Trùng Sinh Chi Nha Nội

“Đúng, đây là số tiền chắc chắn có , còn những khoản lợi nhuận khác thì cũng chưa biết được con số đó sẽ tăng lên bao nhiêu nữa”

Xuân Quang phân tích.

“Điều này….để tôi suy nghĩ đã..”

“Được, được, nhưng nhanh lên nhé, bạn của tôi đang rất vội”

“Ừ…ngày mai tôi sẽ trả lời anh..”

Vũ Viện Viện nói.

“Được”

Xuân Quang lộ rõ vẻ đắc ý trên mặt.

Ngay sau đó, lại cùng một nhóm người uống rượu, hò hét.

“Tiểu tử, ta về trước, chỗ này giao cho cháu”

Sau khi nghe xong nội dung chính của câu chuyện, Vũ Thu Hàn liền đứng dậy.

“Giao cho cháu?”

“Đúng, ta cũng chẳng có yêu cầu gì, chỉ cần Viện Viện bình an trở về nhà là được”

Vũ Thu Hàn dặn dò xong không quay lại mà cứ thế bước đi.

Liễu Tuấn thật sự ngạc nhiên. Người này thật là độ lượng, an nguy của cô con gái lại giao cho tiểu tử Liễu Tuấn. Tuy Xuân Quang không dám động chạm gì đến vũ Viện Viện, (ít nhất hiện nay không dám), nhưng mọi chuyện cũng đâu có thể ngờ trước được.

Đương nhiên, Liễu nha nội tuyệt nhiên không cho cái “Chuyện không ngờ trước” đó xảy ra rồi.

Cái trò “Đồi bại” thật sự vẫn chưa nhen nhóm trong đầu của Xuân Quang, vui đùa đến khoảng 11 giờ, liền đỡ Vũ Viện Viện dời khỏi quán. Lái xe đưa cô ta về nhà.

Liễu Tuấn và Từ Văn cùng với Xuân Sơn lái xe chạy theo sau, đợi đến khi Vũ Viện Viện vào nhà mới yên tâm. Xuân Quang vừa trèo lên xe vừa lẩm nhẩm hát, Liễu Tuấn cũng mỉm cười theo.

Đại lý xe hơi mà Xuân Quang nói tới là: “Đại lý xe hơi Hằng Lợi thành phố Đại Ninh”. Vấn đề lớn như thế này cho nên đích thân Vũ Thu Hàn cùng với cán bộ phòng cảnh sát đi điều tra.

Không ai ngờ được Vũ Thu Hàn lại ra tay nhanh và quyết liệt như vậy.

Người này cũng thật nóng vội, cái ghế của ông ta ngồi chưa ấm chỗ, thậm chí một vài cán bộ của phòng công an còn chưa hoàn toàn nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì ông ta đã thẳng tay điều tra rồi.

Đại lý xe hơi Hằng Lợi phần lớn đều là buôn bán xe lậu, nó có liên quan tới rất nhiều đơn vị cũng như những cán bộ trong ngành công an, người đứng giật dây đằng sau không ai khác chính là con trai hách Xuân Quang của cục trưởng cục công an thành phố. Tên tiểu tử này mang danh là cố vấn, nhưng trên thực tế thì có tới 8 phần cổ phần của đại lý xe .

Theo quy định thì vụ án này đương nhiên Vĩ Hiến phải né tránh nhưng ông ta không né tránh được, vì ông ta biết rõ rằng, nếu như cố tình làm ngơ thì sẽ có kết cục gì sẽ xảy ra.

Xuân Quang với cái mác “Người giật dây”, kì thực cũng chỉ là kẻ chịu sự chỉ đạo của người khác mà thôi, đại ông chủ đứng đằng sau mọi chuyện không phải là Hách Xuân Quang. Không có chỉ thị của Vĩ Hiến thì hắn ta đâu có dám quyết định điều gì.

Phòng công an tỉnh quyết định tiến hành điều tra cơ sở làm ăn của ông ta, bề ngoài thì Vĩ Hiến vấn tỏ ra né tránh nhưng trên thực tế thì ngấm ngầm điều binh khiển tưởng, tiến hành những kế sách chống lại việc điều tra này. Dù sao cũng nên biết rằng ông ta làm công việc buôn bán này đâu phải chỉ ngày một ngày hai, mối quan hệ mà ông ta thiết lập được đương nhiên khá vững chắc rồi, cho nên sức chống đối cũng sẽ rất lớn.

Hách Vĩ Hiến đã trở thành vật cản khó có thể vượt qua nếu muốn điều tra triệt để vấn đề của đại lý Hằng Lợi này. Nhưng Hách Vĩ Hiến cũng chỉ là cấp phó phòng thuộc tỉnh lý quản lý. Nếu muốn động đến ông ta thì quyền hành vẫn nằm trong tay của tỉnh.

Cuối tháng bảy, Hách Vĩ Hiến bị ủy ban kỷ luật tỉnh quy tội.

Sau khi Hách Vĩ Hiến bị kết tội, sẽ được chuyển lên ủy ban kỷ luật tỉnh. Doãn Bảo Thanh sau khi nghe xong báo cáo liền đập bàn đưa ra quyết định.

Kể từ đó việc “Chống lại” những phần tử mượn danh công làm việc tư đã có những biến chuyển mới.

……….

Hội nghị thành ủy, thường ủy thành phố Đại Ninh được khai mạc, sắc mặt của mỗI thành viên trong ban thường ủy thành phố đều rất nghiêm trọng.

Hội nghị thường ủy thành phố lần này, chủ yếu là luận bàn đến vấn đề: ai sẽ đảm nhiệm chức cục trưởng cục công an thành phố.

Thành ủy thành phố đã có đầy đủ những tư liệu cụ thể liên quan tới việc Hách Vĩ Hiến vi phạm pháp luật.

Bí thư thành ủy Liễu Tấn Tài chủ trì buổi họp thì lại bình tĩnh thưởng thức tách trà nóng, lắng nghe phát biểu của các cán bộ thành ủy về việc có liên quan tới Hách Vĩ Hiến.

Còn nhớ mấy ngày trước tại hội nghị thường ủy thành phố, vẫn còn có khá nhiều thành viên tuyên dương những “Công lao và thành tích” mà ông ta làm được, đặc biệt là bí thư Hoàng Trí Phi bí thư ủy ban hành chính pháp luật, ủng hộ Hách Vĩ Hiến, nói đây là đồng chí có lập trường chính trị vững vàng, quyết đoán. Trong việc giáo dục con cái có những sai xót nhỏ cũng, nhưng con cái đi sai đường một phần cũng do cha mẹ dạy bảo không nghiêm.

Nhưng bây giờ, ông ta xảy ra chuyện, hơn nữa vấn đề cũng không nhỏ. Hách Vĩ Hiến bị tố với Đào Nghĩa Âu là một đòn công kích quá lớn.

Vĩ Hiến là cán bộ do chính tay ông ta nâng đỡ đề bạt mà lên. Lần này, Đào Nghĩa Âu đã quyết định phải bảo vệ bằng được Hách Vĩ Hiến cho nên đích thân đến tiếp kiến Hồ Vi Dân.

Hồ Vi Dân là bí thư ủy ban chính trị pháp luật tỉnh, Hách Vĩ Hiến cũng coi như là người dưới quyền quản lý của ông ta. Thái độ của Hồ Vi Dân cũng đồng tình với quyết định bảo vệ Hách Vĩ Hiến của Đào Nghĩa Âu, hơn nữa còn đưa ra những kế sách hành động cụ thể, đích thân gọi điện đến cho những cán bộ tại thường ủy thành phố đồng thời tỏ rõ thái độ của mình với chuyện này.

Cho nên trước hội nghị lần này thì những cán bộ của ủy ban thường vụ thành phố đã thuộc lòng “Hát bài ca tụng” Hách Vĩ Hiến rồi.

Sau khi cuộc họp lần trước kết thúc, Đào Nghĩa Âu liền mỉm cười rời khỏi phòng họp. sắc mặt của Liễu Tấn Tài vẫn rất bình tĩnh không lộ ra chút khác thường nào cả, nhưng kì thực trong lòng đang cảm thấy vô cùng uất ức.

Những thành công mà Liễu Tấn Tài giành được trong suốt thời gian đảm nhiệm chức vụ tại thành phố Đại Ninh đều được quần chúng nhân dân ghi nhận. Cho dù chịu chấp nhận cái danh “Phạt tiền” thì quần chúng cũng sẽ thấu hiểu cho Liễu Tấn Tài.

Cho dù như thế nào, bí thư Liễu chủ yếu nhằm vào những đơn vị không chú ý đến vệ sinh mà phạt, đây cũng không phải nhằm vào bất cứ cá nhân nào cả. đi vào một tỉnh thành gọn gàng,sạch sẽ, con đương rộng rãi thoáng đạt cho dù là người gốc Đại Ninh hay là những người thuộc vùng khác đến đều sẽ cảm thấy trong lòng thoải mái, dễ chịu.

Chịu phạt 2-3 triệu để đổi lấy môi trường trong lành sạch sẽ thực sự cũng đáng.

Với một tỉnh thành có gần vạn nhân khẩu thì 2-3 triệu tiền phạt cũng chẳng nhiều nhặn gì.

Xem ra cái gọi là “Thói quen khó sửa”, “Phép vua thua lệ làng” những từ ngữ này chẳng qua cũng chỉ là cái cớ để trốn tránh trách nhiệm mà thôi. Chỉ cần những người cầm quyền hạ quyết tâm, thì chẳng có ai có thể thay đổi được cả.

Liễu Tấn Tài đã gây dựng được hình ảnh tốt trong mắt của quần chúng nhân dân, cũng có nghĩa là bí thư tiền nhiệm Hồ và thị trưởng đương nhiệm Đào trong con mắt của họ cũng thấp hơn vài phần.

Đem so sánh với tân bí thư, hai vị thật sự còn thiếu xót nhiều điều, chẳng trách tỉnh ủy lại điều Liễu Tấn Tài tới, quả nhiên là có ý riêng của họ.

Nhưng Đào Nghĩa Âu cũng chẳng quan tâm tới những đánh giá của quần chúng nhân dân giành cho mình.

Vị quan này trên chốn quan trường, sớm đã đạt được hai chữ “Công danh” rồi, vì có quan hệ mật thiết với vị quan lớn thứ hai của tỉnh ủy Lưu Đông Sơn, Đào Nghĩa Âu cứ thế thuận buồm xuôi gió mà tiến trên con đường công danh. Nếu như không phải Lưu Đông Sơn rời khỏi tỉnh N, thì chức vụ bí thưu thành ủy thành phố Đại Ninh có thể rơi vào tay của Hồ Vi Dân.

Đào Nghĩa Âu chẳng chút quan tâm tới cái “Hư danh” này. Điều quan trọng là cách nhìn nhận đánh giá của cấp trên đối với ông ta.

Hội nghị thường ủy lần trước, xuật hiên tình hình “ Một mặt bị lật”, Đào Nghĩa Âu tỏ rõ thái độ của mình với Liễu Tấn Tài—nhân dân nói như thế nào cũng chẳng quan trọng, hội nghị thường ủy lần này vẫn là Đào Nghĩa Âu tôi nói là được.

Hội nghị thường vụ vừa khai mạc xong, tối hôm đó Lưu Đông Sơn gọi đến cho Đào Nghĩa Âu.

Lưu Đông Sơn không chút khách khí phê bình ông ta, chỉ trong hai chữ, làm cho Đào Nghĩa Âu vô cùng kinh ngạc.

“Ấu trĩ”

Lưu Đông Sơn không giữ chút thể diện nào cho ông ta, nói thẳng hai chữ hai.

“Anh cho rằng anh đang hợp xướng với Liễu Tấn Tài hay sao? Anh dám đảm bảo 100% Hách Vĩ Hiến không xảy ra vấn đề gì sao? Một hội nghị thường ủy thành phố, có trên 90% cá nhân vì một phần tử mà hết “lời ca ngợi”, điều này bình thường ư? Cậu không muốn thông qua phương thức này với tỉnh ủy tỉnh N, nói rõ với trung ương, tất cả phòng ban của thành phố Đại Ninh này đều không đạt chuẩn mực!”

Lưu Đông Sơn nghiêm khắc phê bình Đào Nghĩa Âu, đây coi như là hồi chuông cảnh tỉnh đối với những hành động thiếu suy nghĩ của ông ta.

“Nghĩa Âu, anh càng ngày càng hồ đồ rồi, có phải mấy năm nay bước đi quá thuận lợi không? Lần này rốt cuộc ai sẽ là động đến Vĩ Hiến, tự mình suy nghĩ rõ ràng đi!”

Lưu Đông Sơn tức giận nói qua điện thoại.

Đào Nghĩa Âu từ từ hạ điện thoại xuống, mới cảm thấy tấm áo của mình đã đẫm mồ hôi.
Lưu Đông Sơn nói quá đúng, bản thân mình vẫn chưa “TÌm hiểu sự việc rõ ràng”

Ai sẽ động đến Vĩ Hiến?

Có lẽ không phải là Liễu Tấn Tài mà là Vũ Thu Hàn. Liễu Tấn Tài chẳng qua là làm công tác của cơ quan trực thuộc tỉnh mà thôi. Đã do chính cấp trên ra chỉ thị thì đương nhiên cuộc họp thường vụ này phải khai mạc, sau những lời căn dặn của cấp trên Đào Nghĩa Âu mới bình tĩnh lại suy nghĩ mọi chuyện. Liễu Tấn Tài thì không hề có biểu hiện nào cả, chỉ nói một vài câu: “Mời các đồng chí cho ý kiến”, hoàn toàn là thái độ trung lập.

Kết quả phần lớn các cán bộ thường vụ đều có “Thiện cảm” đối với Hách Vĩ Hiến.

“Cả một hội nghị thường ủy thì có trên phân nửa ”Nói hay” cho một phần tử, điều này bình thường không?”

Nghĩ lại câu nói của Lưu Đông Sơn, nghĩa âu lại lần nữa toát mồ hôi hột.

Thật sự quá kích động.

Bản thân mình chẳng nhẽ lần này đã trúng phải “Mưu kế” của Tấn Tài! Trong cuộc họp thường vụ, một vấn đề không đáng thì rất không đáng lộ ra “Dã tâm” của một thị trưởng đối với một người “Đối kháng”

Nếu chỉ là một vài cán bộ phát biểu ý kiến thì thôi, đằng này 90% lại tỏ thái độ, Liễu Tấn Tài không nói thêm câu nào, tỉnh ủy đương nhiên sẽ chọn đúng thời gian mà nổi trân lôi đình.

Đây hoàn toàn là tuân thủ theo nguyên tắc của tổ chức.

Lưu Đông Sơn vội vàng gọi điện thoại đến càng chứng tỏ điều đó là thật.

Vũ Thu Hàn sau khi nhậm chức lần đầu tiên ra tay, tuyệt nhiên chỉ có thể thắng không được phép thua. Lần này nếu là bại, Vũ Thu Hàn từ nay về sau không cần phải suy nghĩ đến việc đứng vững tại tỉnh N.

Suy nghĩ kỹ càng, thì đây chính là điểm khác nhau về phong cách xử lý sự việc của hai cán bộ cấp cao Liễu Tấn Tài và Hồng Nhị Đại.

Liễu Tấn Tài lựa chọn sách lược là đánh âm thầm, mâu thuân từ từ tăng thêm, nắm chắc phần thắng đến 8-9 phần thậm chí 10 phần, đến lúc đó mới quyết định ra tay. Còn Vũ Thu Hàn thì không giống thế, cho dù chỉ có 5-6 phần thắng nhưng vẫn kiên quyết ra tay, thắng thua không vấn đề, điều quan trọng là thời gian, sẽ có người thay mặt ông ta lộ diện.

Đói phó với một cán bộ cấp phó như Hách Vĩ Hiến, hơn nữa là là cán bộ đang có vấn đề, Vũ Thu Hàng hoàn toàn chẳng cần lo lắng gì cả. Chiến thắng là kết quả tất yếu.

Trong nội bộ của hệ thống công an, cục trưởng cục công an tỉnh được xem là thành phần quan trọng nhất. Trưởng phòng Vũ vừa lên nhậm chức đã nắm được điều này, đủ điều kiện để thành lập cái uy của mình.

Đã nắm được uy thế rồi, lại có thể khơi dậy được sự khiếp sợ của phe bên kia, Vũ Thu Hàn lựa chọn đối thủ này cũng coi như là khá hợp lý.

Đào Nghĩa Âu vì Hách Vĩ Hiến không chỉ phải chạy đến cầu cạnh Nghiêm Liễu mà còn cũng phải gián tiếp cầu cạnh Vũ Thu Hàn nữa.

Nghĩ đến những hâu quả sau này có thể xảy đến, Đào Nghĩa Âu toát mồ hôi, thờ dài ngao ngán.

………..

“Các đồng chí, vấn đề liên quan tới Hách Vĩ Hiến, ủy ban kỷ luật tỉnh và cơ quan tư pháp đã điều tra rõ ràng, đã đưa ra một phán quyết công bằng cho đồng chí đó. Vấn đề này sẽ không tiếp tục bàn bạc nữa. Quan trọng là công tác tiếp theo của cục công an, nên triển khai như thế nào”

Nghe những lời lên án công khai thế này, Liễu Tấn Tài mới từ từ đưa ra tổng kết. Mọi người đều cúi đầu xuống, không tiếp tục tranh luận nữa. Liễu Tấn Tài nhìn về phía trưởng phòng Lưu ủy ban thành phố.

Trưởng phòng Lưu lấy lại giọng nói: “Tiếp theo là lựa chọn cục trưởng cục công an thành phố. Đây là vấn đề rất quan trọng đối với cơ quan công an thành phố Đại Ninh, nhât thiết cần dốc toàn lực để thực hiện, bí thư liễu kiến nghị, điều bí thu ủy ban pháp luật thành phố Bảo Châu, cục trưởng cục công an thành phố Bảo Châu đồng chí Lương Quốc Cường đảm nhiệm chức vụ này, kiêm chức phó bí thư ủy ban chính trị pháp luật.”

Sắc mặt của Đào Nghĩa Âu hơi thay đổi. đề nghị này. Liễu Tấn Tài chưa đưa ra tại cuocj họp bí thư mà trực tiếp đưa lên hội nghị lần này. Hơn nữa cũng không giống như đề nghị bãi nhiệm cán bộ, ít nhất cũng phải đề cử hai người rồi để tất cả mọi người cùng thảo luận.

Đằng này chỉ có mỗi Lương Quốc Cường, có thể thấy Liễu Tấn Tài mới thật sự có dã tâm. Đào nghĩ âu trong đầu đầy chất những suy nghĩ.

Dựa vào cái gì mà Liễu Tấn Tài cho rằng đề nghị này nhất định được thông qua? Hách Vĩ Hiến xảy ra chuyện, không phải là có ý để cho Liễu Tấn Tài ông đưa thân tín của mình lên thế chỗ. Thành phố Đại Ninh này chẳng nhẽ hết người phù hợp rồi hay sao?

Nhưng có những lời dạy bảo mấy hôm trước, Đào Nghĩa Âu không dám làm điều gì.

Sau hội nghị thường vụ lần trước, kết quả Hách Vĩ Hiến thất sự xảy ra chuyện lớn. Hiện nay Liễu Tấn Tài đưa ra ứng cử viên cho chức cục trưởng công an này, Đào Nghĩa Âu vẫn không đồng ý, đó thật sự là dồn ép sự “Phẫn nộ” của Liêu Khánh Khai.

Do đó Đào Nghĩa Âu đã nhận thức rõ tình hình, nhưng cũng không thể chứng tỏ được rằng tất cả mọi người cũng đều đã hiểu.

Đặc biệt là bí thư ủy ban chính trị phát luật Hoàng Trí Phi. Lương Quốc Cường là người thế nào, Hoàng Trí Phi cũng không hiểu rõ. Người này nếu như đến đây nhậm công tác thì mảnh đất công an này căn bản không có chỗ của Hoàng Trí Phi.

Cục diện này thì Hồ Vi Dân cũng giống như Hoàng Trí Phi đã từng gặp trường hợp y hệt tại ủy ban chính trị pháp luật, thậm chí còn nghiêm trọng hơn. Dù sao quan hệ giữa Hồ Vi Dân và Vũ Thu Hàn còn có khoảng cách cấp bậc, còn với Lương Quốc Cường luận theo cấp bậc thì ngang nhau, đều là cấp phó cả.

“Bí thư Liễu, các đồng chí, tôi cho rằng vấn đề này nên xem xét cẩn thẩn. Đồng chí Lương Quốc Cường có năng lực tốt, điều này thì tất cả mọi người trong ủy ban pháp luật chính trị điều biết rõ. Nhưng tôi cho rằng, hiện nay tình hình của thành phố Đại Ninh rất phức tạp, nên lựa chọn những cán bộ nào có năng lực cũng như giàu kinh nghiệm về công tác, đủ để nắm chắc cục diện……hơn nữa, đồng chí Lương Quốc Cường hiện nay đã là bí thư ủy ban chính trị pháp luật, thường ủy thành phố Bảo Châu, điều đến nhậm chức tại thành phố Đại Ninh, thật sự không công bằng với đồng chí ấy….do đó, tôi đề nghị sẽ do phó cục trưởng cục công an lên nhậm chức cục trưởng cục công an thành phố là khá hợp lý, các đồng chí thấy sao?”

Hoàng Trí PhI vừa nói vừa cười nhìn Liễu Tấn Tài, thái độ rất thành khẩn.

Đào Nghĩa Âu cũng mỉm cười đắc ý.

Liễu Tấn Tài lạnh lùng nói: “Các đồng chí đưa ra ý kiến đi”

Bất ngờ có tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng họp, Tạ Ý Tường vội vàng chạy ra ngoài nghe điện.

Lúc này điện thoại lại gọi đến hội nghị thường vụ thì nhất định đã xảy ra chuyện lớn, sắc mặt của các thành viên liền trở lên nghiêm trọng hơn.

Tạ Ý Tường nói vài tiếng “Vâng, vâng” với người trong điện thoại, ánh mắt liếc nhìn về phía của Hoàng Trí Phi, rồi chạy đến nói vào tai Liễu Tấn Tài vài câu.

“Các đồng ý ủy ban kỷ luật tỉnh? Mời mọi người vào đây”

Liễu Tấn Tài nhẹ nhàng gật đầu.

Sau đó, chủ nhiệm thứ ba của phòng kiểm sát điều tra Phương Trung Bbình đưa hai người đi vào trong, gật đầu chào Liễu Tấn Tài và Đào Nghĩa Âu, sau đó nói với Hoàng Trí Phi: “Đồng chí Hoàng Trí Phi, đồng chí bị tình nghi là có liên quan tới vụ án đại lý xe lậu Hằng Lợi, chúng tôi có vài điểm nghi vấn đề nghị đồng chí đi theo chúng tôi”

Trong phút chốc, cả hội nghị rơi vào yên lặng, yên lặng đến nỗi tiếng mồ hôi của Hoàng Trí Phi cũng có thể nghe thấy được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui