Trùng Sinh Chi Nha Nội

Khu Trường Hà có hai mươi mấy tòa biệt thự nhỏ được xây ở ven hồ chứa nước Hợp Thủy, hồ chưa nước này là nguồn nước lớn nhất khu Trường Hà, vốn chỉ là một cái ao, vào năm 60 khi đại tu công trình thủy lợi đã mở rộng nó thành hồ nước quan trọng, vào mùa nước diện tích lên tới trên 5km vuông, vào mùa cạn chừng 3km vuông, đối với một khu vực chỉ có 300km vuông nó là một cái hồ cực lớn rồi.

Quyết định xong chuyện thư ký, Ngụy Chính Quang liền để nghị Liễu Tuấn tới biệt thự xem xét, lãnh đạo dù có chăm chỉ cũng phải an bài vấn đề ăn ở trước, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Liễu Tuấn đồng ý vào ở biệt thự rồi thì không có lý do gì từ chối đề nghị của Ngụy Chính Quang, liền dân cả thư ký mới nhậm chức Vu Hoài Tín đến xem biệt thự.

Khu biệt thư cách cơ quan khu ủy chừng 2 km, đường xá rất tốt, toàn là đường rải nhựa sáu làn đường, xe đi rất nhanh, mấy phút đã tới bên hồ Hợp Thủy, trừ hơn hai mươi tòa biệt thự thường ủy thành một quần thể ra còn có hơn trăm tòa biệt thự đủ mọi phong cách khác điểm xuyết trong tàng cây xanh xanh bên hồ.

Liễu Tuấn liền hỏi tình hình những tòa biệt thự đó.

Ngụy Chính Quang đáp:
- Liễu bí thư, trừ khu biệt thự thường ủy ra đều là phòng của công ty địa ốc, tình hình tiêu thụ rất tốt, hiện giờ không còn mấy toàn biệt thự trống nữa.

Liễu Tuấn gật đầu, trong lòng hơi ngạc nhiên.

Ngọc Lan là thành phố cấp tỉnh, nhà đất hưng thịnh có thể hiểu được, nhưng trấn Hợp Thủy là ngoại ô, nơi này lại có thể tiêu thụ được nhiều biệt thự như vậy có thể thấy tiềm lực kinh tế của Ngọc Lan khá hùng hậu.

Đương nhiên Liễu Tuấn cũng biết vào năm 95 này, người có thể mua được biệt thự do tự dựa vào sức mình giàu lên không nhiều, tầng lớp nhà giàu mới đại đa số có quan hệ loằng ngoằng với quan trường.

- Chủ yếu là của công ty Tinh Vũ!
Chủ nhiệm văn phòng Trịnh Linh Chi thêm vào một câu.

Trịnh Linh Chi là chủ nhiệm văn phòng kiêm phó bí thư trưởng, là một thiếu phụ trên ba mươi, không thuộc loại nữ nhân quyến rũ, ăn mặc đồ tây rất nghiêm chỉnh, tóc cắn ngắn, trông rất có kinh nghiệm.

- Công ty Tinh Vũ lớn lắm à?
Liễu Tuấn chỉ thuận miệng hỏi cho có, không mang ý tứ gì đặc biệt, đối với nhân viên làm việc bên mình Liễu Tuấn không làm ra vẻ bao giờ, uy nghiêm của lãnh đạo chủ yếu nhắm vào cán bộ cấp dưới làm việc thiếu trách nhiệm, ở điều này Liễu Tuấn bị ảnh hưởng của Liễu Tấn Tài.

Không ngờ Ngụy Chính Quang nghiêm khắc nhìn cô ta một cái, Trịnh Linh Chi quay đầu nhìn đi chỗ khác.

Liễu Tuấn không hỏi thêm nữa.

Y vừa mới tới chưa hiểu quan hệ giữa hai người ra sao, nhưng tình huống bình thường thì quan hệ giữa bí thư trưởng và phó bí thư trưởng luôn có ngăn cách.

Đó là do tranh giành quyền lực, vì công tác cụ thể của bí thư trưởng nhiều lúc liên quan tới chủ nhiệm văn phòng, thường vì cân bằng, người đứng đầu sẽ không để hai người hợp tác thoải mái với nhau cùng ở vị trí có liên quan mật thiết này, đó là một thủ đoạn khống chế cấp dưới.

Cấp dưới mà hòa hợp với nhau, thì lãnh đạo tất nhiên bị che đậy nhiều chuyện.

Biệt thự thường ủy xây dựng rất đặc sắc, mang phong cách Châu Âu rõ ràng.

Nhìn cồng vỏm lớn khác thường của một số biệt thự, Liễu Tuấn bất giác mỉm cười.

Nụ cười này đương nhiên là lọt vào mắt Ngụy Chính Quang, hắn liền tới gần giải thích:
- Trước kia khi xây biệt thự thường ủy, mọi người đều nói khu Trường Hà chủ yếu là thu hút đầu tư nước ngoài, nên phương diện kiến trúc phải tiếp cận trào lưu quốc tế.

Liễu Tuấn muốn phì cười.

Một lý do rất hay.

Một số vị lãnh đạo của nước ta khi kiếm lợi đút túi riêng, luôn luôn tìm được cho mình lý do đường hoàng chính đáng.

Vu Hoài Tín chỉ yên lặng đi theo bên cạnh, không nói lời nào.

Trong văn phòng khi Liễu Tuấn chính thức chấp thuận hắn làm thư ký, Vu Hoài Tín bị một niềm hạnh phúc và vui sướng lớn láo lấp đầy lòng ngực, tới hiện giờ vẫn càn lâng lâng, hắn lần đầu tiên được tiếp xúc với "lãnh tụ tối cao" của khu gần như thế, trước kia ngay cả Trịnh Linh Chi, Ngụy Chí Quang với hắn là lãnh đạo to lắm rồi.

Có điều Vu Hòai Tin cũng nhìn ra được thay đổi lớn trong mắt bọn họ, rõ ràng hai vị lãnh đạo đều tỏ ra thân cần ôn hòa với hắn, đây là điều trước kia không bao giờ tưởng tượng nổi.

Tất cả vì thân phận thư ký của Liễu bí thư ban cho.

Xem ra tối nay về nhà không cần phải chịu đựng vợ cần nhằn nữa.

Biệt thự số một nằm tận trong cùng khu biệt thự thường ủy, xây sát bên hồ, đó là biệt thự hai tầng, diện tích mặt bằng chừng hơn 200 mét vuông, nhưng còn có vườn hoa nhỏ hơn 300 mét vuông, dù đang là mùa đông nhưng hoa cỏ vẫn bừng bừng sức sống.

Trước cửa biệt thự sớm đã có vài người đứng đợi.

Người đứng đầu là nam nhân hơn 40 mươi, tóc nhuộm kiểu tây, mặt cười nịnh bợ, khom lưng chào đoàn người Liễu Tuấn.

Ngụy Chính Quang giới thiệu:
- Liễu bí thư đây là giám đốc Lỗ Thủ Nghiệp của khu biệt thự, là nhân viên thuộc khu ủy.

Liễu Tuấn mỉm cười đưa tay ra:
- Chào đồng chí Thủ Nghiệp.

- Xin chào Liễu bí thư, tôi đại biểu cho toàn bộ đồng chí phòng nhà đất thường ủy hoan nghênh Liễu bí thư.
Lỗ Thủ Nghiệp cuống quít nắm chặt tay Liễu Tuấn lắc mạnh.

Liễu Tuấn cười.

Đúng là nhân viên cơ quan, lúc nào cũng nhớ thân phận của mình.

Ngụy Chính Quang hỏi:
- Thủ Nghiệp, Liễu bí thư hôm nay Liễu bí thư dọn vào biệt thự số một, công tác chuẩn bị sao rồi.

Lỗ Thủ Nghiệp vội đáp:
- Thưa bị thư trưởng, công tác vệ sinh được làm sạch sẽ, không biết Liễu bí thư có yêu cầu gì khác...

Liễu Tuấn cười:
- Vào xem đã, yêu cầu của tôi không cao, chỉ có thể nghỉ ngơi là được rồi.

- Liễu bí thư, thư ký trưởng, Trịnh chủ nhiệm, mời!

Lỗ Thủ Nghiệp đi trước dẫn đường.

Thiết kế nội thất biệt thự khá hợp lý, không gian phòng khách và phòng ngủ chính đều rất lớn, nhà bếp cũng không nhỏ, ngoài ra còn có ba gian phòng nho nhỏ, chắc là để cho giúp việc ở, trang trí rất xa hoa, dù Liễu Tuấn không để ý việc trang trí lắm nhưng tầm mắt không thấp, nhìn một cái là nhận ra ghế sô pha toàn da thật, đồ gỗ đều là gỗ lim chính tông.

Liễu Tuấn phóng chừng tòa biệt thự này cùng với trang trí và đồ giá dụng công lại cũng không dưới 2, 3 triệu, hơn hai mgươi biệt thự, tổng giá trị phải trên 50 triệu, khu biệt thự này xây dựng đầu những năm 90, với vật giá thời đó đúng là một con số khủng khiếp.

Đương nhiên khẳng định không phải chi trả một lần, sau khi khu biệt thư xây dựng lên, trong vài năm khẳng định lục tục thêm vào nhiều thư, dù sao ban đầu xây khu khai phát chỉ là vì tranh hạng mục, tranh tài chính, tài chính tới tay tiêu thế nào là do lãnh đạo, vì tập thể lãnh đạo mưu cầu chút phúc lợi là trách nhiệm của người đứng đầu.

Những những thứ này chẳng làm Liễu Tuấn ngạc nhiên, trước kia y ở biệt thự tỉnh ủy rồi.

Thực sự làm Liễu Tuấn kinh ngạc là trừ vườn hoa trước cửa, lại còn có một hậu hoa viên, hậu hoa viên này nối liền với hồ nước, nhưng hình thành một khu vực độc lập lại còn hồ nước ước chừng 1000 mét vuông, sóng gợn lăn tăn, dõi mắt về phía xa là nơi nước trời tiếp giáp, phong cảnh tuyệt đẹp.

- Nước thật là trong.

Liễu Tuấn buông một câu cảm thán, Ngụy Chính Quang vội giải thích:
- Liễu bí thư hồ Hợp Thủy là nguồn nước sinh hoạt lớn nhất của khu chúng ta, cả vùng hồ đều được bảo vệ, xung quanh và thượng du trong vòng mười kilomet không có nguồn công nghiệp gây ô nhiễm. Nếu như vào mùa khô, cổng xả nước sẽ đóng lại, nước không chảy ra ngoài nữa, bí thư khi nhàn rỗi có thể câu cá thả lỏng một chút.

Liễu Tuấn khẽ gật đầu, sự bố trí này thực sự hết sức chu đáo, nếu là nhà tư Liễu Tuấn phải thầm than cực kỳ sáng tạo, độc đáo.

Có điều biệt thự nhà nước mà xa hoa như thế không phải là chuyện hay.

Liễu Tuấn hỏi:
- Vậy, các biệt thự thường ủy khác có hậu hoa viên như thế này không?

Mặt Ngụy Chính Quang tỏ ra hơi xấu hổ, nhỏ giọng nói:
- Chỉ có biệt thự số một thôi, ban đầu cũng không có hậu hoa viên này, về sau bí thư thư nhất thêm vào, chính là Quách bí thư hiện đang trong tù, thời gian thụ án rất dài.

Quách bí thư không ngờ sau khi mình xây dựng hậu hoa viên tuyệt vời này không kịp hưởng thụ được mấy ngày thì đã bị vào tù, làm hai bí thư kế nhiệm hưởng lợi.

Dù Liễu Tuấn không tán đồng việc làm của Quách bí thư nhưng không tùy tiện bình phẩm, hơn nữa đã xây lên rồi, lại đem rỡ đi vừa uổng phí lại được được chẳng bằng mất.

- Liễu bí thư, tất cả đồ dùng chúng tôi đã thay mới, bí thư xem có chỗ nào chưa hài lòng, chúng tôi lập tức xử lý.

Lỗ Thủ Nghiệp không hề thấy được vẻ vui mừng trong ánh mắt của Liễu Tuấn, lòng rất không yên.

Liễu Tuấn hời hợt nói:
- Đã tốt lắm rồi, không cần thêm gì nữa.

Lỗ Thủ Nghiệp vâng dạ không dám nói nhiều.

Ngụy Chính Quang nhắc:
- Thủ Nghiệp, phu nhân của Liễu bí thư tạm thời còn chưa tới, việc quét dọn vệ sinh hàng ngày phòng nhà đất phải an bài cho thỏa đáng, đừng để lãnh đạo phải phiền lòng vị chuyện nhỏ nhặt trong sinh hoạt.

Lỗ Thủ Nghiệp vội đáp:
- Bí thư trưởng yên tâm, mỗi ngày sẽ có người tới quét tước giặt dũ , công việc nặng cũng đều có nhân viên chuyên môn.

Nguy Chính Quang lúc này mới yên tâm, nhưng liếc mắt nhìn phát hiện ra Liễu bí thư hoàn toàn chẳng bận tâm tới chuyện này


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui