Trùng Sinh Chi Nha Nội

Liễu Tuấn cũng không vội vàng đưa tay ra mời hắn ngồi : "Đồng chí Thái Minh, ngồi đi!"

"Cảm ơn Liễu bí thư. . ." Thái Minh ngồi hờ bên mép ghế cạnh bàn làm việc, căng thẳng chờ đợi Liễu bí thư nói gì đó.

"Đồng chí Thái Minh hôm nay tôi mời đồng chí đến là có chuyện."

"Vâng, Liễu bí thư." ", Thái Minh có hơi bất ngờ hắn không biết là đường đường một bí thư lại muốn một nhân viên nhỏ như hắn làm việc gì.
Liễu Tuấn cười, từ khi hắn đến Ninh Bắc, số cán bộ mà hắn nói chuyện cùng cũng không phải là ít.

"Thái Minh, tôi đã xem qua hồ sơ của anh, trước kia anh làm ở đồn cảnh sát khu Bình An phải không? Và có thời gian ngắn làm đặc phát viên ở Mã Đầu!"

Thấy bộ dạng của Thái Minh Liễu Tuấn chủ động nói, giọng điệu nghiêm túc

Thái Minh vội vàng gật đầu.

"Vậy anh thấy tình hình trị an của Mã Đầu ra sao?"

Mã Đầu lúc đó nằm dưới sự kiểm soát của đồn công an Bình An, Liễu Tuấn tính cũng nhanh, có lẽ cũng đã là chuyện của hai ba năm trước.

Thái Minh không biết vì sao Liễu bí thư lại hứng thú với tình hình trị an của Mã Đầu nhưng hắn cũng ngồi ngay ngắn, giõng dạc nói: "Vâng, khi tôi làm đặc phái viên ở đó, tình hình khá là tốt không có chuyện gì lớn xảy ra. Những vụ chủ yếu cũng chỉ là đánh bài bạc."

Liễu Tuấn hứng thú hỏi một câu: “ Ở Mã Đầu cờ bạc rất thịnh hành?”

Thái Minh cười nói: "Liễu bí thư, bây giờ ở đâu không đánh bạc? Chỉ có điều Mã Đầu nhiều than, nhiều ông chủ, đánh bạc lớn hơn chút thôi, có một số người thường xuyên đến Mã Đầu gây chuyện, lừa tiền bọn họ. . . Liễu Tuấn gật đầu, có nhiều tiền mà không biết tiêu thì cũng là vấn đề.”

Tiếp đó, Thái Minh báo cáo cụ thể về tình hình của Mã Đầu, không chỉ vấn đề trị an mà còn nhiều vấn đề khác nữa. Liễu Tuấn khích lệ: “Thái Minh xem ra anh làm việc rất có trách nhiệm.”

Thái Minh vui vẻ nói: “ Cảm ơn Liễu bí thư.”

Trên thực tế, khi mới vào cửa Thái Minh đã tự nhắc mình Liễu Tuấn không phải là một cậu học sinh cấp dưới mới tốt nghiệp.

"Hiện tại tình hình của Mã Đầu rất phức tạp, tôi cần một cán bộ cảnh sát đi chỉnh đốn..."

Liễu Tuấn nhìn Thái Minh chậm rãi nói .

Thái Minh trong lòng khẽ giật mình tự hỏi: không phải là bảo mình về đó làm đặc phái viên chứ?Mình vất vả lắm mới quay về nội thành.

“ Tình hình là thế này, hai vị bí thư, Lữ Vượng Hưng và Trần Bảo Quý đã bị huyện ủy quyết định điều tra……”

Liễu Tuấn cũng không giấu diếm nói hết mọi chuyện Mã Đầu cho hắn nghe. Thái Minh nghe xong thần sắc nghiêm túc, trong lòng hiểu Liễu Tuấn muốn hắn làm tâm phúc, không phải nói gì nữa, lãnh đạo chỉ đâu thì đánh đó.

"Liễu bí thư, tôi sẽ làm theo sắp xếp của anh. Anh nói gì tôi sẽ làm thế!"
Liễu Tuấn cười: "Tốt lắm, tôi sẽ báo cáo với huyện ủy để anh làm trưởng đồn công an Bình An! Anh nhất định phải đảm bảo tình hình trị an của Mã Đầu trong thời gian chỉnh đốn"
,
Thái Minh đứng dậy hướng Liễu Tuấn kính lễ.

Tối thứ 7 Liễu Tuấn trở về tầng 9 về thường ủy tỉnh ủy. Bình thường, hắn vẫn thường về nhà nghỉ cuối tuần, Nghiêm Phỉ thinh thoảng cũng đến Ninh Bắc.

Liễu Tuấn vừa vào cửa thì nhìn thấy khuôn mặt vừa vui vừa buồn của Nguyễn Bích Tú.

"Mẹ, làm sao vậy?"

Liễu Tuấn thấy làm lạ hỏi.

"Con hỏi cha con ấy."

Nguyễn Bích Tú hướng về phía Liễu Tấn Tài nói. Liễu Tuấn lúc này mới nhận ra cha hắn rất hiếm khi về nhà trước bữa cơm tối, vậy mà bây giờ đang thưởng thức trà ngon, mà chính là loại mà Liễu Tuấn lấy từ chỗ Hà Mộng Oánh, số lượng có ít. Liễu Tấn Tài thường ngày cũng rất ít khi uống.

"Cha, hôm nay sao cha về sớm thế."

Liễu Tấn Tài gật đầu nói : "Về rồi đấy à, ăn xong rồi nói ."

Sau khi cơm nước xong, Liễu Tuấn cùng xem tin tức với cha, sau đó hai người cùng nhau vào thư phòng.

“ Có lẽ ta sắp phải đi rồi.”

Sau khi ngồi xuống, Liễu Tấn Tài cầm lấy điếu thuốc từ tay con, châm lửa rồi hít một hơi.

"Tỉnh nào vậy?"

Liễu Tuấn gật nhẹ đầu, không mấy kinh ngạc hỏi, mặc dù không ai cho hắn biết tin chính xác nhưng mà hắn thấy khả năng cha hắn rời khỏi đây là lớn nhất.

"Tỉnh J?"

"Ân!"

"Tỉnh trưởng?"

"Ân", Liễu Tấn Tài gật đầu, bình tĩnh nói.

Liễu Tuấn hít một hơi thật sâu, hai lông mày nhíu lại.

Lão Liễu cuối cùng cũng làm tỉnh trưởng rồi.

"Tin này cha biết từ lúc nào thế?"

Liễu Tuấn hỏi.

"Buổi sáng Bạch bộ trưởng đích thân gọi điện, hai hôm nữa tổ chức trung ương sẽ đến bàn bạc. "

Liễu Tuấn khẽ gật đầu. Đó cũng là theo trình tự mà.

"Vậy ai là bí thư tỉnh ủy?"

Tỉnh J và tỉnh N giống nhau đều là làm nông nghiệp, công nghiệp yếu kém, kinh tế không phát triển, so với tỉnh N còn lạc hậu hơn nhiều. Liễu Tuấn lần này nhậm chức có thể nói là trọng trách không nhỏ.

“ Bạch bộ trưởng không nói rõ, chắc là Tiền Kiến Quân.”

Liễu Tấn Tài cười nói. Liễu Tuấn cũng thở dài nhẹ nhõm. Tiền Kiến Quân luôn giữ quan hệ tốt với Liễu gia, quan hệ hai bên cũng không tồi.

Không cần biết quan hệ hai bên thế nào, hai người lại có chung lý tưởng, bọn họ đều lấy thực tế làm chiến tích. Về mặt xây dựng kinh tế Liễu Tấn Tài rất có kinh nghiệm và tài năng nên Tiền Kiến Quân rất coi trọng. Ba năm trước hắn còn từng kiến nghị điều Liễu Tấn Tài làm tỉnh trưởng tỉnh hắn, không biết chừng lần này cũng vậy.

“ Chuyện này Chu tiên sinh nói, lão Hà đã ra mặt rồi.”

Liễu Tấn Tài đột nhiên nói, Liễu Tuấn khẽ ngây ra nhưng rồi nhanh chóng hiểu ra. Liễu Tấn Tài nhớ lại ngày cùng lão Hà ngồi trong thư phòng nói chuyện.
Lão Hà nói: “ Nếu như có thể giúp thì ta sẽ giúp.”

Xem ra lão Hà không nuốt lời. “ Vậy các cấp của Đại Ninh sẽ thế nào?”
Liễu Tuấn trở về với hiện tại. "Có lẽ mấy ngày nữa là ta đi, phải qua đó tìm hiểu tình hình xem sao, đó cũng là điều đương nhiên. "

"Các cấp của Đại Ninh vẫn chưa quyết định, có thể là Đào Nghĩa Âu làm bí thư, thị trưởng thì ý của chú Nghiêm là muốn điều chú Đường đến." Liễu Tấn Tài chậm rãi nói.

Liễu Tuấn khẽ cau mày: “ Đào Nghĩa Âu làm bí thư?”

"Nếu chú Đường tới thì sẽ cử hai người bọn họ, những người khác khả năng phó thị trưởng Bình Ninh sẽ xin thôi, Lý Dũng Đính sẽ lên thay, còn đâu không có gì thay đổi nhiều."

Liễu Tuấn im lặng suy nghĩ, nếu như thế thì cũng không có gì là bất lợi.
Đường Hải Thiên làm thị trưởng, phó bí thư thị ủy Lương Quốc Cường và phó thị trưởng Lý Dũng, đều là “ phe Bảo Châu”, đương nhiên Đường Hải Thiên, phiếu của Đỗ tư lệnh, Liễu Tuấn có thể giúp hắn giành được. vậy là có 5 phiếu, ngay cả khi phó bí thư Lưu Thạch không đứng về phe Đường Hải Thiên thì khả năng lại nghiêng về Đào Nghĩa Âu cũng rất nhỏ, đội ngũ quan trường nói cho cùng cũng không phải là nhân viên thu tiền siêu thị, muốn đi đâu là có thể đi đó. Nếu mà như vậy, Đường hệ thế lực không nhỏ, Đào Nghĩa Âu cũng khó mà tranh giành được những ủy viên khác, nhưng mà đó cũng chỉ là một khả năng. Điều gì cũng có thể xảy ra.

“ Vậy những thay đổi trong tỉnh thì sao? Chú Nghiêm tính thế nào?”
Liễu Tuấn nhắc đến một chủ đề mẫn cảm khác.

Liễu Tấn Tài nâng chung trà lên, uống một ngụm, chậm rãi lắc đầu.

"Chuyện này giờ vẫn chưa có quyết định, cấp cao đang xem xét, Châu tiên sinh cũng chưa đưa quyết định."

Nghe vậy, Liễu Tuấn hiểu rằng đại cục chưa quyết định. Nghiêm Ngọc Thành có thể sẽ trực tiếp làm bí thư tỉnh ủy tỉnh N.

"Xem ra đầu năm sau tỉnh sẽ có nhiều thay đổi.", Liễu Tuấn nói.

Liễu Tuấn nghĩ nghĩ rồi lại hỏi: "Vậy thành phố Bảo Châu phải làm sao?"
"Không cần phải lo chuyện này, thị trưởng Vinh Hiên vẫn còn có hi vọng, Hải Thiên đi rồi cũng không có thay đổi gì lớn đâu, trước mắt Bảo Châu đã bước vào giai đoạn phát triển, chỉ cần nhà cầm quyền không làm loạn, từng bước đi lên thì Bảo Châu sẽ phát triển nhanh chóng thôi."

Liễu Tuấn vừa nói vừa lắc đầu như thể có gì đó không vừa ý. Bởi vì thời gian hắn làm bí thư tỉnh ủy Đại Ninh quá ngắn nên nhiều dự án vẫn chưa hoàn thành , hắn có chút không cam tâm, không yên lòng.

Liễu Tuấn cười an ủi: "Cha, đây cũng không phải chuyện của cha, huống hồ so với hai năm trước, Đại Ninh tốt hơn nhiều rồi, nếu như chú Đường làm thị trưởng chỉ cần Đào Nghĩa Âu không cố ý phá hoại, có cơ sở rồi thì Đại Ninh sẽ phát triển nhanh như gió.”

Liễu Tấn Tài gật đầu nói: “ Nghe nói mấy hôm trước bí thư và xã trưởng của Mã Đầu đều bị bắt?”

Liễu Tấn Tài hỏi.

Liễu Tuấn kể qua về mọi chuyện cho cha nghe: "Những mỏ than nhỏ hàng năm chết bằng đó người liệu có chính xác không?"

Liễu Tuấn gật nhẹ đầu: "Chính xác, là xã trưởng và bí thư của Mã Đầu tự mình nói ra"

“ Một lũ vô liêm sỉ.”

Liễu Tấn Tài giận tím mặt hét lên.

"Trong mắt chúng, người dân là gì chứ? Là một đống những con số sao? Vô sỉ, vô sỉ!"

Liễu Tấn Tài đứng dậy, đi đi lại lại trong thư phòng: "Trước kia bọn chúng giấu nhẹm chuyện này, nếu mà biết sớm thì ta đã lột da chúng."

Liễu Tuấn không nhịn được ác miệng nói.

"Cha, chuyện này cha không cần phải lo, cứ yên tâm đi tỉnh, ở đây có con rồi, con không tha cho chúng đâu."

Liễu Tuấn an ủi cha.

Liễu Tấn Tài nhìn con nói : "Làm tốt lắm, nhất định phải làm tới cùng, liên quan đến mạng người không thể coi nhẹ được."

"Cha yên tâm đi!"

Liễu Tuấn gật gật đầu, Liễu Tấn Tài vỗ vai con, bình tĩnh nói:"Ta không ở đây, có việc gì cũng phải nghĩ kĩ, không được nóng vội."

"Vâng con biết rồi.” Liễu Tuấn xúc động nói. Ngay cả khi ở trong tỉnh N cha con cũng cách xa nhau chứ không thể gần như bây giờ, lúc nào cũng có thể cùng nhau nói chuyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui