Trùng Sinh Chi Nha Nội

Võ Thu Hàn sau khi đảm nhiệm chức bộ trưởng bộ tham mưu, Võ Chính Hiên cùng Liễu Yên không còn ở trong khu biệt thự của tỉnh ủy nữa. Cũng may bọn họ còn có một khu biệt thự khác nằm ở Đông Hồ. Võ Chính Hiên cùng Liễu Yên kết hôn Hà Mộng Oánh cùng tiểu Thanh tặng quà cưới là biệt thự cho họ. Khi Liễu Tuấn kết hôn họ bán một tòa cho Liễu Tuấn, còn lại một tòa để ở. Nhưng mà nhiều khi, Võ Chính Hiên đều lại ở trong doanh trại bộ đội. Hắn là Phó đoàn trưởng cảnh vệ khu, không thể không túc trực thường xuyên. Biệt thự to như vậy một mình mẹ con Liễu Yên ở cũng hơi cô đơn nên sau này có thuê thêm bảo mẫu vừa để chăm sóc tiểu Mao mao vừa để làm bạn cùng Liễu Yên.

Liễu Tuấn cùng Doãn Xương Huy lái ô tô đến biệt thự nhà Liễu Yên không ngờ lại gặp Võ Chính Hiên ở nhà, Võ Viện Viện cùng Lý Tử Hành cũng ở đó. Võ Thu Hàn sau khi vào kinh Võ Viện Viện vốn theo cha mẹ đi thủ đô, nên không ngờ lại gặp cô ở đây.

"Viện Viện, sao lại ở đây?..."
Phi Phi cùng Lý Uyển vừa thấy Võ Viện Viện, đều mừng rỡ không để ý mình đang mang thai vội vàng chạy tới.

"Cẩn thận cẩn thận, cẩn thận không ngã!"
Võ Viện Viện vẫn là người quan tâm đến hai người nhất.

"Con bé này đến lúc nào thế?"
Phi Phi giữ chặt tay Võ Viện Viện vui mừng hỏi.

Võ Viện Viện là bạn thân của Phi Phi, Phi Phi không quen biết nhiều, bạn bà cũng có hạn. Võ Viện Viện đột nhiên đi thủ đô, lâu ngày không gặp đột nhiên gặp lại, đương nhiên là vui mừng.

"Hì hì, đây là nhà của anh mình, mình nhớ tiểu Mao Mao nên đến thăm không được sao?"
Võ Viện Viện kêu lên.

"Ha ha, mình thấy hình như không phải!"
Liễu Tuấn lắc đầu liên tục.


"Sao lại không chứ?"
Võ Viện Viện hung dữ nhìn chằm chằm vào Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn không để ý Võ Viện Viện mà nắm tay Lý Tử Hành nói: "Tôi thấy hình như không phải là nhớ tiểu Mao Mao mà là nhớ đại Mao Mao này?"

"Xì, cán bộ gì thế này chứ... Anh cho rằng ai cũng giống anh chắc, lúc nào cũng thích vợ gối ấp tay kề? Bổn đại tiểu thư không thế đâu."
Võ Viện Viện vẫn mạnh miệng.

Lý Tử Hành nhìn cô cười tràn đầy hạnh phúc.

Liễu Yên ôm tiểu Mao Mao tới vừa cười vừa nói: "Viện Viện đến là để chuẩn bị đăng kí kết hôn..."

"Chị dâu, chị đúng là không thể tin được... Vừa nói là không được nói với mọi người vội cơ mà..."

Võ Viện Viện lập tức hờn dỗi, thậm chí còn dậm chân. Đột nhiên trông thấy tiểu thư lộ vẻ nhõng nhẽo như còn thiếu nữ mọi người đều cười lớn.
"Tốt tốt. Chuyện tốt mà!!" Liễu Tuấn vừa cười vừa nói: "Viện Viện, cô cũng không còn nhỏ gì nữa đâu, cùng tuổi với tôi cũng nên kết hôn đi không thì không gả cho ai được đâu…"

"Xì, ai bảo thế? Bổn đại tiểu thư có sức hấp dẫn vô cùng, chỉ cần tôi nói một câu, những anh đẹp trai muốn cưới tôi có mà xếp quanh Đông Hồ này?"

Võ Viện Viện làm ra vẻ “ mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành” thêm vẻ mặt đắc ý.


Lý Tử Hành cũng phụ họa theo: "Đúng thế đúng thế, chỉ có tôi là may mắn!"

Võ Viện Viện liền vênh váo tự đắc.

Liễu Tuấn cười rồi lần nữa nắm tay Lý Tử Hành nói: "Tử Hành chúc mừng anh, tình yêu quả thật không dễ phải không? Dù sao thì cũng đã “ tu thành chính quả”!"

"Cảm ơn cảm ơn..."
Lý Tử Hành cười đến không ngậm miệng được.

Lúc trước Võ Thu Hàn được điều đến tỉnh N, Vũ đại tiểu thư tốt nghiệp đại học, được phân công đến cục thương mại Đại Ninh làm việc, Lý Tử Hành vừa nhìn thấy cô đã quyết tâm theo đuổi bằng được! Cuối cùng cũng làm được. Đúng là trải qua không ít khó khăn, một thời gian dài Võ tiểu thư không xác định rõ tình cảm của mình khiến Lý Tử Hành thấp thỏm không yên.

Về sau không biết dùng cách gì mà được bố mẹ vợ rất yêu quý. Võ Viện Viện và Lý Tử Hành khi đó vẫn còn chưa chính thức xác định quan hệ, thì đã được giúp đỡ điều chỉnh công tác tiếp cận Võ Viện Viện. Chuyện hai người kết hôn chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Liễu Tuấn đúng là vui mừng thay cho hắn.

Nói như vậy Võ Viện Viện là con “nhà tông” dù xét mặt nào cũng thấy môn đăng hộ đối. Cha của Lý Tử Hành là cục trưởng cục thương mại Đại Ninh, cũng có thể coi là gia đình danh giá ở Đại Ninh, nhưng chưa thể sánh bằng Vũ gia. Hắn theo đuổi Võ Viện Viện thành công có thể nói là một kì tích.

Nhưng mà theo Liễu Tuấn Lý Tử Hành rất xứng với Võ Viện Viện. Võ Viện Viện tính tình qua loa, tùy tiện, đôi khi khá là "Ương ngạnh" , có phong cách giống như những cô gái "Dã man " của phim Hàn Quốc sau này. Nếu là quả thật vì mục đích chính trị gả vào nhà giàu có khác, nhà trai tính cách ôn hòa thì đúng là hậu quả khó lường.Lý Tử Hành tính cách ôn hòa khiêm nhường, đối với Võ Viện Viện rất tốt, hai người có thể bù trừ cho nhau. Tuy sau khi kết hôn, có thể sẽ trở thành ông chồng sợ vợ nhưng mà hai người yêu thương nhau thì nhất định sẽ sống vui vẻ.

"Đúng là đại hỷ sự,hay quá vậy buổi trưa hôm nay, Tử Hành mời chúng ta ăn một bữa no nê!"
Doãn Xương Huy cũng lên tiếng.


"Không vấn đề gì mọi người muốn đi đâu?"
Lý Tử Hành vui vẻ đồng ý.

"Này, các anh đừng có mà nhân cơ hội bắt nạt người hiền lành nhé.!"
Không ngờ Vũ đại tiểu lại ra mặt bảo vệ chồng tương lai.

Liễu Tuấn cười nói: "Nhìn cô xem, đúng là bà vợ keo kiệt. Lý Tử Hành nổi tiếng là thành thật, cô thì không thế! Cô nổi danh là phú bà giàu có, nên hôm nay chúng tôi nhất định phải xử. Khách sạn Thu Thủy, hải sản loại ngon và đắt nhất!"

"Thôi đi, chút tiền của tôi trong mắt anh chỉ là cọng lông thôi."
Võ Viện Viện bẹt miệng trêu đùa nói.

Liễu Tuấn ha ha cười, nói : "Đây không phải là vấn đề tiền nong mà là vấn đề thái độ đồng chí Võ Viện Viện ạ!"

Võ Viện Viện bèn nói: "Được rồi được rồi, đừng có mà ra vẻ bí thư trước mặt chúng tôi..."

"Viện Viện!"
Võ Chính Hiên bèn gọi em gái.

Thật ra Võ Viện Viện hoàn toàn không có ý mời khách đã thế lại là hải sản đắt tiền. Trong mắt Vũ đại tiểu thư những năm gần đây kiếm được không ít. Cô thích là thích tranh cãi với Liễu Tuấn giống như Liễu Tuấn thích cùng Nghiêm Ngọc tranh luận.

Bọn họ ở đây làm cho không khí trở nên náo nhiệt, không ngờ tiểu Mao Mao đang nằm trong lòng mẹ bỗng tỉnh dậy, khóc rống lên. Lần này, chẳng những Liễu Yên giật mình mà đến mợ Nghiêm Phi, cô Võ Viện Viện đều vây quanh tiểu Mao Mao trêu chọc.

"Không sao nhỉ, thằng nhóc đang nhắc chúng ta đấy!"

Võ Chính Hiên cười ha hả, mời mấy người Liễu Tuấn ngồi xuống rồi gọi bảo mẫu pha trà.

Tiểu Mao Mao mới có mấy tháng tuổi nhưng đã lớn phổng phao rất giống Võ Chính Hiên. Cũng không biết tại sao gien của Vũ gia rất "Cường hãn", Võ Thu Hàn giống hệt ông nội của Võ Chính Hiên, Võ Chính Hiên lại giống hệt Võ Thu Hàn, hôm nay đến ngay cả tiểu Mao Mao cũng giống Võ Chính Hiên, ít cũng phải giống đến tám phần.
Liễu Tuấn bèn cười trêu đùa với cháu trai.Thằng bé vẫn chưa được nửa tuổi chưa biết nhận người quen cậu trêu vài cái cũng toét miệng cười.

"Đi thôi đi thôi, đi dạo phố ở nhà mãi chán chết..."
Lần này, là Vũ đại tiểu đề nghị.

Nghiêm Phỉ cùng với Lý Uyển nhìn nhau cười. Có Võ Viện Viện đi dạo phố cùng đương nhiên là càng vui.
Lập tức một chuyến đi lớn khởi hành.

Cùng với sự phát triển kinh tế của Đại Ninh, quảng trường Thiên Mã cũng ngày càng náo nhiệt. Liễu Tuấn, Võ Chính Hiên đều không phải là người thích dạo phố, hôm nay chỉ là cùng phu nhân và con cái đi dạo mà thôi. Bốn phụ nữ cùng nhau “ hiên ngang” đi về phía trước. Hai người có thai vẫn khiến nhiều ánh mắt phải đổ dồn về phía mình. Lý Tử Hành vừa đi vừa ôm vai vợ, Doãn Xương Huy thì đúng là luống cuống đi cạnh vợ, Liễu Nha Nội và Võ Chính Hiên thì đi phía sau nói chuyện.

"Anh Chính Hiên công việc mới đã ấn định rồi chứ?"

Sau khi Võ Thu Hàn được điều nhiệm đến thủ đô Võ Chính Hiên vẫn ở lại Đại Ninh là vì Liễu Yên và tiểu Mao Mao. Hiện tại hai mẹ con đều rất tốt nên cũng đã đến lúc rời đi. Dù sao thì ở lại Đại Ninh cũng không thể thăng tiến được.

"Ân, đã ấn định công tác mới rồi. Đại đội trưởng đệ nhất sư đoàn viễn chinh và hải lục quân!"
Võ Chính Hiên đơn giản đáp.

Ở một số nước hải quân lục quân là một quân chủng riêng nhưng mà ở đây lại không như vậy.

"Ha ha, hải lục quân cũng được mà!"
Liễu Tuấn vừa cười vừa nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận