Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chiều hôm đó, cư dân trấn Hợp Thủy đột nhiên phát hiện ra, hai bên đường quốc lộ đỗ một hàng xe dài, đa phần là những xe mới láng cóng.

Một đoàn mấy chục người dáng vẻ như cán bộ lớn đáng nói chuyện tán gẫu ở đó.

Những cán bộ này tất nhiên là thành viên ban quản lý khu Trường Hà, phó giám đốc cùng trưởng các phòng ban quan trọng trong công ty Trường Phong.

Vì cơ quan khu Trường Hà gần tổng bộ công ty Trường Phong, cách nhau ba dặm, bình thường mọi người hay qua lại, vì thế trong lúc đợi lãnh đạo đại giá quang lâm, các thành viên túm năm tụm ba trò chuyện với nhau.

Không bao lâu sau, di động của Sài Thiệu Cơ đổ chuông, chỉ nghe thấy hắn "ừ" một tiếng rồi cúp điện thội, sau đó rảo bước đi về phía bên đường quốc lộ.

Mọi người liền hiểu ra cán bộ thành phố sắp tới rồi, lập tức dựa theo thứ tự, xếp thành một hàng dài, cán bộ quản lý khu ở trước, cán bộ công ty Trường Phong ở phía sau, dài cổ ra chú ý động tĩnh trên đường.

Rất nhanh mọi người nhìn thấy một chiếc Audi đen bóng xuống hiện trước tầm nhìn.

Kim Lập Kỳ ngồi cùng xe với Liễu Tuấn nói:
- Liễu bí thư, thành viên ban khu ủy Trường Hà và cán bộ lãnh đạo chủ yếu của công ty Trường Phong đều tới rồi.

Liễu Tuấn cười khẽ:
- Các đồng chí khách khí quá.

Chỉ một câu như vậy không hề hơn, làm Kim Lập Kỳ ngạc nhiên, nếu là một lãnh đạo khác nhất định sẽ phát biểu vài câu cảm khái.

Liễu bí thư đúng là rất trầm ổn.

Xe chầm chậm dừng lại bên đường, hai người đi xuống, Sài Thiệu Cơ lập tức đi lên bất tay.

- Hoan nghênh Kim trưởng phòng tới khu Trường Hà chỉ đạo công tác, hoan nghênh Liễu bí thư tới khu Trường Hà làm việc cùng mọi người.

Sài Thiệu Cơ tuổi chừng 33, 34 mặt có vẻ tài cán, có điều vành mắt hơi thâm, đoán chừng mấy ngày qua ngủ không ngon, lời đồn liên quan tới Liễu Tuấn quá nhiều, đều mơ hồ, làm Sài Thiệu Cơ lòng không yên, đây là chuyện rất bình thường.

- Ha ha, Sài chủ nhiệm, thế trận này long trọng quá.
Kim Lập Kỳ nói lớn.

Sài Thiệu Cơ trước kia qua lại với Kim Lập Kỳ không ít, biết tính cách "ăn sóng nói gió" của hắn, liền cười nói:
- Lãnh đạo quang lâm, đương nhiên phải làm long trọng rồi.

- Sài chủ nhiệm vất vả.
Liễu Tuấn bắt tay Sái Thiệu Cơ mỉm cười.

Sài Thiệu Cơ vội đám:
- Không vất vả, Liễu bí thư tới là chúng tôi có người lãnh đạo rồi.

- Các đồng chí hỗ trợ nhau thôi.
Liễu Tuấn cũng không quá khách khí, còn cả đoàn hai ba chục người nữa kìa, nếu mỗi người cũng nói mấy phút chắc phải tới khi tan sở.

Bắt tay cả hàng người, hiếm có là Kim Lập Kỳ nhớ kỹ được tên và chức vụ từng người, ngay cả mấy giám đốc của côn ty Trường Phong cũng thế, làm Sài Thiệu Cơ đi ở bên chuẩn bị giới thiệu cho Liễu Tuấn thành "anh hùng không có đất dụng võ"

Xem ra tính cánh thô hào ở Kim Lập Kỳ chỉ là vẻ ngoài thôi.

Làm tới trưởng phòng tổ chức thành phố không có chút tài năng sao được.

- Chào giám đốc Chu.
Liễu Tuấn hơi dừng lại trước mặt Chu Phi Dược, phó giám đốc Công ty Trường Phong.

Vị phó giám đốc này tuổi chừng 56, người gầy, khuôn mặt ngựa vừa dài vừa nhọn, một số tiểu thuyết, thích làm xấu khuôn mặt nhân vật phản diện, nhưng mặt Chu Phi Dược thì điển hình loại "kẻ ác", chẳng biết lãnh đạo cấp trên vì sao lại nhìn trúng được cái mặt ngựa đen đúa này.

Trong đầu Liễu Tuấn hiện lên hình ảnh tên Tiểu Long trong quán ăn hai hôm trước, hắn trông cũng không xấu, có lẽ là giống vợ của Chu Phi Dược.

- Liễu bí thư, chào ngài chào ngài, hoan nghênh ngài tới công ty Trường Phong lãnh đạo mọi người công tác.
Chu Phi Dược khom lưng xuống, rất khách khí.

Liễu Tuấn thầm cau mày.

Chu Phi Dược năm mấy rồi, lại là giám đốc tư cách lão làng, đâu cần phải khách khí với y như thế, xem ra người này là nhân vật biết co biết duỗi, không để ý tới chuyện thể diện, phàm là loại người này đều là là kẻ làm việc có mục đích nhắm đến rõ ràng, không phải là hạng dễ đối phó.

Sài Thiệu Cơ xuất thân bí thư huyện ủy, lại thêm Chu Phi Dược, trực giác nói với Liễu Tuấn, hai vị cộng sự này đều không dễ chung sống.

Năng lực công tác và phẩm hạnh cá nhân của Sài Thiệu Cơ thế nào tạm thời chưa biết.

Song nếu như lời bà chủ quán kia đều là thật, thì Liễu Tuấn không thể dung thứ cho Chu Phi Dược, nhất định phải nghĩ cách hạ ông ta xuống.

Nhưng y vừa mới tới nơi, hiện giờ chưa hề có quân bài nào để lợi dụng, làm sao để tung một đòn thắng luôn sẽ rất phí đầu óc.

Có điều hiện giờ chưa chính thức nhậm chức, tạm thời không cần vội lo lắng vấn đề này.

Cho dù Liễu Tuấn tranh thủ thời gian, nhưng bắt tay hai mươi mấy người cũng tốn mấy mấy chục phút, khi bắt tay vị trưởng phòng cuối cùng của công ty Trường Phong xong, Liễu Tuấn quay trở lại xe.

Cả một hàng xe như con rồng đen dài cuộn mình trên đường quốc lộ trấn Hợp Thủy, khiến bụi đất mịt mù, người bên đường đều ghé mắt nhìn, không biết là nhân vật lớn nào tới thị sát.

Trước khi khi khu Trường Hà mới lập nên, thì cảnh tượng "hùng vĩ" này cũng thường thấy, nhưng cùng với khu Trường Hà xa xút, tình hình này dần dần ít đi.

Tòa nhà cơ quan khu Trường Hà mới được xây dựng, mặc dù trồng rất nhiều hoa cỏ, phong cảnh không tệ, song tổng quan thiếu đi một chút không khí trang trọng, có vẻ "phù phiếm" một chút.

Mọi người vây quanh Kỳ Lập Kỳ và Liễu Tuấn tới phòng hội nghị ở lầu ba, ban đầu ý của Kim Lập Kỳ là Liễu Tuấn xuất hiện mở cuộc họp thành viên khu ủy xong rồi tới công ty Trường Phong nhậm chúc, nhưng giờ cán bộ phụ trách hai nơi đều tới đủ, liền gộp lại làm một tổ chức luôn cuộc họp liên tịch, dù sao hôm nay chỉ là giới thiệu thôi, công tác cụ thể chẳng bàn vào lúc này.

Ban quản lý và công tác khu Trường Hà thực tế hoàn toàn lập theo ban bệ chính đảng hoàn chỉnh, ủy viên tổng cộng có chính người, Trừ Sài Thiệu Cơ, còn có phó bí thư phân quản công tác cán bộ Tạ Thái, phó bí thư kiêm bí thư kỷ ủy Tư Mã Huy, phó bí thư kiêm bí thư chính pháp ủy Trì Cổ, trưởng phòng tổ chức Thượng Càn Khôn, trưởng phòng tuyên truyền Lưu Hi, phó chủ nhiệm ủy ban quản lý Vương Tư Hiển, thư ký trưởng Ngụy Chính Quang, trong đó Lưu Hi là một nữ đồng chí.

Công ty Trường Phong ngoài phó giám đốc thường vụ Chu Phi Dược, có ba phó giám đốc khác, một người chủ quản sản xuất Triệu Ngạn, một người chủ quản tài vụ Chu Thiên Nguyên, một chủ quản hành chính hậu cận là Bối Nghĩa Nhân, bên tiểu thụ vẫn do Chu Dược Phi nắm giữ.

Kim Lập Kỳ trước tiên đọc văn kiện bổ nhiệm của Liễu Tuấn, tiếp đó là giới thiệu sơ qua lý lịch.

Các cán bộ ở đây cấp bậc thấp, ở phương diện tin tức không được linh thông như những người ở thành ủy Ngọc Lan, không hiểu lắm về Liễu Tuấn, nghe Kim Lập Kỳ giới thiệu mà thầm giật mình, vị bí thư mới này 22 tuổi là là phó xử, 24 tuổi lên chính xử, 26 tuổi lên phó sở, bước sát theo quy định bổ nhiệm cán bộ của TW, chưa hề dừng lại một chút nào.

Khi người ta nghị luận một vị cán bộ nào đó thăng tiến nhanh, thường dùng một từ mang nghĩa xấu là "leo", nói ai đó leo thật nhanh, nhưng dùng trên người Liễu Tuấn thì không thích hợp.

Liễu bí thư không leo, không đi, thậm chí không chạy, mà là bay.

Riêng bằng vào hồ sơ này đã làm mọi người khiếp sợ rồi, tuy nói Liễu Tuấn có cha đẻ cha vợ là quan to, nhưng thái tử, nha nội toàn quốc đâu có ít, vậy mà người "bay" được như Liễu Tuấn thì tìm không ra.

Nếu chỉ nói dựa vào phúc ấm bề trên mà không có chút tài năng nào là nhất quyết không thể.

Xem ra tân bí thư không đơn giản.

Một số nghe đồn đài vốn coi Liễu Tuấn là cán bộ thuộc loại nha nội tới lấy kinh nghiệm, đã lờ mờ đoán ra suy đoán của mình không chính xác lắm, liền thêm phần thận trọng.

Người ta đều nói quan mới nhậm chức ba bó lửa.
*** Câu này chắc mọi người nghe nhiều rồi, nó xuất phát từ việc thầy bói họ Gia "đầu quân" cho Lưu giám đốc cty chiếu cói, trong thời gian ngắn đã gây ra 3 vụ hỏa hoạn lớn, 1 phá rừng ở gò Bác Vọng, 2 xóa xổ thành Tân Dã, 3 luộc cá ở Xích Bích. Ý nói quan mới có chính sách mới biện pháp mới, sốt sắng lập công.

Không biết ba bó lửa của Liễu bí thư sẽ đốt ai đây?

Bất kể là đốt ai, chỉ sợ đều không dễ thoát.

Loại lãnh đạo trẻ tuổi này thường thiếu kiên nhất, nóng lòng lập uy. Mà cái gọi lập uy này biện pháp tốt nhất là học theo cách Tào Tháo mượn đầu người khác.

- Tiếp theo xin mời đồng chí phát biểu.
Khi mọi người đang miên man suy nghĩ, Kim Lập Kỳ kết thúc cuộc diễn thuyết của mình.

Phòng hội nghị liền vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, so với tiếng vỗ tay ở phòng hội nghị thành ủy nhiệt liệt hơn nhiều, ai nấy ra sức vỗ tay, như sợ Liễu bí thư phát hiện ra mình không đủ nhiệt tình.

- Các đồng chí, đầu tiên cám ơn mọi người hoan nghênh, sáng nay tôi đã nói với đồng chí Ngụy Chính Quang một câu, tôi tới khu Trường Hà là để làm việc, không phải để làm khách! Giờ tôi vẫn nói câu này, tôi vừa tới không quen thuộc tình huống ở khu Trường Hà và công ty Trường Phong. Khoảng thời gian sau này tôi sẽ đi sâu vào cơ sở tìm hiểu tình hình, hi vọng mọi người ai làm việc nấy, các hạng mục công tác triển khai đúng trình tự, không nên trễ nải. Tư tưởng công tác của tôi chỉ có sáu chữ "muốn tiến bộ, lập thành tích".

Liễu Tuấn chậm rãi nói, giọng trầm vang, mỗi người ngồi đó đều nghe rõ ràng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui