Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tiết Viễn Sơn ở trong phòng Liễu Tuấn chừng nửa tiếng rồi khách khí cáo từ, Liễu Tuấn tiễn ra tới tận cữa vẫy tay tạm biệt, khá nhiều vị khách thấy cảnh này.

Tiễn Tiết Viễn Sơn đi rồi, Liễu Tuấn không vội về phòng ngay mà chắp tay đi dạo trong vườn hoa.

Nhà khách Đại Danh chiếm diện tích rất lớn, vì quanh năm đều tiếp đãi nhân vật có tiếng, bên trong nhà khách bố trí khác với khách sạn bình thường, giống như một khu vường hoa nhỏ.

Trong tổ Hoa Đông, Liễu tỉnh trưởng xem như là một "Dị loại", hoàn toàn không hòa hợp với các lãnh đạo tỉnh khác, đương nhiên nó không biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng ai cũng hiểu. Cho dù với Lưu Phi Bằng, bề ngòai Liễu Tuấn cũng hết sức ôn hòa.

Liễu Tuấn định một mình đi dạo, thuận tiện suy nghĩ vài việc.

Tiết Viễn Sơn đột ngột tới thăm, cho dù mọi người chỉ tiến hành giao lưu mang tính lễ tiết, nhưng bản thân hành động này của Tiết Viễn Sơn không tầm thường, bao hàm quá nhiều tin tức. Đoán chừng không bao lâu, đại đa số quan lớn trong nhà khách Đại Danh sẽ biết cả, vì thế chắc chắn gây ra nhiều suy đoán.

Là người trong cuộc, Liễu Tuấn càng phải suy nghĩ.

Vào thời khắc mẫn cảm này, Tiết Viễn Sơn tới thăm, khẳng định sẽ mang tới vài kết quả bất ngờ.

Tiết Viễn Sơn không chỉ đại biểu cho tỉnh Đông Hải, đằng sau ông ta là một gia tộc lớn và thế lực chính trị mạnh, không ai có thể coi thường.

Nhưng Liễu tỉnh trưởng muốn yên tĩnh thì lại có người quấy rầy.

Người tới quấy rầy này là Khâu Tình Xuyên, cả hai đều là ủy viên dự khuyết trung ương, lần này dự họp, Khâu Tình Xuyên nhà ở thủ đô nhưng cũng chuyển vào trong nhà khách ở.

Trong lòng Khâu chủ tịch nghĩ gì thì không ai biết.


- Liễu Tuấn, Tiết bí thư vừa tới chỗ cậu làm khách hả?

Khâu Tình Xuyên trong điện thoại hỏi thẳng.

Liễu Tuấn cười:
- Tin tức truyền đi nhanh nhỉ...

Tin tức thế này lại truyền không nhanh được sao? E rằng lúc này ngay cả các cự đầu cũng biết rồi, vốn ủy viên TW và ủy viên dự khuyết TW thăm hỏi nhau chẳng gây nên động tĩnh lớn như thế. Ví dụ như Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên thường qua chỗ nhau uống rượu, mọi người cũng chẳng để ý.

Hai người này vốn là bạn, mọi người đều biết cả.

Bọn họ mỗi người đại biểu cho các hệ phải khác nhau, có thân mật khăng khít được không tạm thời khó nói. Nhưng giữ Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên khẳng định quan hệ rất tốt, khi Liễu Tuấn thi hành chính sách ổn định giá nhà đất ở Ngọc Lan, Khâu Tình Xuyên ở Giang Khẩu liền hưởng ứng, điều này đã đủ nói lên vấn đề rồi.

Nhưng về truyền thống mà nói, thế lực chính trị lớn mà Tiết Viễn Sơn đại biểu không hề thân thiết với Nghiêm Liễu hệ, một số người thậm chí nghĩ một cách đương nhiên Tiết Viễn Sơn ở phía bên kia, tập đoàn chính trị ông ta đại biểu cũng bị coi thành một bộ phận tạo nên phía bên kia.

Tình hình thực tế đương nhiên có chút khác biệt so với suy đoán của mọi người, nhưng sự suy đoán này vốn có nguyên nhân, không phải vô cớ.

Gần đây tiếng ủng hộ Tiết Viễn Sơn ngày một nhiều, nhất cử nhất động tất nhiên được người ta quan tâm.

Khâu Tình Xuyên hỏi:
- Ở đâu đấy?


- Tản bộ trong vườn hòa.

- Tôi tới đây.

Khâu Tình Xuyên nói xong cúp điện thoại luôn, chỉ cần ở cạnh Liễu Tuấn, Khâu chủ tịch lịch sử nho nhã cũng trở nên rất "thô lỗ". Người gần gũi y, dù cấp dưới hay bạn bè, đều bất giác ảnh hưởng bởi tác phong của y.

Đó là một biểu hiện của uy thế.

Liễu Tuấn thu điện thoại lại thong thả chắp tay đi dạo trong vườn hoa.

Rất nhiều vị ủy viện đều có thói quen này, may là vườn hoa cũng phân chia thành nhiều khu vực tương đối độc lập, không có khả năng "va chạm" mấy, nếu không riêng hàn huyên khách khí cũng hết ngày, còn suy nghĩ được cái gì nữa?

Khâu Tình Xuyên hiển nhiên biết rõ Liễu Tuấn tản bộ ở chỗ nào, thân hình gầy gò của hắn rất nhanh xuất hiện bên cạnh Liễu Tuấn.

Trong vườn hoa rất thanh tĩnh, gió đêm nhẹ nhẽ, thị thoảng còn nghe được tiếng côn trùng "nỉ non".

Chưa nói chuyện Liễu tuấn đã đưa thuốc lá ra mời trước, gần đây Liễu Tuấn hút loại thuốc lá thơm nổi tiếng của tỉnh N "vua XX", loại thuốc lá thơm này được coi như cao cấp nhất trong nước, rất nhiều người lấy nó ra để khoa thân phận.

Liễu Tuấn tất nhiên không cần dùng loại thương hiệu đó để thể hiện gì, "Gấu mèo vang" cung cấp đặc biệt, ở trong nước không thứ gì so được. Có điều loại thuốc lá thơm này lại do Tiểu Thanh ủy thác nhà máy thuốc lá kia đặc chế cho Liễu Tuấn, dài hơn thuốc lá bình thường một chút, phối phương thông qua kiên cứu, cố gắng giảm thiểu lượng nicotin, theo cách nói của Tiểu Thanh là "mỗi ngày khỏe hơn một chút".

Thứ thuốc lá này trên thị trường không mua được, phối phương được bảo mật, thành phẩm chỉ được tiêu thụ cho Tiểu Thanh, nói cách khác, Liễu tỉnh trưởng là người tiêu dùng duy nhất của loại thuốc lá này.


Làm như thế giá thành tất nhiên không nhỏ, nhưng Tiểu Thanh chẳng để ý tới chút tiền đó, trong suy nghĩ của cô, số tiền này đổi lại sức khỏe của Liễu Tuấn mỗi ngày tốt hơn một chút, là kinh doanh lãi nhất thiên hạ.

Tâm ý của ái thê, Liễu Tuấn đương nhiên phải nhận.

- Nói chuyện gì đấy?

Khâu Tình Xuyên hỏi, vốn quan hệ hai bên có thân mật hơn nữa, một số giới hạn vẫn phải giữ, không thể tùy tiện đột phá. Nghiêm khắc mà nói cả hai đại diện cho hai thế lực chính trị khác nhau, có lẽ hai người có thể làm bạn mãi mãi, nhưng trên chính trị không có bạn bè vĩnh viễn.

Những hành động bên trong hai tập đoàn chính trị, không nên tùy tiện thăm dò thì hơn.

Sở dĩ hỏi như thế quan trọng là vì Tiết Viễn Sơn.

Đại hội lần này nhìn qua không thảo luận vấn đề nhân sự trọng đại, nhưng thực tế các phe thế lực đều thăm dò lẫn nhau, trong quá trình chỉnh hợp từ khi đại hội này kết thúc tới đại hội đảng các tỉnh mở ra vào năm sau, sẽ tiền hành điều chỉnh giữa khóa tương đối dày. Lãnh đạo chủ yếu của địa phương, bộ ủy ban TW sẽ xuất hiện điều chỉnh lớn.

Tiết Viễn Viễn Sơn đột nhiên tới thăm Liễu Tuấn, có lẽ là vì tranh thủ đồng minh, rải đường cho mình sau này.

Khâu Tình Xuyên quan tâm tới vấn đề này là hợp lý, ủng hộ hay không ủng hộ ai, đối với Khâu Tình Xuyên là cả tập đoàn chính trị sau lưng, là vấn đề không thể né tránh.

- Chủ yếu nói chuyện kế hoạch năm năm lần thứ nhất.
Liễu Tuấn trả lời đơn giản.

Kế hoạch năm một năm này là mấu chốt của đại hội, đại bộ phận chương trình nghị sự đều xoay quanh nó. Khi phân tổ thảo luận sẽ do Trình Tử Thanh một trong số cự đầu tọa trấn tổ Hoa Đông.

Thực tế từ kiến nghị này cũng có thể dọc ra được rất nhiều tin tức, nó là kết quả đấu tranh của nhiều thế lực, lần này trọng điểm là đấu tranh "nhà đất". Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên phối hợp nhất trị, đi đầu hành động bình ổn nhà đất, đã hỗ trợ lớn cho Liễu Tấn Tài, ngăn được áp lực, giành được chiến thắng mang tính giai đoạn, trước khi kiến nghị này ra đời, nhiều thế lực muốn tăng thêm ảnh hưởng, thể hiện ý muốn bản thân với nó.

Theo đường lối của Liễu Tấn Tài, thực thi ổn định vĩ mô hai năm qua thu được hiệu quả nhất định, khuynh hướng kinh tế phát triển qua nóng được kiềm chế phần nào, dần dần quay lại quỹ đạo thông thường. Vào thời khắc quan trong này không thể buông lỏng, phải kiên trì tiến hành ổn định vĩ mô, trong vòng vài năm sau, kéo kinh tế quốc gia quay lại quỹ đạo thông thường một cách triển để, phát triển trật tự, dần giảm tiêu hao năng lượng, thực hành chiến lược phát triển bền vực, lập nên cơ sở vững chắc cho đất nước sau này.


Thực sự mà nói đưa ra quyết định này là điều gian nan nhất với Liễu Tấn Tài.

Kiên trì ổn định vĩ mô, tất nhiên là đại kế trăm năm, nhưng trong thời gian ngắn, biểu hiện ra ngoài là tốc độ kinh tế sụt giảm, các con số không đẹp mắt nữa, lấy đâu ra "lòng người phấn chấn".

Trong một hoàn cảnh hết sức chú trọng thành tích này, đưa ra quyết định như vậy cần dũng khí lớn, và có tính nguyên tắc chịu trách nhiệu cao độ với tiền đồ của quốc gia dân tộc.

Ai chẳng muốn sáng tạo ra "kỳ tích kinh tế" trong thời gian chấp chính của mình.

Nói cách khác Liễu Tấn Tài chủ động từ bỏ cơ hội lưu danh sử sách, mạo hiềm chính trị, cam nguyện trồng cây cho thế hệ sau.

Trước khi kiến nghị này được đưa ra, trong đảng xuất hiện nhiều ý kiến bất động, mặc dù cuối cùng không thể hoàn toàn theo đường lối của Liễu Tấn Tài đặt ra, nhưng đại bộ phận vẫn thể hiện ý chí tiến bộ vững chắc của ông.

Khâu Tình Xuyên tất nhiên hiểu rõ đủ loại thị phi trong này, liền hỏi:
- Thái độ Tiết Viễn Sơn với quy hoạch này thếnào.

- Ông ta cho rằng phải phát triển khoa học, phải phát triển bền vững, đó là đại kế trăm năm.

Khâu Tình Xuyên khẽ gật đầu, trầm ngâm một chút rồi nói:
- Chiêm Tú Hoa có lẽ chưa chắc đã đề xuất kiện nghị ở đại hội lần này.

Liễu Tuấn cười không đáp.

Suy đoán của Khâu Tình Xuyên và y cơ bản nhất trí.

Chính trị cần bình hành, nói trắng ra là trao đổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận