Văn phòng và nơi ở của Liễu Tấn Tài liền với nhau, Liễu Tuấn từ nhà đi tới, thoáng một cái là đến.
Liễu Tuấn cũng không bảo Vương Đạo Điền thông báo mà gõ cửa đi thẳng vào, Liễu Tấn Tài thấy con trai, tựa hồ có dự đoán trước, khẽ thở dài nói:
- Ngồi đi, trò chuyện một lúc.
Liễu Tuấn không ngồi, nói:
- Ba, nơi này không khí không tốt, ra ngoài đi dạo đi.
Liễu Tấn Tài đoán chừng là do ý của vợ, nên không phản đối, đứng dậy cùng con trai đi ra vường, mày vẫn nhíu chặt.
- Ba, chuyện đồng Tệ tăng giá đã xảy ra rồi, nên cứ từ từ tra.
Hai cha con đi một lúc, Liễu Tuấn lên tiếng:
- Quá khốn kiếp không có chút tính kỷ luật nào.
Nói tới chuyện này, Liễu Tấn Tài chừng như rất tức giận, thủ tưởng một nước cũng phải lên tiếng mắng.
Chuyện đồng Tệ tăng giá bị lộ ra ngoài, thời gian trước gây xôn xao, Liễu Tấn Tài rất bực mình. Chuyện này phát sinh vào trung tuần tháng tám, trải qua suy nghĩ kỹ càng, phân tích thấu đáo. Liễu Tấn Tài quyết định để đồng Tệ tăng giá.
Vào 4 giờ chiều ngày hôm đó, Liễu Tấn Tài đích thân chủ trị hội nghị quốc vụ khẩn cấp, trước khi mở hội nghi, tuyên bố hai kỷ luật: Trong thời gian hồi nghị, người tham dự không được phép liên lạc với nghê ngoài, không xử lý công vụ; hai là hội nghị mở tới 6h, 6h30 chính thức tuyên bố với bên ngoài đồng Tệ tăng giá, trong thời gian đó không được phép rời khỏi phòng hội nghị.
Khi đó nhìn qua thì mọi người đều tuân thủ kỷ luật, nhưng về sau phát hiện ra, trước khi công bố chính thức, phát sinh sự kiện đổi mấy chục tỷ USD sang nhân dân tệ. Có kẻ lợi dụng cô hội này, kiếm lời cả tỷ USD, Liễu Tấn Tài sau khi nhận được báo cáo, toàn thân run lên. Chuyện này tạo thành ảnh hưởng xấu tới danh dự của ông.
Chuyện xảy ra hơn một tháng rồi, trong lòng ông chừng nnhư vẫn buồn bực vì nó, Liễu Tuấn rất hiểu tâm tình của ông, ông chẳng để ý tới ảnh hưởng với mình, mà không ngờ nhân phẩm số ít quan lớn dưới quyền ông lại tồi tệ như thế. Đó là đả kích không nhỏ vào chính phủ đề cao liêm khiết mà ông luôn cố gắng phấn đấu.
- Ba thường dạy con, trách nhiệm nặng nề, đường đi gian nan, đừng ảo tưởng thế giới đại đồng sau một đêm. Con nghĩ chuyện này sẽ có lúc tra ra rõ ràng.
Liễu Tuấn an ủi cha.
Liễu Tấn Tài gật đầu, kỳ thực chuyện này mà muốn tra, đứng ở góc độ chuyên môn mà nói, kỳ thực không khó. Liên hệ với bên ngoài cần công cụ thông tin, chỉ cần tra xem ai đã có liên hệ với bên ngoài, là chân tướng sáng tỏ. Có điều không dễ hạ quyết tâm "tra" được.
Thành viên dự họp, không ai là quan cấp cao có trọng lượng, một khi tra ra, có khả năng làm nội bộ Quốc vụ viện chấn động kịch liệt, ném chuột sợ vỡ đồ quý, rất nhiều vấn đề không tồn tại độc lập.
Trong ký ức của Liễu Tuấn, ở thế giới bình hành khác, có một chuyện chấn động toàn quốc, có người lấy hình thức văn kiện TW, phát đi khắp bộ ủy ban quốc gia, cùng đảng, chỉnh phủ địa phương. Nội dung văn kiện này có thể nói làm toàn đảng xôn xao. Có điều trong thế giới sau khi trùng sinh, lại không xảy ra chuyện này.
Nhưng văn kiện không có, nhưng hành động ngầm thì không ít, hai nhân vật cấp lãnh tụ phía bên kia thời gian qua liên tục đi khảo sát, tới gặp các quan lớn một cõi nói chuyện, hoặc triệu kiến lãnh đạo các bộ ủy ban quốc gia, nội dụng đàm thoại rất lộ liễu.
Tức thì có một dòng chảy ngầm cuồn cuộn nhắm vào Liễu Tấn Tài.
Tình hình này, Liễu Tuấn biết rất rõ.
Mạng lưới quan hệ cực lớn của y được phát duy toàn diện, thăm dò được tin tức khá tỉ mỉ. Trong đấu tranh, tin tức linh thông là vô cùng quan trọng.
- Ba, trước đó không lâu hội nghị hạch tâm mở ra, Vu Hướng Hoánh lại lớn tiếng?
Liễu Tấn Tài ngạc nhiên:
- Làm sao con biết.
Tính tổ chức kỷ luật của ông rất cao, chuyện phát sinh trên hội nghị, dù là cha con, ông cũng không tiết lộ.
Liễu Tuấn cười khẽ:
- Tính tổ chức kỷ luật của ba cao, không đại biểu người khác cũng thế. Chuyện này Vu Hướng Hoành đích thân nói ra trong một lần tụ hội tư nhân, hắn uống nhiều rượu, đắc ý nói với những thuộc hạ tâm phúc, huyênh hoang "sự tích anh hùng" của mình.
Trước hội nghị hạch tâm không lâu, Liễu Tấn Tài đại biểu Quốc vụ viện báo cáo tình hình kinh tế cơ bản trong nước, bị Vu Hướng Hoành công kích dữ dội.
Vu Hướng Hoành chỉ ra, chính sách ổn định vĩ mô của nhà nước đang thực thi gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới thành phố Minh Châu, tỉnh Sa, tỉnh Đông Hải. Hơn nữa tổn hại vẫn đang tiếp tục diễn ra, khiến cho tăng trưởng kinh tế các tỉnh đó mấy năm sau sẽ cực kỳ chậm chạm, Vu Hướng Hoành cho rằng Liễu Tấn Tài phải chịu trách nhiệm về việc này! Liễu Tấn Tài lập tức phản kích, hai bên tranh luận rất lâu, không ai thuyết phục được ai.
Hội nghị Đảng, tuy chú trọng dân chủ, Vu Hướng Hoành có quyền đề xuất ý kiến bất đồng. Là người đứng đầu thành phố lớn nhất toàn quốc, vì kinh tế phát triển mà "chống đối" nhìn từ bên ngoài, cũng xem như là tận chức tận trách.
Có điều nhìn từ đại cục kinh tế toàn quốc, thành phố Mình Châu chính là ngọn nguồn của kinh tế phát triển quá nóng, rất nhiều hạng mục vi phạm do Minh Châu khởi xướng, sau đó các tỉnh khác hùa theo, hình thành một hiện tượng kỳ quái, Quốc vụ viện càng siết chặt ổn định vĩ mô, một số tỉnh, hạng mục vi phạm càng nhiều, càng làm tích cực.
- Kỳ thực, Vu Hướng Hoành cũng biết Minh Châu chính là ngọn nguồn của kinh tế quá nóng. Trong cuộc tụ hội cá nhân, hắn cũng nói kinh tế Minh Châu phát triển quá nóng, đi quá nhanh.
Liễu Tuấn nói rất bình tĩnh, chỉ nói một sự thực mà thôi, không có chút kích động nào. Vu Hướng Hoành còn nói một số lời nữa, nhưng Liễu Tuấn không thuật lại cho cha nghe. Tâm tình ông đã tệ lắm rồi, là con y không thể sát muối vào thêm nữa. Vu Hường Hoành công khai tuyên bố với đám gọi là thân tín đích hệ của mình, kinh tế càng nóng càng tốt, thế mới dễ kiếm thành tích. Còn chuyện sau này bận tâm làm gì? Đó là chuyện của người kế nhiệm.
Trong mắt Vu Hướng Hoành, chỉ cần giành được phần thắng trong đấu tranh, lật nhào được Liễu Tấn Tài, thì chuyện gì cũng là thứ yếu. Tới khi đó Vu Hướng Hoành hắn tất nhiên thăng quan, đống hỗn loạn có người xử lý, làm gì nổi hắn?
Liễu Tấn Tài dừng bước, hai mắt quắc lên, nghiêm túc nói:
- Làm sao con biết được chuyện trong cuộc tụ hội riêng của Vu Hướng Hoành.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Chỉ cần con muốn biết là con sẽ biết.
Liễu Tấn Tài mặt càng trở nghiêm nghiêm túc, giọng nói cũng nặng hơn:
- Tiểu Tuấn, có chính trị là có đấu tranh, cái này không sai. Nhưng chuyện làm loạn kỷ cương pháp luật không thể làm, hiện giờ với thân phận của con phải chú ý! Con là Cán bộ cao cấp của đảng.
Liễu Tuấn trùng sinh tới nay, gần 30 năm, lầu đầu tiên cha y nghiêm túc nói với y như vậy.
Liễu Tuấn cười:
- Ba cho rằng bọn chúng tuân thủ kỷ cương pháp luật sao? Cho rằng bọn chúng giữ quy củ sao? Nếu đúng thế, với trọng trách với tiền đồ của quốc gia và dân tộc, phải giải thích thế nào về hiện trang này? Phải giải thích thế nào về sự kiện tiết lộ đồng tệ tăng giá? Bọn chúng sớm đã mài sẵn đao rồi.
Dừng lại một chút, Liễu Tuấn thêm vào một câu:
- Tuyệt đối không có chuyện để mặc cho bọn chúng chém giết đâu.
Liễu Tấn Tài giật mình, ánh mắt nhìn con trai liền trở nên phức tạp. Kỳ thực những đạo lý mà Liễu Tuấn nói ông lại chẳng hiểu hay sao? Nhưng ở vị trí của ông, rất nhiều chuyện phải thận trọng. Liễu Tấn Tài hi vọng có thể thông qua phương thức ôn hòa, dần thay đổi hiện tượng không tốt trong đảng chính phủ, làm quốc gia phát triển có trật tự. Đấu tranh quá kịch liệt, chắc chắn gây trở ngại nghiêm trọng tới công tác.
Nhưng đứa con trai này, bản chất lại y hết cha vợ, đầy tính chủ nghĩa anh hùng. Bất kể là vào lúc nào, đều đấu chí ngùn ngụt! Biết nội dung cuộc tụ hội riêng tư của Vu Hướng Hoành, chẳng phải là tác phong nhất quán của Liễu Tuấn sao?
Liễu Tuấn đón nhận ánh mắt của cha, nói không chút do dự:
- Ba, chúng sống hòa bình, đồng tâm hợp lực là phải có điều kiện, là phải trả giá. Nếu để chúng ta trả giá, không bằng bắt bọn chúng phải trả giá.
Liễu Tấn Tài không đáp, im lặng bước về phía trước.
Liễu Tuấn cũng bước theo sát đằng sau, hơi tụt lại nửa bước, nói:
- Chuyện đã tới nước này, muốn giải quyết hòa bình là rất khó. Theo con thấy, phải hạ bệ hắn?
Liễu Tấn Tài toàn thân run lại, lại lần nữa dừng bước, kinh ngạc nhìn Liễu Tuấn.
- Hạ hắn?
Ông hỏi lại.
- Đúng! Hạ hắn! Theo con biết, kẻ này có vấn đề kinh tế nghiêm trọng, khả năng liên quan tới chiếm dụng số tiền hàng chục tỉ.
Liễu Tuấn bình tĩnh đáp.
Liễu Tấn Tài chấn động vô cùng, ông hiểu rõ con trai, nếu Liễu Tuấn đã nói như thế cơ bản là nắm chắc rồi. Trong tay Liễu Tuấn, khẳng định đã nắm giữ chứng cứ phạm tội của kẻ đó. Không có chứng cứ xác đáng, Liễu Tuấn không nói lung tung.
Cho dù cha con nói chuyện với nhau, không phải lo lộ bí mật, nhưng nếu chứng cứ không xác đáng, rất có khả năng làm Liễu Tấn Tài thậm chí cả tập đoàn chính trị sau lưng ông phán đoán nhầm. Trong đấu tranh thế này, phán đoán nhầm có thể tạo thành hậu quá trí mạng.
- Để ba suy nghĩ kỹ đã.
Hồi lâu sau, Liễu Tấn Tài mới lên tiếng.