Trùng Sinh Chi Nha Nội

Gặp mặt Kính chủ nhiệm chỉ chừng nửa tiếng đồng hồ, Hà Trường Chinh và Kính chủ nhiệm tán gẫu mấy câu, thời gian Kính chủ nhiệm nói chuyện với Liễu Tuấn còn nhiều hơn, Liễu Tuấn thầm nghĩ, cuộc gặp mặt này có lẽ đặc biệt an bài vì y, Hà Trường Chinh thậm chí chỉ là khách đi kèm.

Nhưng lời này Liễu Tuấn không tiện hỏi ra, mặc dù y có tư cách tham dự tụ hội hạch tâm của hai nhà, nhưng chuyện này liên quan tới việc hai hệ phái có liên minh được với nhau hay không, không thể tùy tiện hỏi bừa.

Từ công viên Long Sơn trở về tứ hợp viện, Liễu Tuấn bảo Hà đại tiểu thư nhường xe, y muốn tới chỗ ở của Chu tiên sinh.

Nhìn vẻ mặt của Hà đại tiểu thư khó chịu là biết ngay cô tưởng Liễu Tuấn muốn đi gặp chị Bạch Dương rồi, nhưng tiểu sắc ma phong lưu thành tính, Hà đại tiểu thư cũng không tiện quá can thiệp vào cuộc sống của y.

Liễu Tuấn cười giải thích:
- Ba em tới, đang ở chỗ Chu tiên sinh.

Hà đại tiểu thư lúc này mới chuyển giận thành vui, lúc này xung quanh không có ai, cắn môi nói:
- Tối tới nhé.

Liễu Tuấn cười:
- Để xem đã, nói không chừng phải trò chuyện cùng ba em, muộn quá thì sẽ không tới nữa.

Hà Mộng Doanh tức thì mặt sưng sỉa, không để ý tới y nữa.

Liễu Tuấn chỉ biết cười trừ.

Ngày hôm sau khi Liễu Tuấn tới thủ đô, Liễu Tấn Tài cũng trực tiếp từ Đại Ninh tới thủ đô, theo lời triệu tập của Hồng phó thủ tướng, khoảng thời gian này sức khỏe của thủ tướng không tốt, công tác thường ngày trong quốc vụ viện đều do Hồng phó thủ tướng chủ trì, triệu kiến các tỉnh trưởng trao đổi công việc chính là một phần quan trọng trong công việc hàng ngày.

Liễu Tuấn tối hôm qua nói chuyện với Liễu Tấn Tài, hẹn gặp nhau ở nhà Chu tiên sinh.

Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tấn Tài lên thủ đô bất kể thế nào cũng bỏ thời gian tới thăm Chu tiên sinh, ôn truyện cũ.

Mấy năm qua Liễu nha nội tới kinh thành không ít, đã đại khái quen với đường xá rồi, đại khái từ từ hợp viện nhà họ Hà tới chỗ ở Chu tiên sinh thì không nhầm được, nếu không y lái chiếc xe Hồng Kỳ biển số mẫn cảm như thế hỏi được khắp nơi không tiện chút nào.

Khi Liễu Tuấn tới nơi Liễu Tấn Tài đã tới rồi, đang cùng Chu tiên sinh nói chuyện trong phòng khách, nhìn thấy Liễu Tuấn tới, sư mẫu rất vui mừng, cười nói:
- A Tiểu Tuấn cũng tới rồi, vừa rồi chúc mừng Tấn Tài, lại phải chúc mừng cháu rồi.

Liễu Tuấn cười đáp:

- Cám ơn sư mẫu.

- Tiểu Tuẩn cuối cùng cũng làm cha rồi, trưởng thành rồi.
Chu tiên sinh cũng rất hứng trí, mặt cười rạng rỡ.

- Cháu chào bác, ồ, bác ngày càng trẻ hơn.

Chu tiên sinh mặc dù tóc bạc trắng cả đầu, nhưng tinh thần hết sức khỏe khoắn, sức lực tràn trề.

- Nói gì thế, ông ấy ngày càng trẻ, chẳng lẽ ta ngày càng già hay sao?
Không ngờ sư mẫu nghe được câu này thì không vui.

- Không phải, sư mẫu cũng ngày càng trẻ y như vậy.
Liễu bí thư vội nịnh bợ sư mẫu.

- Được rồi, chỉ khéo miệng.

Sư mẫu lấy một miếng dưa hấu cho y, mặc dù trong nhà có nhân viên phục vụ công việc thường nhật, nhưng khi những người cũ ở huyện Hướng Dương tới như Liễu Tấn Tài, Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tuấn thì toàn do sư mẫu đích thân chiêu đãi.

- Ba, Hồng thủ tướng triệu kiến, nói chuyện gì với ba thế?
Liễu Tuấn vừa ăn dưa hấu vừa hỏi.


Liễu Tấn Tài đáp:
- Ừ, chủ yếu là một số vấn đề lĩnh vực kinh tế, ví dụ như cải cách quốc xĩ, kế hoạch nền kinh tế hoàn toàn chuyển sang kinh tế thị trường.

Liễu Tuấn mỉm cười:
- Con thấy trước tiên là nên đổi cái tên quốc kế ủy đi, trung ương còn mang cái chiêu bài kinh tế kế hoạch mà lại bảo phía dưới đi theo con đường kinh tế thị trường thì lòng an tâm sao được.

Liễu Tấn Tài hơi giật mình, ngạc nhiên nói:
- A, Hồng thủ tướng cũng nói như thế, hai người đúng là không mưu mà hợp.


Liễu Tuấn cười:
- Có thế cũng tác dụng gì, tuổi con còn quá nhỏ, vấn đề trong đại như thế, con có nói ra cũng chẳng ai thèm để ý.

Liễu Tấn Tài nói:
- Ba cũng nói thế với thủ trưởng, ý của thủ trưởng là cái tên này phải đổi rồi, song phải cần hai ba năm, đương nhiên rồi, quốc gia lớn như thế, chúng ta lại đi theo con đường Xã hội Chủ nghĩa, không thể hoàn toàn vận hành theo kinh tế thị trường, một số vấn đề quốc kế dân sinh vẫn phải phát triển theo hướng kế hoạch.

Liễu Tuấn hỏi ngay tới:
- Chuyện này là ba nhắc tới với thủ trưởng sao.

Liễu Tấn Tài gật đầu.

Chu Tiên Sinh cười, nói hời hợt:
- Xem ra Hồng thủ tướng muốn khoét tường rồi.

Cha con nhà họ Liễu giật mình, đồng loạt nhìn sang Chu tiên sinh, Chu tiên sinh gật đầu nói:
- Tấn Tài giỏi quản lý kiến thiết kinh tế, Hồng thủ tướng cũng cần một người trợ thủ như thế.

Trong lần tuyển cử khóa mới năm sau, nếu như không có gì quá bất ngờ, Hồng phó thủ tướng lên làm thủ tướng là điều chắc chắn, hiện giờ đã sắp cuối năm, Hồng phó thủ tướng chuẩn bị an bài cho ban bệ mới của mình cũng là trong dự liệu, Liễu Tấn Tài được các đại lão trong hệ phái vô cùng tán thưởng, nếu như có thể làm trợ thủ cho cho Hồng phó thủ tướng, phải nói là cục diện mà các đại lão rất muốn thấy.

Bất kể như thé nào, trong tâm của đảng đã chuyển sang phương diện kiến thiết kinh tế, bố trí một ban bệ chỉ hủy hiểu kiến thiết kinh tế là nhu cầu chung của các phe.

Chu tiên sinh địa vị siêu nhiên, ở phía các đại lão đương thế đều là khách quý, với đề tài mẫn cám như thế tất nhiên sẽ không tùy tiện nói bừa, đây cơ bản đại biểu cho ý kiến nhất trí của các đại lão TW rồi, kết quả này thật ra tương đối phù hợp với dự liệu của hai cha con nhà họ Liễu khi nói chuyện riêng.

Nhưng cao tầng đấu tranh, chưa tới thời điểm cuối cùng thì vẫn luôn đầy biến cố.

Vấn đề này quá mẫn cảm, cho dù là ở nhà Chu tiên sinh cũng không tiện thảo luận quá nhiều.

- Tiểu Tuấn, lại tới nhà họ Hà làm khách hả?

Chu tiên sinh bỏ qua đề tài kiến thiết kinh tế, liên quan tới vấn đề học trò nhỏ của mình và nhà họ Hà có quan hệ thật mật vẫn luôn làm Chu tiên sinh ngạc nhiên, nhưng không tiền hỏi nhiều.


- Vâng, sáng ngày hôm nay cháu có tới công viên Long Sơn một chuyến.
Liễu Tuấn trả lời rất tự nhiên.

- Công viên Long Sơn?

Chu tiên sinh khá ngạc nhiên, Liễu Tấn Tài cũng đặt chén trà xuống nhìn sang con trai, mặc dù ông không ở thủ đô, nhưng rất hiểu địa vị của công viên Long Sơn là thế nào.

Ít nhất nhà họ Hà tựa hồ không có một ai ở nơi đó.

Không phải vì nhà họ Hà không đủ tư cách, mà vì Hà lão gia tử và Vũ lão gia tử lớn tuổi rồi, thích ở trong tứ hợp viện kiểu cổ hơn, con cháu đời hai của cả hai nhà đại đa số ở trong quân đội, nên chẳng tới đó góp vui.

- Vâng tới đó gặp Kính chủ nhiệm của văn phòng TW, Hà tư lệnh viên dẫn cháu tới.

Liễu Tuấn vẫn nói rất thong dong, nhưng chắc chắn đây là một tin tức khiến người ta chấn động.

- Hà tư lệnh viên dẫn con tới gặp Kính chủ nhiệm sao?

Cho dù Liễu Tấn Tài trài qua nhiều sóng to gió lớn nhưng lúc này cũng không giấu được vẻ kinh ngạc.

Quan trọng là ba người trong cuộc gặp đó đều có thân phận không nhỏ, hai vị kia không cần phải nói, lại là người đại diện cho hai phái thế lực lớn nhất hiện nay, Liễu Tuấn cho dù địa vị kém xa, nhưng lại đại biểu cho một thế lực khác, đều là những thế lực có thể làm rung chuyển chính đàn trong nước.

Vấn đề là vì sao lại mang Liễu Tuấn theo?

Chu tiên sinh hỏi ngay tới:
- Nói những chuyện gì?

Liễu Tuấn đáp:
- Chỉ nói chút chuyện phiếm thôi ạ.

Chu tiên sinh gật đầu, cuộc gặp mặt như vậy quả thực không thể nói chuyện gì mẫn cảm, nhất là Liễu Tuấn còn quá trẻ, hai người kia không thể thực sự đặt y ở cùng một tầng cấp, nhưng bản thân cuộc gặp mặt này đã bao hàm quá nhiều tin tức.

Nhất thời phòng khách rơi vào trầm mặc, ba người chỉ uống trà hút thuốc không nói một lời.

Tin tức này đúng là tới quá bất ngờ, dù trí tuệ như Chu tiên sinh và Liễu Tấn Tài cũng phải cân nhắc thật kỹ vấn đề trong đó.

Liễu Tuấn càng nghĩ tới đau cả đầu.


- Ừm, chuyện này Hà lão có biết không?
Một lát sau, Chu tiên sinh hỏi.

Liễu Tuấn liền trả lời ngay:
- Theo cháu nghĩ là biết, đoán chừng là ông Hà muốn Hà tư lệnh làm như thế.

Mọi người lại im lặng.

Hồi lâu sau Chu tiên sinh mới nở nụ cười, chậm rãi nói:
- Tiểu Tuấn à, Hà lão yêu quý cháu đúng là không thể hơn được nữa rồi.

Liễu Tuấn vội khom người xuống nói:
- Vâng, đúng thế ạ.

Kỳ thực người thầy trước mắt này lại yêu quý mình kém hơn hay sao?

Chu tiên sinh chậm rãi nói:
- Xem ra Hà lão định lên tiếng hộ Ngọc Thành rồi.

Hai cha con nhà họ Liễu cùng nhìn Chu tiên sinh, im lặng nghe lời sau.

- Chuyện của Tấn Tài cơ bản đã được xác định rồi, công tác kiến thiết kinh tế tương đối đơn thuần, các phương diện có liên quan không mẫn cảm lắm.
Chu tiên sinh nói:
- Ngọc Thành năm sau tiến kinh hay nam hạ, hiện giờ còn chưa nói được.

- Nam hạ? Tới tỉnh D sao?
Liễu Tuấn giật mình.

Chu tiên sinh gật đầu:
- Đúng , có khả năng này, tỉnh D là nơi phúc tạp nhất, phía đông đã không còn gì để tranh đấu nữa, ở phía nam địa vị tỉnh D nổi trội, luôn là nơi binh gia phải giành lấy.

Liễu Tuấn hỏi ngay:
- Vậy tiến kinh thì sao ạ?

Chu tiên sinh khẽ nhậm một ngụm trà, bình thản nói:
- Tình hình trong kinh thành rất phực tạp, Kiến Minh năm sau chắc chắn là lui về rồi, vị trí bộ trưởng trung tổ, Ngọc Thành không thể tranh nổi, còn các vị trí khác thì phải xem đã.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận