Huyện Ninh Bắc muốn bán xe thật.
Đây là một tin tức lớn.
Từ khi Liễu phó bí thư tới nhậm chức, huyện Ninh Bắc thường xuyên có tin tức mới, từ mặt ngoài cho tới chốn riêng tư, liên tục xuất hiện. Đầu tiên là chỉnh đốn mỏ than, đường đường một phó bí thư không ngờ tố cáo hai cấp dưới dùng "gái" hối lộ ngay hội nghị phòng bí thư , tức thì làm cho quan trường xôn xao, một số huyện ủy bí thư và huyện trưởng có tư cách lãnh thành, đầu tiên là không tin, sau đó là bật cười.
Chưa từng bao giờ nghe nói tới lãnh đạo dùng loại phương pháp này "chỉnh" cấp dưới, thế này không phải làm cho tất cả cấp dưới nản lòng sao? Vị Liễu nha nội này đúng là dám "đi đầu cả thiên hạ".
Bát quá dường như chuyện này không tạo thành ảnh hưởng quá lớn tới "quan uy" của y, ngược lại trước mặt y mọi người đều trở nên quy củ, thứ không nên nói đều không dám nói lung tung.
Liễu Tuấn cũng chưa từng thích người ta tặng gì cho mình, dù là tiền bạc hay gái mú, y phải dùng nghị lực rất lớn mới khắc chế bản thân tiêu tiền lung tung, tán gái bậy bạ, cần gì người ta phải tặng.
Đó chính là khắc biệt lớn nhất của y và các quan viên khác, vì thế mà có can đảm cùng dũng khí "đi đầu thiên hạ."
Tiếp theo đó là đêm ba mươi lãnh đạo chủ yếu của huyện đều cùng ăn tết với công nhân mỏ, đây là tin tức người ta khó nghĩ tới được.
Nhưng cộng tất cả nhứng điều đó, đều không bì được với chuyến Liễu Tuấn một mình lên kinh thành, giao phong với thiếu gia nhà họ Cao.
Hoàn toàn nằm ngoài dự liệu mọi người, loại hành động như "tự sát" này lại chiến thắng! Ngoài mang được ba triệu trở về, còn dạy cho Tạ Vạn Lợi một bài học.
Nghe nói sau khi Tạ Vạn Lợi trở về thủ đô đã đổ bệnh nặng, thiếu chút nữa mất đi cái mạng già.
Hiện giờ huyện Ninh Bắc ngay cả xe của lãnh đạo chủ yếu cũng sắp bán, nghe nói là "ý tưởng xấu" của Liễu nha nội, nói thực, những người quen của Bành Thiếu Hùng đều thương hại hắn.
Làm sao mà lại vớ phải đúng một nha nội thích gây chuyện như thế cơ chứ?
Cuộc bán đấu giá được tổ chức ở quảng trưởng gần huyện chính phủ.
Bán đấu giá đợt đầu tiên là tổng cộng mười tám chiếc xe, trong đó bắt mắt nhất là chiếc Nissan Gongjue Wang của Bạch Dương, chiếc Toyota Crown của Bành Thiều Hùng, chiếc Audi Fields của Liễu Tuấn cũng khá đáng chú ý, ngoài ra là xe công của huyện ủy cùng đơn vị trị thuộc hiện và các khu trấn thanh tra ra, đủ các hình thức đều có, còn không phải là xe quá củ, ít nhất cũng mới 5,6 phần.
Vốn ý của Bạch Dương là, chiếc xe Audi 4 của chủ tịch đại biểu nhân dân Chu Quốc Trung nên để lại cho ông ta, dù sao tuổi ông ấy tương đối lớn, lại là cán bộ chính xử là lão thành rồi, ngồi xe tốt một chút người khác cũng không ý kiến gì.
Bành Thiếu Hùng và Liễu Tuấn cũng đều tán đồng.
Bất quá chính Chu Quốc Trung lại không đồng ý, cười vui vẻ nói:
- Mọi người đều giống nhau, vậy tôi sao có thể có đặc quyền được chứ?
Chu Quốc Trung là người khá chính trực bổn phận, phương diện tính cách có chút nhu nhược, không tranh giành hiếu thắng lắm, khi xưa ông ta bị Phương Triêu Dương gạt ông ta sang một bên, cũng không phải vì ông ta "gây rối" mà là do "không phối hợp", nói khó nghe một chút là không chịu cùng thông đồng làm bậy, nhưng nếu muốn ông ta đấu tranh với Phương Triêu Dương thì chưa đủ gan.
Trải qua mấy tháng quan sát, hiện giờ Chu Quốc Trung hiện giờ ngày càng chấp nhận Bạch Dương và Liễu Tuấn, hai vị cán bộ đoàn mới tới này, hai người này chính trực, lại một lòng làm việc vì người dân, có kiến thức có trách nhiệm.
Huyện Ninh Bắc gặp được lãnh đạo như vậy đúng là thật may mắn.
Vì thế ở việc bán xe, Chu Quốc Trung ra sức ủng hộ.
Dựa theo lời tán gẫu của Chu Quốc Trung với những người thân cận nhất là:
- Hai bí thư nhóc con này một lòng muốn làm chút chuyện cho huyện Ninh Bắc, chuyện lớn tôi chẳng giúp được, nhưng ít nhất cũng đảm bảo không níu chân.
Cuộc bán đấu giá do chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trần Lỗi chủ trì, Bạch Dương, Bành Thiếu Hùng, Liễu Tuấn, Lý Giang, Chu Quốc Trung toàn bộ đều có mặt. Thông báo bán đấu giá bắt đầu vào lúc 9 giờ sáng, nhưng chưa tới 8 giờ 30, trên quảng trường đông vui tấp nập rồi, đại đa số là quân chúng xem tin tức tới coi náo nhiệt.
Dưới đài bán đấu giá cũng lục tục ngồi đầy người rồi, đưa mắt nhìn tới, một bộ phận là "ông chủ lớn" ở huyện Ninh Bắc, cũng có một bộ phận từ Đại Ninh tới.
Gặp phải chuyện mới mẻ này cũng có một số nhân vật lớn tham gia náo nhiệt.
Tư cách tham gia đấu giá không phải là dễ dàng có được, tiền đặt cọc là 5 nghìn, nếu như ai đó mua được rồi nhưng hối lại, thì năm nghìn này mất trắng.
Điều này là để đề phòng có người cố ý phá hoại.
Tuy nói phân tích theo lẽ thường cũng không có ai dám giở trò trước mặt bí thư huyện ủy và huyện trưởng, nhưng phải đề phòng vạn nhất, cuộc bán đấu giá này, là một tin tức không nhỏ, (báo chiều Đại Ninh) và đài truyền hình Đại Ninh, đều phái nhân viên tới, chuẩn bị đưa tin về chuyện mới mẻ ở huyện Ninh Bắc, nếu như làm hỏng thì không còn là tin tức nữa mà thành trò hề, liên quan tới thể diện chính phủ huyện Ninh Bắc, không thể khinh thường.
Bởi thế quá trình và chi tiết thao tác của cuộc bán đấu giá này Liễu Tuấn vô cùng coi trọng, đích thân cùng Trần Lỗi thương lượng hai lần, Trần Lỗi là người ở huyện Ninh Bắc lâu rồi, kinh nghiệm quản lý thì có nhưng lại lần đầu tổ chức bán đấu giá, Liễu Tấn và hắn phải cân nhắc các chi tiết nhiều lần, mong tổ chức được hoàn mỹ.
8 giờ 50 phút, hội trưởng khơi lên một cuộc xao động, thì ra các lãnh đạo huyện ủy tới rồi.
Bạch Dương phong thái tha thướt với âu phục nữ màu đen vừa khít người, bước đi vững vàng mà không mất quyến rũ, dẫn đầu đoàn người, mang tới từng tiếng xôn xao trong người xem.
Bạch Dương tới nhậm chức được một năm, rất nhiều người dân huyện Ninh Bắc lần đầu tiên nhìn thấy nữ bí thư huyện ủy vang danh xinh đẹp này, vừa mới nhìn đã thấy lời đồn không sai, thậm chí gặp mặt còn hơn cả lời đồn.
Còn về Liễu phó bí thư trẻ quá thể đáng mặc dù cũng là tiêu điểm chú ý của mọi người, nhưng so với vẻ đẹp của Bạch bí thư , thì mức độ được chú ý kém hơn rồi.
Ồn ào một lúc mới lắng xuống, các lãnh đạo huyện ủy từng người ngồi xuống, Trần Lỗi nhìn về phía Bạch Dương, Bạch Dương mỉm cười gật đầu, Trần Lỗi liền gõ gõ micro, hắng giọng một tiếng tuyên bố cuộc đấu giá bắt đầu.
Theo lịch trình định ra ban đầu, Trần Lỗi bố trí những lời chào mừng đơn giản với các lãnh đảo huyện ủy, Liễu Tuấn sau khi xem xong liền gạch tên mình đi, tuy y xếp thư ba, nhưng phía trên còn có Chu Quốc Trung là chính cấp, theo quy củ nếu y cũng phát biểu, thì phải để thời gian cho Chu Quốc Trung phát biểu, mà hai vị phó bí thư đều phát biểu rồi, bỏ lại Lý Giang lại không hợp lắm, bất quá mọi người nếu mà ai cũng nói mấy câu, lại không khống chế thời gian phát ngôn, thì chỉ sợ tới 11 giờ mới có thể chính thức bán đấu giá, thế nên các phó chức đều bỏ qua phát biểu luôn.
Không ngờ Bành Thiếu Hùng thấy Liễu Tuấn gạch tên mình đi rồi, suy nghĩ một lúc cũng gạch tên bản thân luôn, cuối cùng đưa tới chỗ Bạch Dương, Bạch Dương cười nói:
- Mọi người đều không phát biểu, vậy tôi cũng miễn luôn!
Thế là cuộc bán đều giá long trong này không có một lãnh đạo chủ yếu nào của huyện ủy lên phát biểu.
Xét tới các đồng chí cơ quan truyền thông Đại Ninh cũng tới, nên cần phải phát biểu mấy câu hình thức, nên Trần Lỗi đại biểu cho chính phủ huyện phát biểu chừng mười lăm tiếng, để các đồng chí cơ quan tin tức còn có tư liệu.
Trần Lỗi phát biểu xong, ngoài hội trưởng vang lên tiếng pháo đùng đoàng.
Liễu Tuấn lắc đầu cười khổ.
Y rất không thích nghi thức gì cũng đốt pháo trước tiên, từng muốn gạch bỏ đi chi tiết này, không ngờ tới chỗ Bành Thiếu Hùng lại bị thêm vào.
Nếu như Bành Thiếu Hùng đã thích chuyện náo nhiệt tưng bừng, thì Liễu phó bí thư cũng không cố chấp ý kiến của mình nữa.
Pháo lễ vang lên, Trần Lỗi nhường vị trí lại cho một chàng trai trẻ tuổi, chàng trai này họ Lưu, là một trong số nhân viên phía bên Hồng Kông, tạm thời làm người chủ trì cuộc bán đấu giá.
Tổ chức bán đấu giá đối với tuyệt đại đa số người của huyện Ninh Bắc mà nói đều là chuyện mới mẻ, nghe nói qua cũng chẳng được mấy người, đi đâu mà tìm người chủ trì bán đấu giá chuyên nghiệp? Ngay cả ở Đại Ninh cũng chẳng có.
Trước kia hoàn toàn không có chuyện này.
Chàng trai họ Lưu này là do Mike Trần tiến cử, nói là đã thực tập ở hội bán đấu giá Hồng Kông, ít nhiều cũng có chút kinh nghiệm, chủ trì cuộc bán đấu giá phi chính quy này còn có thể ứng phó được, tòm lại là hơn nhiều nhưỡng người còn chưa bao giờ nghe nói tới chữ "bán đấu giá".
Chàng trai này cũng rất phóng khoáng tự nhiên, chẳng hề có chút mất bình tĩnh nào, sử dụng tiếng phổ thông không tiêu chuẩn lắm, tuyên bố đơn giản mấy quy tắc bán đấu giá.
Liễu Tuấn nghe mà toát mồ hôi, không hiểu cái thứ tiếng pha trộn tiếng Hồng Kông và tiếng phổ thông này người khác có hiểu nổi hay không.
Cũng may mà mấy năn gần đây tác phẩm phim ảnh của Hồng Kông tràn ngập khắp đại lục rồi, đối với tiếng phổ thông kiểu Hồng Kông, mọi người cũng nghe quen rồi, làm Liễu phó bí thư lo lắng uổng công một trận.
Dựa theo quy tắc bán đấu giá, đầu tiên là bán những cỗ xe không được tốt lắm, cấp bậc cũng khá thấp, do phía huyện Ninh Bắc đề ra giá khá hợp lý, nên lời của người chủ trì vừa dứt, nên những người tham gia đấu giá đều nhiệt tình giơ thẻ báo giá lên.
Mới đầu khung cảnh có hơi loạn, dù sao mọi người mới lần đầu tiên tham gia bán đấu giá như vậy, thi thoảng có người quên giơ thẻ, cứ há mồng hét giá ỏm tỏi lên.
Bất quá chuyện hỗn loạn này nằm trong dự liệu của các lãnh đạo rồi, chẳng những không thấy khó chịu, ngược lại đều thấy hết sức thú vị, từ Bạch Dương trở xuống ai nấy mặt đều mang nụ cười.
Địa phương nhỏ làm những chuyện này, thì đầu tiên phải đảm bảo không thể để cho không khí tẻ ngắt được.
Không khí này rất tốt, chẳng những bên trong cạnh tranh kịch liệt, bên ngoài người xem cũng hưởng ứng nhiệt tình, vỗ tay rào rào cho người trả giá cao.
Tới chừng 10 giờ, những cỗ xe khác đầu đã bán đấu giá hoàn tất, tất cả đều thành "danh hoa có chủ", thành tích tốt nắm ngoài dự liệu của Liễu tuấn, tiếp theo là chiếc Audi 4 của Lý Giang và Chu Quốc Trung được bán, giá cả tương đối lý tưởng, sát ngay sau là chiếc Audi Fields của Liễu Tuấn, không ngờ khi bán cỗ xe này xuất hiện kịch hay, làm cho mọi người hoàn toàn bất ngờ.