Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Cảm giác không khí khẩn trương xung quanh, thân là người phương Tây, Khắc Lạc là người đầu tiên không kiềm chế được.

“Cuồng tặc Niết Viêm, dám chiến không?!” Khắc Lạc trầm giọng quát lớn một tiếng sau đó bật Trùng Phong, cả người mặc chiến giáp màu vàng như một chiếc xe tăng thiết giáp lao thẳng về trước. Khắc Lạc luôn cao ngạo không ai bì nổi đến giờ phút này vẫn như cũ không để Cuồng tặc Niết Viêm vào mắt.

Chiến Thần Cuồng Bạo!

Thủy Sắc Yên Đầu cũng quát lên một tiếng dữ dội, da thịt cả người phình to ra, lướt lên chặn Khắc Lạc lại.

Chiến Thần Cuồng Bạo là kỹ năng chiến đấu giống Man Ngưu Lực Lượng nhưng cao hơn một tầng. Sau khi dùng nó, cả người Thủy Sắc Yên Đầu hiện lên từng sợi gân xanh to đùng, trần ngập tính cuồng bạo cùng với lực lượng có thể tàn sát tứ phương, tựa như một con bạo long.

“Nhóc lông vàng, muốn đánh với Cuồng tặc Niết Viêm? Ngươi còn chưa đủ tuổi đâu, qua một cửa ta trước đã.” Thủy Sắc Yên Đầu chặn đường Khắc Lạc lại, một tiếng "thình thịch" trầm muộn vang lên, hai người đụng thẳng vào nhau, Khắc Lạc bị đụng lùi về sau mấy bước.

Khắc Lạc rùng mình, từ trên người Thủy Sắc Yên Đầu truyền đến áp lực mạnh mẽ khiến hắn không thể không cẩn thận ứng đối, không dám chậm trễ chút nào.

Trong nháy mắt Khắc Lạc ra tay, đám người Ô Nha cũng tự tìm đến đối thủ của mình.

Đám Đường Nghiêu, Tạ Dao cũng giơ pháp trượng, từng đạo ma pháp bắn xuyên qua đám người Ô Nha.

Mười hai người vây giết bảy người, hơn nữa trang bị còn chiếm ưu thế, phòng làm việc Dã Lang gần như không còn cơ hội, bọn họ cũng chỉ là phí công giãy dụa mà thôi.


Đám người Ô Nha cũng biết, đây sẽ là trận chiến khó quên nhất từ lúc bọn hắn tham gia Tín Ngưỡng đến bây giờ. Vốn khi đụng phải đám người này, thân là tinh anh của phòng làm việc Dã Lang, trong lòng bọn họ cũng có một chút ngạo khí, vẫn ôm một tia hy vọng thắng lợi. Nhưng tia hy vọng này trong chốc lát đã vỡ tan thành từng mảnh, lúc này bọn họ mới hiểu được ý nghĩ đó buồn cười cỡ nào.

Đám người Nhiếp Ngôn, Vương Giả Thiên Hạ, Thập Lý Họa Sa đứng một bên khoanh tay nhìn, tựa hộ rất khinh thường việc lấy nhiều hiếp ít, chỉ có đám Đường Nghiêu là lao lên ứng chiến, nhưng chỉ cần nhiêu đó cũng đủ đối phó với bọn họ rồi.

Đường Nghiêu múa pháp trượng, từng đạo ma pháp bắn ra liên tục như súng máy, tốc độ công kích vô cùng dọa người. Giãn cách của từng chiêu vô cùng ngắn, hơn nữa mana của hắn gần như là biển, xài hoài không cạn, chưa kể bên cạnh còn cả Áo Thuật Tinh Linh không ngừng buff mana cho hắn. Cho nên hắn chỉ việc chọn kỹ năng sát thương cực cao, dù tốn mana nhiều một chút cũng chả sao, hỏa lực rất kinh khủng.

Một Chiến sĩ bên phe phòng làm việc Dã Lang bị Đường Nghiêu dày vò, lượng HP trong nháy mắt đã thấy đáy, thấy thế hắn vội vàng nốc một lọ HP, Mục sư phía sau càng không ngừng trị liệu, nhưng rốt cuộc thì sao? Kết quả, tên này vẫn bị ma pháp bắn văng ra ngoài, ô hô ai tai. Pháp thương của Đường Nghiêu quá cao, ngay cả Mục sư buff sau lưng mà cũng không chịu nổi!

Đây là một Chiến sĩ giáp 6000, HP 8000 đó nha! Hơn nữa còn được buff máu mà vẫn không sống nổi dưới lửa đạn của Đường Nghiêu, xem ra Diêu Tử hắn cũng khá biến thái nha, khà khà!

Ô Nha biến sắc, đều là Áo pháp, pháp thương của hắn đâu chỉ thua Đường Nghiêu một chút!

Cái tên Diêu Tử này luôn đứng trên top 3 bảng xếp hạng level, chưa từng bị đạp xuống, đây tuyệt đối không phải không có đạo lý.

Người đang PK với Ô Nha chính là Tạ Dao, Ô Nha lăn lộn trong phòng làm việc Dã Lang lâu thế, đây là lần đầu tiên gặp phải đối thủ, hơn nữa đối phương còn là con gái… Điều này làm cho tâm lý của Ô Nha hơi khó chấp nhận sự thật.

Hai bên xáp vào nhau, chênh lệch liền hiện rõ ra. Đám người Khắc Lạc bên ngoài luôn cuồng vọng, lớn lối nhưng khi gặp phải đám người này của Ngưu Nhân Bộ Lạc, thoáng chốc xìu lại mềm như trứng dái.

Đám người Ngưu Nhân Bộ Lạc này dễ dàng đè đầu bọn họ, một chọi một bọn họ không phải đối thủ, chưa kể Cuồng tặc Niết Viêm vẫn còn chưa thèm ra tay!


Trong lòng Ô Nha hơi chua xót, có lẽ Cuồng tặc Niết Viêm căn bản là khinh không thèm động tay với bọn họ!

Bình thường xem qua vài video, Ô Nha tưởng đã đại khái hiểu rõ thực lực của đám người Ngưu Nhân Bộ Lạc. Cho đến khi chính diện PK thì hắn mới phát hiện một đấu một, loại áp lực nặng nề này căn bản là đè bẹp bọn họ.

Một người, cho dù thiên phú có cao đến đâu, khi server vừa mở dù có chơi ngay thì cũng rất khó đạt đến đẳng cấp của đám người Ngưu Nhân Bộ Lạc này, huống chi còn gom một đám người như thế lại một chỗ! Cuồng tặc Niết Viêm rốt cuộc là làm thế nào?!

Nhiếp Ngôn khác với người khác, hắn là người trọng sinh, lúc đầu khi đám Đao Quang Sáng Chói còn chưa bộc lộ tài năng thì hắn đã tụ tập bọn họ lại, để cho những cao thủ đỉnh cấp này hoạt động tập thể cùng nhau, dần dần sinh ra tình cảm thân thiết, thỉnh thoảng hắn còn đem kinh nghiệm chiến đấu kiếp trước truyền cho bọn họ nên sự tiến bộ của bọn họ tuyệt đối không phải game thủ bình thường có thể tưởng tượng nổi.

Thủy Sắc Yên Đầu vừa rồi cũng không phải nói khoác, mà đó chính là tự tin tuyệt đối vào thực lực của Ngưu Nhân Bộ Lạc!

"Thình thịch", lại một người của phòng làm việc Dã Lang gục xuống, bọn họ nghĩ thế nào cũng không hiểu tại sao bản thân mình ở trước đám người này lại không chịu nổi một đòn?

Khắc Lạc cùng Thủy Sắc Yên Đầu đánh nhau hơn 10 hiệp, đều là cường lực Chiến sĩ, Khắc Lạc dù ở ngoài có thể xưng là thiên tài nhưng kỹ thuật đem so với Thủy Sắc Yên Đầu vẫn thua một bậc. Hắn cũng nhận ra rõ sự chênh lệch đó, hơn nữa trang bị của Thủy Sắc Yên Đầu đều là do Nhiếp Ngôn dốc toàn sức chế tạo, đều là bộ sáo trang level 100 được khảm đá giảm yêu cầu level xuống. Mà trang bị trên người Khắc Lạc cũng chỉ bằng với trang bị trước đây của Thủy Sắc Yên Đầu, chỉ là lúc này Thủy Sắc đã nhượng lại cho Lãnh Phong Tuyệt Kiếm.

Khắc Lạc bị đánh tơi bời, hắn không nghĩ đến Thủy Sắc Yên Đầu lại mạnh như thế, so với video trước kia hắn xem qua còn lão luyện hơn nhiều.

Thời gian một hai tháng này, đám người Thủy Sắc Yên Đầu không ngừng nâng cao kỹ thuật lên, mà những thần thoại như Ô Nha, Khắc Lạc lại lặng lẽ biến thành lịch sử.

Khắc Lạc đỏ mắt, công kích của Thủy Sắc Yên Đầu như Thái Sơn áp đỉnh, ép hắn đến không thở nổi.


Không cam lòng a! Chẳng lẽ cứ như thế mà thua trong tay đám người Thủy Sắc Yên Đầu? Từng vinh quang, từng huy hoàng chẳng lẽ cứ như thế trôi theo mây gió, chìm vào lịch sử?

Liệt Diễm Trảm!

Khắc Lạc rống lên dữ dội, nhảy cao lên, đại kiếm trong tay bốc cháy hừng hực chém xuống đầu Thủy Sắc Yên Đầu.

“Chết!” Thủy Sắc Yên Đầu lạnh lùng quát một tiếng, dùng Đỡ Đòn đỡ một kiếm Liệt Diễm Trảm của Khắc Lạc, sau đó lại tiến tới đánh ra một cái Trửu Kích, giáp tay dày cộm nặng nề đập vào bụng Khắc Lạc làm hắn đau đến mức cong người lại như con tôm, mất đi năng lực hành động.

Chấn Kích!

"Thình thịch" dưới lực lượng mạnh mẽ của Chấn Kích, Khắc Lạc bị hung hăng đánh bay. Sau đó Thủy Sắc Yên Đầu hung dữ lao lên, chém xuống một cái Trảm Sát, tiễn Khắc Lạc lên bảng đếm số.

Ô Nha xoay đầu nhìn sang thì thấy trên mặt đất đã nằm xuống sáu thi thể, trong đó gồm cả Khắc Lạc. Chỉ còn một mình hắn lạc lỏng chống chọi, trong lòng hắn không khỏi tuyệt vọng.

Nhiếp Ngôn nhìn Ô Nha, nói: “Các ngươi về chuyển lời cho Tào Húc, sau khi giải quyết xong Pháp Sư Liên Minh, tiếp theo sẽ chính là Thần Thánh Thủ Hộ. Bảo hắn rút khỏi đế quốc Cách Lâm Lan đi, tránh khỏi phải mất tiền không lấy lại được. Dù sao tiền của tập đoàn Thế Kỷ cũng không phải là dùng mãi không hết.”

Ô Nha nghe Nhiếp Ngôn nói xong, còn chưa kịp tỏ vẻ gì thì đã bị Tạ Dao dùng một kích cuối cùng đánh bay ra ngoài.

Nhiếp Ngôn nhìn lướt qua những thi thể này, khẽ cười: “Rốt cuộc cũng xong, dọn dẹp sạch sẽ trang bị rồi rút thôi anh em.”

Rất nhanh, kết quả trận chiến Tử vong cảnh này đã bị truyền lên mạng, bất quá video diễn biến trận chiến lại không xuất hiện, hai bên Pháp Sư Liên Minh và Ngưu Nhân Bộ Lạc đều giữ kín như bưng, cũng chỉ đại khái thông báo ra vài chi tiết: Pháp Sư Liên Minh chết trận 3000 người, Ngưu Nhân Bộ Lạc nằm xuống 392 người.


Không nghi ngờ gì nữa, bên đạt được thắng lợi chính là Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhưng ai nấy đều không dám tin khi nhìn vào số lượng tử vong của hai bên. Chẳng lẽ Ngưu Nhân Bộ Lạc thật sự chỉ mất 392 người? Thế giới này điên thật rồi!

Bởi vì Pháp Sư Liên Minh đã thuê một lượng lớn cao thủ, tổng thể mà nói thì thực lực hai bên không phân cao thấp, thậm chí Pháp Sư Liên Minh còn nhỉnh hơn, cho dù có sẩy chân thì cũng không thua thảm như vậy chứ? Chết 3000 mà chỉ kéo theo chưa được bốn trăm người, đây thật quá khó tưởng tượng đi.

Cả đế quốc Cách Lâm Lan đều bùng cháy, điên cuồng thảo luận về kết quả của trận đánh này. Sau đó có người nào đó nhận được tin tức từ phòng làm việc giấu tên, phòng làm việc này được Pháp Sư Liên Minh thuê, sau đó video diễn biến trận đánh cũng từ đây truyền ra ngoài, tất nhiên là tốn một số tiền khá lớn. Nhờ đó, người chơi mới hiểu rõ được rốt cuộc trận chiến này diễn ra như thế nào.

Đối với chiến thuật của Ngưu Nhân Bộ Lạc, ai nấy đều cạn lời. Có người nói là Cuồng tặc Niết Viêm hèn hạ giảo hoạt, dùng phương pháp xấu xa như thế đánh bại Pháp Sư Liên Minh, cho dù thắng cũng không vẻ vang. Cũng có người bênh vực Ngưu Nhân Bộ Lạc, thắng như vậy là ám muội thì chẳng lẽ để yên cho anh em mình đi chịu chết thì mới quang minh chính đại?

Thắng làm vua thua làm giặc, Pháp Sư Liên Minh thua, thua đến không còn lời nào để nói!

Bất kể người ngoài bình luận ra sao thì thành viên trong công hội vẫn vô cùng cảm kích Nhiếp Ngôn. Sự nhân nghĩa của Nhiếp Ngôn khiến bọn họ nhớ mãi, bởi vì Nhiếp Ngôn chưa bao giờ vô duyên vô cớ để cho anh em của mình đi chịu chết. Trận chiến Tử vong cảnh này dù là do Nhiếp Ngôn khơi lên trước nhưng trong lúc chỉ huy, hắn luôn tận sức để giữ cho người của mình tổn thất ít nhất, có một hội trưởng như vậy tuyệt đối là phúc khí của bọn họ.

Phong ba này còn chưa lặng xuống thì các người chơi lại bắt đầu thảo luận về một chủ đề mới. Đại quân của Ngưu Nhân Bộ Lạc không ngờ đã sớm rời khỏi thành Tạp La Nhĩ, thẳng hướng tiến về thành Nguyệt Quang. Chẳng lẽ Ngưu Nhân Bộ Lạc chuẩn bị tấn công thành Nguyệt Quang?

Nơi thành Nguyệt Quang, chỗ này đã sớm loạn cào cào lên.

Nhiếp Ngôn đã chọn xong năm cứ điểm, năm cứ điểm này tạo thành một thế vây hãm, dồn Pháp Sư Liên Minh vào trong cứ điểm Ai Kiệt Đốn.

Cuồng Pháp mặc dù rất không cam lòng nhưng dưới sự phán xét của máy chủ, hắn chỉ có thể tuân thủ theo, buồn bực nhượng cho Ngưu Nhân Bộ Lạc năm cứ điểm này.

Năm cứ điểm này tạo thành cây cầu để Ngưu Nhân Bộ Lạc tiến công Pháp Sư Liên Minh, chiến tranh là không thể tránh khỏi!

Thời gian một tháng không thể tấn công chiếm lại năm tòa cứ điểm này, chẳng lẽ cứ điểm Ai Kiệt Đốn còn có thể phòng thủ suốt một tháng sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận