Ủy hội mở cuộc họp ngày thứ hai xong, nhật báo tỉnh N bèn cho đăng một bài báo "Cầu thị" tiêu đều là “Tình hình khả quan của công cuộc cải cách_ ngày càng tốt”Tiêu đề phụ là"Luận điểm nguy hiểm' "
Cái gọi là “ Luận điểm nguy hiểm”, không cần hỏi cũng biết là bài văn của Liễu Tuấn. Thật ra cũng chẳng có gì, sau khi hắn viết bài văn đó, mọi người bắt đầu phát biểu suy nghĩ của mình, người phản đối người đồng ý.
Nhưng mà hôm nay báo tỉnh lại đăng bài báo này, không chỉ bác bỏ quan điểm của Liễu Tuấn, mà còn nói hắn " Giả tạo", "Nói chuyện giật gân", "Buồn lo vô cớ", gây ảnh hưởng xấu đến công tác cải cách mở cửa, còn ẩn ẩn vạch ra cần phải "Bắt được" kẻ chủ mưu sau lưng.
Người nào thông minh nhìn là biết đang nói về Nghiêm Ngọc Thành cùng Liễu Tấn Tài, chỉ yếu là hướng về Liễu Tấn Tài. Ai bảo Liễu Tuấn là con của ông?
Bài văn này xét về góc độ lý luận mà nói thì trên trình Liễu Tuấn. Có thể thấy đối phương sau khi chuẩn bị kĩ mới bắt đầu phản công.
Bài văn này, Nghiêm Ngọc Thành cùng Liễu Gia Tử đương nhiên là cũng đọc, thực sự cũng không thèm để ý. Bây giờ đã không còn là năm 77 nữa rồi mà là năm 78 rồi. Liễu Tấn Tài lúc đó là cán bộ hai cơ sở, đơn độc không chỗ dựa . Hôm nay hai người đều địa vị cao, trong tỉnh còn có Liêu Khánh Khai tọa trấn, không gây nên sóng gió gì, có chăng cũng chỉ là nói mồm thôi.
Mấu chốt là thái độ của các lãnh đạo cấp cao. Thượng cấp tạm thời cũng không có thái độ rõ ràng. Kế đó vài ngày, nhật báo tỉnh N cũng mang giọng điệu giống như “ Cầu thị” nhằm vào Liễu Tuấn. Những bài phê bình dùng từ ngày càng cay nghiệt.
Nghiêm Ngọc Thành cùng cha con nhà Liễu gia vẫn không có ý kiến gì.
Ngày 18 tháng 8 bài báo “Tình hình khả quan của cải cách_ ngày càng tốt” cũng được một số thủ trưởng ca ngợi. Người đầu tiên không thể ngăn được chính là Trì Hiểu Ba. Vị này phó thư kí thứ hai của đoàn tỉnh ủy.
Trì Hiểu Ba cũng không có dã tâm gì lớn. Có thể ở một nơi nào đó là lãnh đạo cấp phó vậy là đã mãn nguyện cả đời rồi. Nhưng cái tên Liễu Tuấn này đang đe dọa tiền đồ của cô. Thượng cấp không hài lòng với cách ăn nói hồ đồ của hắn. Đầu tiên là Hàn Giang cảm nhận được áp lực. Nhưng Hàn Giang rất thông minh đã đẩy ngay cái của nợ này sang cho Trì Hiểu Ba.
Nói thế nào, Liễu Tuấn cũng là cán bộ do cô phân công. Trì Hiểu Ba lo nghĩ, đi đi lại lại trong phòng cuối cùng quyết định gọi điện cho Bạch Dương.
"Bạch Dương ! Tôi gặp khó khăn rồi đây..." Trì Hiểu Ba đẩy Bạch Dương ngồi xuống sô pha, bất đắc dĩ thở dài.Đều là phụ nữ, Trì Hiểu Ba cũng không giấu diếm nói ra áp lực của mình.
Phải nói, Trì Hiểu Ba sử dụng sách lược này rất đúng. Mặc dù theo trình tự đúng là bộ giáo học do cô quản lý, Liễu Tuấn là cấp dưới trực tiếp của Bạch Dương, không thông qua Bạch Dương tìm Liễu Tuấn, vậy là không tôn trọng Bạch Dương. Bạch Dương há dễ đối phó vậy sao? Tiếp theo, phải giải quyết mâu thuẫn. Không cần nói thế lực sau lưng Liễu Tuấn, đến ngay bản thân Liễu Tuấn cũng không phải là đèn cạn dầu, ngang nhiên cho Vi An Bang một trận, Trì Hiểu Ba mà đối đầu với Vi An Bang thì chỉ có hỏng bét. Trì Hiểu Ba không muốn động phải đối thủ mạnh như vậy.
Mời Bạch Dương đến chính là muốn nhờ giúp đỡ.Tôi không thể động vào cái tên “ Nha nội ăn chơi” đó được nên muốn nhờ cô giúp đỡ.Bạch Dương giả bộ như không rõ, mỉm cười hỏi nói: "Trì bí thư, đã xảy ra chuyện gì?"
"Thượng cấp trách đoàn Tỉnh ủy chúng ta lập trường mơ hồ, không kiên định!! Chúng ta cần có thái độ rõ ràng."
Trì Hiểu Ba thẳng thắn.Cô biết không thể đùa giỡn trước mặt Bạch Dương nếu không thì cũng là đắc tội cô ta.Bạch Dương nhướng mày, thản nhiên nói: "Muốn thái độ rõ ràng thế nào nữa? Tạm thời cách chức Liễu Tuấn hay là xử phạt theo lỷ luật Đảng ?"
Trì Hiểu Ba giật nảy mình, cười mỉa nói: "Bạch Dương, cô hiểu lầm ý tôi rồi. Không phải như thế, chỉ cần Liễu Tuấn thể hiện thái độ của mình là được rồi."
"Thái độ của Liễu Tuấn?"
"Đúng! Thí dụ như, hắn viết một bài khác, sửa lại những luận điểm quá khích, tsau khi trải qua khoảng thời gian suy nghĩ, tư tưởng đã có chỗ thay đổi..." Trì Hiểu Ba lộ rõ ý đồ của mình
Bạch Dương mỉm cười lắc đầu.Bạch Dương lắc đầu, Trì Hiểu Ba mặt tái đi.
Không đồng ý thì thôi, lắc đầu là ý gì?
"Thực xin lỗi Trì bí thư, chắc cô không biết tính của Liễu Tuấn, với vấn đề có tính nguyên tắc, hắn sẽ không nhượng bộ ai đâu."
"Kể cả cô sao?"
Trì Hiểu Ba thấy có gì đó kỳ lạ. Một sinh viên mới ra trường có gì mà không thể từ bỏ nguyên tắc? Buồn cười là Bạch Dương coi hắn như nhân vật quan trọng.
Tất nhiên, những lời này Trì Hiểu Ba không nói ra.Tôi bó tay với hắn, hóa ra cô cũng không có cách nào.
Không ngờ Bạch Dương mỉm cười nói: "Cả tôi cũng thế. Tỉnh ủy đã gởi công văn tạm thời cho hắn nghỉ việc tự suy nghĩ lại. Nhưng mà để hắn thay đổi quan điểm là điều không thể.!"
Trì Hiểu Ba nghẹn nói không nên lời.Tưởng rằng Bạch Dương tuổi trẻ dễ nói chuyện, không ngờ lại "Gian xảo" vậy! Nếu có thể tùy tiện xử phạt hắn thì tôi còn mời cô đến làm gì?
"Nếu đã vậy thì tôi đây cũng lực bất tòng tâm. Tỉnh ủy trong thời gian tới chắc sẽ xử lý vấn đề của đồng chí Liễu Tuấn."
Bạch Dương nói : "Trì bí thư, tỉnh ủy định xử lý quyền hành của đồng chí Liễu Tuấn thế nào?”
Nhưng tôi cũng hi vọng lãnh đạo tỉnh ủy suy nghĩ kĩ trước khi quyết định.
Đồng chí Liễu Tuấn rốt cuộc phạm sai lầm gì."
Trì Hiểu Ba tức giận. Tại sao, các người có gì giỏi chứ? Một lũ hô hào đức hạnh! Đoàn tỉnh ủy là một tổ chức lẽ nào không thể xử lý được chuyện của cấp dưới?
Cũng may Trì Hiểu Ba nhịn được, nói : "đồng chí Bạch Dương quả thực chuyện này, phải do bộ giáo học đưa ra ý kiến trước mới đúng. Bất kể thế nào đồng chí Liễu Tuấn cũng là cán bộ của bộ."
Bạch Dương cười nói : "Trì bí thư, ý kiến của bộ giáo học rất đơn giản, đồng chí Liễu Tuấn chỉ phát biểu ý kiến của một đảng viên mà thôi. Trừ phi sự thật chứng minh hắn sai lầm, bằng không thì sao lại bị xử lý?"
Trì Hiểu Ba giận tái mặt nói : "Vậy được rồi, đồng chí Bạch Dương sẽ nói ra ý kiến của bộ mình trong cuộc họp tới."
...
Ngày 19 tháng 8, đoàn tỉnh ủy tỉnh N mở cuộc họp. Năm vị phó bí thư, một kiểm sát viên và thêm trưởng phòng bộ giáo học Bạch Dương tất cả sắc mặt đều rất khó coi”
Nhưng nhìn kĩ thì thấy có chút bất đồng. Hàn Giang và Trì Hiểu Ba có chút lo lắng, Bạch Dương thì bất mãn. Vi An Bang cùng Lâm Minh Nghĩa hết sức áp lực, đương nhiên cũng có chút vui mừng trên tai họa của kẻ khác. Mặt khác hai vị phó thư, không có liên quan thì thần sắc thoải mái.
"Được rồi, mọi người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu thôi. Hội nghị các bí thư lần này mời đồng chí Bạch Dương đến, là muốn nghe ý kiến của đồng chí về việc của đồng chí Liễu Tuấn,nên xử lý ra sao?" Hồi lâu sau Hàn Giang mở miệng nói.
"Vấn đề của đồng chí Liễu Tuấn ? đồng chí Liễu Tuấn làm sao?"
Bạch Dương không chút khách khí hỏi ngược lại.
Xem ra Bạch tiểu thư không nể ai kể cả Hàn Giang. "đồng chí Bạch Dương cần phải nhìn nhận sự thật. Ngôn luận của đồng chí Liễu Tuấn quả thật không thích hợp, không nên nói những nghi vấn không có lợi cho công cuộc cải cách."
Hàn Giang có chút không vui. "Phê bình cùng tự mình phê bình, là truyền thống tốt của Đảng ta. Lẽ nào nói ra ý kiến của mình về cục diện của nước khác, và công cuộc xây dựng đấy nước thì không phải chịu trách nhiệm sao? Tôi cảm thấy có vấn đề không nói ra mới là không chịu trách nhiệm."
Bạch Dương lập tức phản bác lại.
Các đồng chí bí thư thần sắc kinh ngạc, Bạch Dương vốn nổi tiếng là người hiền lành, hòa nhã không ngờ lại nói những lời như vậy?
Hàn Giang càng thêm không vui, miễn cưỡng nhẫn nại, khoát tay áo nói: "Có phải là nhầm lẫn rồi không, vấn đề này không phải thảo luận thêm nữa. Giờ đây mọi người phải bàn bạc xem nên xử lý thế nào."
Không có ai lên tiếng. Hàn Giang đã đưa ra vấn đề này tức là bên trên đã gây áp lực. Vi An Bang và Lâm Minh Nghĩa hoàn toàn không phải là người làm chuyện ác.
"Đồng chí Vi, đồng chí là phó thư kí thường vụ, đồng chí nói ý kiến của mình đi." Hàn Giang nói.
Muốn làm ngư ông đắc lợi, lấy đâu ra chuyện dễ dàng như vậy. "Bộ giáo học là do đồng chí Trì Hiểu Ba quản lý chi bằng nghe ý kiến của cô ấy đã.”
Vi An Bang khẽ mỉm cười, đá vào chân Trì Hiểu Ba.
"Ân, phát ngôn của đồng chí Liễu Tuấn quả thật là không thích hợp, nhưng mà, xét thấy Liễu Tuấn mới làm việc, chỉ nên phê bình thôi. Nếu như đồng chí Liễu Tuấn có thể nhận ra sai lầm của mình, tôi nghĩ là nên cho anh ta cơ hội sửa chữa."Hiển nhiên những lời này Trì Hiểu Ba đã suy nghĩ kĩ rồi.
Hàn Giang khẽ gật đầu: "Ý kiến này của bí thư Trì rất hay. Bí thư Vi An Bang thấy thế nào?" Hắn nhất quyết không tha cho Vi An Bang.
Vi An Bang khẽ cười, nói: "Phê bình là đương nhiên, nhưng mà, xử lý của tổ chức cũng không thể miễn. Đây cũng là vì bảo vệ đồng chí Liễu Tuấn mà. Đồng chí còn trẻ, tương lai sau này còn dài..."
"Vậy được rồi, cứ theo ý của đồng chí Vi An Bang mà làm..."
Vi An Bang nghe vậy khẽ giật mình, tại sao lại nói làm theo ý của Vi An Bang? Dường như tôi không có ý kiến cụ thể nào.
Hàn Giang không đợi Vi An Bang nói gì, bèn nói tiếp: "Tôi thấy việc tạm thời cách chức đồng chí Liễu Tuấn cứ đợi điều tra rõ rồi hãy quyết định."
"Hàn bí thư, tôi vẫn giữ ý kiến của mình!" Bạch Dương lạnh lùng nói.
Hàn Giang gật gật đầu.
...
Việc liên quan đến cách chức tạm thời đồng chí Liễu Tuấn đã được quyết định và sẽ chính thức thành văn bản vào ngày 20, sau khi đồng chó Hàn Giang kí xong thì buổi chiều văn bản sẽ được chuyển cho các phòng.
Buổi chiều,Bạch Dương ngồi ở văn phòng buồn chán, trước mặt để văn kiện của Đảng. Đặc biệt khiến cho trưởng phòng Bạch Dương khó chịu là, đồng chí đương sự Liễu Tuấn hoàn toàn không xuất hiện ở đơn vị.
Trời biết hắn đi đâu rồi.
Bạch Dương cắn răng, suy nghĩ hồi lâu , rốt cục quyết định gọi điện cho Liễu Tuấn. Khi cô vừa đưa tay ra cầm điện thoại thì chuông điện thoại reo lên.
"Này... Tiểu Tuấn... Cậu đang làm gì thế?" Bạch Dương ngữ có chút dồn dập.
"Ha ha, đang ngồi xem tv!" Liễu Tuấn khẽ cười, ngữ khí thoải mái vô cùng.
Bạch Dương cơ hồ tức phát khóc. Lúc này vẫn còn nhàn nhã xem tv.
"Xem gì thế?"
"Biến đổi chính trị!" Liễu Tuấn tiếp tục cười nói.
Ngày 19 tháng 8, bánh xe lịch sử cuồn cuộn lăn về phía trước, Phó thủ tướng Soviet, Trưởng phòng bộ quốc phòng tám nhân vật quan trọng phát động “ Chính Biến 819” trấn động thế giới. 11h trưa giờ địa phương Moscow, công cáo số một "Trạng thái khẩn cấp " ,do chênh lệch múi giờ nên lúc này ở nước ta là 4h.
Bạch Dương cuối cùng cũng choáng váng. Cái tên tiểu tử này nói chuẩn quá.Kế tiếp đó còn nhiều người cũng choáng váng.Choáng váng nhất là Nhan bí thư, chẳng những chóng mặt, mà còn mệt mỏi. Nhanh chóng đến văn phòng thu lại quyết định.