Thông qua thiết bị theo dõi trên phi thuyền, Tiêu Vũ được tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình hủy diệt của Trái Đất.
Mới vừa rồi, ở tâm Trái Đất đã xảy ra một vụ nổ khổng lồ. Vụ nổ lần này làm Trái Đất vỡ tan thành vô số mảnh vỡ, luồng năng lượng giải phóng từ vụ nổ khiến tốc độ của mặt trăng tức khắc tăng lên đến 137 km/s. Căn cứ tính toán, mặt trăng sẽ bay thẳng ra khỏi Hệ Mặt Trời và trở thành một hành tinh lang thang trong vũ trụ.
Mà trên quỹ đạo vốn có của Trái Đất sẽ xuất hiện một vành đai tiểu hành tinh cực kỳ to lớn, đồng thời toàn bộ Hệ Mặt Trời cũng sẽ trở thành một chiến trường vũ trụ. Dự tính trong vài triệu năm tới, tất cả các hành tinh lớn trong hệ Mặt Trời đều sẽ gặp phải oanh kích không ngừng nghỉ từ Trái Đất.
Có vô số dữ liệu quan trắc liên tục truyền vào trong não Tiêu Vũ, cuối cùng hắn thở dài một tiếng, sau đó tăng tốc độ phi thuyền lên mức tối đa rồi bay vào Hệ Mặt Trời.
Trên thực tế vào mười năm trước khi tai nạn xảy ra, Tiêu Vũ thân là nhà khoa học kiệt xuất nhất của nhân loại, đạt được danh hiệu tiến sĩ và hơn 20 tấm huy chương giải Nobel của hơn 20 ngành học thuyết như: vật lý lý thuyết, vật lý hạt, vật lý học thiên thể, khoa học và kỹ thuật vật liệu, cơ giới hóa xây dựng, thiên văn học, hóa học, computer,... cũng đã phát hiện ra những dấu hiệu này. Chẳng qua lời cảnh báo của Tiêu Vũ lại bị xã hội loài người chối bỏ, còn bị mọi người không ngừng chế giễu. Tất cả mọi người đều cho rằng Tiêu Vũ điên rồi, thậm chí có nhà khoa học kích động hướng về màn ảnh truyền thông hô to:
- Tôi không biết Tiêu Vũ là bằng vào chứng cớ gì mà đưa ra kết luận như vậy. Là nhờ giấc mơ đêm qua sao? Trái Đất sẽ hủy diệt? Quả thật chính là chuyện cười! Ngay cả các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo cũng biết Trái Đất sẽ vẫn tiếp tục bình an tồn tại.
Tiêu Vũ cười cay đắng về sau, cũng nghĩ thông suốt rồi. "Cho dù xã hội loài người tiếp nhận lời cảnh báo của hắn, lấy trình độ khoa học kỹ thuật hiện này của nhân loại cũng không có biện pháp nào có thể ngăn cản quá trình hủy diệt này. Thay vì để cho xã hội loài người sinh hoạt trọng tuyệt vọng, còn không bằng để bọn họ vượt qua khoảng thời gian cuối cùng này một cách hạnh phúc sẽ tốt hơn."
Vì vậy Tiêu Vũ chủ động giảm bớt sự hiện diện của mình trong giới khoa học, hơn nữa còn ở trong hai năm đầu tiên tích lũy được số tài sản khổng lồ, một lần hành động đoạt lấy vị trí người giàu nhất thế giới, sau đó bắt đầu kế hoạch của mình.
Dựa vào tri thức khoa học vượt qua xã hội hiện tại ít nhất 20 năm, Tiêu Vũ hao phí tám năm còn lại chế tạo ra chiếc phi thuyền vũ trụ chân chính đúng nghĩa đầu tiên của nhân loại, hơn nữa còn đã lắp ráp hoàn tất trên quỹ đạo Trái Đất. Sau đó dựa vào thiết bị do mình chế tạo tách linh hồn của mình ra, thông qua thiết bị gửi đi, gửi đến thiết bị điều khiển trung tâm trong phi thuyền và dung hợp với nó, sau đó lập tức tăng tốc thoát khỏi lực hút Trái Đất, phóng ra không gian bên ngoài.
Tiêu Vũ đã thí nghiệm qua, tinh thần của nhân loại - hay nói là linh hồn - ở dưới điều kiện đặc thù là có thể trường tồn vĩnh viễn đấy. Hơn nữa vứt bỏ thân thể mang tinh thần dung hợp với máy tính còn có một chỗ tốt khác, chính là có thể tiết kiệm đi khoảng không gian không gian khổng lồ dùng để chứa nước và thức ăn cùng với hệ thống duy trì sự sống.
Đây chính là toàn bộ quá trình của sự việc rồi!
- Có vẻ như ta là nhân loại cuối cùng trong vũ trụ này rồi.
Tình huống trước mắt làm cho Tiêu Vũ không biết nói gì:
- Không đúng, giống như thuần túy dùng trạng thái tinh thần để tồn tại như ta đã không thể xem là nhân loại rồi.
- Nhưng mà cảm giác khi có được năng lực tính toán khổng lồ, tinh lực vô hạn cùng với tuổi thọ vô hạn đúng là rất tuyệt!
Tiêu Vũ tỉ mỉ cảm thụ mỗi một chi tiết mới trên thân thể của mình, không khỏi phát ra cảm thán.
Thân thể mới của Tiêu Vũ có chiều dài 30m, chiều rộng 20m và cao khoảng 5m. Chỉnh thể phi thuyền được phân chia thành từng khu vực như: phòng chứa vật liệu, phòng gia công vật liệu, phòng thí nghiệm, phòng chế tạo thiết bị, phòng máy chủ điều khiển, đường hầm sửa chữa, còn có một người máy được chế tạo cực kỳ tinh xảo có nhiệm vụ quét dọn tu sửa hằng ngày cho cả chiếc phi thuyền.
Trong vũ trụ mênh mông vô bờ này, một chiếc phi thuyền nho nhỏ đang gấp rút tiến lên, tốc độ đại khái đạt đến 33 km/s. Cho dù như thế, nếu nó muốn bay tới hành tinh khí khoảng cách mình gần nhất là Sao Mộc cũng phải mất hơn 200 ngày.
Không sai, trạm thứ nhất mà Tiêu Vũ muốn tới chính là Sao Mộc, bởi vì Sao Mộc là nơi có nhiên liệu hạt nhân gần như vô hạn. Tuy bởi vì đủ loại nguyên nhân nên Tiêu Vũ đã lựa chọn nhiên liệu hóa học làm động lực cho phi thuyền của mình, nhưng chờ sau khi mình có thể nghiên cứu ra lò phản ứng nhiệt hạch, hắn sẽ lập tức thăng cấp hệ thống động lực thành động lực hạt nhân.
Nhìn từ kính thiên văn, phương hướng chỗ Trái Đất đã biến thành một cái màn ánh sáng khổng lồ, Tiêu Vũ biết rõ, nó là do nước biển trên Trái Đất bị Mặt Trời chiếu bốc hơi hình thành. Theo thời gian những thứ này sẽ dần tróc bong ra, sau đó rơi lả tả ở trong không gian vũ trụ mênh mông bao la bát ngát, toàn bộ quá trình có thể sẽ tiếp diễn hơn triệu năm.
Còn vô số mảnh vỡ được hình thành từ Trái Đất bị nổ vỡ, trong khoảng thời gian tới sẽ có một phần phóng về hướng Mặt Trời, một phần sẽ phóng ra ngoài không gian bao la, phần còn lại thì sẽ chậm rãi dung hợp lại trong lúc va chạm với nhau, cuối cùng hình thành một hành tinh mới. Đương nhiên, khối lượng của hành tinh mới này sẽ nhỏ hơn rất nhiều so với lúc ban đầu.
-Haizzz!
Trong lòng Tiêu Vũ lặng lẽ thở dài một hơi. Nhìn thấy quê hương của mình cứ thế mà bị chôn vùi, lại nhớ tới hơn 7 tỷ người đã chết đi trong nháy mắt, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu.
- Đáng tiếc là ta không có năng lực để cứu mọi người... Chẳng qua vụ nổ này hình như có chút kì quặc, giống như là có lực tác động kì quặc nào đó điều khiển vậy.
Tiêu Vũ khởi động khả năng tính toán không lồ của mình, dựa theo logic suy tính nhưng không có nhận được chút kết quả nào, nên không thể không bỏ qua ý nghĩ này.
- Vũ trụ mênh mông, nơi đâu mới là nhà đây?
Tâm trạng Tiêu Vũ có chút sa sút, chỉ là ngay tích tắc hắn liền điều chỉnh lại tâm trạng:
- Lấy năng lực tính toán hiện tại của ta, tốc độ phát triển khoa học kỹ thuật của một mình ta đã có thể vượt qua tốc độ phát triển so với toàn bộ nhân loại rồi. Thậm chí tại sau khi ta tìm được vật liệu mới, chế tạo ra máy tính mới càng mạnh mẽ hơn thì tốc độ này còn có thể nhanh hơn nữa. Như vậy, bắt đầu thăm dò những ảo diệu của vũ trụ vô ngần này thôi!
Nghĩ tới chuyện này, trong lòng Tiêu Vũ lập tức phấn chấn trở lại.
Đúng lúc này, phương hướng chỗ Trái Đất có một chấm sáng dẫn đến sự chú ý của Tiêu Vũ. Kính thiên văn được trang bị ngoài phi thuyền lập tức xoay chuyển đến góc độ phù hợp, nhắm ngay hướng chấm sáng đó.
Bởi vì chấm sáng này rất lớn, lại thêm khoảng cách giữa nó và hắn không quá xa, nên Tiêu Vũ rất dễ dàng liền xác định được khối lượng của thiên thể này.
- Là Mặt Trăng ah... Hiz-khazzz... không đúng.
Trong đầu Tiêu Vũ bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ không tốt, hắn lập tức lấy tham số quỹ đạo, tham số chất lượng, tham số tốc độ,... các loại tham số vận chuyển của các hành tinh trong hệ Mặt Trời đưa vào một cái công thức, năng lực tính toán mạnh mẽ thoáng cái liền tính toán ra kết quả.
- Làm sao có thể trùng hợp như vậy? Làm sao có thể trùng hợp như vậy? Làm sao có thể trùng hợp va vào nhau? Lấy tốc độ hiện giờ của Mặt Trăng hẳn là trực tiếp xẹt qua Sao Mộc rồi bay ra ngoài không gian mới đúng! Quỹ đạo của chúng nó làm sao có thể trùng hợp trùng lặp với nhau được?
- Ông trời của con ơi... ông đang đùa con đấy ư, thế này không phải là muốn con chết sao?
Tiêu Vũ trợn mắt há mồm nhìn xem kết quả, trong lòng không ngừng chửi ầm lên.
- Trời ạ! Lẽ nào ta thật sự muốn trở thành nhân chứng cho sự kiện va chạm đồ sộ nhất từ trước tới nay trong Hệ Mặt Trời ư?
Tiêu Vũ bất lực kêu lên.
Kết quả tính toán chuẩn xác nói cho hắn biết, bằng tốc độ hiện tại của Mặt Trăng, đại khái 50 ngày sau Mặt Trăng sẽ trực tiếp va chạm chính diện vào.... Sao Mộc - hành tinh lớn nhất Hệ Mặt Trời.
Thông thường giữa hai vật thể kích thước cấp độ hành tinh thì việc va chạm chính diện rất hiếm khi xảy ra. Khả năng lớn nhất là Mặt Trăng sẽ bị Sao Mộc bắt trở thành vệ tinh của mình, sau đó quỹ đạo của nó dần dần thu nhỏ lại, đến một khoảng cách nào đó thì Mặt Trăng sẽ bị xé ra thành nhiều mảnh nhỏ rồi lần lượt đâm vào Sao Mộc.
Thời điểm phát sinh va chạm có thể sẽ xảy ra sau mấy chục ngàn năm nữa, nhưng quỹ đạo của Mặt Trăng hết lần này tới lần khác lại trùng hợp như vậy, quỹ đạo lại trùng hợp trực tiếp va chạm chính diện với nhau.
- Trình độ khoa học kỹ thuật, trình độ thiết bị của ta vẫn còn nằm ở giai đoạn đầu, làm sao có thể tránh thoát sự kiện va chạm lừng lẫy vũ trụ như vậy đây trời?
Tiêu Vũ kêu gào thảm thiết.
700 nghìn năm trước, đường kính của ngôi sao băng khiến cho khủng long tuyệt chủng cũng chỉ mới 10km mà thôi. Mà đường kính của Mặt Trăng đây? Là hơn 3.400km đấy!
Sao Mộc có đường kính gần 140.000km! Lúc trước, khi các mảnh vỡ của sao chổi Shoemaker-Levy 9 va chạm sao Mộc, đường kính mỗi mảnh vỡ cũng chỉ tầm 2km thì tổng năng lượng bộc phát ra lúc va chạm cũng đã vượt qua 40.000 tỷ tấn TNT! Tốc độ của các mảnh vỡ sao chổi Shoemaker-Levy 9 lúc đó là 210.000 km/h, mà bây giờ tốc độ của Mặt Trăng là hơn 400.000 km/h.
Va chạm như vậy sẽ bộc phát ra bao nhiêu năng lượng? Tiêu Vũ không dám đi tính toán. Nhưng hắn có thể khẳng định, đến lúc đó lượng vật chất phun trào và bùng nổ bức xạ do va chạm tạo thành tuyệt đối sẽ quét ngang toàn bộ Hệ Mặt Trời. Vành đai tiểu hành tinh sẽ bị trực tiếp thổi tan, vành đai thiên thạch vừa được hình thành trên quỹ đạo Trái Đất cũng sẽ bị thổi loạn triệt để, dự tính có một khối lượng nhất định sẽ bắn đến tận Mặt Trời. Nếu như mảnh vỡ quá lớn sẽ trực tiếp đánh vỡ tầng đối lưu của Mặt Trời, tạo thành quá trình thất thoát vật chất cực lớn cho Mặt Trời, khiến Mặt Trời trở nên già đi sớm hơn.
Nói cách khác, lần va chạm này có khả năng sẽ hủy diệt toàn bộ Hệ Mặt Trời, cho dù hủy diệt không được thì toàn bộ Hệ Mặt Trời cũng sẽ biến thành giống như địa ngục.
Tiêu Vũ lúc này càng thêm hoài nghi lần này Trái Đất bị hủy diệt là kết quả do tính toán âm thầm của thế lực nào đó, nếu không làm sao có chuyện trùng hợp tới như vậy.
- Mẹ nó, trước nghĩ biện pháp tránh thoát giai đoạn va chạm mãnh liệt nhất cái đã. Nếu như bị bức xạ do va chạm tạo thành bao trùm mất, chỉ bằng trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay của ta thì cả chiếc phi thuyền tuyệt đối sẽ bị hòa tan ngay tức khắc, cho dù cách xa nhau vài tỷ km cũng vô dụng.
Trong lúc Tiêu Vũ âm thầm kinh hãi cũng không quên toàn lực khởi động năng lực tính toán khổng lồ của mình.
Mô-đun điều khiển trung tâm* do Tiêu Vũ tự mình thiết kế chế tạo này có trình độ khoa học kỹ thuật siêu việt nhân loại ít nhất 20 năm, khả năng tính toán của nó cơ hồ tương đương với Thiên Hà-2 - siêu máy tính nhanh nhất Trái Đất, nhưng tiêu hao của nó chỉ bằng 1/10000 so với Thiên Hà-2.
(*)Central Control Module (CCM).
Trong nháy mắt, vô số tham số quỹ đạo, tham số tốc độ,... các loại tham số được tính toán, vô số đèn chỉ thị nhanh chóng lập lòe. Đến nửa giờ sau, Tiêu Vũ mới hồi phục lại thần trí.
- Chỉ có làm như thế rồi! Hừm, như vậy đoán chừng sẽ có 50% tỷ lệ bình an vượt qua khoảng thời gian đầu của vụ va chạm mãnh liệt nhất này, chẳng qua... năng lượng của ta dự trữ không đủ rồi.
Trong lòng Tiêu Vũ âm thầm kêu khổ.
- Thay đổi quỹ đạo tiến về sao Hỏa, dự tính 20 ngày sau sẽ tới quỹ đạo Sao Hỏa, sau đó giữ vững vị trí trốn ở phía sau Sao Hỏa, dùng sao Hỏa để làm tấm khiên, hẳn là có thể vượt qua được tai nạn lần này. Sau đó... Sao Mộc là không thể dừng chân rồi, vậy thì đi Sao Thổ đi. Titan* cũng không tệ, trên đó dự trữ lượng lớn mêtan có thể dùng làm nhiên liệu. Chỉ là chất oxy hoá vẫn là một vấn đề làm đau đầu, không có chất oxy hoá mêtan cũng không thể cháy. Mặc kệ rồi, tới đâu hay tới đó, dù sao ta bây giờ cũng sắp chết rồi.
(*)Hoặc Saturn VI là vệ tinh lớn nhất của Sao Thổ vệ tinh lớn thứ hai trong Hệ Mặt Trời, sau vệ tinh Ganymede của Sao Mộc.