Trong một khu biệt thự gần công viên Cách Hồ thành phố Đại Ninh, một tòa biệt thự xinh đẹp đang được tu sửa trang trí.
Tòa biệt thự này vốn được trang trí đầy đủ rồi, nhưng hiện giờ tất cả đều bị làm lại hết, chủ nhân mới mặc một thân váy trắng, tươi cười nhìn công nhân làm việc, thi thoảng lại chỉ điểm mấy câu, một nam nhân anh tuấn cao lớn đứng ở bên, bất kể cô nói gì đều gật đầu phụ họa, tuyệt không phản bác lấy một câu.
Hai người này, chính là Liễu nha nội bí thư huyện ủy Ninh Bắc và vợ chưa cưới đại tiểu thư Nghiêm Phi.
Nói một cách nghiêm túc thì hiện giờ Nghiêm Phi đã là vợ của Liễu Tuấn, bởi vì người trước đó không lâu đã làm giấy đăng ký kết hôn, chỉ chưa làm lễ kết hôn mà thôi.
Hôn lễ có làm lớn hay không, đồng chí bí thư còn chưa nghĩ kỹ.
Tòa biệt thự này, là của Hà Mộng Doanh tặng cho Vũ Chính Hiên.
Vũ Chính Hiên luôn ở trong khu tỉnh ủy, ngoài ra còn có một tòa biệt thự khác do Tiểu Thanh tặng cho Liễu Yên, hai người họ cũng chỉ thỉnh thoảng tới ở một đêm, hưởng thụ thế giới lãng mạn của riêng mình.
Tòa biệt thự do Hà Mộng Doanh tặng này, Liễu Yên chưa hề ở qua, hiện giờ Liễu Tuấn và Nghiêm Phi kết hôn, Liễu Yên liền sang tay tặng ho hai người làm quà mừng, có điều Liễu Tuấn và Nghiêm Phi đều kiên trì muốn trả tiền, cuối cùng dựa theo giá thị trường là hơn hai hai triệu trả cho vợ chồng Vũ Chính Hiên.
Liễu Tuấn luôn thông qua phương thức khéo léo này để hỗ trợ cho mấy người chị của mình.
Hiện giờ tài sản dưới tên Liễu Tuấn và Nghiêm Phi đều đã trên trăm triệu rồi, toàn là tiền có thể điều tra, năm nay trung ương hạ xuống một văn kiện, yếu cấo các cán bộ lãnh đạo cấp huyện trở nên chủ động báo cáo tài sản.
Liễu Tuấn dẫn đầu hưởng ứng, báo lên tài sản của mình, đủ các loại cổ phiếu, trái phiếu, tiền cổ cộng lại thành một con số khiến người ta kinh hãi, nhưng lai lịch rõ ràng, chẳng ai nói được gì.
Anh chẳng thể nói được mười mấy năm trước Liễu Tuấn không được mua cổ phiếu, bưu phiếu với tiền cổ chứ?
Khi đó người ta còn là học sinh, mua chơi mà không được à?
Hiện giờ chẳng mai phát tài cũng là do gặp số.
Còn về Nghiêm Phi chỉ là cán bộ bình thường, không cần phải báo cáo, song là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, được vô số phần thưởng trong nước và quốc tế, thu nhập hàng năm hơn chục triệu là bình thường, nếu ở các nước phương tây, một nhà thiết kế danh tiếng như vậy hàng năm phải thu được chục triệu USD ấy chứ!
Tòa biệt thự này của Liễu Yên ở gần hồ, có thể nhìn sang được khu thưởng ủy tỉnh, đi xe chỉ mất mười mấy phút, phong cảnh rất đẹp, là biệt thự cấp cao lại ở gần khu thường ủy nên an toàn được đảm bảo tuyệt đối, Nghiêm Phi hết sức hài lòng với bố cục và vị trí của tòa biệt thự này.
Tuy nói trong biệt thự số một tỉnh ủy cũng trang trí cho hai người họ một phòng ngủ đẹp, nhưng thi thoảng tới đây ở hưởng thụ thế giới lãng mạn của riêng hai người cũng rất tuyệt.
Với ánh mắt của nhà thiết kế, Nghiêm Phi cảm thấy điều duy nhất không hài lòng là trang trí nội thất quá nghiêm túc, không hài lòng với tâm tính của người trẻ tuổi.
Điều này cũng không hề gì.
Không vừa ý thì sửa, dù sao cũng không thiếu tiền.
Thế là Nghiêm đại tiểu thư bỏ hết đơn đặt hàng, một lòng thiết kế cho tổ ái tỉnh của mình, lại còn mời những người bạn thân thiết như Liễu Yên, Lỹ Yển, Vũ Viện Viện tới tham khảo, cuối cùng chưng cầu ý kiến mang tính lễ tiết với chủ hộ Liễu Tuấn, rồi chẳng nhìn xem Liễu bị thư gật hay lắc, càng chẳng để ý xem y có đề nghị tu sửa gì không, đem đi thực thì ngay.
Thực tế ở chuyện đại sự gia đình, Liễu bí thư không có quyền lực gì ý kiến gì, y là truyền nhân y bát của Nghiêm bí thư.
Việc nhà do vợ quản.
Chức trách của Liễu bí thư là vợ đại nhân hạ lệnh một tiếng, là lập tức lật đật chạy tới bầu bạn, Nghiêm đại tiểu thư đứng đó chỉ tay chỉ chân điều khiển công nhân làm việc, Liễu nha nội *** ton ở bên quạt mát, đưa khăn lông, rót trà, thi thoảng lại phụ họa một câu, khen vợ đại nhân tầm nhìn cao, thủ đoạn giỏi, tòa biệt thự này sửa sang xong sẽ không kém gì hoàng cung.
Nhưng thực chất Nghiêm Phi ở đây chỉ làm chậm trễ tiến độ công trình.
Thời gian đám công nhân lút lút ngắm cô, hình như còn nhiều hơn thời gian làm việc.
Có điều mọi người đều không dám ăn nói lung tung.
Ngày đầu tiên trang trí tòa biệt thự này, ông chủ công ty bọn họ đã đích thân sắn tay áo ra trận rồi, mỗi lần nhìn thấy đôi nam nữ này, ông chủ đầu khom lưng cúi đầu xuống thành góc 90 độ, làm bọn họ lo lắng ông chủ của mình không khéo "pặc" một phát gãy thành hai khúc mất.
Qua lời nói của ông chủ, bọn họ biết người trẻ tuổi kia là bí thư gì đó.
Chuyện này cũng bình thường thôi, có thể ở trong một biệt thự thế này, rồi đem toàn bộ trang trí cũ bỏ hết làm lại, người bình thường đâu ra tiền tiêu phung phí như vậy?
Trong mắt của những công nhân này, trang trí ban đầu của tòa biệt thự đã được coi là hoàn mỹ rồi.
- Ông chủ, xuống đây một chút.
Liễu Tuấn đột nhiên vẫy tay ông chủ công ti đang chỉ huy công nhân làm việc.
Ông chủ này tuổi ngoài ba mươi, trông rất khôn khéo, nghe thấy liền lật đật chạy tới, khom lưng hỏi:
- Liễu bí thư có chỉ thị gì ạ?
- Có thể làm nhanh hơn lên một chút nữa không, hai ngày nữa, thợ chụp ảnh ở thành phố Nam Phương tới rồi.
Liễu Tuấn hỏi, tiện tay đưa cho ông chủ một điếu thuốc.
Ông chủ vội đưa hai tay nhận lấy, luôn mồm nói:
- Không vấn đề gì, hai ngày này, tôi sẽ làm suốt ngày đêm, hai ca thay nhau, nhất định làm xong.
- Cung không nên quá muộn, để các công nhân vất vả, ngoài ra ảnh hưởng tới nghỉ ngơi của các nhà khác.
- Vâng vâng, chúng tôi sẽ đi an bài ngay.
Công ty trang trí là do Triệu Thành Cương gọi tới, hiện giờ công ty Thông Đạt nghiệp vụ đã mở rộng ra không chỉ ở lĩnh vực vận chuyển nữa, cho dù ông chủ không biết Liễu bí thư và Triệu chủ tịch có quan hệ gì, nhưng cũng biết Liễu bí thư là nhân vật lớn không thể đắc tội được.
Hơn nữa người ta trả tiền hết sức hợp lý, làm xong công trình này, hắn thu được không ít, cho nên bất kể Liễu Tuấn nói gì đều gật đầu đồng ý.
Nói ra ông chủ này cũng được coi là cực kỳ thông minh rồi.
Sự thông minh của hắn nằm ở chỗ có thể phân biệt rõ ràng được người trong quan trường và thương trường, người thương trường, chú trọng hiệu quả, anh đồng ý là phải làm được, là phải giữ chữ tín. Còn người trong quan trường thì chú ý nhất là thái độ, bất kể là chuyện gì, thái độ phải nghiêm chỉnh, khi không đạt được mục tiêu cũng dễ giải thích.
Quả nhiên Liễu bí thư nghe câu trả lời của hắn liền cười khoát tay, rất là hài lòng.
Nghiêm Phi ngửa mặt lên hỏi:
- Tiểu Tuấn, thợ chụp ảnh của thành phố Nam Phương đến làm cái gì?
Nàng dâu mới vẫn như trước kia, toàn thân váy trắng, trang điểm chút đồ phụ tùng nhỏ nhắn, hết sức xứng với sự thanh xuân diễm lệ của cô, đôi chân nhỏ khỏe khoắn phía dưới mép váy, càng như thoa phấn, cực kỳ mê người.
- Chụp ảnh áo cưới.
Liễu Tuấn vuốt mũi Nghiêm Phi, tiểu nha đầu này hiện giờ chính thức là vợ của y rồi, cho dù chỉ là vợi trên luật pháp, nhưng làm Liễu Tuấn càng yêu thương hơn một bậc.
- Chụp ảnh áo cưới ư? Thế thành phố Đại Ninh không có thợ chụp ảnh à?
Nghiêm Phi càng thấy khó hiểu.
- Nha đầu ngốc ạ, người ta là đội ngũ nhiếp ảnh chuyên nghiệp, do công ty truyền thông Phượng Hoàng phái tới, là đạo diên lớn quay phim lên TV, những hiệu ảnh ở Đại Ninh chúng ta sao có thể so sánh được.
Liễu Tuấn cười nói.
Thực sự vào thời đó, thành phố Đại Ninh còn chưa có hiệu chụp ảnh cưới chuyên nghiệp, nhiều lắm chỉ có hiệu ảnh hơi lớn một chút, kiêm luôn nghiệp vụ này mà thôi.
Bàn Đại Hải nghe nói Tuấn thiếu gia chuẩn bị kết hôn, lập tức đưa ra chủ ý này.
Liễu Tuấn cũng không chối từ.
Dù sao kết hôn là đại sự hàng đầu trong đời, không thể đối phó qua loa cho xong, huống chi Nghiêm Phi xinh đẹp như thế, một khi mặc áo cưới trắng muốt lên sẽ thành "cô dâu đẹp nhất thế giới"
Còn về Liễu bí thư, có thể được gọi là chú rể đẹp trai nhất thế giới hay không thì khó nói lắm, có điều đáp án trong lòng Nghiêm Phi thì không cần phải nghi ngờ gì nữa.
Ông chủ công ty trang trí quả nhiên làm hết chức trách, trong ba ngày đã hoàn thành công trình, một tòa biệt thự xoa hoa hoàn toàn mới theo yêu cầu của Nghiêm Phi hiện ra trước mắt mọi người.
Phan đạo diễn vội vội vàng vàng chạy tới Đại Ninh cùng Bàn Đại Hải cũng khen biệt thự này trang trí thiết kế tuyệt vời, không thẹn là nhà thiết kế nổi tiếng, khác biệt với người thường.
Phan đạo diễn chính là người đạo diễn sơ mi hoa mà Liễu Tuấn gặp được ở thành phố Nam Phương, hiện giờ chưa tới mùa nóng, thành phố Đại Ninh còn có chút hơi lạnh, Phan đạo diện mặc thêm một chiếc áo jac ket bên ngoài sơ mi hoa, đầu tóc rối tung, có chút phong thái nhà nghệ thuật.
Liễu Tuấn không đánh giá cao "trình dộ chuyên nghiệp" của Phan đạo diễn lắm, nhưng Bàn Đại Hải phái người ta chạy từ thành phố Nam Phương tới đây tất nhiên là có đảo lý, hẳn rất hài lòng với năng lực của ông ta.
Trước khi đi Bàn Đại Hải nói với Phan đạo diễn, nhà thiết kết Nghiêm Phi tiểu thư của công ty truyền thông Phượng Hoàng chuẩn bị kết hôn, muốn mời đội ngũ thợ ảnh chuyên nghiệp tới chụp áo cưới, liền gọi Phan đạo diễn đang quay một bộ phim, dẫn toàn bộ nhân viên trang bị tới thành phố Đại Ninh.
Đối với quyết định này của tổng giám đốc Lâm, Phan đạo diễn không hiểu lắm.
Mặc dù nhà thiết kế phục trang rất quan trọng, thanh danh của Nghiêm Phi ở giới thời trang cũng rất vang dội, nhưng vì cô kết hôn mà dừng cả bộ phim đang quay lại tựa hồ hơi quá rồi.
Có điều Phan đạo diễn tất nhiên không thể làm trái với ý của tổng giám đốc Lâm, người ta không sợ lỗ, thì bọn họ lo lắng cái gì? Huống hộ với nhà thiết kế này, Phan đạo diễn cũng nghe danh từ lâu, lòng tràn ngập tò mò, không biết là nhân vật thế nào mà để tổng giám đốc Lâm đích thân tới thành phố Đại Ninh tọa trấn buối chụp áo cưới.
Đừng nói ông ta, đại đa số ngôi sao lớn trong công ty truyền thông Phượng Hoàng cũng đầy tò mò.
Đợi thấy được Nghiêm Phi, đôi mắt Phan đạo diễn thiếu chút nữa rơi ra ngoài tròng mắt.
Thật sự quá xinh đẹp rồi.
Ma xui quỷ khiến thế nào Phan đạo diễn lại nhớ tới Lương tiểu thư gặp được ở khu mua sắm Giải Phóng, nghe nói vị đó chính là chủ đứng sau công tay truyền thông Phượng Hoàng.
Cho dù Phan đạo diễn sống trong rừng hoa, không ngày nào là không thấy ngôi sao điện ảnh xinh đẹp trẻ trung hơn người, nhưng chớp mắt nhìn thấy Nghiêm Phi, Phan đạo diễn thừa nhận chỉ có Lương tiểu thư mới có thể sánh ngang với tuyệt thế giai nhân trước mặt này.
Không biết rằng tân lang là nhân vật thế nào.
Tất nhiên Phan đạo diễn cũng mau chóng thấy được tân lang.
Nhìn thấy Liễu Tuấn, mặt Phan đạo diễn liền tró mắt kinh ngạc