cuộc là vì sao?

Lưu Phi Bằng đang buồn bực không thôi thì Lý Thanh Thanh từ ngoài trở về. Trước kia Lý Thanh Thanh không về muộn như thế, thường thì về trước giờ tan tầm, cùng hắn ăn cơm.

Lý Thanh Thanh chừng 50 tuổi, ăn mặt rất thời thượng, chẳng hề nhìn ra là phu nhân lãnh đạo cao cấp, tóc dợn sóng, dùng nước hoa Chanel, vóc dáng vẫn yểu điệu, trên cổ là dây chuyền kim cương sáng lấp lánh.

Lý Thanh Thanh trước nay đều như thế, chính vì loại sức sống thanh xuân này năm xưa của Lý Thanh Thanh đã bắt tù binh trái tim của Lưu Phi Bằng, hiện giờ thi thoảng vẫn làm trái tim hắn xao động.

Tâm tình Lý Thanh Thanh nhìn qua cũng vô cùng không tốt, mặt mày nhăn nhó, ném túi sách tay xuống ghế sô pha, ngồi xuống không nói chuyện với Lưu Phi Bằng không nói, hậm hực một mình. Hiện tượng kỳ quái này mấy năm qua vô cùng hiếm thấy.

Cùng với địa vị Lưu Phi Bằng trong thể chế tăng cao, Lý Thanh Thanh đi tới đâu cũng được một đám người xúm quanh nịnh bợ lấy lòng, khiến Lý Thanh Thanh nghe mà khoan khoái.

Cũng chính vì nguyên nhân này, Lý Thanh Thanh rất chú trọng tạo dựng tình cảm vợ chồng với Lưu Phi Bằng, cô ta hiểu rất rõ, mình được hưởng thụ tất cả những điều này do Lưu Phi Bằng mang lại. Không có mũ ô sa trên đầu Lưu Phi Bằng, cô ta lấy đâu ra vinh quang hiển hách như thế? Cho nên Lý Thanh Thanh rất ít cau có trước mặt Lưu Phi Bằng, cho dù bên ngoài gặp phải chuyện không vừa lòng, cũng cố gắng tự mình tiếp nhận, không gây thêm rắc rối cho chồng. Hôm nay thực sự kỳ lạ.


Lưu Phi Bằng thu lại tâm tư của mình, đi tới ghế sô pha ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi:
- Làm sao thế?

- Không sao.
Lý Thanh Thanh hậm hực đáp.

- Có chuyện gì thì nói đi, giữ trong lòng làm gì.

Lưu Phi Bằng nói với chút không vui, có điều trong lòng lấy làm lạ, chẳng lẽ ở tỉnh A còn có kẻ gây khó cho phu nhân b thư tỉnh ủy sao? Liễu Tuấn khi đấu tranh với hắn trên thường ủy rất khí thế, nhưng qua lại cá nhân hoặc là ở trường hợp công khai, y luôn giữ vững quy củ, rất chủ trọng bảo vệ hình tượng hài hòa trong ban.

Có lẽ vì giọng nói không vui của Lưu Phi Bằng kích thích, Lý Thanh Thanh tức thì bùng nổ, thình lình ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng vào Lưu Phi Bằng hỏi:
- Em hỏi anh, bí thư tỉnh ủy tỉnh A, rốt cuộc là ai?

Lưu Phi Bằng nghe thế thì hừ mạnh một tiếng, cực kỳ khó chịu.

- Đúng, em biết bí thư tỉnh ủy vấn là anh, là đồng chí Lưu Phi Bằng, nhưng đó chỉ là viết trên giấy tờ, còn thực tế, e rằng người khác rõ hơn chúng ta.
Lý Thanh Thanh lớn tiếng nói.

Lưu Phi Bằng càng tỏ ra phật ý, sầm mặt xuống nói:
- Hôm nay em làm sao thế? Không biết nói chuyện cho tử tế à?


- Hừ, người ta tra sổ sách tới tận em rồi, anh bảo em còn nói chuyện tử tế gì nữa?
Lý Thanh Thanh không chịu thua kém.

Nhân viên gia chính thấy Lý Thanh Thanh trở về vốn định tới rót trà, thấy cảnh này hoảng sợ trốn vào phòng mình, không dám ra nữa.

Lưu Phi Bằng ngẩn ra:
- Tra sổ sách cái gì? Em không kinh doanh, không quản lý tài vụ, người ta tra cái gì?

Cũng chẳng trách Lưu Phi Bằng hỏi thế, Lý Thanh Thanh chưa nghỉ hưu, chức vụ chính thức là cán bộ nghiên cứu của chính hiêp tỉnh, hưởng đãi ngộ phó sở. Cơ bản chỉ là cái chức lĩnh tiền không làm việc, chẳng ai dám an bài công tác cho phu nhân bí thư tỉnh ủy cả.

- Ha ha, Lưu bí thư đúng là quý nhân hay quên, quỹ từ thiện Hoàng Sơn là ngài chính tay phê chuẩn thành lập, thành lập hơn một năm qua, Lưu bí thư cũng chẳng hỏi han gì, chẳng trách quên mất.
Lý Thanh Thanh cười nhạt.

Lưu Phi Bằng lúc này mới choàng tỉnh, hình như đúng là có chuyện này, ban đầu Lý Thanh Thanh đễ xuất kiện nghị này, Lưu Phi Bằng có chút băn khoăn. Khi hắn công tác ở Minh Châu, mấy vị "nhất phẩm phu nhân" cũng làm cái quỹ tử thiện như vậy, khi ấy Lý Thanh Thanh là một trong số quản lý. Có điều Lưu Phi Bằng không phải là lãnh đạo chính chức, Lý Thanh Thanh chỉ theo phụ họa mấy vị phu nhân kia, giống kiểu tủy tùng. Điều này với Lý Thanh Thanh kiêu ngạo mà nói là điều khó chấp nhận, khó khăn lắm Lưu Phi Bằng trở thành tỉnh trưởng, còn là vị tỉnh trưởng vô cùng uy thế, Lý Thanh Thanh trong lòng mừng rỡ, vội vàng yêu cầu thành lập một quỹ từ thiện ở tỉnh A, cơ cấu tổ chức, mô hình quản lý, thậm chí cơ cấu nhân viên cơ bản giống như ở Minh Châu. Đương nhiên quỹ Hoàng Sơn này do Lý Thanh Thanh quyết định.

Lưu Phi Bằng không chịu được vợ cừng mềm nài nỉ, hơn nữa thành lập quỹ làm việc thiện cho xã hội là chuyện tốt, Lưu Phi Bằng không phản đối nữa, phê chuẩn thành lập.

Sau khi kinh doanh một thời gian, nghe nói có cống hiến chút ít cho sự nghiệp công ích xã hội, Lưu Phi Bằng liền yên tâm, Lý Thanh Thanh đại khái cũng là muốn thỏa mãn hư vinh của mình, thì mặc cô ấy. Lần này Lý Thanh Thanh đột nhiên nói tới chuyện tra sổ sách, Lưu Phi Bằng lấy làm lạ.

- Em nói rõ ra xem nào.

- Được, vậy em nói rõ ràng với anh.
Lý Thanh Thanh ngồi thẳng dậy:

- Hôm nay người của sở kiểm toán chuyên môn tới quỹ của chúng ta, yêu cầu tiến hành kiểm toán. Em nói với bọn họ tính chất từ thiện của quỹ, họ vẫn kiên trì yêu cầu kiểm toán, nói là mệnh lệnh của chính phủ tỉnh. Hừ, Lưu bí thư, tỉnh A rốt cuộc là tỉnh ủy lãnh đạo hay chính phủ lãnh đạo?

Lưu Phi Bằng lập tức cau mày, hoàn toàn không để ý tới sự châm chọc của vợ, trầm giọng hỏi:
- Vậy quỹ của em rốt cuộc vận hành có bình thường không, có qua được kiểm toán không?

- Sao thế Lưu bí thư, em là vợ anh, anh không tin em nữa à?
Lý Thanh Thanh không ngờ Lưu Phi Bằng có thái độ này, tức thì thét lên, Lưu Phi Bằng đưa tay ra ngăn "cơn điên" của vợ, nghiêm túc nói:
- Hiện giờ chúng ta không có thời gian nói những chuyện vớ vẩn đó, em trả lời anh cho rõ ràng đi, đây là điều rất quan trọng.

Lý Thanh Thanh bị thái độ nghiêm túc của Lưu Phi Bằng làm sợ hãi, đột nhiên ý thức được, chồng cô ta không phải đang đùa, liên tưởng tới tin tức Hồng Thiên Kính bị song quy mấy ngày qua, cùng với thái độ cứng rắn của sở kiểm toán, Lý Thanh Thanh đoán chừng vấn đề không đơn giản.

- Vậy anh hỏi đi...

Lý Thanh Thanh làu bàu, bọn họ vợ chồng sống với nhau nhiều năm đều như thế, chỉ cần Lưu Phi Bằng nghiêm túc, Lý Thanh Thanh không dám quật cường nữa.

Lưu Phi Bằng nghĩ một lúc rồi hỏi:
- Người sở kiểm toán phái tới là ai?

- Người đi đầu, hình như tên là Phan Tri Nhân...

Lưu Phi Bằng gật đầu, quả nhiên Phan Tri Nhân cũng lên tuyến đầu, mục tiêu của Liễu Tuấn đã rõ ràng rồi.
- Vậy việc vận hành của quỹ có chính quy hóa không? Vấn đề kính tế có qua được điều tra hay không?

Lý Thanh Thanh biến sắc, do dự hồi lâu không nói...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận