Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tới nửa cuối năm, cục diện huyện Ninh Bắc cơ bản ổn định, bắt đầu tiến vào giai đoạn phát triển.

Công ty Hưng Thịnh sau khi trải qua "sự kiện Tạ Vạn Lợi", lại tăng cường quản lý nội bộ và thẩm định khách hàng bên ngoài, chủ yếu qua lại nghiệp vụ với công ty sẳt Hồng Dương và nhà máy điện Đại Ninh cùng mấy nhà mấy quốc hữu cỡ lớn trong tỉnh, cơ bản tránh được sự kiện tương tự xảy ra, khoản đầu tư cuối cùng của công ty Chấn Trung cũng tới nơi.
Việc chính đốn tài nguyên than toàn huyện đoán chừng tới cuối năm sẽ hoàn thành toàn bộ, chuẩn bị vận chuyển mau chóng, hiện giờ cũng đã sản sinh ra hiệu quả không tệ, dự đoán bắt đầu từ tháng mười, có thể từng bước trả lại vốn đầu tư cho công ty Trấn Chung.

Xây dựng trung tâm thương mại cũng hết sức thuận lợi, tiến độ thậm chí còn vượt cả dự định trong phương án tổng thể của huyện, hạng mục của công trình thứ nhất cuối năm có thể đưa vào sử dụng, giai đoạn hai có thể khởi động trước thời hạn, cải tạo đường quốc lộ chính của toàn huyện cũng đã triển khai, dù sao hiện giờ trong tay Bành Thiếu Hùng, bước nhanh lên một chút cũng là trong tình lý.

Phải nói cục thế huyện Ninh Bắc khá vừa lòng người.

Nhưng ở tỉnh và thị, thì sóng ngầm cuồn cuộn, các thế lực tranh đấu ngày càng kịch liệt, đầu tháng tam, không ngờ để nghị điều chỉnh công tác nhắm vào Liễu Tuấn được đưa ra hết sức bất ngờ.

Đề nghị này do phòng tuyên truyền tỉnh đề xuất ra, phát công văn cho Đại Ninh, chỉ đích danh muốn điều đồng chí Liễu Tuấn tới đảm nhiệm phó ban nghiên cứu lý luận của phòng tuyên truyền tỉnh, sở dĩ có đề nghị này, nguyên nhân bắt nguồn từ việc Liễu Tuấn lại viết bài đăng trên nhật báo kinh tế, lần trước chỉ đàn luận thế cục tài chính quốc tế, có điều lần này còn kết hợp với tình thế trong nước, hô hào cẩn thận với việc quốc doanh đại quy mô tiến vào thị trường tài chính quốc tế, ban ngành chức năng quốc gia nên tăng cường giám sát việc này, dưới tình huống xí nghiệp trong nước chưa quen thuộc với tài chính quốc tế, tùy tiện tham gia vào sẽ có nguy hiểm cực cao, khó tránh khỏi tạo thành tổn thất lớn.

Phải nói, kiến nghị này của Liễu Tuấn là vô cùng chính xác.

Căn cứ vào ký ức kiếp trước của Liễu Tuấn, trong khoảng thời gian này có rất nhiều xí nghiệp quốc doanh không nắm rõ tình hình đã mạo hiểm chen chân vào thị trường tài chính quốc tế, kết quả lỗ chỏng gọng.

Riêng một nhà máy xí nghiệp sắt cỡ lớn, đã tổn thất ở thị trường hối đoái London trên 70 triệu USD, ảnh hưởng trực tiếp tới vận hành xí nghiệp, thiếu chút nữa làm cho cả xí nghiệp sụp đổ.

Chuyện này về sau xử lý thế nào Liễu Tuấn không rõ lắm, bất quá hẳn là câu "nộp học phí" dùng mọi nơi mọi lúc đều chuẩn xác, rồi ứng phó cho qua!

Phó ti trưởng Khâu Tỉnh Xuyên giữ lời, phát động một chuyên đề thảo luận trên tờ báo kinh tế lớn của cả nước, các trí sĩ nổi danh trong giới tài chính nối nhau viết bài tham gia thảo luật, rất sôi động náo nhiệt. Hai bài báo của Liễu Tuấn khơi lên chú ý cao độ của các chuyên gia, đương nhiên bài báo lý luận tham khảo thuần kinh tế, không ảnh hưởng xấu gì tới thân phận của Liễu Tuấn trong thể chế, trung ương nhiều lần cường điệu phải ra sức đề bạt cán bộ thanh niên toàn diện làm nhân tài dự bị, Liễu Tuấn là phó thư ký đảng ủy, đưa ra kiến giải độc đáo của mình trong lĩnh vực kinh tế, cũng không thể nói là không chuyên chú vào việc chính.

Công hàm điều chuyển công tác của phòng tuyên truyền tỉnh dùng chính vào lý do đó.


Nếu đồng chí Liễu Tuấn có lòng nghiên cứu lý luận, kết hợp trước kia đã có bài lý luận được phát biểu trong cuộc họp lãnh đạo quốc gia mà xét, cán bộ trẻ tuổi trình độ lý luận cao như vậy, phải tận dụng hết tài năng, đưa vào ban nghiên cứu lý luận công tác, thì càng thích hợp hơn.

Còn về công tác đảng ủy cơ sở, giao cho cán bộ trầm ổn thành thục, sẽ càng thêm thích hợp.

Vốn chuyện này cũng không thể gây ra sóng gió lớn mấy, công hàm vừa chuyển tới phòng tổ chức Đại Ninh, phó bí thư kiêm trưởng phòng tổ chức thành ủy Đại Ninh vừa nhìn qua đã thuận tay phê hai chữ "bàn sau", liền giao cho thư ký đưa vào kho hồ sơ, coi như chưa chuyện gì xảy ra.

Không ngờ vài ngày sau, bí thư thành ủy Đào Nghĩa Âu đích thân hỏi tới chuyện này, mời Lưu Nham tới phòng làm việc, trịnh trọng đề xuất ra, Đào Nghĩ Âu cho rằng kiến nghị của phòng tuyên truyền tỉnh rất có lý, trình độ lý luận của Liễu tuấn rất cao, vào ban ngành tuyên truyền làm việc, càng có lợi cho việc phát huy tiềm chất.

Lưu Nham rất không tán đồng.

Liễu Tuấn tới huyện Ninh Bắc công tác chín tháng, thành tích thu được ai cũng thấy.

Huyện Ninh Bắc thế cục tốt đẹp, những lo lắng cho rằng Liễu Tuấn tuổi trẻ thiếu vững vàng là dư thừa, hiện giờ ban bệ huyện Ninh Bắc ổn định, nếu không cần thiết, không nên điều chỉnh cán bộ lãnh đạo chủ yếu, không c hừng làm cục diện ổn định bị hủy trong chớp mắt.

Đương nhiên, Đào Nghĩa Âu là người đứng đầu thành ủy , Lưu Nham không tiện đấu cứng, lời nói uyển chuyển, song ý tứ rất rõ ràng, nhất quyết không đồng ý.

Lưu Nham là trường phòng tổ chức, có tiếng nói lớn trong việc sử dụng cán bộ, hắn tỏ thái độ không đồng ý, Đào Nghĩ Âu cũng không tiện cưỡng ép ra lệnh.

Tiếp đó, Đào Nghĩ Âu lại trao đổi với Đường Hải Thiên.

Thái độ của Đường Hải Thiên càng rõ ràng, mặt sầm xuống, ngay trước mặt Đào Nghĩa Âu trực tiếp đưa ra bình luận với công hàm của phòng tuyên truyền tỉnh ủy "làm bừa bãi".

Đào Nghĩ Âu uất nghẹn.


Phải nói tính cách của Đường Hải Thiên rất ôn hòa, không phải là người không hiểu lễ độ như vậy, cho dù ông làm thị trường vô cùng uy thế sánh ngang với Đào Nghĩ Âu, nhưng về bề ngoài, làm việc rất chú ý giữ gìn, lần này tỏ thái độ khác thường, cũng là để bày tỏ một thái độ.

Có Đường Hải Thiên tôi ở Đại Ninh, đừng hòng mưu đồ gì với Liễu Tuấn.

Đối với ẩn tỉnh của công hàm điều chỉnh cán bộ của phòng tuyên truyền tỉnh, Đường Hải Thiên lòng sáng như gương.

Đó là dư chấn của "sự kiện Tạ Vạn Lợi".

Trước đó Liễu Tuấn lên kinh thành chọi cứng với con cháu nhà họ Cao giải quyết vấn đề, mới ban đầu những đại tướng hệ Nghiêm Liễu như Đường Hải Thiên không rõ tình huống, vừa than Liễu Tuấn "nghé con không sợ hổ", đồng thời cũng để tâm chú ý. Họ Cao chịu thiệt, khẳng định sẽ không chịu thôi, chuyện này Cao lão gia tử khẳng định là không biết, ai dám mang hành vi bẩn thỉu của Cao Tương Hoành ra nói trước mặt Cao lão gia tử? Chắc phải tự chuốc khổ vào thân sao! Dù Cao bộ trưởng có biết việc này hay không cũng khó nói, nhưng dù Cao bộ trưởng không biết cũng không thể lơ là, nha nội của nhà họ Cao, cũng rất có quyền thế.

Nếu không sao có công hàm điều chức của phòng tuyên truyền tỉnh chứ?

Trưởng phòng tuyên truyền tình Khổng Trạch Nguyên, vốn là người thuộc hệ Hồ Vi Dân, người đại biểu cho nhà họ Cao ở tình không tìm ra sơ hỏ của Liễu nha nội cũng chẳng sao. Cấp cho anh một tấm thiếp đỏ biểu dương thế nào cũng được chứ? Rồi cho anh thêm một chức vụ cao quý, để anh yên tâm mà nghiên cứu học vấn.

Làm ở ban nghiên cứu lý luận vài ba năm, lại cho anh thăng quan, mời anh tới phòng nghiên cứu tỉnh chính phủ hoặc là ban ngành cao quý hơn, rồi cứ ung dung mà dưỡng lão nhé.

Đường Hải Thiên liền cho bọn chúng một cái tát.

Mọi người đang yên đang lành là tốt rồi, đừng có chơi bẩn.

Thế là công hàm đó liền cho vào kho hồ sơ của đảng cất giữ.

Đào Nghĩa Âu cũng chẳng thể làm được gì.


Đem lên thảo luận ở văn phòng bí thư, thì năm chính phó bí thư, Đường Hải Thiên, Lưu Nham, Dung Bách Xuyên chiếm mất ba suất rồi, thảo luận cái gì nữa.

Trực tiếp đưa lên cuộc họp thường ủy, mâu thuẫn càng bị khơi lên.

Đào Nghĩa Âu không muốn vì việc này mà đắc tội tới cùng với Nghiêm Ngọc Thành và Đường Hải Thiên, quan hệ giữa hắn và Hồ Vi Dân còn chưa tới mức đó! Làm không khéo chuyện chẳng xong mà bản thân còn mất hết mặt mũi.

Tất cả những chuyện này, Liễu Tuấn tất nhiên rõ như lòng bàn tay, nhưng không để vào trong lòng.

Đắc tội với Cao lão nhị, người ta thế nào chả phải kiếm chút chuyện, cũng là chuyện trong tình lý thôi, chẳng cần để ý.

- Tiểu Tuấn, nghe nói lần bình chọn cá nhân tiên tiến của hoạt đột chi giáo đã được xác định rồi.

Bạch Dương nói với Liễu Tuấn.

Ở một quán cà phê cách ủy ban Đại Ninh không xa, Liễu Tuấn và Bạch Dương ngồi đối diện nhau, vừa thưởng thức cà phê, nghe nhạc thư giãn vừa tán gẫu.

Hôm nay Bạch Dương và Liễu Tuấn lên Đại Ninh tham gia tọa đàm kiến thiết đội ngũ cán bộ do phòng tổ chức thành ủy mở, mời tất cả các bí thư huyện ủy, phó bí thư phân quản và trường phòng tổ chức tham gia.

Tuy nói là cuộc tọa đàm, người đứng đầu có thể không tham gia, nhưng dưới tình huống bình thường, các bí thư đều tham gia, chẳng phải là phải đi bộ, vô cớ đắc tội với phòng tổ chức thành ủy làm gì?

Cuộc tọa đàm kết thúc, Liễu Tuấn đề nghị không cần phải vội vàng trở về huyện, cùng tới quán cà phê ngồi, thả lòng một chút cũng tốt.

Đối với đề nghị của tiểu ngoan đồng, chị Bạch Dương thường là không phản đối.

Dù sao đường cũng không xa, khi tới là do Liễu Tuấn lái xe, thư ký cũng không đi cùng.

Đi họp mà, không cần để cả một bầy lái xe và thư ký ở ngồi buồn chán ở bên ngoài.


Nghe thấy Bạch Dương nói, Liễu Tuấn cười nói:
- Ừm, được xác định rồi.

- Long Diễm Lệ vẫn không bình lên sao?

Bạch Dương vẫn khá là chú ý tới việc của Long Diễm Lệ, kỳ thực cố không có chút hoài nghi nào việc giữa Liễu Tuấn và Long Diễm Lệ có quan hệ không chính đáng, biểu hiện của Long Diễm Lệ trong "sự kiện trường Thủy Lợi" còn được Bạch Dương tán đồng, hoạt động chi giáo cũng làm không tệ, nhưng lại không được bầu làm cá nhân tiên tiến, Bạch Dương cảm thấy rất không công bằng.

Liễu Tuấn hờ hững nói:
- Không được bình thì thôi, có thể là tỉnh yêu cầu với cá nhân tiên tiến quá cao.

Bạch Dương lườm Liễu Tuấn một cái.

Cái kẻ này mỗi khi dùng cái giọng ấy nói chuyện, chính là trong lòng có "âm mưu", có chuyện che dấu cô.

Liễu Tuấn uống một ngụm cà phê, cười nói:
- Một đám người đi cửa sau, coi đây thành đường phát tài, em thấy lần bình chọn này, đại đa phần là các khu vực điều kiện tương đối tốt, thậm chí khả năng căn bản không phải là học sinh chi giáo, mà mang danh thay thế thôi.

- Cậu nói thực chứ?
Sắc mặt Bạch Dương trở nên trịnh trọng.

Hoạt động chi giáo là do một tay Bạch Dương thao tác khi còn làm ở doàn tỉnh ủy, cô không muốn nhìn thấy tình huống này xuất hiện.

Liễu Tuấn cười nói:
- Mặc kệ thật hay giả, tất nhiên sẽ có người phải quản tới nó.

Bạch Dương thấy Liễu Tuấn nói như thế, liền không khỏi tới nữa, nhấc cốc cà phê lên nhấp một ngụm, ánh mắt vô tình liếc qua chỗ vào cửa vào quán cà phê, sắc mặt tái đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận